Đan Thần

Chương 77: Thanh danh tính cái đầu bòi!




Nguyên lai phủ đệ của Trịnh Tam Nguyên, hôm nay đã đổi thành phủ đệ của Đổ Thần, Bàn Tử đổi bản hiệu thành Đỗ phủ, hiển nhiên là từ trong nội tâm đã triệt để tuyệt vọng đối với Đỗ gia.

- Thuộc hạ Huyết Chiến Phó tiên phong Trình Trảm bái kiến đại thiếu.

Trong Đổ Thần phủ, một nam nhân tuổi chừng ba mươi, thoạt nhìn không chút thu hút, nhưng vào trận chiến lại cho người một cảm giác âm lãnh, huyết tinh, làm cho lỗ chân lông cũng dựng thẳng lên, họ Trình, lại là Huyết Chiến Phó tiên phong, đây tuyệt đối là dòng chính Trình gia. Đọc Truyện Online Tại TruyệnY Y

Lúc ban đầu Huyết Chiến chính là do thủ hạ tinh nhuệ nhất của Trình Tiếu Thiên phát triển mà thành, đội ngũ kia chỉ có năm trăm người, sức chiến đấu lại siêu cấp kinh người, là tồn tại tinh nhuệ nhất trong trăm vạn quân. Bởi vì bọn hắn đã từng đánh trận chiến, giết hại địch nhân gấp mười lần, chính mình tổn thất không cao hơn mười người, lá cờ sau lưng toàn bộ nhuộm đỏ, từ đó về sau được ban cho tên Huyết Chiến Kỳ. Đội ngũ này là dòng chính thân tín nhất của Trình Tiếu Thiên, nhân số không nhiều lại vô cùng tinh nhuệ, theo Trình Tiếu Thiên ly khai quân đội, bọn hắn cũng biến mất.

Lần trước thời điểm Trình Tiếu Thiên muốn giao Huyết Chiến cho Trình Cung, đã từng giới thiệu qua, hôm nay tuyệt đại bộ phận trong Huyết Chiến Kỳ đều là một ít cô nhi hắn thu dưỡng. Đều là lúc chiến đấu gặp được, hài nhi trong tã lót đến năm sáu tuổi đều có, hiện tại Huyết Chiến là dùng bọn hắn làm chủ. Bởi vì hiện tại bọn hắn không có chức vụ, đầu lĩnh chỉ xưng là tiên phong, phía dưới còn có năm tên Phó tiên phong. Trình Cung cũng không có truy vấn Huyết Chiến từ đâu đến, chỉ cần hắn biết rõ Huyết Chiến là dòng chính Trình gia là đủ rồi.

- Ân, ngươi trước ra ngoài chờ.

Trình Cung nhìn Trình Trảm thoáng một phát, lại để cho hắn ra ngoài chờ đợi.

Nhìn Trình Trảm rời đi, Bàn Tử ngồi bên cạnh nhìn về phía Trình Trảm rời đi bĩu môi:

- Đại thiếu, một thân huyết tinh sát khí, về sau có tùy tùng như vậy thì trâu rồi.

- Huyết tinh, sát khí cũng được, hiển nhiên từ nhỏ chịu đựng sinh tử tôi luyện. Hơn nữa được tôi luyện qua ở chiến trường cùng Yêu Thú Sâm Lâm, lực lượng cũng không tệ.

Trình Cung nhìn Trình Trảm rời đi nói ra cái nhìn của mình.

- Đại thiếu, nghe ý trong lời nói ngươi, ngươi còn không hài lòng?

Bàn Tử kinh ngạc nhìn Trình Cung, cái ý tứ kia là ngươi yêu cầu cũng quá cao a, đây chính là hảo thủ a, giết người cướp của, đánh nhau đều rất tốt, không ngờ ngươi lại bất mãn.

Trình Cung như có điều suy nghĩ nói:

- Không phải không thoả mãn, chỉ là cảm giác bọn hắn định vị không đủ minh xác, dù sao Huyết Chiến Kỳ trước kia của gia gia thuộc về kỳ binh công kích ở chiến trường, hoàn thành nhiệm vụ đặc thù. Nhưng mà hiện tại bất đồng, hiển nhiên gia gia cũng ý thức được điểm này, nhưng vẫn là quán tính dựa theo phương thức quân đội bồi dưỡng. Cho nên hiện tại định vị của bọn hắn không phải rất chuẩn xác. Nói quân nhân thì không quá giống, nói thích khách, sát thủ cũng không giống, nói cao thủ bảo tiêu càng không giống. Được rồi, vấn đề của bọn hắn về sau nói tiếp. Ngươi thông tri Túy Miêu cùng Sắc Quỷ chưa, lần này chúng ta phải hảo hảo chơi một phen, chẳng những phải kiếm tiền, còn phải phát triển thế lực, quan trọng nhất là mượn nhờ cơ hội lần này, một lần hành động vững chắc lực lượng của chúng ta.

- Đại thiếu, lấy tốc độ dùng tiền của ngươi, lợi nhuận bao nhiêu cũng không đủ a, aii, hiện tại ta cũng có chút bó tay, cho dù toàn bộ Lam Vân Đế Quốc đều bị ta đoạt, đoán chừng không đủ cho đại thiếu ngươi tiêu hai ngày.

Bàn Tử đã biết Trình Cung một lần cược bốn triệu lượng hoàng kim, trọn vẹn bốn ngàn vạn lượng bạch ngân hắn thiếu chút nữa ngất đi. Bởi vì này đúng là số lượng gia sản của Trịnh Tam Nguyên, trước kia tùy tiện ban thưởng đã hơn hai trăm vạn lượng hoàng kim, lần này lại là bốn trăm vạn lượng hoàng kim.

- Đừng có tố khổ như vậy, ta biết rõ ngươi nghĩ cái gì.

Trình Cung khoát tay lấy ra một xấp ngân phiếu từ trong không gian giới chỉ nói:

- Ngươi nói ngươi từ trong nhà Trịnh Tam Nguyên tìm ra một ngàn tám trăm vạn lượng ngân phiếu cùng chín mươi bảy vạn lượng kim phiếu, trong không gian giới chỉ của ta còn có gần tám trăm ngàn lượng ngân phiếu cùng sáu trăm vạn lượng kim phiếu. Cộng thêm những hàng hóa kia còn có tại cả sản nghiệp Trịnh gia. Xem ra đây là toàn bộ nội tình của Trịnh Tam Nguyên. Ta lưu lại một chút ít đi mua dược liệu, những thứ này hiện tại quy cho ngươi quản, về phần số tiền đặt cược kia, đây chính là cơ hội cho ngươi kiếm tiền.

- Đại thiếu, ca a, ta yêu ngươi chết mất.

Bàn Tử từ vẻ mặt ai oán thoáng cái trở nên vô cùng hưng phấn, trực tiếp cầm lấy một xấp kim phiếu thiếu chút nữa nhảy dựng lên, vô cùng hưng phấn nói:

- Bà mẹ nó, Trịnh Tam Nguyên vẫn chỉ là đại thương gia bài danh trước mười của Lam Vân Đế Quốc chúng ta mà thôi, toàn bộ tài sản tiếp cận năm ngàn vạn lượng hoàng kim, đây chính là năm vạn vạn lượng bạc a, một năm thu nhập quốc khố của Lam Vân Đế Quốc cũng chỉ hai vạn vạn lượng bạc. Bằng hai năm rưỡi thu vào của cả nước, đại thiếu, lần này chúng ta thật sự phát đạt.

- Nhìn đồ dạng ngươi thật không có tiền đổ, tuy Trịnh gia này gần đây thế rất mạnh, nhưng cũng không quá đáng mới tích lũy tài phú vài thập niên mà thôi, ngẫm lại những đại gia tộc trăm năm thậm chí ngàn năm kia, chút tài phú ấy không coi vào đâu.

Lúc này, ngoài cửa truyền tới thanh âm quen thuộc, đúng là Tống Phúc cùng Túy Miêu chạy đến.

Người còn chưa vào một cổ mùi rượu đã tràn ngập, chỉ thấy Tống Phúc phía trước, Túy Miêu lảo đảo đi theo tiến đến.

Bàn Tử nghe Tống Phúc nói như vậy không chút phật lòng, ngược lại là trên mặt lộ ra dáng tươi cười, nhưng mà không đợi hắn nói chuyện, Tống Phúc đã nói tiếp:

- Ngươi phải nhìn tương lai, hiện tại toàn bộ sản nghiệp Trịnh gia đều giao cho ngươi rồi, dùng bản lãnh của ngươi khẳng định lợi nhuận so với Trịnh mập mạp nhiều gấp bội a. Những thứ không nói khác, bằng vào thể trạng của ngươi cũng đã hơn hắn nhiều, cho nên chút tiền ấy ngươi cũng đừng có đoạt cùng ta...

Tống Phúc nói xong, đi lên thu hơn phân nửa ngân phiếu vào trong không gian giới chỉ, thời điểm hắn còn muốn thu, Bàn Tử giống như nổi điên lên.

- Ah...

Bàn Tử nổi giận gầm lên một tiếng, thời điểm tất cả mọi người nhìn về phía hắn, Bàn Tử trực tiếp thu ngân phiếu còn lại vào, sau đó chỉ vào Sắc Qủy nói:

- Vô sỉ, hèn hạ, ta kiếm tiền không cần động tài chính a, các ngươi không quản lý việc nhà, không biết củi gạo quý ah.

- Móa!

Tống Phúc lập tức nói:

- Bàn Tử, hệ thống tình báo của ta đang ở giai đoạn đầu, chỉ có đốt tiền, cái này ngươi cũng biết, dùng cảm tình huynh đệ chúng ta, ngươi phải ủng hộ ta chứ. Như vậy đi, cho ta một phần ba thôi, về sau ta khẳng định giúp ngươi kiếm được nhiều tiền hơn.

- Đừng... Đừng nói cảm tình...

Bàn Tử lập tức lui về phía sau:

- Nói cảm tình tổn thương tiền, chúng ta vẫn là nói tiền thương cảm tình a, dùng cảm tình thâm hậu của chúng ta, không nên ép ta như vậy.

- Móa!

Tống Phúc không để ý tới hắn, dù sao mới đoạt đã đủ nhiều, giương mắt nhìn thoáng qua Trình Cung, phát hiện hắn đang xem Túy Miêu.

- Đại thiếu, lực lượng của Túy Miêu đã đạt tới Tẩy Tủy kỳ tầng thứ sáu, quả thực như là vỡ đê.

Tống Phúc nhớ tới thời điểm lực lượng Túy Miêu một hơi tăng tới Tẩy Tủy kỳ tầng thứ sáu mà chấn kinh, đến bây giờ còn không có bình phục, đồng thời trong nội tâm cũng ít nhiều có chút thất lạc.

- Ân.

Trình Cung gật gật đầu:

- Hắn là dùng mệnh liều, bất quá hiện tại thân thể hắn còn phải điều dưỡng một đoạn ngắn, lần này ta đến chính là muốn nói sự tình xuất chinh với các ngươi.

Sự tình Túy Miêu Trình Cung biết rõ, thực sự không có xử lý được, nếu như đổi thành mình là hắn, có lẽ mình còn ác hơn, hung hơn. Huynh đệ chính thức sẽ không bởi vì ai làm cái gì mà như thế nào, bởi vì có một ngày cần, bọn hắn cũng có thể làm ra sự tình đồng dạng. Tình huynh đệ sáng ngời, sinh tử một mạng. Nói đến cái này, Tống Phúc, Bàn Tử, thậm chí Túy Miêu mơ mơ màng màng cũng rất chờ mong nhìn về phía Trình Cung. Sự tình bên trên Kim Loan Đại Điện đã sớm truyền ra, Trình Cung xuất chinh càng truyền ra.

- Ách, ta muốn đi.

Lần này vậy mà Túy Miêu nói trước nhất, như là đang họp, còn giơ tay lên.

Tống Phúc cùng Bàn Tử cũng muốn đoạt lấy nói chuyện, Trình Cung vội khoát khoát tay:

- Các ngươi trước đừng có gấp, lần này chúng ta ai cũng phải đi. Bàn Tử vừa tiếp nhận sinh ý Trịnh gia, dọc theo con đường này có thể thuận tiện thu xếp. Mặt khác cũng có thể vững chắc tuyến đường thông thương Lam Vân đế quốc, mà Tống Phúc thì có thể ở trên cơ sở này, trải rộng hệ thống tình báo, phát triển, cài người…, đến lúc đó mới có thể thu hoạch, hơn nữa đây cũng là lần thứ nhất lịch lãm rèn luyện. Hàn Tủy của Túy Miêu cũng phải nhanh giải khai, mấy ngày nữa cho ngươi điều dưỡng thân thể thoáng một phát, ngươi cũng có thể chính thức tham chiến, dù sao dưới tình huống bình thường, tự bảo vệ mình coi như cũng được.

Ba người nghe xong đều vui vẻ, Bàn Tử thoải mái dựa vào ghế đắc ý nói:

- Đại thiếu ngươi cũng đừng nói ta ăn gian, tuy hiện tại ta đã tầng thứ sáu đỉnh phong, gần đây còn trễ nãi hai ngày, nhưng cho dù tăng thêm hai ngày này, ta cố gắng thế nào, muốn đột phá đến tầng thứ bảy cũng rất khó. Hiện tại ta đã bắt đầu cân nhắc, ngươi phải thực hiện giấc mộng cho ta. Vô số mỹ nữ, rượu ngon, một thành thị vĩnh viễn không có chữ viết cùng ban đêm.

- Vậy sao, bảy ngày sau đại quân xuất phát, trước khi xuất chinh nhất định ngươi sẽ tăng lên.

Trình Cung rất khẳng định, tự tin nói. Bàn Tử thì dùng sức lắc đầu, Tống Phúc nhìn nhìn tòa nhà nói:

- Đại thiếu, hiện tại hướng gió bên ngoài giống như có chút vấn đề. Tuy bệ hạ ngũ mã phân thây Trịnh Tam Nguyên, nói hắn ám thông mã bang, nhưng mà ngươi tiếp quản sản nghiệp Trịnh gia vẫn là bị người đố kỵ. Các tin đồn rất nhiều, cho rằng cho dù tịch thu sản nghiệp Trịnh gia cũng nên quy quốc khố, Trình gia bá chiếm, đối với danh dự Trình gia tổn thất vô cùng nghiêm trọng, còn nói đại thiếu ngươi càng ngày càng quá phận, nói đại thiếu ngươi quản nhân mạng, chiến người gia sản, ngang ngược càn rỡ, còn đem sự tình trước kia của ngươi kéo ra, cổ gió này đã bắt đầu thổi vô cùng thần kỳ.

- Bành...

Bàn Tử nghe xong trực tiếp vỗ bàn mắng:

- Móa, bọn hắn cấu kết mã bang, bán rẻ quốc gia, chuyển dụng quân giới, tài nguyên khoáng sản, thậm chí tình báo quân sự cũng bán, nếu không phải bọn hắn muốn hại đại thiếu, cho dù hắn có nhiều tiền, chúng ta cũng không thèm nhìn.

Bàn Tử vô cùng tức giận, Túy Miêu vừa mới đột phá rất suy yếu thì hữu khí vô lực nói:

- Bắt được người truyền lời, giết!

Mặc dù Tống Phúc mới tiếp quản tình báo hai ngày thời gian, nhưng hiển nhiên hắn đã dung nhập vào, hiện tại trong thành xảy ra chuyện gì, hướng gió sinh ra hắn cũng có thể nắm chắc rõ ràng, Trình Cung nghe xong cũng rất vui vẻ. Chứng kiến huynh đệ mình kích động như vậy, Trình Cung ngược lại ưu tiên vô cùng.

- Hình như các ngươi lầm một việc, tuy bình thường chúng ta không đi khi dễ dân chúng bình dân, nhưng mà lúc nào chúng ta nói mình là người tốt. Chúng ta cũng không cần người khác nói chúng ta là người tốt, chúng ta vốn chính là đế đô Tứ đại hại, ta vốn chính là đệ nhất hoàn khố, ngang ngược càn rỡ, chiếm gia sản người, coi thường nhân mạng, đúng vậy, ta ngang ngược càn rỡ, ta đoạt gia sản Trịnh Tam Nguyên hắn, ta giết người thì sao.

Trình Cung nói làm cho Bàn Tử, Tống Phúc, Túy Miêu thoáng cái sững sừ, một hồi lâu bọn hắn mới kịp phản ứng, sau đó đều vỗ mạnh đầu. Đúng vậy, thanh danh là cái quái gì, bốn người bọn họ sớm đã không cần…à không, là không còn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện