Đánh dấu ngoài ý muốn
Chương 4
Có hàng nghìn hàng vạn người xuyên thư, đại bộ phận người chơi sẽ được hệ thống 1022 chỉ dẫn làm nhiệm vụ theo cốt truyện, Bùi Thiệu Trạch này lại cứ muốn chống đối nó. Tổng số điểm của người chơi chỉ có 100, một lần bị trừ mất 50 điểm mà anh ta còn mặt không đổi sắc?
Hệ thống 1022 không nhịn được dặn dò: “Là một hệ thống có trách nhiệm, đừng trách tôi không nhắc nhở anh, nếu không hoàn thành nhiệm vụ đã giao, khi điểm số tụt xuống 0 điểm, anh sẽ tèo.” Nó nhấn mạnh: “Cụ thể ấy, là ý thức của bản thân anh sẽ biến mất khỏi thế giới này, cũng không thể sống lại trong thế giới cũ, hiểu không?”
“Biết rồi, trừ 50 điểm cũng không phải trừ sạch.” Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh nói, “Tôi không thích trong đầu cứ liên tục có tiếng lải nhải, sẽ cản trở suy nghĩ của tôi. Nếu không cần thiết, cậu có thể không xuất hiện.”
Hệ thống: “…”
Vậy mà lại ghét bỏ tui! Hệ thống 1022 buồn bực tự tạm dừng hoạt động.
Trong phòng ngủ.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh, Tần Vũ cứ cảm thấy có gì đó không ổn, hắn lớn lên cùng Bùi Thiệu Trạch, hiểu rất rõ tính nết của bạn mình. Theo lý thuyết, loại chuyện như đêm nay Bùi Thiệu Trạch không thể nào nhẫn nhịn được. Hắn vừa mở cửa đã thấy nồng độ tin tức tố lên đến đỉnh điểm, Bùi Thiệu Trạch sao có thể tự khống chế bản thân mạnh mẽ như vậy, không hề chạm vào Omega này?
Tần Vũ nghi hoặc gãi gãi đầu, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ – Lẽ nào Bùi Thiệu Trạch nhờ vào tình cảm sâu sắc dành cho Lâm Thiên Thụ để có thể tỉnh táo khống chế bản thân trước mặt sự mê hoặc của Omega khác?
Nghĩ tới đây, Tần Vũ không khỏi thán phục nhìn bạn mình: “Thiệu Trạch, cậu quả thực rất si tình.”
Bùi Thiệu Trạch: “?”
Đối diện ánh mắt Tần Vũ, anh nhanh chóng hiểu ra. Tần Vũ là một trong số ít những người trong nguyên tác biết việc “Bùi Thiệu Trạch yêu thầm Lâm Thiên Thụ”, cũng đã từng nhiều lần khuyên Bùi Thiệu Trạch đừng quá cố chấp.
Bây giờ, Bùi Thiệu Trạch nguyên tác đã không còn nữa, Bùi tổng xuyên đến đương nhiên chẳng có tí hảo cảm nào với Lâm Thiên Thụ, anh bình tĩnh hỏi: “Cậu cho là, tôi vì Lâm Thiên Thụ nên mới không động tới Omega này phải không?”
Tần Vũ ra vẻ thông cảm: “Không phải sao? Cậu si mê Thiên Thụ tôi có thể hiểu được, dù sao các cậu cũng lớn lên bên nhau từ nhỏ, Thiên Thụ lại xuất sắc như vậy, nếu không phải hai nhà Lục Lâm sớm đã có hôn ước, thì thật ra cậu và Thiên Thụ là một cặp đôi khiến người ta rất ngưỡng mộ.”
Bùi Thiệu Trạch cau mày không nói chuyện.
Tần Vũ tận tình khuyên bảo, lải nhải: “Nhưng mà Thiệu Trạch này, tôi thực sự phải khuyên cậu, Thiên Thụ và Lục Hiên giờ đã đính hôn, dù chỉ xét phương diện Lục Hiên là anh em tốt của cậu thì cũng nên từ bỏ thôi. Với điều kiện của cậu, dạng Omega nào mà không tìm được, hà tất phải cố chấp theo cậu ta?”
Bùi Thiệu Trạch gật đầu: “Cậu nói cũng phải.”
Tần Vũ: “???”
Trước đây khuyên cậu ta rất nhiều lần, cậu ta đều tỏ thái độ “tôi không nghe”, bỗng nhiên hôm nay lại nghe rồi? Tần Vũ ngơ ngác nhìn đối phương, cho rằng bản thân gặp ảo giác.
“Lâm Thiên Thụ và Lục Hiên giờ đã đính hôn, chờ sau khi họ ra nước ngoài, tôi và Lâm Thiên Thụ sẽ hoàn toàn cắt đứt, như vậy cũng không đến mức khiến Lục Hiên khó xử.” Vẻ mặt Bùi Thiệu Trạch thờ ơ, giọng nói đều đều, không giống như đang đùa.
Tần Vũ không thể tin được Bùi Thiệu Trạch lại nói những lời này, vô thức đưa tay ra sờ trán bạn mình, nhỏ giọng nói: “Sao đột nhiên nghĩ thông suốt vậy?”
Bùi Thiệu Trạch thầm đáp trong đầu: Bởi vì thân thể này đã đổi chủ rồi chứ sao.
Bùi Thiệu Trạch nguyên tác lớn lên trong sự cưng chiều của cha mẹ, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, chỉ cần là thứ hắn muốn thì cha mẹ sẽ hai tay nâng đến trước mặt hắn. Hắn có được Trình Hạ quá dễ dàng nên mới coi cậu như một món đồ chơi có thể dễ dàng vứt bỏ. Mà hắn vẫn luôn không có được Lâm Thiên Thụ, bởi vậy mới nảy sinh chấp niệm với cậu ta, thực ra đó cũng không phải là tình yêu.
Bùi Thiệu Trạch trong tiểu thuyết thực ra chỉ là một “thằng nhóc lớn xác” bị chiều hư, không nhận rõ được cảm xúc của chính mình. Đến khi biết được Trình Hạ rất quan trọng với bản thân, hắn không chỉ không trân trọng Trình Hạ, ngược lại dùng cách thức của trẻ mẫu giáo “thích ai thì bắt nạt người đó”, dùng roi vọt, đạo cụ, nhốt Trình Hạ trong tầng hầm ngược đãi suốt nửa năm.
Bùi Thiệu Trạch của hiện tại đã khác hoàn toàn với tên công tử bột trong tiểu thuyết.
Cha anh trước lúc lâm chung đã giao Bùi gia cho anh, khi ấy Bùi gia rơi vào hoàn cảnh tồi tệ chưa từng có, anh không thể không gánh vác trách nhiệm gia tộc nặng nề từ khi còn trẻ.
Anh mất 8 năm mới có thể củng cố địa vị của Bùi gia trong giới giải trí. Tất cả những thứ anh có được, đều là do tự tay anh giành lấy, mỗi một bước đi đều vô cùng cẩn trọng. Anh suy nghĩ chín chắn, xử sự bình tĩnh, đương nhiên không thể ngu xuẩn như tên tra công trong nguyên tác, công ty bị người khác cướp đi, cuối cùng bị Trình Hạ giết chết.
Bùi Thiệu Trạch muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để trở về thế giới hiện thực. Suy cho cùng ở thế giới hiện thực vẫn còn mẹ và em gái cần anh chăm sóc, còn cả một công ty lớn cần anh quản lý. Thế nhưng muốn hoàn thành nhiệm vụ, khiến độ hảo cảm của Trình Hạ đối với anh tăng đến 100 điểm cũng không dễ dàng như vậy.
100 điểm hảo cảm, có nghĩa là Trình Hạ nhất định phải hoàn toàn tin tưởng anh.
Đã quyết định từ bỏ con đường “công lược thân thể”, vậy thì phải bắt đầu từ suy nghĩ của Trình Hạ.
Lâm Thiên Thụ là nhân vật phản diện lớn nhất trong nguyên tác, thủ đoạn cay nghiệt, những việc Trình Hạ gặp phải sau này đa phần đều là do cậu ta âm thầm quấy phá. Giữ lại người như vậy cũng chính là tai họa.
Về phần xử lý cụ thể như thế nào thì trong lòng Bùi Thiệu Trạch cũng đã có ít ý tưởng. Trước tiên anh tiếp nhận lời khuyên của Tần Vũ, thuận nước đẩy thuyền, bày tỏ bản thân sẽ hoàn toàn buông tay Lâm Thiên Thụ.
Tần Vũ rất vui vẻ với quyết định của bạn mình, xúc động vỗ vai Bùi Thiệu Trạch: “Nên làm vậy lâu rồi mới phải! Mấy năm nay cậu xoắn xuýt chuyện đính hôn của Thiên Thụ, mỗi ngày đều buồn bã không vui, tôi nhìn cũng thấy sốt ruột thay. Hà tất phải vì một cái cây mà vứt bỏ cả khu rừng? Lấy điều kiện của cậu, muốn Omega kiểu gì mà không phải chỉ cần một câu nói?”
Nói tới đây, Tần Vũ lại quay đầu nhìn Trình Hạ trên giường, tiến đến bên cạnh bạn tốt, ám chỉ nói: “Omega này cũng không tệ, vẻ ngoài rất đẹp, dù sao cũng là cậu ta chủ động đưa đến cửa, không bằng cứ thẳng thắn tiếp nhận cậu ta….”
Bùi Thiệu Trạch ngắt lời đối phương: “Cậu về trước đi, tối nay phiền cậu rồi.”
Tần Vũ chỉ Trình Hạ đang trên giường: “Vậy cậu ta….”
“Tôi sẽ lo liệu.”
Tần Vũ không nói gì thêm, mang theo hòm thuốc chuẩn bị rời đi.
Ra tới cửa thì nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông phía sau: “Chuyện tối nay, hãy giúp tôi giữ bí mật.”
Tần Vũ giật mình, cười đảm bảo: “Yên tâm đi, tôi không phải người nhiều chuyện.” Hắn cho Bùi Thiệu Trạch một ánh mắt yên tâm rồi xoay người bước ra khỏi biệt thự.
Trong phòng nhanh chóng yên tĩnh lại.
Bùi Thiệu Trạch nhắm mắt lại, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh menu mà hệ thống gửi cho anh. Ngoài biểu tượng nhỏ đại biểu cho “sách”, còn có một số thông tin:
[Bùi Thiệu Trạch]
Chiều cao: 190cm
Cân nặng: 75kg
Tuổi: 26
Thân phận: Con trưởng Bùi gia, Giám đốc đương nhiệm của công ty Giải trí Thiên Toàn.
Điểm người chơi: 100 điểm
Tiến độ nhiệm vụ: 0%
[Trình Hạ]
Chiều cao: 178cm
Cân nặng: 60kg
Tuổi: 18
Thân phận: Sinh viên năm nhất Học viện Điện ảnh
Độ hảo cảm: 0
Độ nổi tiếng: 0
Người đại diện: Triệu Văn Tu
Công ty quản lý: Giải trí Thiên Toàn
Phim đã đóng: Không có
Cách chương trình đã tham gia: Không có
Mối quan hệ hiện tại: Người lạ
Lại mở thêm vài tùy chọn khác, là danh sách một số nhân vật quen thuộc trong tiểu thuyết
[Tần Vũ] Độ hảo cảm: 70 / Mối quan hệ hiện tại: Bạn tốt
[Tần Vinh] Độ hảo cảm: 70 / Mối quan hệ hiện tại: Bạn tốt
[Lâm Thiên Thụ] Độ hảo cảm: 75 / Mối quan hệ hiện tại: Đối tượng thầm mến
[Lục Hiên] Độ hảo cảm: 30 / Mối quan hệ hiện tại: Tình địch
[Chương Phàm] Độ hảo cảm: 60 / Mối quan hệ hiện tại: Trợ lý riêng
[Triệu Văn Tu] Độ hảo cảm: 60 / Mối quan hệ hiện tại: Cấp dưới
[Lưu Thụy] Độ hảo cảm: 60 / Mối quan hệ hiện tại: Tài xế
[???]
Còn rất nhiều biểu tượng dấu chấm hỏi bên dưới, đều là tư liệu chưa được mở khóa.
Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh sắp xếp lại mạng lưới mối quan hệ của các nhân vật trong sách.
Trình Hạ, nhân vật chính trong sách, ban đầu một lòng si mê, về sau bị Bùi tra sỉ nhục ngược đãi, cuối cùng hắc hóa, quay ngược lại giết hai người Lâm, Bùi. Toàn bộ nội dung câu chuyện đều xoay quanh cậu, đương nhiên cậu sẽ trở thành mục tiêu chính mà Bùi Thiệu Trạch cần tập trung.
Bốn người Tần Vũ, Tần Vinh, Lục Hiên, Lâm Thiên Thụ đều bạn từ nhỏ, lớn lên cùng Bùi Thiệu Trạch.
Tần Vũ chính là bác sĩ Beta vừa tới, Tần Vinh là anh trai Alpha của hắn, hiện là tổng tài của công ty Điện ảnh Vinh Hoa, có quan hệ mật thiết với Bùi gia, vì là bạn từ nhỏ tới lớn, độ hảo cảm của anh em hai người họ đối với Bùi Thiệu Trạch đều là 70.
Lục Hiên và Lâm Thiên Thụ đã đính hôn, mà Bùi Thiệu Trạch nguyên tác lại yêu thầm Lâm Thiên Thụ, có thể Lục Hiên đã phát hiện, nên độ hảo cảm chỉ có 30, duy trì tình hữu nghị ngoài mặt.
Lâm Thiên Thụ là Omega duy nhất trong đám bạn thân từ nhỏ này, tình cảm rõ ràng là đong đưa trái phải, độ hảo cảm của cậu ta đối với Bùi Thiệu Trạch tận 75 điểm, so với anh em Tần Vũ, Tần Dung còn cao hơn. Rõ ràng đã đính hôn cùng Lục Hiên, nhưng khi phát hiện ra Bùi Thiệu Trạch yêu thầm mình, trong lòng lại lưu luyến không nỡ bỏ Bùi Thiệu Trạch, điển hình cho câu “ăn trong bát ngó trong nồi.”
Còn lại trợ lý Chương Phàm, quản lý Triệu Văn Tu, tài xế Lưu Thụy, những người này đều không có xung đột lợi ích với Bùi Thiệu Trạch, đều là quan hệ cấp trên cấp dưới, độ hảo cảm 60, vừa đủ đạt tiêu chuẩn.
Bùi Thiệu Trạch tắt menu hệ thống, đi đến cạnh giường ngồi xuống, cẩn thận nhìn nhân vật chính đang ngủ.
Nguyên tác đã nhiều lần mô tả nhan sắc của Trình Hạ, nhưng khi nhìn gần, Bùi Thiệu Trạch vẫn cảm thấy khí chất thực sự của Trình Hạ rất khó diễn tả bằng lời. Hắn đã vào giới giải trí được 8 năm, nhìn thấy vô số trai đẹp gái xinh, rất nhiều minh tinh nếu chụp ảnh không dùng filter sẽ chẳng thể đẹp như vậy, Trình Hạ lại là kiểu dù ném giữa đám đông vẫn có thể thu hút ánh nhìn của mọi người chỉ trong chớp mắt.
Da cậu rất đẹp. Lông mi, mắt, mũi, môi đều giống như tác phẩm điêu khắc của Thượng Đế, hiện tại vẫn còn nhỏ, thoạt nhìn còn có chút ngây ngô, lớn thêm chút nữa chắc chắn sẽ trở thành một chàng trai xán lạn rạng rỡ. Ngũ quan không góc chết, cho dù phóng đại trên màn ảnh rộng cũng không soi ra được khuyết điểm gì.
Ngoại hình của Trình Hạ quả thực có thể bồi dưỡng, dễ được đón nhận, dễ được khán giả ghi nhớ. Chỉ cần rèn luyện thêm kỹ năng diễn xuất, dưới đánh giá của Bùi Thiệu Trạch, Trình Hạ nhất định có thể trở thành nghệ sĩ hàng đầu trong làng giải trí.
Trong nguyên tác, Trình Hạ có thể đạt được thành tựu ở nước ngoài, ngoài ưu điểm về ngoại hình, thì sự nỗ lực của bản thân, thiên phú trên phương diện diễn xuất, tính cách chăm chỉ, co được dãn được, tất cả những điều này đều là những nhân tố không thể thiếu.
Đương nhiên, yếu tố quan trọng nhất vẫn là bàn tay vàng mà tác giả dành cho nhân vật chính.
Ở giai đoạn sau, vận may của Trình Hạ thực sự rất tốt.
Cậu quen một đạo diễn ở nước ngoài, người này đã giúp đỡ cậu rất nhiều, cậu làm trợ lý cho vị đạo diễn này cũng học hỏi được rất nhiều; cậu vô tình cứu được một vị tiểu thư Omega nhà giàu, trở thành bạn tốt của đối phương, tâm sự mọi điều, vị đại tiểu thư này đầu tư phim điện ảnh cho cậu, phòng vé đại bạo, Trình Hạ cũng bởi vậy mà nổi tiếng; cậu còn gặp được một luật sư nổi tiếng ở nước ngoài, vị luật sư này chính là người sau này về nước giúp Trình Hạ biện hộ, là nhân vật then chốt giúp Trình Hạ vô tội và được phóng thích.
Tác giả đã mở cho Trình Hạ “bàn tay vàng ngoại quốc” mười phần lớn mạnh.
Nhưng hiện tại, Trình Hạ vẫn chưa vì cái chết của cha mẹ mà tâm tàn ý lạnh rồi bỏ ra nước ngoài.
Cậu chưa bị đánh dấu, chưa bị sỉ nhục ngược đãi, bởi vậy tính cách của cậu vẫn đang ở trạng thái ban đầu của tiểu thuyết.
Cha mẹ cậu vẫn còn khỏe mạnh, gia đình hạnh phúc. Tính cách xán lạn, nhiệt tình và thẳng thắn. Cậu vẫn là một diễn viên vô danh 18 tuổi chưa hề có kinh nghiệm diễn xuất, là tân sinh của Học viện Điện Ảnh, giấc mộng lớn nhất là trở thành một diễn viên nổi tiếng.
Thiếu niên trước mặt giống như một miếng ngọc bích chưa được mài dũa.
Bùi Thiệu Trạch quyết định, bỏ qua bàn tay vàng trong nguyên tác, tự tay chăm bón gốc cây Trình Hạ từ khi mới chỉ là mầm non.
Ở thế giới thực hắn đã đào tạo được không ít minh tinh, chưa kể Trình Hạ lại là một người mới rất có tiềm lực.
Giúp Trình Hạ phất lên, con đường ngôi sao bằng phẳng rộng mở?
Không cần dùng nhiều bàn tay vàng như vậy, có anh ở đây là đủ rồi.
Hệ thống 1022 không nhịn được dặn dò: “Là một hệ thống có trách nhiệm, đừng trách tôi không nhắc nhở anh, nếu không hoàn thành nhiệm vụ đã giao, khi điểm số tụt xuống 0 điểm, anh sẽ tèo.” Nó nhấn mạnh: “Cụ thể ấy, là ý thức của bản thân anh sẽ biến mất khỏi thế giới này, cũng không thể sống lại trong thế giới cũ, hiểu không?”
“Biết rồi, trừ 50 điểm cũng không phải trừ sạch.” Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh nói, “Tôi không thích trong đầu cứ liên tục có tiếng lải nhải, sẽ cản trở suy nghĩ của tôi. Nếu không cần thiết, cậu có thể không xuất hiện.”
Hệ thống: “…”
Vậy mà lại ghét bỏ tui! Hệ thống 1022 buồn bực tự tạm dừng hoạt động.
Trong phòng ngủ.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh, Tần Vũ cứ cảm thấy có gì đó không ổn, hắn lớn lên cùng Bùi Thiệu Trạch, hiểu rất rõ tính nết của bạn mình. Theo lý thuyết, loại chuyện như đêm nay Bùi Thiệu Trạch không thể nào nhẫn nhịn được. Hắn vừa mở cửa đã thấy nồng độ tin tức tố lên đến đỉnh điểm, Bùi Thiệu Trạch sao có thể tự khống chế bản thân mạnh mẽ như vậy, không hề chạm vào Omega này?
Tần Vũ nghi hoặc gãi gãi đầu, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ – Lẽ nào Bùi Thiệu Trạch nhờ vào tình cảm sâu sắc dành cho Lâm Thiên Thụ để có thể tỉnh táo khống chế bản thân trước mặt sự mê hoặc của Omega khác?
Nghĩ tới đây, Tần Vũ không khỏi thán phục nhìn bạn mình: “Thiệu Trạch, cậu quả thực rất si tình.”
Bùi Thiệu Trạch: “?”
Đối diện ánh mắt Tần Vũ, anh nhanh chóng hiểu ra. Tần Vũ là một trong số ít những người trong nguyên tác biết việc “Bùi Thiệu Trạch yêu thầm Lâm Thiên Thụ”, cũng đã từng nhiều lần khuyên Bùi Thiệu Trạch đừng quá cố chấp.
Bây giờ, Bùi Thiệu Trạch nguyên tác đã không còn nữa, Bùi tổng xuyên đến đương nhiên chẳng có tí hảo cảm nào với Lâm Thiên Thụ, anh bình tĩnh hỏi: “Cậu cho là, tôi vì Lâm Thiên Thụ nên mới không động tới Omega này phải không?”
Tần Vũ ra vẻ thông cảm: “Không phải sao? Cậu si mê Thiên Thụ tôi có thể hiểu được, dù sao các cậu cũng lớn lên bên nhau từ nhỏ, Thiên Thụ lại xuất sắc như vậy, nếu không phải hai nhà Lục Lâm sớm đã có hôn ước, thì thật ra cậu và Thiên Thụ là một cặp đôi khiến người ta rất ngưỡng mộ.”
Bùi Thiệu Trạch cau mày không nói chuyện.
Tần Vũ tận tình khuyên bảo, lải nhải: “Nhưng mà Thiệu Trạch này, tôi thực sự phải khuyên cậu, Thiên Thụ và Lục Hiên giờ đã đính hôn, dù chỉ xét phương diện Lục Hiên là anh em tốt của cậu thì cũng nên từ bỏ thôi. Với điều kiện của cậu, dạng Omega nào mà không tìm được, hà tất phải cố chấp theo cậu ta?”
Bùi Thiệu Trạch gật đầu: “Cậu nói cũng phải.”
Tần Vũ: “???”
Trước đây khuyên cậu ta rất nhiều lần, cậu ta đều tỏ thái độ “tôi không nghe”, bỗng nhiên hôm nay lại nghe rồi? Tần Vũ ngơ ngác nhìn đối phương, cho rằng bản thân gặp ảo giác.
“Lâm Thiên Thụ và Lục Hiên giờ đã đính hôn, chờ sau khi họ ra nước ngoài, tôi và Lâm Thiên Thụ sẽ hoàn toàn cắt đứt, như vậy cũng không đến mức khiến Lục Hiên khó xử.” Vẻ mặt Bùi Thiệu Trạch thờ ơ, giọng nói đều đều, không giống như đang đùa.
Tần Vũ không thể tin được Bùi Thiệu Trạch lại nói những lời này, vô thức đưa tay ra sờ trán bạn mình, nhỏ giọng nói: “Sao đột nhiên nghĩ thông suốt vậy?”
Bùi Thiệu Trạch thầm đáp trong đầu: Bởi vì thân thể này đã đổi chủ rồi chứ sao.
Bùi Thiệu Trạch nguyên tác lớn lên trong sự cưng chiều của cha mẹ, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, chỉ cần là thứ hắn muốn thì cha mẹ sẽ hai tay nâng đến trước mặt hắn. Hắn có được Trình Hạ quá dễ dàng nên mới coi cậu như một món đồ chơi có thể dễ dàng vứt bỏ. Mà hắn vẫn luôn không có được Lâm Thiên Thụ, bởi vậy mới nảy sinh chấp niệm với cậu ta, thực ra đó cũng không phải là tình yêu.
Bùi Thiệu Trạch trong tiểu thuyết thực ra chỉ là một “thằng nhóc lớn xác” bị chiều hư, không nhận rõ được cảm xúc của chính mình. Đến khi biết được Trình Hạ rất quan trọng với bản thân, hắn không chỉ không trân trọng Trình Hạ, ngược lại dùng cách thức của trẻ mẫu giáo “thích ai thì bắt nạt người đó”, dùng roi vọt, đạo cụ, nhốt Trình Hạ trong tầng hầm ngược đãi suốt nửa năm.
Bùi Thiệu Trạch của hiện tại đã khác hoàn toàn với tên công tử bột trong tiểu thuyết.
Cha anh trước lúc lâm chung đã giao Bùi gia cho anh, khi ấy Bùi gia rơi vào hoàn cảnh tồi tệ chưa từng có, anh không thể không gánh vác trách nhiệm gia tộc nặng nề từ khi còn trẻ.
Anh mất 8 năm mới có thể củng cố địa vị của Bùi gia trong giới giải trí. Tất cả những thứ anh có được, đều là do tự tay anh giành lấy, mỗi một bước đi đều vô cùng cẩn trọng. Anh suy nghĩ chín chắn, xử sự bình tĩnh, đương nhiên không thể ngu xuẩn như tên tra công trong nguyên tác, công ty bị người khác cướp đi, cuối cùng bị Trình Hạ giết chết.
Bùi Thiệu Trạch muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để trở về thế giới hiện thực. Suy cho cùng ở thế giới hiện thực vẫn còn mẹ và em gái cần anh chăm sóc, còn cả một công ty lớn cần anh quản lý. Thế nhưng muốn hoàn thành nhiệm vụ, khiến độ hảo cảm của Trình Hạ đối với anh tăng đến 100 điểm cũng không dễ dàng như vậy.
100 điểm hảo cảm, có nghĩa là Trình Hạ nhất định phải hoàn toàn tin tưởng anh.
Đã quyết định từ bỏ con đường “công lược thân thể”, vậy thì phải bắt đầu từ suy nghĩ của Trình Hạ.
Lâm Thiên Thụ là nhân vật phản diện lớn nhất trong nguyên tác, thủ đoạn cay nghiệt, những việc Trình Hạ gặp phải sau này đa phần đều là do cậu ta âm thầm quấy phá. Giữ lại người như vậy cũng chính là tai họa.
Về phần xử lý cụ thể như thế nào thì trong lòng Bùi Thiệu Trạch cũng đã có ít ý tưởng. Trước tiên anh tiếp nhận lời khuyên của Tần Vũ, thuận nước đẩy thuyền, bày tỏ bản thân sẽ hoàn toàn buông tay Lâm Thiên Thụ.
Tần Vũ rất vui vẻ với quyết định của bạn mình, xúc động vỗ vai Bùi Thiệu Trạch: “Nên làm vậy lâu rồi mới phải! Mấy năm nay cậu xoắn xuýt chuyện đính hôn của Thiên Thụ, mỗi ngày đều buồn bã không vui, tôi nhìn cũng thấy sốt ruột thay. Hà tất phải vì một cái cây mà vứt bỏ cả khu rừng? Lấy điều kiện của cậu, muốn Omega kiểu gì mà không phải chỉ cần một câu nói?”
Nói tới đây, Tần Vũ lại quay đầu nhìn Trình Hạ trên giường, tiến đến bên cạnh bạn tốt, ám chỉ nói: “Omega này cũng không tệ, vẻ ngoài rất đẹp, dù sao cũng là cậu ta chủ động đưa đến cửa, không bằng cứ thẳng thắn tiếp nhận cậu ta….”
Bùi Thiệu Trạch ngắt lời đối phương: “Cậu về trước đi, tối nay phiền cậu rồi.”
Tần Vũ chỉ Trình Hạ đang trên giường: “Vậy cậu ta….”
“Tôi sẽ lo liệu.”
Tần Vũ không nói gì thêm, mang theo hòm thuốc chuẩn bị rời đi.
Ra tới cửa thì nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông phía sau: “Chuyện tối nay, hãy giúp tôi giữ bí mật.”
Tần Vũ giật mình, cười đảm bảo: “Yên tâm đi, tôi không phải người nhiều chuyện.” Hắn cho Bùi Thiệu Trạch một ánh mắt yên tâm rồi xoay người bước ra khỏi biệt thự.
Trong phòng nhanh chóng yên tĩnh lại.
Bùi Thiệu Trạch nhắm mắt lại, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh menu mà hệ thống gửi cho anh. Ngoài biểu tượng nhỏ đại biểu cho “sách”, còn có một số thông tin:
[Bùi Thiệu Trạch]
Chiều cao: 190cm
Cân nặng: 75kg
Tuổi: 26
Thân phận: Con trưởng Bùi gia, Giám đốc đương nhiệm của công ty Giải trí Thiên Toàn.
Điểm người chơi: 100 điểm
Tiến độ nhiệm vụ: 0%
[Trình Hạ]
Chiều cao: 178cm
Cân nặng: 60kg
Tuổi: 18
Thân phận: Sinh viên năm nhất Học viện Điện ảnh
Độ hảo cảm: 0
Độ nổi tiếng: 0
Người đại diện: Triệu Văn Tu
Công ty quản lý: Giải trí Thiên Toàn
Phim đã đóng: Không có
Cách chương trình đã tham gia: Không có
Mối quan hệ hiện tại: Người lạ
Lại mở thêm vài tùy chọn khác, là danh sách một số nhân vật quen thuộc trong tiểu thuyết
[Tần Vũ] Độ hảo cảm: 70 / Mối quan hệ hiện tại: Bạn tốt
[Tần Vinh] Độ hảo cảm: 70 / Mối quan hệ hiện tại: Bạn tốt
[Lâm Thiên Thụ] Độ hảo cảm: 75 / Mối quan hệ hiện tại: Đối tượng thầm mến
[Lục Hiên] Độ hảo cảm: 30 / Mối quan hệ hiện tại: Tình địch
[Chương Phàm] Độ hảo cảm: 60 / Mối quan hệ hiện tại: Trợ lý riêng
[Triệu Văn Tu] Độ hảo cảm: 60 / Mối quan hệ hiện tại: Cấp dưới
[Lưu Thụy] Độ hảo cảm: 60 / Mối quan hệ hiện tại: Tài xế
[???]
Còn rất nhiều biểu tượng dấu chấm hỏi bên dưới, đều là tư liệu chưa được mở khóa.
Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh sắp xếp lại mạng lưới mối quan hệ của các nhân vật trong sách.
Trình Hạ, nhân vật chính trong sách, ban đầu một lòng si mê, về sau bị Bùi tra sỉ nhục ngược đãi, cuối cùng hắc hóa, quay ngược lại giết hai người Lâm, Bùi. Toàn bộ nội dung câu chuyện đều xoay quanh cậu, đương nhiên cậu sẽ trở thành mục tiêu chính mà Bùi Thiệu Trạch cần tập trung.
Bốn người Tần Vũ, Tần Vinh, Lục Hiên, Lâm Thiên Thụ đều bạn từ nhỏ, lớn lên cùng Bùi Thiệu Trạch.
Tần Vũ chính là bác sĩ Beta vừa tới, Tần Vinh là anh trai Alpha của hắn, hiện là tổng tài của công ty Điện ảnh Vinh Hoa, có quan hệ mật thiết với Bùi gia, vì là bạn từ nhỏ tới lớn, độ hảo cảm của anh em hai người họ đối với Bùi Thiệu Trạch đều là 70.
Lục Hiên và Lâm Thiên Thụ đã đính hôn, mà Bùi Thiệu Trạch nguyên tác lại yêu thầm Lâm Thiên Thụ, có thể Lục Hiên đã phát hiện, nên độ hảo cảm chỉ có 30, duy trì tình hữu nghị ngoài mặt.
Lâm Thiên Thụ là Omega duy nhất trong đám bạn thân từ nhỏ này, tình cảm rõ ràng là đong đưa trái phải, độ hảo cảm của cậu ta đối với Bùi Thiệu Trạch tận 75 điểm, so với anh em Tần Vũ, Tần Dung còn cao hơn. Rõ ràng đã đính hôn cùng Lục Hiên, nhưng khi phát hiện ra Bùi Thiệu Trạch yêu thầm mình, trong lòng lại lưu luyến không nỡ bỏ Bùi Thiệu Trạch, điển hình cho câu “ăn trong bát ngó trong nồi.”
Còn lại trợ lý Chương Phàm, quản lý Triệu Văn Tu, tài xế Lưu Thụy, những người này đều không có xung đột lợi ích với Bùi Thiệu Trạch, đều là quan hệ cấp trên cấp dưới, độ hảo cảm 60, vừa đủ đạt tiêu chuẩn.
Bùi Thiệu Trạch tắt menu hệ thống, đi đến cạnh giường ngồi xuống, cẩn thận nhìn nhân vật chính đang ngủ.
Nguyên tác đã nhiều lần mô tả nhan sắc của Trình Hạ, nhưng khi nhìn gần, Bùi Thiệu Trạch vẫn cảm thấy khí chất thực sự của Trình Hạ rất khó diễn tả bằng lời. Hắn đã vào giới giải trí được 8 năm, nhìn thấy vô số trai đẹp gái xinh, rất nhiều minh tinh nếu chụp ảnh không dùng filter sẽ chẳng thể đẹp như vậy, Trình Hạ lại là kiểu dù ném giữa đám đông vẫn có thể thu hút ánh nhìn của mọi người chỉ trong chớp mắt.
Da cậu rất đẹp. Lông mi, mắt, mũi, môi đều giống như tác phẩm điêu khắc của Thượng Đế, hiện tại vẫn còn nhỏ, thoạt nhìn còn có chút ngây ngô, lớn thêm chút nữa chắc chắn sẽ trở thành một chàng trai xán lạn rạng rỡ. Ngũ quan không góc chết, cho dù phóng đại trên màn ảnh rộng cũng không soi ra được khuyết điểm gì.
Ngoại hình của Trình Hạ quả thực có thể bồi dưỡng, dễ được đón nhận, dễ được khán giả ghi nhớ. Chỉ cần rèn luyện thêm kỹ năng diễn xuất, dưới đánh giá của Bùi Thiệu Trạch, Trình Hạ nhất định có thể trở thành nghệ sĩ hàng đầu trong làng giải trí.
Trong nguyên tác, Trình Hạ có thể đạt được thành tựu ở nước ngoài, ngoài ưu điểm về ngoại hình, thì sự nỗ lực của bản thân, thiên phú trên phương diện diễn xuất, tính cách chăm chỉ, co được dãn được, tất cả những điều này đều là những nhân tố không thể thiếu.
Đương nhiên, yếu tố quan trọng nhất vẫn là bàn tay vàng mà tác giả dành cho nhân vật chính.
Ở giai đoạn sau, vận may của Trình Hạ thực sự rất tốt.
Cậu quen một đạo diễn ở nước ngoài, người này đã giúp đỡ cậu rất nhiều, cậu làm trợ lý cho vị đạo diễn này cũng học hỏi được rất nhiều; cậu vô tình cứu được một vị tiểu thư Omega nhà giàu, trở thành bạn tốt của đối phương, tâm sự mọi điều, vị đại tiểu thư này đầu tư phim điện ảnh cho cậu, phòng vé đại bạo, Trình Hạ cũng bởi vậy mà nổi tiếng; cậu còn gặp được một luật sư nổi tiếng ở nước ngoài, vị luật sư này chính là người sau này về nước giúp Trình Hạ biện hộ, là nhân vật then chốt giúp Trình Hạ vô tội và được phóng thích.
Tác giả đã mở cho Trình Hạ “bàn tay vàng ngoại quốc” mười phần lớn mạnh.
Nhưng hiện tại, Trình Hạ vẫn chưa vì cái chết của cha mẹ mà tâm tàn ý lạnh rồi bỏ ra nước ngoài.
Cậu chưa bị đánh dấu, chưa bị sỉ nhục ngược đãi, bởi vậy tính cách của cậu vẫn đang ở trạng thái ban đầu của tiểu thuyết.
Cha mẹ cậu vẫn còn khỏe mạnh, gia đình hạnh phúc. Tính cách xán lạn, nhiệt tình và thẳng thắn. Cậu vẫn là một diễn viên vô danh 18 tuổi chưa hề có kinh nghiệm diễn xuất, là tân sinh của Học viện Điện Ảnh, giấc mộng lớn nhất là trở thành một diễn viên nổi tiếng.
Thiếu niên trước mặt giống như một miếng ngọc bích chưa được mài dũa.
Bùi Thiệu Trạch quyết định, bỏ qua bàn tay vàng trong nguyên tác, tự tay chăm bón gốc cây Trình Hạ từ khi mới chỉ là mầm non.
Ở thế giới thực hắn đã đào tạo được không ít minh tinh, chưa kể Trình Hạ lại là một người mới rất có tiềm lực.
Giúp Trình Hạ phất lên, con đường ngôi sao bằng phẳng rộng mở?
Không cần dùng nhiều bàn tay vàng như vậy, có anh ở đây là đủ rồi.
Bình luận truyện