Chương 86
Chương 86
Những người xung quanh đều cười cợt, vui sướng khi nhìn thấy Lâm Tử Minh gặp họa.
Phan Hải là một tay ăn chơi trác táng, ỷ vào chính mình là con một, cha mẹ nuông chiều hắn, từ nhỏ đến lớn không biết chọc phải bao nhiêu phiền phức, dưỡng thành thói ngang ngược kiêu ngạo, hống hách, ai cũng không để vào mắt.
Nay hắn đã trưởng thành, cũng không làm được việc gì chính đáng, thường xuyên xuất hiện tại quán Bar, hội họp tại đây, nuôi vài tay chân, ai dám trêu chọc hẳn, vậy chỉ có một kết cục, là bị đánh.
Hiện tại hắn đã đánh chủ ý lên người Tần Dao, vốn dĩ tính toán đêm nay đem Tần Dao bắt lấy, kết quả lại đột nhiên xuất hiện một người đàn ông ngáng chân hắn, hắn làm sao mà chịu được, lập tức không để ý gì, trước tiên cứ đem tên kia đánh cho một trận.
Loại chuyện này mấy năm qua hắn cũng làm không ít rồi.
Tần Dao lập tức khẩn trương đứng lên, vội vàng kéo tay Lâm Tử Minh, đối với Phan Hải mắng “Này!
Ngươi muốn làm gì? Phan Hải, tôi nói cho anh nghe, anh đừng có xằng bậy !Đánh người là phạm pháp”.
Rồi cô nhân cơ hội bám lấy cánh tay Lâm Tử Minh, thấy Lâm Tử Minh không có bỏ tay mình ra thì trong lòng mừng thầm, hơn nữa còn cố tình lợi dụng, cọ thân thể mình lên Lâm Tử Minh, cố ý câu dẫn Lâm Tử Minh.
“Phạm pháp?”Phan Hải khinh thường cười. Tôi cứ đánh đấy, cô xem xem ở đây ai dám đứng ra làm chứng là tôi đánh người”.
Hẳn vừa nói xong, xung quanh vang lên từng hồi phụ họa, hùa theo, rất hiển nhiên, Phan Hải là khách quen của quán Bar, rất nhiều người quen biết hắn, còn lên tiếng ủng hộ.
Tần Dao sắc mặt có chút biến đổi, cô nhìn thấy Từ Lộ, liền kêu “Này! Từ Lộ, ngươi nhanh kêu hắn dừng tay”.
Từ Lộ ánh mắt lóe lên, làm bộ như không nhìn thấy Tần Dao, vội vàng trốn trong đám đông.
Tần Dao kêu vài tiếng, nhưng Từ Lộ đều không có đáp lời, cô làm sao còn không biết, mình đang bị Từ Lộ bán đúng. Phan Hải lại tiếp lời, càng làm cho cô lòng lạnh như băng đứng lên “Cô không cần kêu cô ta nữa, chính cô ta đêm nay bán người cho ông rồi, đổi lấy mấy van tê roi”.
“Cái gì?”Tần Dao lập tức sợ hãi kêu “Tự Lộ, cậu tuy nhiên dám bản đứng tớ, mà tớ còn coi cậu như chị em”.Từ Lộ thấy Phan Hải cũng đã nói thẳng ra, cô ta cũng chẳng muốn trốn tránh nữa, đứng ra nói “Tần Dao, cậu đừng giả bộ thanh cao nữa, chính cậu là kẻ hám giàu nhất, nhìn thấy kẻ có tiền đều muốn bổ nhào vào, Phan thiếu là siêu cấp Phú nhị đại, trong nhà có bao nhiêu gia sản, tớ đưa hắn giới thiệu cho cậu, cậu phải cảm kích tớ mới đúng.
Tần Dao mở to hai mắt, vô cùng phẫn nộ cùng kích động Từ Lộ, cậu bớt nói láo đi, vu oan cho tớ, tớ mới không phải là kẻ hám giàu.
Tiếp theo cô lập tức đối với Lâm Tử Minh giải thích
“Tử Minh, anh không cần nghe cô ta nói lung tung. em căn bản không phải loại người hâm giàu, em đối với anh là thật tâm”.
Lâm Tử Minh vẻ mặt không kiên nhẫn, nói “Các người ầm ĩ đủ chưa đủ rồi liền cút đi
Nghe được những lời Làm Tử Minh nói, toàn hội trường đều nhất thời im lặng, tất cả mọi người đều kinh hãi mà nhìn Lâm Tử Minh, cảm thấy hắn chắc là phát điên rồi, chết đến nơi còn tuy nhiên đảm mắng chửi người.
Phan Hải khóe miệng run rẩy vài cái, nắm chặt hai tay, giận dữ mà cười “Đủ rồi, đủ liều nhì, tuy nhiên dám mắng tạo cút? Ông đây lớn như vậy, còn chưa có ai mắng Ông đây một câu, mày là người thứ nhất, tốt, tốt lắm”.
Ai nấy đều thấy được, lần này Phan Hải tức giận thật rồi.
Bình luận truyện