Chương 20: 20: Triệu Gia Kỳ Vu Oan
Những lời nói này, vẫn là Triệu Gia Kỳ bí mật nói.
Đồng dạng là học sinh trong trường, nhìn Đinh Phỉ Phỉ hot thế, dĩ nhiên trong lòng Triệu Gia Kỳ không thoải mái.
Hơn nữa, lúc trước nhan săc của Đinh Phỉ Phỉ rõ ràng không đẹp mắt, sau khi thay đổi khuôn mặt, liền được người khác xem thành nữ thần.
Triệu Gia Kỳ cũng đã thử live stream, nhưng không có ai xem, nên nàng đã từ bỏ rồi.
Đinh Phỉ Phỉ nghe được lời của Triệu Gia Kỳ, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy tức giận, “Cô ấy sao có thể nói người khác như vậy>”
Đổi đầu quái là xưng hô mà anti – fan trên mạng đặt cho nàng, Đinh Phỉ Phỉ một mực rất quan tâm.
Nhưng, lời trên mạng nói là một chuyện, hiện tại người quen nói, lại là một chuyện khác.
Rõ ràng là nàng dự vào sự nỗ lực của bản thân mới có được ngày hôm nay, những người này dựa vào cái gì mà nói nàng như vậy?
Triệu Gia Kỳ an ủi Đinh Phỉ Phỉ đang tức giận: “Chúng ta đều biết mà, Phỉ Phỉ cậu từ nhỏ đến lớn đều đẹp như vậy, Diệp Phồn Tinh nhất định là ghen tỵ cậu! Ngược lại, ở trường học có rất nhiều nữ sinh đều từng bị cô ấy nói xấu sau lưng.
”
Triệu Gia Kỳ an ủi, cũng không làm cho lòng của Đinh Phỉ Phỉ dễ chịu hơn chút nào, “Nó đúng là tiên nhân mà!”
Triệu Gia Kỳ giả vờ đáng thương, “Thật ra thì lúc đầu… Cố Vũ Trạch vốn là thích tớ, đáng tiếc là bị Diệp Phồn Tinh cướp đoạt, cậu nói thứ người như nó, làm sao tớ có thể cùng nó làm bạn đây?”
Triệu Gia Kỳ cùng Diệp Phồn Tinh trở thành bạn là sau khi Diệp Phồn Tinh ngồi cùng bàn với Cố Vũ Trạch.
Cố Vũ Trạch thoạt nhìn rất lạnh lùng, Triệu Gia Kỳ muốn đi tìm hắn, lại sợ không quen thân, hắn sẽ không để ý đến nàng, cho nên, nàng liền giữ mối quan hệ tốt với Diệp Phồn Tinh, mỗi lần đều mượn cớ đến tìm Diệp Phồn Tinh, thuận lợi nói chuyện với Cố Vũ Trạch.
Thế nên, sau đó trừ nàng ra, tất cả mọi người đều cho rằng nàng là bạn rất thân với Diệp Phồn Tinh.
Nữ nhân ngu xuẩn Diệp Phồn Tinh lại hết lần này đến lần khác, thật đúng xem nàng là bạn thân, có bí mật gì cũng nói với nàng, không giữ lại chút nào.
Hiện tại, nàng đã cũng với Cố Vũ Trạch hẹn hò, Diệp Phồn Tinh đã hết giá trị lợi dụng, Triệu Gia Kỳ tất nhiên sẽ không giúp Diệp Phồn Tinh nói tốt.
Một người bạn học khác rất kinh ngạc, “Trời ạ! Diệp Phồn Tinh lại là loại người như vậy, thật là không nhìn ra.
Gia Kỳ, sau này cậu phải cách xa nó ra một chút!”
“Người xuất thân nông thôn thật đáng sợ, không có nhân cách!” Đinh Phỉ Phỉ tiếp lời.
000 --- 000
Buổi tối, Diệp Phồn Tinh cuối cùng cũng hết giờ làm việc, về đến nhà.
Phó Cảnh Ngộ đã trở về nhà trước, nhìn thấy nàng giờ mới về, hỏi: “Cô đã đi đâu?”
“Tùy tiện đi dạo lung tung thôi!” Diệp Phồn Tinh cũng không muốn để cho Phó Cảnh Ngộ biết nàng ra ngoài đi làm.
Nàng vỗ vỗ vai một cái, buổi tối đặc biệt bận rộn, người đến ăn cơm rất nhiều, mệt chết nàng rồi!”
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, “Thân thể tốt chưa?”
“Đã tốt rồi” Diệp Phồn Tinh ngồi trên ghế salon, nhìn Phó Cảnh Ngộ, trên mặt lộ ra nụ cười ôn nhu, “Đại thúc về lúc nào vậy?”
Phó Cảnh Ngộ bình thường là đi sớm về trễ.
Phó Cảnh Ngộ nói: “Trở về được một lúc rồi”
Hiện tại hắn và Diệp Phồn Tinh cũng không ở lại Phó gia, Phó Cảnh Ngộ cảm thấy trong nhà quá ồn, cho nên ra ở riêng, chỗ này chỉ có hai người là hắn và Diệp Phồn Tinh.
Sợ Diệp Phồn Tinh một mình ở nhà buồn chán, cho nên, hôm nay hắn đặc biệt về sớm mời nàng đi ăn cơm, kết quả lại không thấy nàng ở nhà.
Diệp Phồn Tinh có cái mũi rất thính, nàng ngửi một cái, “Hình như tôi ngửi thấy mùi bơ?”
Tưởng Sâm ở bên cạnh cười nói: “Cái mũi này của cô cũng thính quá đi! Lúc về, chúng tôi mang bánh ngọt cho cô, để ở trên bàn đấy!”
Diệp Phồn Tinh vội vàng chạy tới, nhìn thấy một cái bánh ngọt sáu tấc đặt ở đó.
.
Bình luận truyện