Dâm Dục Thành Bảo
Chương 31: Phiên ngoại 2
Editor: Băng Tiêu
Beta – reader:Băng Tiêu, Tuyết Lâm, Dạ Tư Vũ
Điên cuồng chiếm lấy ta, Edmond cũng không vì đáp ứng ta lúc nãy mà buông tha cho một con mồi béo bở, cảm nhận thấy cái thứ to lớn nóng rực đang chuẩn bị tiến vào giữa hai chân, ta bối rối không biết nên làm gì.
“Dừng… dừng lại, ngươi đã nói sẽ tha cho ta mà…” Ta gần như dùng hết toàn lực muốn kéo tay hắn ra nhưng lại bị hắn nắm chặt túm lại đằng sau.
“Ta đáp ứng lần này sẽ không làm ngươi mang thai, chứ đâu đáp ứng không thượng ngươi!” Hung hăng mà ngăn chặn ta giãy dụa, Edmond bất mãn nghiến răng nghiến lợi nói:
“Nếu ngươi còn dám chống cự, ta sẽ lập tức thượng ngươi, làm đến khi ngươi mang thai mới thôi!”
Phân thân cực đại uy hiếp vuốt ve huyệt khẩu, ta sợ hãi mà trở nên cứng đờ, không dám động đậy.
“Lúc này mới ngoan chứ…” Nhẹ nhàng hôn lên mi mắt ta, Edmond buông ta ra, thân thể hắn vừa rời đi, ta lập tức có cảm giác như vừa trút được gánh nặng.
Thở dài một hơi, ta run rẩy trượt xuống bàn.
“Ai cho phép ngươi xuống?” Edmond nhặt cái quần đùi trên đất lên, hai tròng mắt cảnh cáo nhìn ta chằm chằm.
Ta co ro ngồi trở lại bàn cơm, trái tim sợ hãi run rẩy mà nhìn hắn.
“Nằm xuống, mở chân ra!” Edmond ra lệnh một cách ngắn gọn.
Không dám cãi lời, ta run rẩy ngã xuống bàn, ôm lấy đầu gối, làm cho bắp đùi gần áp vào ngực mình, đem tất cả nơi riêng tư không chút che dấu mà lộ ra trước mắt hắn.
Khí tức quen thuộc tới gần, ngón tay thon dài không chần chừ mà xoa xoa huyệt khẩu của ta.
Hoa lôi yếu ớt bởi vì vừa bị nhét dụng cụ dẫn trứng mà vẫn sưng đỏ lên, Edmond vừa đụng vào đã khiến nó vì mẫn cảm mà co rút kịch liệt.
Cũng không như xưa mà trực tiếp xâm nhập, hắn lại chậm rãi xoa xoa vết sẹo trên huyệt khẩu.
“Ta còn nhớ rõ cái đầu nhỏ bé của Vi Phù từ đây chui ra… cái loại tình huống này khiến ta kiêu ngạo cùng kích động đến cực điểm.” Edmond đắm chìm trong suy nghĩ, lẩm bẩm nói.
Đúng vậy, ta cũng vĩnh viễn không quên giây phút đó! Cái tên ác ma này ép ta mang thai đứa con của hắn, cũng không nghe theo ý kiến của bác sĩ, không cho ta phẫu thuật mà bắt ta phải sinh tự nhiên.
Ngẫm lại, hẳn là từ lúc hắn cho bác sĩ phẫu thuật tử cung nhân tạo đã có ý định này, cho nên mới làm cho tử cung thông với tràng ruột, thuận tiện để hắn làm cho ta thụ thai, cũng khiến cho hắn có thể tận mắt nhìn thấy ta vì sinh con đã đau đớn đến chết đi sống lại, đến mức không còn chút tôn nghiêm nào.
Ngón tay của Edmond vẫn lưu luyến xoa xoa vết sẹo, dấu vết đó là do bác sĩ giúp ta có thể sinh con dễ dàng hơn mà rạch ra.
“Mặc dù nơi này sinh con cho ta khiến ta rất kích động, nhưng ta vẫn không thích nhìn thấy ngươi có sẹo trên người… nhất là nơi này…”
Cái lưỡi nóng rát không ngừng liếm mông ta khiến ta không khỏi rùng mình, ta cắn chặt răng cố gắng không phát ra rên rỉ.
Dường như không hài lòng vì ta không phản ứng, Edmond ác liệt mà cắn một cái, rốt cục ta không nhịn được mà la hoảng lên.
“Như vậy mới thông minh….” Như dỗ hài tử mà an ủi dỗ dành, nhưng ngón tay lại thẳng tiến đâm vào trong cơ thể yếu ớt của ta, mãnh liệt đào móc.
Tay ôm đầu gối không ức chế được mà run rẩy, ta khó chịu nhẫn nại cảm giác xấu hổ khi bị kẻ khác xâm phạm, mặc dù sau lần sinh nở đau đớn kia, bác sĩ đã dặn dò trong vòng ba tháng không được ân ái để thân thể có thể nghỉ ngơi, nhưng hắn vẫn như cũ mà ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ chốc lát cũng không chịu buông tha ta, sau khi sinh, ta cũng chỉ được nghỉ ngơi 1 tuần, sau đó hắn đã đói khát mà áp đảo ta trên giường, cưỡng bức ta đúng một ngày một đêm.
Trong lòng bi phẫn so với thân thể đau đớn còn kém xa, không biết vì sao, trước kia linh hồn có thể dễ dàng thoát ly thân thể, nhưng từ khi mang thai đã không còn giải phóng được nữa.
Thân thể kiên cường càng ánh lên linh hồn mềm yếu, trước kia mỗi khi thân thể bị hành hạ, linh hồn luôn được tự do mà tung bay trong không khí, làm cho ta cảm nhận được cảm giác tự do. Nhưng bây giờ, linh hồn như bị giam cầm nhìn thân thể ta bị chiết nhục, khắc sâu hơn cảm giác tuyệt vọng trong lòng.
“Ư…” Hai mắt đang đóng chặt bỗng dưng mở ra, cái cảm giác bị dị vật xâm lấn khác xa với quá khứ khiến ta la hoảng lên.
“Ngươi… làm gì?”
“Tránh thai…” Giọng nói của Edmond vẫn tràn đầy tình dục như trước, hai tay lại tiếp tục động tác vừa nãy… đem cái quần vừa mặc trên người ta không lâu… thô lỗ mà nhét vào trong mật huyệt.
“Ngươi không muốn mang thai… nhưng ở đây không có thuốc tránh thai, cũng không có áo mưa… chỉ có thể làm vậy thôi.” Giữ chặt không cho ta giãy dụa, ánh mắt hắn tràn ngập dục vọng nhìn vào đôi mắt đang mở to vì kinh ngạc của ta.
Cái tên ác ma này! Cho dù cái quần đùi có nhỏ đến đâu, nhưng dù sao cũng vẫn là quần đùi mà! Làm sao nhét một thứ to như thế vào trong cơ thể ta được đây?
“Không cần lo lắng…” Như học được thuật đọc tâm mà lên tiếng, Edmond kiên định đem toàn bộ quần đùi nhét vào sâu trong cơ thể ta.
“Nơi này ngay cả Vi Phù cũng qua được, huống chi là cái quần đùi này… Ngươi nhìn xem, ta đã nói không thành vấn đề mà.”
Dị vật xâm nhập khiến ta vô cùng khó chịu, cái quần đùi tắc trong tràng ruột kích thích ta, đầu ta đã đầy mồ hôi lạnh, từng giọt từng giọt mà rơi xuống không ngừng.
Cái tên ác độc này căn bản không vì người khác mà làm chính mình mất hứng, một kẻ luôn luôn theo đuổi tình ái cực hạn như hắn căn bản sẽ không vì yêu cầu của ta mà từ bỏ cái khoái cảm hấp dẫn được ở sâu trong cơ thể ta mà bắn tinh.
Trong lúc ta còn chưa kịp thích ứng được dị vật, chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, cả người đã bị Edmond ôm lấy.
Ta theo phản xạ mà ôm chặt cổ hắn, khẽ gọi “Lão gia…”
“Gọi ta là Edmond!” Hắn hôn lên bờ mi ta mang theo đầy sủng nịch làm ta không thể nào thích ứng.
“Bác sĩ nói, thân thể ngươi không thể chịu lạnh.” Vừa nói vừa ôm ta đi nhanh về phòng ngủ.
Đặt ta lên cái giường mềm mại, không nói hai lời đã đè ép trực tiếp tiến vào ta.
“Ư…” Cho dù đã quen nhưng cảm giác đau đớn khi mới tiến vào vẫn khó có thể chịu được.
Lão gia cũng từng thử dùng thời gian dài làm trò kích khích, hy vọng ta có thể tiến vào khoái cảm, nhưng thử mấy lần đều không thể nào như ý.
Trải qua rất nhiều điều trị, thân thể không cách nào cao trào cũng bắt đầu xuất hiện hưng phấn, khoảng mười lần hoan ái thì cũng được một hai lần đạt đến đỉnh cao.
Lão gia thường giễu cợt ta, nói ta so với phụ nữ càng khó cao trào, dần dần cũng chẳng quan tâm ta cảm thụ ra sao, trực tiếp tiến vào, dù sao một đêm hắn cũng hành hạ ta không dưới mười lần, thân thể sau những lần cuối cùng hắn phát tiết cũng chỉ cảm thấy gân cốt đau nhức đến rã rời.
Hung khí thô to tiến vào, đem quần đùi nhét vào độ sâu chưa từng có, cảm giác trướng trướng chèn ép làm cho ta chỉ muốn đứng lên chạy trốn. Cố nén ý nghĩ phản kháng, ta cố gắng nằm yên mà tiếp nhận từng đợt ra vào, làm cho hắn có cảm giác như đang mây mưa với một thi thể là tốt nhất, thời gian dài hắn tự nhiên cảm thấy chán mà từ bỏ.
Đối với việc ta giả chết trong quá trình hoan ái, lão gia hình như không hề bị ảnh hưởng, ngón tay nắm chắc lên eo ta, điên cuồng mà quất tống. Khuôn mặt xinh đẹp có chút ngẩng lên, nhẹ nhàng đóng đôi mắt thâm thuý lại, làm cho hàng lông mi dài chiếu xuống một bóng đen dài, bộ dáng hưởng thụ của lão gia làm ta hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lăn qua lăn lại hơn một giờ, rốt cục lão gia cũng đem ái dịch bắn thẳng vào trong cơ thể ta.
Thường xuyên tiếp nhận dị vật, hậu đình trừ ra cảm giác đau đớn lúc đầu thì cũng đã quen thuộc, dù có mạnh mẽ xâm chiếm thế nào cũng chỉ cảm thấy chút đau đớn chứ không bị thương.
Dâm dịch tuy bắn sâu vào trong cơ thể ta nhưng đều bị quần đùi giữ lại, một giọt cũng không có cơ hội tiếng vào tử cung nhân tạo để kết hợp với trứng chín bên trong, kết quả như vậy không khỏi làm ta thở phào nhẹ nhõm.
Beta – reader:Băng Tiêu, Tuyết Lâm, Dạ Tư Vũ
Điên cuồng chiếm lấy ta, Edmond cũng không vì đáp ứng ta lúc nãy mà buông tha cho một con mồi béo bở, cảm nhận thấy cái thứ to lớn nóng rực đang chuẩn bị tiến vào giữa hai chân, ta bối rối không biết nên làm gì.
“Dừng… dừng lại, ngươi đã nói sẽ tha cho ta mà…” Ta gần như dùng hết toàn lực muốn kéo tay hắn ra nhưng lại bị hắn nắm chặt túm lại đằng sau.
“Ta đáp ứng lần này sẽ không làm ngươi mang thai, chứ đâu đáp ứng không thượng ngươi!” Hung hăng mà ngăn chặn ta giãy dụa, Edmond bất mãn nghiến răng nghiến lợi nói:
“Nếu ngươi còn dám chống cự, ta sẽ lập tức thượng ngươi, làm đến khi ngươi mang thai mới thôi!”
Phân thân cực đại uy hiếp vuốt ve huyệt khẩu, ta sợ hãi mà trở nên cứng đờ, không dám động đậy.
“Lúc này mới ngoan chứ…” Nhẹ nhàng hôn lên mi mắt ta, Edmond buông ta ra, thân thể hắn vừa rời đi, ta lập tức có cảm giác như vừa trút được gánh nặng.
Thở dài một hơi, ta run rẩy trượt xuống bàn.
“Ai cho phép ngươi xuống?” Edmond nhặt cái quần đùi trên đất lên, hai tròng mắt cảnh cáo nhìn ta chằm chằm.
Ta co ro ngồi trở lại bàn cơm, trái tim sợ hãi run rẩy mà nhìn hắn.
“Nằm xuống, mở chân ra!” Edmond ra lệnh một cách ngắn gọn.
Không dám cãi lời, ta run rẩy ngã xuống bàn, ôm lấy đầu gối, làm cho bắp đùi gần áp vào ngực mình, đem tất cả nơi riêng tư không chút che dấu mà lộ ra trước mắt hắn.
Khí tức quen thuộc tới gần, ngón tay thon dài không chần chừ mà xoa xoa huyệt khẩu của ta.
Hoa lôi yếu ớt bởi vì vừa bị nhét dụng cụ dẫn trứng mà vẫn sưng đỏ lên, Edmond vừa đụng vào đã khiến nó vì mẫn cảm mà co rút kịch liệt.
Cũng không như xưa mà trực tiếp xâm nhập, hắn lại chậm rãi xoa xoa vết sẹo trên huyệt khẩu.
“Ta còn nhớ rõ cái đầu nhỏ bé của Vi Phù từ đây chui ra… cái loại tình huống này khiến ta kiêu ngạo cùng kích động đến cực điểm.” Edmond đắm chìm trong suy nghĩ, lẩm bẩm nói.
Đúng vậy, ta cũng vĩnh viễn không quên giây phút đó! Cái tên ác ma này ép ta mang thai đứa con của hắn, cũng không nghe theo ý kiến của bác sĩ, không cho ta phẫu thuật mà bắt ta phải sinh tự nhiên.
Ngẫm lại, hẳn là từ lúc hắn cho bác sĩ phẫu thuật tử cung nhân tạo đã có ý định này, cho nên mới làm cho tử cung thông với tràng ruột, thuận tiện để hắn làm cho ta thụ thai, cũng khiến cho hắn có thể tận mắt nhìn thấy ta vì sinh con đã đau đớn đến chết đi sống lại, đến mức không còn chút tôn nghiêm nào.
Ngón tay của Edmond vẫn lưu luyến xoa xoa vết sẹo, dấu vết đó là do bác sĩ giúp ta có thể sinh con dễ dàng hơn mà rạch ra.
“Mặc dù nơi này sinh con cho ta khiến ta rất kích động, nhưng ta vẫn không thích nhìn thấy ngươi có sẹo trên người… nhất là nơi này…”
Cái lưỡi nóng rát không ngừng liếm mông ta khiến ta không khỏi rùng mình, ta cắn chặt răng cố gắng không phát ra rên rỉ.
Dường như không hài lòng vì ta không phản ứng, Edmond ác liệt mà cắn một cái, rốt cục ta không nhịn được mà la hoảng lên.
“Như vậy mới thông minh….” Như dỗ hài tử mà an ủi dỗ dành, nhưng ngón tay lại thẳng tiến đâm vào trong cơ thể yếu ớt của ta, mãnh liệt đào móc.
Tay ôm đầu gối không ức chế được mà run rẩy, ta khó chịu nhẫn nại cảm giác xấu hổ khi bị kẻ khác xâm phạm, mặc dù sau lần sinh nở đau đớn kia, bác sĩ đã dặn dò trong vòng ba tháng không được ân ái để thân thể có thể nghỉ ngơi, nhưng hắn vẫn như cũ mà ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ chốc lát cũng không chịu buông tha ta, sau khi sinh, ta cũng chỉ được nghỉ ngơi 1 tuần, sau đó hắn đã đói khát mà áp đảo ta trên giường, cưỡng bức ta đúng một ngày một đêm.
Trong lòng bi phẫn so với thân thể đau đớn còn kém xa, không biết vì sao, trước kia linh hồn có thể dễ dàng thoát ly thân thể, nhưng từ khi mang thai đã không còn giải phóng được nữa.
Thân thể kiên cường càng ánh lên linh hồn mềm yếu, trước kia mỗi khi thân thể bị hành hạ, linh hồn luôn được tự do mà tung bay trong không khí, làm cho ta cảm nhận được cảm giác tự do. Nhưng bây giờ, linh hồn như bị giam cầm nhìn thân thể ta bị chiết nhục, khắc sâu hơn cảm giác tuyệt vọng trong lòng.
“Ư…” Hai mắt đang đóng chặt bỗng dưng mở ra, cái cảm giác bị dị vật xâm lấn khác xa với quá khứ khiến ta la hoảng lên.
“Ngươi… làm gì?”
“Tránh thai…” Giọng nói của Edmond vẫn tràn đầy tình dục như trước, hai tay lại tiếp tục động tác vừa nãy… đem cái quần vừa mặc trên người ta không lâu… thô lỗ mà nhét vào trong mật huyệt.
“Ngươi không muốn mang thai… nhưng ở đây không có thuốc tránh thai, cũng không có áo mưa… chỉ có thể làm vậy thôi.” Giữ chặt không cho ta giãy dụa, ánh mắt hắn tràn ngập dục vọng nhìn vào đôi mắt đang mở to vì kinh ngạc của ta.
Cái tên ác ma này! Cho dù cái quần đùi có nhỏ đến đâu, nhưng dù sao cũng vẫn là quần đùi mà! Làm sao nhét một thứ to như thế vào trong cơ thể ta được đây?
“Không cần lo lắng…” Như học được thuật đọc tâm mà lên tiếng, Edmond kiên định đem toàn bộ quần đùi nhét vào sâu trong cơ thể ta.
“Nơi này ngay cả Vi Phù cũng qua được, huống chi là cái quần đùi này… Ngươi nhìn xem, ta đã nói không thành vấn đề mà.”
Dị vật xâm nhập khiến ta vô cùng khó chịu, cái quần đùi tắc trong tràng ruột kích thích ta, đầu ta đã đầy mồ hôi lạnh, từng giọt từng giọt mà rơi xuống không ngừng.
Cái tên ác độc này căn bản không vì người khác mà làm chính mình mất hứng, một kẻ luôn luôn theo đuổi tình ái cực hạn như hắn căn bản sẽ không vì yêu cầu của ta mà từ bỏ cái khoái cảm hấp dẫn được ở sâu trong cơ thể ta mà bắn tinh.
Trong lúc ta còn chưa kịp thích ứng được dị vật, chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, cả người đã bị Edmond ôm lấy.
Ta theo phản xạ mà ôm chặt cổ hắn, khẽ gọi “Lão gia…”
“Gọi ta là Edmond!” Hắn hôn lên bờ mi ta mang theo đầy sủng nịch làm ta không thể nào thích ứng.
“Bác sĩ nói, thân thể ngươi không thể chịu lạnh.” Vừa nói vừa ôm ta đi nhanh về phòng ngủ.
Đặt ta lên cái giường mềm mại, không nói hai lời đã đè ép trực tiếp tiến vào ta.
“Ư…” Cho dù đã quen nhưng cảm giác đau đớn khi mới tiến vào vẫn khó có thể chịu được.
Lão gia cũng từng thử dùng thời gian dài làm trò kích khích, hy vọng ta có thể tiến vào khoái cảm, nhưng thử mấy lần đều không thể nào như ý.
Trải qua rất nhiều điều trị, thân thể không cách nào cao trào cũng bắt đầu xuất hiện hưng phấn, khoảng mười lần hoan ái thì cũng được một hai lần đạt đến đỉnh cao.
Lão gia thường giễu cợt ta, nói ta so với phụ nữ càng khó cao trào, dần dần cũng chẳng quan tâm ta cảm thụ ra sao, trực tiếp tiến vào, dù sao một đêm hắn cũng hành hạ ta không dưới mười lần, thân thể sau những lần cuối cùng hắn phát tiết cũng chỉ cảm thấy gân cốt đau nhức đến rã rời.
Hung khí thô to tiến vào, đem quần đùi nhét vào độ sâu chưa từng có, cảm giác trướng trướng chèn ép làm cho ta chỉ muốn đứng lên chạy trốn. Cố nén ý nghĩ phản kháng, ta cố gắng nằm yên mà tiếp nhận từng đợt ra vào, làm cho hắn có cảm giác như đang mây mưa với một thi thể là tốt nhất, thời gian dài hắn tự nhiên cảm thấy chán mà từ bỏ.
Đối với việc ta giả chết trong quá trình hoan ái, lão gia hình như không hề bị ảnh hưởng, ngón tay nắm chắc lên eo ta, điên cuồng mà quất tống. Khuôn mặt xinh đẹp có chút ngẩng lên, nhẹ nhàng đóng đôi mắt thâm thuý lại, làm cho hàng lông mi dài chiếu xuống một bóng đen dài, bộ dáng hưởng thụ của lão gia làm ta hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lăn qua lăn lại hơn một giờ, rốt cục lão gia cũng đem ái dịch bắn thẳng vào trong cơ thể ta.
Thường xuyên tiếp nhận dị vật, hậu đình trừ ra cảm giác đau đớn lúc đầu thì cũng đã quen thuộc, dù có mạnh mẽ xâm chiếm thế nào cũng chỉ cảm thấy chút đau đớn chứ không bị thương.
Dâm dịch tuy bắn sâu vào trong cơ thể ta nhưng đều bị quần đùi giữ lại, một giọt cũng không có cơ hội tiếng vào tử cung nhân tạo để kết hợp với trứng chín bên trong, kết quả như vậy không khỏi làm ta thở phào nhẹ nhõm.
Bình luận truyện