Chương 103: Chương 103
- Ngươi quả thật rất lợi hại.
- Buông ra, tiểu tử thối.
Chu Bội tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hung hăng bấm lên cánh tay hắn, dùng sức đẩy ra.
Nàng ta hung hăng trừng mắt nhìn Phạm Ninh, nhưng trong ánh mắt không thể che giấu được tia đắc ý.
Ai nói nàng chỉ là quân sư, không phải bọn họ đã tiến vào thi đấu bán kết rồi sao? Thời điểm mấu chốt vẫn phải dựa vào Chu Bội nàng.
Lúc chiều, bên trong huyện học nghị sự vô cùng sôi nổi.
Tuy rằng buổi sáng, cuộc thi thứ hai Diên Anh học đường thắng lợi, chấm dứt cuộc thi, nhưng theo sau vẫn xuất hiện các loại cãi vã khiến Triệu Tu Văn đầu óc choáng váng.
Chủ yếu là do Phí viện chủ của Trường Thanh học đường trách cứ giám khảo bất công, rộng lượng đối với Phụ Chúc học đường.
Cùng trình độ thơ mà Trường Thanh học đường được chấm thượng trung còn Phụ Chúc học đường thì lại được chấm thượng thượng.
Đương nhiên Phụ Chúc học đường của huyện học đến đề thứ năm bị loại bỏ.
Nhưng Phí viện chủ cũng không buông tha, nếu dựa theo tiêu chuẩn mà học đường Phụ Chúc thuộc huyện học đạt được thì sáng hôm nay Trường Thanh học đường giải đề đầu tiên cũng phải đạt được điểm thượng thượng.
Thì cuối cùng Trường Thanh học đường có cơ hội thi đấu cùng Diên Anh học đường, sau cùng chưa biết ai thắng ai thua không chừng.
Phí viện chủ cho rằng giám khảo bất công làm tổn hại nghiêm trọng đến lợi ích của Trường Thanh học đường.
Nhưng ba học đường lại vô cùng phối hợp ăn ý.
Học đường Phụ Chúc thuộc huyện học và Dư Khánh học đường tuyệt không muốn thi đấu bán kết xuất hiện hai đội Trường Thanh học đường.
Còn Diên Anh học đường thì càng không có khả năng chắp tay dâng cơ hội vào bán kết cho Trường Thanh học đường.
Lưu viện chủ không chút hoang mang nói:- Làm thơ không giống viết kinh, đúng chính là đúng, sai chính là sai, nó có rất nhiều nhân tố ảnh hưởng, lập ý cao thấp, từ ngữ đẹp đẽ, vận luật hợp phách, được giám khảo ưa thích!.
Phí viện chủ nhìn Lưu viện chủ căm tức nói:- Đến cuối cùng ngài muốn nói điều gì?Lưu viện chủ thản nhiên cười:- Cá nhân tôi cho rằng Trường Thanh học đường làm thơ trong đề đầu tiên không có gì là xuất sắc cả, câu đầu tiên là tả cảnh, câu thứ hai là tả người, câu thứ ba lại tả cảnh, câu thứ tư muốn nói rõ đạo lý nhưng đạo lý cũng không được nói rõ, trình tự bố cục cũng không xong, theo tôi thấy cho điểm thượng trung là cao rồi.
Trình Trứ cũng tiếp lời:- Chúng ta thử lấy bài thơ về nông gia của Diên Anh học đường ra đối chiếu, bài thơ này dù là lập ý, câu thơ tuyệt đẹp, mọi phương diện đều có thể nói là thượng thừa cho nên đạt được điểm thượng, còn Trường Thanh học đường viết thơ về Thượng Nguyên cũng không bằng, làm sao có thể so sánh cùng điểm với Diên Anh học đường?Giáo thụ Trần Anh của Phụ Chúc học đường thở dài nói:- Nếu Phí viện chủ đối với chúng tôi bất mãn vậy chúng tôi có thể xin giảm điểm, đề thứ ba có thể giảm xuống điểm thượng trung, Trường Thanh học đường cũng phải nhất trí rằng quả thật bài thơ nông gia viết rất hay, thơ chúng ta còn lâu mới có thể so sánh, đạt được thượng thượng, thật hổ thẹn.
Ba viện chủ mỗi người chiếm cứ một góc, Lưu viện chủ phê bình Trường Thanh học đường không làm thơ được, Trình Viện chủ cho rằng thơ về Thượng Nguyên của Trường Thanh học đường không xứng đáng đánh giá đồng điểm với thơ nông gia của Diên Anh học đường.
Mà giáo thụ Trần Anh lại tự hạ mình yêu cầu giảm điểm làm thơ của học đường Phụ Chúc thuộc huyện học xuống còn điểm thượng trung.
Cứ như vậy, Phí viện chủ cũng hết đường lùi.
Phí viện chủ bất đắc dĩ nhìn học chính Triệu Tu Văn:- Học chính nói vài lời đi.
Triệu Tu Văn một lúc lâu mới nói:- Trận đấu buổi sáng đã kết thúc, việc sửa đổi kết quả là không thể nào, chúng ta chỉ có thể từ buổi thi đấu này rút ra bài học, để không xuất hiện vấn đề này một lần nữa.
Mặt Phí viện chủ lúc đỏ lúc trắng, bỗng nhiên ông ta hừ mạnh một tiếng, đứng lên đi mất.
Trong lòng ông ta hiểu rõ, bản thân mình thế lực không có, khẳng định không thể tranh luận được với nhiều người, ông ta cũng không còn mặt mũi nào, chỉ có thể rời đi.
Lúc này một gã vội vàng đến, nói nhỏ vài câu bên tai Triệu Tu Văn, Triệu Tu Văn gật đầu nhìn ba viện chủ và giáo thụ nói:- Các ngài về nghỉ đi, cụ thể cuộc thi đấu bán kết chờ thông báo, Huyện lệnh bên kia có việc, ta đi trước xem thế nào.
Ba người đứng dậy rời đi, Triệu Tu Văn vội đi tới huyện nha! ! Trong quan phòng của huyện nha, Huyện lệnh Lý Vân lo lắng đi qua đi lại trong phòng, ngày hôm qua y nhận được tin tức Chuyển Vận Sứ lộ Thiểm Tây Bao Chửng được phong thành Chiết Lộ Chuyển Vận Sứ, đã đến Bình Giang phủ.
Nhưng sáng nay y lại nhận được thư chuyển nhanh của nhạc phụ, biết được Bao Chửng đến Giang Nam nhận chức, thật ra là đi điều tra tin tức khác, điều tra vụ án lớn về lương thực huyện Côn Sơn.
Vụ án lương thực huyện Côn Sơn Lý Vân cũng từng nghe thấy qua, nghe nói Huyện lệnh và Chuyển Vận Ti Côn Sơn Tào Mạc cấu kết với nhau, bán hết lương thực mới, rồi qua tay thương nhân mua lại lương thực có chất lượng kém, trong đó kiếm chác được không ít bạc.
Trong thư nhạc phụ của y nói, lượng lương thực này được đưa đến biên quân Thiểm Tây, chuyện này khiến tướng sĩ biên quân vô cùng bất mãn, đã được khiếu nại lên Thiên tử, Thiên tử vô cùng tức giận.
Cho nên mới điều Bao Chửng từ Thiểm Tây đến lộ Lưỡng Chiết.
Lý Vân đương nhiên rất khẩn trương, Ngô huyện và Côn Sơn khá gần nhau, ông ta lo lắng cửa thành bốc cháy, trong nhà gặp họa.
Tuy rằng lương thực Ngô huyện không có vấn đề gì nhưng phương diện khác thì sao?Nhạc phụ đam mê cất giữ đá Thái Hồ, vì thỏa mãn ham mê này của nhạc phụ mấy năm nay Lý Vân cũng làm không ít việc khiến người phẫn nộ.
Tuy rằng khá bí mật nhưng sợ người ta tra ra.
Bao Chửng còn có biệt hiệu là Giám sát Ngự Sử.
Lúc này, nha dịch ngoài cửa nha môn bẩm báo:- Bẩm Huyện quân, Triệu học chính đến rồi.
- Mời y vào.
Một lát Triệu Tu Văn đi vào, khom người thi lễ:- Tham kiến Huyện quân!Lý Vân cười ha hả:- Thế nào, chuyện Phí viện chủ khiếu nại giải quyết xong chưa?Triệu Tu Văn thở dài:- Ba đội còn lại đều không đồng ý thay đổi kết quả trận đấu, tất cả mọi người nhất trí cho rằng học đường Phụ Chúc thuộc huyện học có thể giảm điểm nhưng Trường Thanh học đường không thể thêm điểm.
- Xem ra mọi người cho rằng Giám khảo cuộc thi chấm điểm bất công?Triệu Tu Văn trầm mặc một chút nói:- Kỳ thật bao quát mà nói tôi cho rằng cuộc thi tương đối công bằng, chỉ có điều đề thứ nhất chấm điểm hơi nghiêm khắc một chút, chuyện này cũng bình thường, cũng không nhằm vào ai, thiên vị ai.
- Theo ý của Học chính thì không cần thay đổi giám khảo?Lý Vân hỏi.
- Tôi cũng không phải có ý này, tôi cho rằng chọn giáo thụ Huyện học làm giám khảo là không ổn, dù sao học đường Phụ Chúc thuộc huyện học cũng vào trong bán kết cuộc thi, theo tại hạ thấy nên điều tạm vài giáo thụ phủ học đến, làm giám khảo bán kết cuộc thi.
Lý Vân gật đầu:- Điều này cũng có thể, tuy nhiên bán kết cuộc thi phải chậm lại vài ngày.
.
Bình luận truyện