Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 366



Chương 366

Sở Thiên gãi đầu, nói: “Em còn muốn hỏi chị nữa, rõ ràng anh rễ nhìn thấy em rồi, nhưng . tại sao anh ấy lại không thèm để ý tới em?”

Liễu Tô Hồng. ở một bên nói; “ Chắc do hắn xâu hồ, hắn biết là hắn không có mặt để gặp con đó, chị gái co đã lỉ dy với cái tên vô dụng Lâm Tử Minh đó rồi, sau này không cho phép con gặp hắn nữa, biệt chưa, nhìn thấy hắn thì đi đường vòng để tránh hắn mặt dày quấy rầy con một cách trơ trẽn.”

“Gì cơ? Ly hôn?”

Cả cơ thể của Sở Thiên nhảy lên, tin này với hắn mà nói đúng là rất sóc, cả người hắn đư ra như thằng ngu vậy.

Liêu Tô Hồng đánh vào đầu hắn rồi la lên: “ Con phản ứng như vậy làm gì, ly hôn thì ly hôn thôi, đây là chuyện tôt, tránh cái tên Lậm Tử Minh vô dụng ‹ đó bám víu lấy chị gái con, lãng phí hét tuổi thanh xuân của chị gái con.”

Sở Phi cắn răng và không nói gì cả, cô có chút không hiệu tâm trạng mình lúc này.

Sở Thiên đã tỉnh lại rồi hét lên: “Chúa ơi! Sao phải ly dị? Anh rễ là một nhân vật vô cùng có máu mặt, ly dị với anh ấy là một mắt mát lớn đổi với Sở Gia, chết mắt thôi!”

Phản ứng của hắn rất kích động và khoa trương, điều đó làm Liễu Tô Hồng và Sở Phi sợ, Sở Hoa Hùng đang đọc sách trong phòng sách cũng đi ra, hỏi xem đang tranh luận về cái gì.

Liễu Tô Hồng nói: “ Sở Thiên, não của con đã bị đốt . cháy hỏng rồi không? Cái tên vô dụng Lâm Tử Minh, thì là cái nhân vật giàu có gì được chứ?” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Sở Hoa Hùng cau mày, hỏi: “Con trai, chuyện gì đang xảy ra vậy? Nói rõ ràng ra cho bô xem nào.”

Vì vậy, Sở Thiên đã không che giầu điều đó, hắn nói với mọi người những gì hắn vừa thấy, cuôi cùng hắn thở hồn hến, nói với sự phần khích: “ Mọi người không có nhìn thây cái cảnh tượng lúc đó, mười mây ông chủ có giàu có, ở dưới chân khách sạn Hoa Thành, đội tuyết đề đợi anh rẻ, giộng như nhìn thây bô mẹ ruột vậy, cuôi cùng anh rễ lên một chiệc Rolls Royce đi, cũng tức là, anh rễ là một một nhân vật lón!”

Khi hắn nói xong, ba thành viên trong gia đình trong phòng đã bị sôc ngơ ngác, nhật là Liễu Tô Hồng, và Sở Hoa Hùng, vô cùng sửng sốt, không thể tin được chuyện đó là thật!

Sau một thời gian dài, Liễu Tô Hồng nói: “Con trai, con chắc là nhìn nhằm rồi, cái tên vô dụng Lâm Tử Minh thì là nhân vật lớn gì chứ?”

Sở Hoa Hùng cũng tỏ vẻ hoài nghỉ, Lâm Tử Minh ở nhà hắn bốn năm, thận thế như thế nào hắn còn không biết sao?

Chỉ có Sở Phi lắc . đầu thật mạnh rồi cúi đầu xuống, biểu hiện của cô vô cùng phức tạp.

Thật ra, sâu trong tim, cô tin lời của Sở Thiên.

Nhưng càng giống thế này, cô ấy càng không vui.

Sở Thiên đã có giải thích, “Đó là sự thật! Con nói dối mọi người đề làm gì? Lúc đó con chỉ đứng cách anh rễ có hai mươi mét, nhìn rất là rõ ràng, nhưng mà con còn tò mò là tại sao anh rễ không thèm đề ý đến con nữa, hóa ra là anh chị đã ly hôn rồi. Hồ đồ, thật là hồ đồ mà, anh rễ là một người có máu mặt như vậy, lại để anh ấy đi, là một mắt mát lớn cho gia đình chúng ta.”

Nhìn cái vẻ phần khích của Sở Thiên không giông một trò đùa, Liễu Tô Hồng và Sở Hoa Hùng càng ngày càng sốc, cũng rất hồi hận, chẳng nhẽ Lâm Tử Minh thật sự là người có máu mặt không thành.

Không có gì ngạc nhiên, đêm nay Sở Phi lại bị mật ngủ nữa, nghĩ đến những việc sáng nạy Sở Thiên nói, vân luôn quanh quần trong đầu cô, hơn nữa cô cũng có thê tưởng tượng ra cái cảnh Lâm Tử Minh bị mây người ông chủ giàu có đó tâng bốc vào thời điểm đó.

Ngày hôm sau, cô ở trong nhóm có thây được cái cảnh chủ tịch của Tử Quỳ n xuất hiện tại lễ đính hôn của Quách Quân Nhi và Hoàng Văn Hoa, hơn nữa còn với thân phận là bạn trai, trực tiếp hủy hôn ước, khiến cho Hoàng Văn Hoa mắt mặt, cuối cùng Hoàng Văn Hoa tỉnh thân, bị suy nhược biên thành một thằng tâm thần.

Sở Phi đã xem thông tin này trên hơn mười group chat, nhưng lạ thay, chưa có hình ảnh hay video được truyền. đi, không ai nói răng chủ tịch của Tử Quỳnh, là con rễ của Sở Gia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện