Đan Thần

Chương 28: Tên ngu ngốc này không giết




Người do Mã Chương dẫn tới, ngoại trừ hai người có lực lượng đạt được Hoán Cốt kỳ tầng bảy, những người còn lại đều là Hoán Cốt kỳ tầng bốn đến tầng sáu, nhưng chiếm vượt trội về nhân số, hơn nữa chính hắn cũng có lực lượng Hoán Cốt kỳ tầng chín, phối hợp với chính mình và Lưu Huy, cho dù có phát sinh chuyện tình như lần trước, Vương Chấn Đông cũng tự tin có thể tiêu diệt được hai người đối phương.

Lúc này hắn không lập tức động thủ, hoàn toàn là vì hai bao lớn phía sau lưng Ba Phong và Trình Cung, nhìn sang cũng thấy ánh mắt Mã Chương lộ ra thần sắc tham lam. Hai người đều là hạng người lọc lõi, chỉ cần nhìn vào cũng đoán được trong kia ít nhất cũng là yêu thú đã ngoài cấp năm.

- Mỗi người một nửa.

Thấy Mã Chương không có ý tứ động thủ, Vương Chấn Đông biết hắn đang chờ cái gì.

- Ha ha…

Mã Chương cười càn:

- Độc nhãn lang, nếu như trước đây ngươi nói như vậy đương nhiên không thành vấn đề, thế nhưng hiện tại thì không được, lần này ta tiêu hao rất lớn đó, hơn nữa còn phải hiếu kính đại ca của ta, ngươi biết đấy, tốn hao rất nhiều, huống chi lần này ngươi nhờ ta tới.

- Mã Chương, ngươi không nên được một tấc lại muốn một thước…

Vương Chấn Nam phẫn nộ quát một tiếng, ngươi là gì, cũng dám nói tới điều kiện với đại ca ta.

Mã Chương lạnh mắt nhìn về phía Vương Chấn Nam, nói:

- Ngươi nói với ai đấy, ta đang nói chuyện với đại ca của ngươi, khi nào đến lượt tên tàn phế như ngươi xen miệng vào, không biết lớn nhỏ.

Trong mắt Vương Chấn Đông hiện lên một tia hàn quang, chợt lóe rồi biến mất, lập tức cười nói:

- Không phải chỉ vài thứ đồ thôi sao, giết được bọn họ rồi, vật sở hữu đều thuộc về ngươi, lần này ta chỉ muốn báo thù cho huynh đệ của mình.

- Tốt, có khí phách, ha ha…

Mã Chương cười như thắng trận, hài lòng vô cùng.

Ba Phong nhìn về phía Trình Cung trưng cầu ý kiến, lúc này, lúc này máu huyết trong người hắn đã sôi trào, đám người kia đúng là một lũ không biết sống chết. Tuy rằng có thêm Mã Chương dẫn theo mười mấy người tới, nếu như lúc trước khẳng định hắn sẽ xoay người chạy trốn đi thật nhanh, nhưng hiện tại sau khi yêu hóa hắn có thể đẩy lực lượng đạt tới Tẩy Tủy kỳ, sự cường đại của Tẩy Tủy kỳ hoàn toàn không phải Hoán Cốt kỳ có thể so sánh được. Nếu như Thoát Thai kỳ và Hoán Cốt kỳ chỉ là đơn thuần tích lũy lực lượng và nguyên khí nhằm cải tạo thân thể, với Tẩy Tủy kỳ thì lực lượng đã có một bước phát triển về chất.

Tẩy Tủy kỳ đã có thể dần dần ngưng tụ nguyên khí, không đơn thuần là quang mang nữa, chính là ngưng tụ nguyên khí bảo hộ chính mình.

- Tên ngu ngốc này không thể giết, còn lại giết sạch toàn bộ.

Trình Cung đưa một ngón tay chỉ vào Mã Chương, sau đó lấy ra hai bình dược, trực tiếp uống vào.

- Mẹ nó, đã sớm muốn giết đám bại hoại các ngươi, hôm nay rốt cuộc có cơ hội, tìm chết cho ta.

Ba Phong trực tiếp ném bao tải sau lưng xuống đất, cũng uống vào hai bình dược như Trình Cung rồi trực tiếp vọt lên.

- Chỉ bằng ngươi… Keng…

Vương Chấn Đông giơ đại kiếm lên ngăn cản một kích của Ba Phong, qua một kích này, bàn tay Vương Chấn Đông bị đánh rách tả tơi, máu không ngừng tuôn ra, song chưởng trực tiếp mất đi tri giác, miệng phun ra một ngụm máu, thân hình bay ngược về phía sau.

- Phốc… Hoán Cốt kỳ tầng chín đỉnh phong, sao có thể… Phụt… Không có khả năng…

Vương Chấn Đông quả thực không thể tin được, lúc này mới qua thời gian vài ngày, lực lượng hiện tại của Ba Phong dĩ nhiên còn cường hãn hơn nhiều so với hắn dùng tới bí pháp tại mấy ngày trước.

Cùng lúc đó, trong cơ thể Ba Phong dâng trào khí tức huyết tinh, hư ảnh hắc yêu báo vương một lần nữa xuất hiện. Lúc này khí thế hắn như hồng truy sát tới Vương Chấn Đông, lại bị Lưu Huy chặn lại trước người. Lúc này tại trong mắt Ba Phong, tốc độ Lưu Huy thành quá chậm, không đợi song chùy của đối phương vung lên, trảm mã đao của Ba Phong đã bổ xuống tới đầu hắn, trực tiếp chẻ hắn làm đôi.

Ba Phong nhanh, tốc độ Trình Cung cũng không chậm, trực tiếp nhắm tới mười mấy tên đang rất hung hãn ở bên cạnh. Giơ tay chém xuống, đa số những tên này đều không kịp rút vũ khí chém ra, người đã ngã xuống đất. Tinh thần lực siêu cường của Trình Cung khiến hắn có thể nắm rõ toàn cục trong tay, lý giải nhất cử nhất động của người khác, hơn nữa thân thể hắn có thể sánh ngang với cao thủ Tẩy Tủy kỳ, cho dù Hoán Cốt kỳ tầng bảy cũng không chống đỡ được một kích của hắn.

"Keng keng…" Bàn tay nắm chặt đao của Vương Chấn Nam không ngừng rung lên, đao rơi xuống đất, không dám tin tưởng nhìn vào Trình Cung. Không có khả năng, làm sao có thể. Tiểu tử chỉ có Hoán Cốt kỳ tầng ba, thoạt nhìn còn giống như một tên đại thiếu gia, vì sao có khả năng sở hữu lực lượng mạnh như vậy, điều này không có khả năng, không có khả năng…

Sợ hãi, sợ hãi vô cùng, Vương Chấn Nam tận mắt nhìn Trình Cung giết sạch đám thụ hạ của Mã Chương giống như tiết một đám tiểu hài tử không có khả năng hoàn thủ, trong đầu sống chết cũng không dám tin những gì mình thấy.

- Độc nhãn lang, ngươi hãm hại ta, có siêu cấp cao thủ Tẩy Tủy kỳ ở đây, ta không để yên với ngươi…

Mã Chương không nói hai lời, cũng không thèm nghĩ ngợi chuyện chia chác chỗ tốt, lập tức xoay người bỏ chạy.

Mã Chương chạy nhanh, nhưng Trình Cung càng nhanh hơn, đồng thời tại lúc đuổi theo Mã Chương có đi ngang qua Vương Chấn Nam, trảm mã đao hơi khẽ động liền cắt đứt yết hầu Vương Chấn Nam, sau đó chớp động mấy lượt, đã chặn lại trước người Mã Chương.

- Hiểu lầm, hiểu lầm…

Mã Chương vội vã tươi cười:

- Ta là do bị độc nhãn lang dẫn dụ sai lầm, chúng ta trước không oán, hiện không cừu, ca ca ta là phó bang chú thứ chín của Cuồng Phong Mã bang, khu vực này là do hắn phụ trách, ngươi cũng biết chỗ này có một bộ phận tiếp giáp với thảo nguyên.

Tuy rằng Mã Chương có lực lượng Hoán Cốt kỳ tầng chín, nhưng trước mặt Trình Cung, ngay cả dũng khí mạnh mẽ trùng kích cũng không có, bởi vì vừa rồi khi Trình Cung biểu hiện giết chết đám thủ hạ của hắn, lực lượng có thể so vơi Hoán Cốt kỳ tầng chín đỉnh phong, còn hắn chỉ là do ca ca mượn ngoại lực thúc đẩy giúp hắn lên tới tầng chín.

Điểm này Trình Cung chỉ liếc mắt đã nhìn thấu, gã này hẳn là do tuổi tác cao rồi mới dùng ngoại lực đề cao, chuyện tình này không đơn giản chút nào, thế nên Trình Cung mới nảy lòng tham chưa muốn giết Mã Chương. Trình Cung lạnh lùng nhìn hắn:

- Ca ca ngươi có giới chỉ không gian hay không?

- Hả…

Mã Chương bất ngờ bị hỏi liền ngẩn người, chuyện này thực sự quá lớn.

- A!

Nhưng vào lúc này, bên cạnh vang lên một tiếng hét thảm, nguyên lai Vương Chấn Đông đã bị Ba Phong bổ một đao đánh chết.

Thân thể Mã Chương giật lên, mạnh mẽ gật đầu:

- Có, có, năm đó ca ca ta lập được đại công liền được thưởng một chiếc giới chỉ không gian, đồng thời được nhận một viên đan dược Nhân cấp thượng phẩm, dùng vào đan dược ta mới có thể một mạch từ Hoán Cốt kỳ tầng bảy đạt được tầng chín.

Lúc trước Trình Cung đã nhắc Bàn Tử hỏi qua, nếu như dùng tiền tài bình thương mua giới chỉ không gian, cho dù là loại kém nhất, chiều dài, rộng, cao của không gian bên trong chỉ là nửa thước, đều phải tốn hao năm trăm vạn lượng, đó là thứ giá trên trời. Thế nhưng loại nhẫn này căn bản không tiện dùng, tùy tiện đều không bằng được một cái bao da gì đó, nếu như lớn hơn nữa thì giá cả càng lên tới trời, hơn nữa còn phải tìm cơ hội trong phiên đấu giá, bình thường rất khó gặp được.

Đối với chuyện này Trình Cung cũng rất bất đắc dĩ, về phần mở ra không gian nguyên giới của riêng mình thì trong khoảng thời gian ngắn lại càng không nên nghĩ tới, độ khó của nó không khác gì so với đi đoạt lấy toàn bộ giới chỉ không gian trong đế quốc Lam Vân.

Cho dù có giới chỉ không gian cũng không phải người thường dùng được, hơn nữa trước khi đạt tới Phạt Mạch kỳ sẽ không có biện pháp lưu lại tinh thần dấu vết, nếu cứ tùy tiện mang ra ngoài, ai cướp được sẽ là của người đó. Vừa rồi Trình Cung đột nhiên động tâm, lưu lại Mã Chương này hỏi một chút, không nghĩ tới là có thật.

- Lớn cỡ nào?

- Điều này… Ta thực sự không biết.

Mã Chương thấy được Ba Phong đã đeo bọc lớn trên lưng đi tới bên người Trình Cung, ánh mắt rất bất thiện nhìn chính mình, nghĩ lại mấy lời chính mình vừa nói lúc đầu, hắn càng khẩn trương hơn.

Trình Cung suy nghĩ một chút nói:

- Thực lực ca ca ngươi thế nào?

- Ba năm trước đây ta thấy hắn đã là Phạt Mạch Kỳ tầng chín, gần nhất hắn qua đây làm việc, ta có hỏi qua nhưng hắn không nói.

Mã Chương cẩn thận nói, rất sợ có câu trả lời nào không tốt sẽ gặp chuyện không may.

Ba Phong nghi hoặc nhìn Trình Cung, không biết hắn có ý tứ gì, tuy rằng trước đó tại lúc thu thập thủy yêu mãng đã nghe qua Trình Cung muốn kiếm giới chỉ không gian, nhưng thứ này căn bản không phải đồ chơi a. Lực lượng không dủ, mang theo trên người là muốn tìm chết, chỉ có rất ít người có thực lực đạt tới cực hạn của nhân lực là Phạt Mạch kỳ mới có được, còn lại đều là những tồn tại đã ngoài Siêu Phàm mới dám sử dụng công khai.

Lẽ nào hắn muốn đánh với ca ca Mã Chương là Mã Huân, không thể nào, Cuồng Phong Mã bang là đội mã tặc lớn nhất giữa đế quốc Lam Vân và đại thảo nguyên, có người nói tính riêng nhân viên đã tới hơn vạn, hơn nữa còn hung hãn vô cùng. Trước đây đế quốc Lam Vân chưa quật khởi, thảo nguyên vương đình chưa thống nhất, bọn họ có đủ sức tiêu diệt một bộ lạc hay một quốc gia nhỏ, cho dù hiện tại đế quốc Lam Vân và thảo nguyên vương đình đều muốn bắt bọn họ, nhưng vẫn không có biện pháp.

Ba Phong nhìn Trình Cung, thật muốn nói cho hắn, nhanh giết tên này hủy thi diệt tích, rồi chạy nhanh thôi. Ngươi cũng quá độc ác đi, muốn cướp đồ trên người cường đạo, muốn tuốt râu ngoài miệng yêu long, đúng là không muốn sống nữa. Huống chi nghe tên kia nói, băn năm trước đây hắn đã đạt tới trình tự đỉnh của võ trung thánh giả, hiện tại không chừng đã sớm tiến vào cảnh giới trong truyền thuyết.

- Tốt!

Trình Cung nói, đột nhiên vọt tới, đánh xuống một đao.

"Keng…" Mã Chương không ngờ được, nói xong một chữ tốt, Trình Cung lại đột nhiên động thủ, tuy rằng hắn vẫn buộc chặt tâm tình, nhưng vẫn có chút trở tay không kịp.

Sau khi ngăn cản, cảm giác song chưởng run lên, nhưng công kích tiếp theo của Trình Cung đã tới, dư chấn trước đó còn chưa được hóa giải toàn bộ, hắn dĩ nhiên một lần nữa vung đao lên, cố gắng đón đỡ, lúc này tay Mã Chương đã run lên đến độ không cầm được đao.

Ngay khi hắn muốn chạy trốn, tay Trình Cung chợt đổi thế, trực tiếp dùng Mai Hoa Thủ điểm lại trên thân thể hắn, khiến hắn ngất xỉu nằm ra đất.

- Ngươi không giết hắn, chẳng lẽ muốn dùng hắn vơ vét tài sản của Mã Huân sao?

Ba Phong đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, không dám tin tưởng nhìn Trình Cung, trong lòng không ngừng suy nghĩ, hắn sẽ không thực sự điên cuồng như vậy chứ.

- Vơ vét tài sản của hắn làm gì, như vậy chúng ta sẽ rất nguy hiểm, trước tiên thu thập chiến lợi phẩm một chút, chúng ta tìm chỗ khác rồi nói.

Trình Cung không nói, không chút khách khí cướp sạch một lần đám người Vương Chấn Đông, Vương Chấn Nam, ngay cả Mã Chương cũng bị lục qua một lần.

Thật đáng nói, từ chỗ đám người này dĩ nhiên thu được gần bảy mươi vạn lượng ngân phiếu, còn có hơn một vạn lượng kim phiếu, những thứ khác thì không có gì, dược vật của đám người này chỉ xứng là thứ vất đi, căn bản làm Trình Cung chương mắt.

Tìm kiếm hết lượt, Trình Cung xách Mã Chương tới một chỗ sơn cốc hẻo lánh gần đó, sau lại viết một phương thuốc để Ba Phong đi mua đồ. Tuy rằng Ba Phong đầy bụng nghi hoặc, nhưng vẫn chạy đi mua, còn có trọn một bộ lô dược. Nhìn mấy thứ này, Ba Phong thầm hô chính mình đoán không sai, bản thân Trình Cung biết chế dược, khẳng định là một chế dược sư lợi hại, băng không sao có thể tiêu phí dược như vậy được.

Đây là lần đầu tiên Trình Cung động thủ luyện dược tại kiếp này, thế nhưng hắn không hề có nửa điểm trúc trắc, lấy tinh thần lực hiện tại của hắn, dùng khống chế dược quả thực quá dễ dàng. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenbathu.net

Ba Phong cũng từng đi mua dược, đám chế dược sư ai nấy đều cao ngạo, căn bản không đặt hắn vào trong mắt, hết lần này tới lần khác đều không dám đắc tội với một ai. Bọn họ luyện chế dược vật vô cùng cẩn trọng, nếu dược vật vượt lên trước cấp bảy, thường thường cần tới vài ngày mới có thể luyện chế được.

Thế nhưng hiện tại nhìn Trình Cung luyện dược, Ba Phong triệt để vất đi những suy nghĩ trước đây, nguyên lai luyện dược dĩ nhiên còn có thể dễ dàng như vậy. Trình Cung ngồi tại một chỗ, lấy ra một khối xương cốt đặc thù trong cơ thể thủy yêu mãnh, sau đó chậm rãi mài thành phấn vụn, căn cứ theo lời Trình Cung, nếu như thủy yêu mãng thực sự có thể nuốt xuống liệt diễm quả và thủy nguyên chân, nó sẽ có được loại năng lực mê hoặc đặc thù.

Kỳ thực ngay là hiện tại, năng lực mê hoặc của thủy yêu mãng cũng rất kinh người, cho dù tồn tại Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong cũng không có biện pháp chống lại, có điều không may cho nó gặp phải Ba Phong, hoàn toàn bị áp chế không phát huy ra được.

Trình Cung một bên giải thích cho Ba Phong, một bên thao tác thuần thục, thỉnh thoảng lại lấy ra một vài thứ trong đống dược liệu ném vào trong dược lô cách đó mấy thước.

Hỏa diễm của dược lô không ngừng biến hóa, là xích viêm chân hỏa, cần chế dược sư sử dụng nguyên khí phụ trợ cùng tinh thần lực thôi động, kinh qua không ngừng huấn luyện mới có thể đề cao nhiệt độ hỏa diễm tới mức yêu cầu, nhưng nhìn vào lúc này lại giống như một hồi biểu diễn. Trình Cung nhẹ nhàng thôi động tinh thần lực đã có thể khống chế hỏa diễm tới mức biến hóa, dễ dàng đề cao nhiệt độ hỏa diễm lên vài lần, đạt tới trình độ xích viêm chân hỏa.

Hiện tại Ba Phong thật muốn đám chế dược sư cao ngạo kia nhìn được, nhìn xem người ta chế dược thế nào, nguyên lai chế dược cũng có thể đơn giản như vậy, quả thật giống như chính mình đang nấu canh, không, so với nấu canh càng dễ dàng hơn, cảm giác được tự tại, loại cảm giác như được hưởng thụ, tùy ý và thư sướng vô cùng. Nó giống như thư sinh vẩy mực múa bút vẽ thư pháp, giống như võ giả luyện võ kỹ, khiến người khác nhìn vào đều rất hưởng thụ và thư sướng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện