Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 59



Chương 59

Trương Diệu Đông thắc mắc mở mụ cười, lôi ra bộ mặt thờ thần tình đăng khinh nhìn Sở Phi “e xem a thuốc đã bắt đầu phát tác nồi nhìn cô sắc mặt đồ cùng, hai châm nhun nhiệm ra, có phải hay không cầ khát vọng đàn ông

Những người khác cũng là đồng dạng cuời xấu Xe đứng lên không có hào ý nhìn chằm chằm sẽ man

“Trương Diệu Đông Anh anh cho tôi an gi vậy? ! Sở Phi giọng mới bắt đầu rum này

“Sở Phi cô thông minh minh viện nhất định đoàn được, sẽ không cầm tôi giải thích đi Dang vàTrương Diệu Đông lúc này, thực đê tiện, làm sao còn dáng vẻ phong độ lúc trước? Hiện tại Trương Diệu Đông chính là một tên sắc lang.

Người đàn ông đã từng ép rượu Sở Phi cười xấu xa nói: “Mỹ nữ, đây chính là thứ tốt đó, có thể cho thấy một bản thân khác của cô ! Hiện tại cô chính là thân thể nóng lên, hai chân như nhũn ra, sau một lúc nữa,cô liền hận không thể bị nam nhân chà đạp, ha ha-ha.

Sở Phi tức giận đến cả người đều phát run, hiện tại cô là càng ngày càng hối hận, nếu cho cô một cơ hội nữa, cô cam đoan nghe lời Lâm Tử Minh !

“Trương Diệu Đông, tôi là bạn đại học của anh, sao anh có thể đối xử với tôi như vậy! Anh đây là phạm tội, phải ngồi tù !”

“Ngồi tù? Ha ha ha, cô cảm thấy được tôi sẽ sợ sao?” Trương Diệu Đông khinh thường nói: “Cô có biết tôi vừa rồi cho cô uống thuốc gì sao? Cũng đủ hạ gục một con bò, qua lúc nữa, cô sẽ quỳ gối trước mặt tôi, cầu xin tôi cùng cô! Đến lúc đó tôi sẽ quay lại, không phải tôi đối với cô mưu đồ gây rối, mà là cô đối tôi mưu đồ gây rối. Bất quá cũng tốt, cô bình thường lạnh lùng, đối khinh thường tôi, chờ một chút ở trên giường, xem có bao nhiêu phóng đãng!”

Sở Phi nổi điên, tát vào mặt Trương Diệu Đông, “Đồvô sỉ! ! !”

Trương Diệu Đông bị tát, hắn cũng không tức giận, ngược lại là vui vẻ nở nụ cười, “Còn dám đánh tôi? Chờ một chút xem tôi như thế nào hành hạ cô!”

Sở Phi muốn chạy, nhưng cô vừa mới bước hai bước, đã bị hai người phụ nữ bên cạnh đẩy ngã vào sô pha, hiện tại cô là thật luống cuống, nước mắt rơi xuống, “Trương Diệu Đông, tôi van cầu anh, đừng đối với tôi như vậy. . . . .

Trương Diệu Đông đi tới, trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm cô, “Không cần như vậy đối với cô? Cô giả vờ cái gì! Đừng cho là tôi không biết, hai ngày trước cô vì xin Vương Thủ Quý mượn hai ngàn vạn, đã sớm không biết bị hắn ngủ bao nhiêu lần, cô hiện tại giả vờ trong trắng trước mặt ông đây?”

“Ông đây theo đuổi cô năm năm, ước chừng năm năm ở cô trên người tốn bao nhiêu tiền, bao nhiêu công sức, cô chưa bao giờ nhìn tôi một lần, tay cũng không để ông chạm một chút! Cuối cùng còn tình nguyện gả cho phế vật Lâm Tử Minh! Cô có biết ông đây tức giận thế nào không!”

Trương Diệu Đông phát điên , càng nói càng tức giận, hiện tại người đầy mùi rượu, phấn khích nói, “Dựa vào cái gì? ! Dựa vào cái gì cô gả cho phế vật Lâm Tử Minh cũng không gả cho tôi? Ông đây so vớihắn kém sao! Tốt, cô không phải lạnh lùng sao, thanh cao sao, đêm nay ông đây liền nhìn xem cô còn có thể thanh cao không!”

Sở Phi hiện tại rất hối hận , cô rất muốn phản kháng, chính là cô hiện tại không còn chút sức lực nào, giọt nước mắt hối hận rơi trên khỏe mắt.

Trương Diệu Đông không có lập tức chạm vào Sở Phi, hắn đứng ở kia, đáng khinh đánh giá Sở Phi, chờ Sở Phi khống chế không được chủ động cầu hắn, chính là hắn đợi một hồi lâu, Sở Phi đều còn có thể nhịn xuống, hắn có chút mất kiên nhẫn, bắt đầu hưởng Sở Phi về tới.

Sở Phi nhìn đến động tác của Trương Diệu Đông, cô lộ ra ánh mắt tuyệt vọng

Nhưng đúng lúc này, đột nhiên của phòng bị đá văng ra, truyền đến một tiếng ầm lớn, và toàn bộ cánh cửa bị phá vỡ.

Động tĩnh lớn như vậy, đem mọi người hoảng sợ, nhất là Trương Diệu Đông, hắn run rẩy đến mức trượt chân và quỳ xuống trước mặt Sở Phi.

Tất cả mọi người nhìn qua hướng cửa, đột nhiên thấy một bóng dáng cao lớn đang đứng ở cửa, ánh đèn hành lang chiếu vào anh ta, nhìn anh ta thật hùng vĩ và đáng sợ.Trên mặt đeo mặt ra, phát ra âm thanh trầm thấp tức giận. “Trương Diệu Đông mày muốn chết.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện