Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 387



Chương 387

Khoảnh khắc này Lâm Tử Minh nghiên răng, anh tức phát điên lên rồi, cái tên Đường Thành Hồng này đúng là ép người qúa đáng mà.

Con người luôn có ba phần nóng nảy, anh vốn dĩ nhìn Đường Thành Hồng này không thuận mắt rồi, Đường mà. Hồng trong hai năm qua, nhờ sự hỗ trọ của Lâm Tử Hào, Đường Thành Hồng thường đến ăn uông vui chơi không cân trả một xu nào đây còn bắt nặt những nhân viên phục vụ nữ của Thính Phong Đình, đã làm những việc rất ghê tởm, Lâm Phong nhẫn nhịn hắn, bây giờ còn xúc phạm hắn, hắn cũng ,phát ra chút giận giữ, lạnh lùng nói: ” Đường thiếu gia, tin hay không tùy anh, phòng Thiên Tự chắc chấii được khách quý đặt rồi, hơn nữa thân phận của khách quý cũng không tầm thường, không phải người chúng tôi có thể đắc tội được, tôi khuyên anh hãy từ tốn một chút đi”

Không ai biết rằng những lời của Lâm Phong làm cho Đường Thành Hồng rất kích động, từ khi có sự ủng hộ của Lâm Tử Hào, không cần biệt ở thành phố Hoa hay là thành phố Ehnrili hắn đều rất hung hắng, không quan tâm gì hết, vốn dĩ đã không coi Lâm Phong ra gì rồi, trực tiếp tát cho .

Lâm Phong một cái bạt tai, mắng nhiếc: “ ĐMI Mẹ mày, mày nghĩ mày là ai? Cũng chỉ là một con chó của nU Gia, lại còn dám lên lớp dạy bảo tao?

Cái tát này làm miệng của Lâm Phong bị chảy máu, kính của hắn ta cũng bị đập xuống đất.

Gương mặt của Lâm Tử Minh tối sầm xuống.

Lâm Phong chỉ là thương gia, rõ rành mang họ Lâm nhưng không phải là thành viên của Lâm Gia, hãn ta chỉ là một đứa trẻ được ông nội Lâm Trường Thiên nhặt về mà thôi, bây giờ bị Đường Thành Hồng tát cho một cái bạt tai, hắn đã bị sỉ nhục một cách không ngờ!

“Đường Thành Hồng, mày!” Lâm Phong che mặt, vô cùng xâu hô, muốn liều mạng với Đường Thành Hồng, nhưng đã dừng lại khi nhìn thấy + đôi mắt lạnh giá của Đường Thành Hồng, không phải vì hắn ta sợ chết, mà hẳn ta ngay lập tức nghĩ rằng nếu hắn ta dám đôi đầu với Đường Thành Hồng, thì người chịu thiệt chỉ có là hắn!

Nói không chừng Đường Thành .

Hồng đến Thính Phong Đình này đề ăn chơi là do Lâm Tử Hào gợi ý, tìm một lí do gì đó để chọc giận Lâm Phong, khiến Lâm Phong mâu thuẫn với Đường Thành Hồng, thuận tiên cho Lâm Tử Hào nhúng tay vào rồi lấy lại Thính Phong Đình.

Những tỉa sáng lóe lên trong đầu hắn giúp hắn nghĩ thông, chỉ căm răng nuôt những cục tức vào trong bụng, dù có âm ức, thiệt thòi, bị sỉ nhục như thế nào cũng phải cô gắng nhẫn nhịn.

Hắn quay ra nhìn Lâm Tử Minh cũng nhận ra những phẫn nộ trong mắt anh, hắn nhẹ nhàng lắc đầu, ám hiệu cho Lâm Tử Minh đừng hành động hấp tấp.

Và Lâm Tử Minh cũng nhìn thấy sự nhịn nhục trong mắt hắn……..

“Sao nào? Mày còn muốn đánh lại tao như? Đến đây, có giỏi thì mày đến đánh tao đi, thử đánh tao xem.”

Đường Thành Hồng cô ý đề cái mặt hắn trước mặt Lâm Phong, trông hắn vô cùng đắc ý, muốn đánh trả bao nhiêu thì đánh vậy.

Hít một hơi thật sâu, Lâm Phong nắm chật tay lại, nuốt cục tức đó vào trong .

lòng, nói: “ Đường thiếu gia, cái phòng Thiên Tự đó thật sự là có khách quý đặt mắt rồi, .bây giờ khách quý vận ở bên trong, tôi cũng không thê sắp xêp cho anh được.”

Nhìn thấy Lâm Phong không giống đang đùa, Đường Thành Hồng đã cau có nói, “ Người đặt cái phòng Thiên Tự đó là ai? Nói cho tao.”

Lâm Phong liếc nhìn Lâm Tử Minh đứng bên cạnh trong tiềm thức, sau đó nói: * Đường thiêu gia, anh cũng biết quy định của Thính Phong Đình, chúng tôi không tiết lộ thông tin khách hàng. Nhựng tôi có thể đảm bảo với các anh rằng Thính Phong Đình đã được khách quý đặt rồi! Bây giờ vị khách quý đang ở trong phòng, tôi thật sự không lừa anh đầu.”

Tuy nhiên Đường Thành Hồng không nhận tình, trực tiệp dùng phương pháp mạnh mẽ nói răng: “Tao không quan tâm, hôm nay tao nhất định phải có được phòng Thiên Tự, trong vòng một tiếng, mày không thu sếp được thì đợi đó mà dớt hạng đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện