Danh Môn Độc Sủng

Chương 17: Đau lòng



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Dao Dao

Beta-er: Y Phi

“Hai người cóthểđểcho khán giảtrong trường quay đặt câu hỏi cho chúng tôi. Nếu chúng tôi trảlời đúng hết thìcóthểchứng minh chúng tôi vôcùng ăn ý.”Chu Hạo Hiên vừa dứt lời, khán giảliền húhét ủng hộ.

Phùng Vân Hi: “…”Đúng làkhông hiểu nổi thếgiới của cậu.

“Hai người tựtin vậy ư?”Hiểu Vân hỏi.

Chu Hạo Hiên: “Mọi người nhớchỉhỏi những vấn đềtrong lúc chúng tôi đang quay Giang HồPhong Vân thôi nhé, hỏi những vấn đềngoài lềlàkhócóthểđáp đúng được lắm.”

Lương Kiến Chương cảm thấy không còn gìđểnói nữa rồi, sau đónói: “Chắc đạo diễn trảkhông ít phítuyên truyền cho hai người nhỉ?”

Sau đó, ống kính liền chuyển vềphía đạo diễn ngồi ởdưới khán đài.

Đạo diễn cười cười: “Vân Hi rất hiểu chuyện, làm việc gìcũng rất nghiêm túc. Dùkhông trảphítuyên truyền thìVân Hi cũng sẽnỗlực hết mình, bởi vìbộphim này chính làtâm huyết của chúng tôi.”

Chu Hạo Hiên: “…”Chuyện này cóliên quan quái gìđến Vân Hi đâu, người luôn muốn tuyên truyền phim chính làcậu mà. Ýtưởng này rõràng làcủa cậu mà, ngay cảlời dạo đầu cũng làcậu nghĩra! Vìsao đạo diễn lại khen Vân Hi chứ?

Chu Hạo Hiên nhìn vềphía Phùng Vân Hi, Phùng Vân Hi cười với cậu một cái rồi nói: “Cảm ơn đạo diễn.”

“…”

Chỉtrong chốc lát, đãcóngười bưng đầy đủđạo cụlên sân khấu: một cái bàn siêu dài, một cái hộp đựng đầy sốghếngồi, hai cái ghếvàhai cái bảng.

Phùng Vân Hi vàChu Hạo Hiên ngồi ởmỗi bên của cái bàn, Lương Kiến Chương đứng ởgiữa bàn đểbốc số, sốghếcủa khán giảnào được bốc trúng thìcóthểđặt câu hỏi.

Người đầu tiên đặt câu hỏi làmột nữsinh, sau khi côbénhận micro thìhỏi: “Sau khi hai người gặp đối phương, muốn làm chuyện gìvới đối phương nhất?”Sau khi hỏi xong, côbémới nhận ra câu hỏi này không đúng, hỏi lại lần nữa: “Sau khi hai người gặp nhau thông qua Giang HồPhong Vân thìmuốn làm chuyện gìvới nhau nhất?”

Hiểu Vân ởtrên sân khấu cười một tiếng: “Fan bây giờđều liều mạng nhưvậy sao? Lần sau tôi tuyên truyền thìmọi người hãy nhưcôbénày nhé.”

Phùng Vân Hi vàChu Hạo Hiên không hềnghĩngợi, lập tức viết đáp án xuống.

Đáp án được công bốlà: Tôi muốn nói chuyện nhân sinh với côấy/ Tôi muốn nói chuyện nhân sinh với cậu ấy.

Hiểu Vân nói: “Ngoại trừchữcậu/côthìđáp án của hai người giống y nhưđúc. Côbéởdưới khán đài đừng ngồi xuống vội, cóphải em được hai người họthuêđến không?”

Côbéởdưới khán đài vôtội lắc đầu: “Em cũng muốn họthuêem lắm nhưng họkhông biết em thìsao thuêem được?”

Đừng nói làkhán giả, ngay cảPhùng Vân Hi cũng bịgiật mình. Lýdo côviết đáp án này làvìcômuốn nói chuyện nhân sinh với Chu Hạo Hiên sau khi cậu không làm theo kịch bản.

Chu Hạo Hiên cảm động nói: “Không ngờ, côcũng muốn nói chuyện với tôi.”

Ýcủa cậu hoàn toàn mang nghĩa đen, không hềcóchút nghĩa bóng nào.

Phùng Vân Hi: “…”

Câu hỏi của khán giảthứhai: “Trái cây màPhùng Vân Hi thích nhất làgì?”

Câu hỏi này quádễ, hai người cùng viết vải.

Người thứba đặt ra câu hỏi: “Chuyện vui vẻnhất khi hai người ởtrong đoàn làm phim Giang HồPhong Vân làgì?”

Thần kỳthay, hai người cùng viết xuống một đáp án: Chơi Vua rùa.

Vìhai người đưa ra đáp án giống nhau nên cảtrường quay đều khiếp sợrồi, ngay cảMC ởdưới khán đài cũng hỏi đạo diễn chương trình: “Đạo diễn, ngài thật sựkhông sắp đặt chuyện này sao?”

Đạo diễn của chương trình: “Chẳng lẽmọi người không xếp người dưới khán đài sao?”

MC: “…Tôi chỉvìtăng rating thôi mà, nhưvậy chẳng phải sẽkhóđoán hơn sao?”

“…”

Kỳthật, nếu không phải Phùng Vân Hi đãđọc qua kịch bản thìcôsẽnghĩchuyện này đãđược sắp đặt rồi. Những câu hỏi phía sau đều làvềđoàn làm phim, mặc dùkhông hoàn toàn giống nhưtrong kịch bản nhưng cũng không khác mấy.

Câu hỏi cuối cùng làcủa một nữsinh: “Hai người cókhảnăng phát triển đến thực tếkhông?”

SởHàm bịlãng quên, chen chúc đứng đểtìm lại cảm giác tồn tại: Dựa theo kịch bản, bây giờcôta đãbắt đầu hát album mới. Nếu không hát được thìcũng cóthểlên sóng làđược.

Phùng Vân Hi bỏbảng xuống, nghiêm túc hỏi: “Em gái, em cóxem trailer không?”

Côbékia gật đầu: “Cóạ, trailer rất đẹp.”

Phùng Vân Hi: “Nếu em làLâm Thi Vũ, xuyên qua thời không lại được gặp Lâm Ýthìem sẽtiếp tục ởchung với hắn sao?”

MC ởbên cạnh: Các người diễn sâu quárồi.

Côbébịcâu hỏi của Phùng Vân Hi làm cho ngơngẩn: “Sẽ, sẽạ…”

Phùng Vân Hi mỉm cười: “Chịchỉmuốn quên đi chuyện trong giang hồ. Sau đó, làm bạn bèvới đối phương, biết đối phương sống tốt làđủrồi.”

Vừa dứt lời, Phùng Vân Hi bước đến gần khán đài: “Xin chào mọi người, tôi làPhùng Vân Hi đóng vai Lâm Thi Vũ, hy vọng mọi người sẽủng hộGiang HồPhong Vân, cùng nhau theo dõi chuyện tình ngàn năm của chúng tôi.”

Nghe vậy, Lâm Kiến Chương liền nói: “Trong lúc giải lao thìmọi người hãy cùng lắng nghe album mới của SởHàm nhé.”

Sau khi hết giờgiải lao thìhai người sẽphải tiếp tục tuyên truyền, cólẽchút nữa còn phải diễn một đoạn nữa.

Lúc SởHàm đang hát thìPhùng Vân Hi vàChu Hạo Hiên đi vào hậu trường.

Chu Hạo Hiên: “Thấy hồi nãy tôi thông minh không? Nếu không, chúng ta phải chơi tròcôhỏi tôi đáp thìchẳng phải làchúng ta sẽthua rồi sao? Vìtôi không biết đọc khẩu âm.”

Phùng Vân Hi nhìn cậu: “Nhìn xem tôi cókhác không?”

“Không có, vẫn xinh đẹp nhưvậy mà?”

“Lẽnào cậu không cảm thấy trên người tôi cóoán khísao?”

Chu Hạo Hiên: Σ(°△°|||)︴

Phùng Vân Hi cười rực rỡ: “Nếu oán khítrong cơthểtôi bùng nổthìtôi sẽkhông cản được bản thân đâu. Vìvậy, chúng ta hãy lẳng lặng làm theo kịch bản đi.”

Sau khi Phùng Vân Hi lên sân khấu thìphát hiện Thẩm TửMặc đang ngồi ởchỗkhách VIP.

Khuôn mặt của Thẩm TửMặc tràn đầy vẻmệt mỏi nhưng vẫn ngồi thẳng tắp. Khi nhìn thấy Phùng Vân Hi lên sân khấu, đôi mắt của anh đong đầy vui vẻ.

Phùng Vân Hi ngơngẩn, sau đóhướng vềphía Thẩm TửMặc cười thật tươi. Chẳng qua, nụcười này cóchút ngốc nghếch.

“Trònày được gọi làWoodman, tất cảmọi người sẽphải làm người gỗ, khi nào trọng tài bảo dừng thìmọi người sẽphải giữnguyên tưthếhọđang làm. Người nào đi đến cuối cùng thìsẽtham gia thửthách độcao.”MC vừa giải thích xong thìđãcóngười ra sắp xếp sân khấu.

Ánh mắt của Phùng Vân Hi chưa từng rời khỏi Thẩm TửMặc, hai người vẫn luôn nhìn nhau từlúc Phùng Vân Hi xuất hiện.

Chỉcần nghĩtới Thẩm TửMặc đang ởđây làPhùng Vân Hi liền cảm thấy áp lực. Bởi vì, đây làlần đầu tiên anh đến xem côtrong trường quay. Nếu biết anh sẽtới đây thìcôđãchọn tiết mục hỏi đáp, yên lặng ngồi một chỗrồi trảlời câu hỏi của MC.

Phùng Vân Hi chỉbối rối trong một khoảnh khắc, liền điều chỉnh tốt tâm trạng của bản thân. Sau đó, côliền bày ra thái độdành cho tham gia tiết mục giải trí, sẽkhông vìThẩm TửMặc ởđây màsẽbối rối.

Lương Kiến Chương làtrọng tài nên anh ta sẽlàngười bảo dừng.

Dọc theo đường đi làlan can, tiếp đólàthảm yoga bấm huyệt rồi đến cầu độc mộc. Cuối cùng còn phải chọc thủng một cái bong bóng bằng tay thìmới được tính làqua cửa. (Nhạc Dao: Đoạn này ta không chắc lắm, ai biết thìsửa cho ta với).

*Thảm yoga bấm huyệt:

DMĐS 17

Lần đầu tiên Lương Kiến Chương bảo ngừng, một chân của Phùng Vân Hi còn đang ởtrên không nên côbịmất thăng bằng. Chu Hạo Hiên bên cạnh cômuốn giúp côthìbịngãvềphía sau. Sau đó, cậu còn nhân tiện kéo tay cô. Kết quảlà, lan can bịsập.


Lương Kiến Chương đi qua: “Hai người lànhững người đầu tiên làm sập lan can chỉtrong ngày đầu tiên đó.”

Chu Hạo Hiên: “…”

Phùng Vân Hi nhìn Thẩm TửMặc ởdưới khán đài, khuôn mặt của anh không hềcóchút cảm xúc nào.

Thấy vậy, Phùng Vân Hi liền tập trung chơi tròchơi, cho đến khi côxuống cầu độc mộc mới nhận ra làThẩm TửMặc đãrời khỏi.

Những tiết mục phía sau, Phùng Vân Hi không phải làtiêu điểm nữa nhưng mọi chuyện vẫn rất thuận lợi.

Người thắng làSởHàm – thật ra, đây đều làchủýcủa tổtiết mục. Hôm nay, đa phần chương trình làtuyên truyền Giang HồPhong Vân nên album mới của SởHàm chưa được tuyên truyền nên mới dành đoạn cuối cho côta.

Chu Hạo Hiên nhỏgiọng nói: “Chẳng lẽ, oán khítrong lòng côđãlàm tinh thần của côxuống dốc hay sao màtừlúc ra sân khấu, côcóvẻuểoải thế?”

Phùng Vân Hi ỉu xìu nhìn cậu một cái: “Cậu không hiểu đâu.”

Chu Hạo Hiên: “…”

Tiết mục kéo dài thêm nửa tiếng làkết thúc. CóMC đềnghịcùng nhau đi ăn khuya, Phùng Vân Hi lấy lýdo làcòn cóviệc nên phải đi trước.

Đi xuống hậu trường, Phùng Vân Hi đang định gọi điện thoại cho Thẩm TửMặc thìđãthấy anh nhắn tin cho côrằng anh đang ởbên ngoài đợi cô.

Ra khỏi đài truyền hình, Phùng Vân Hi liền nhìn thấy xe của Thẩm TửMặc.

“Không phải ba ngày sau anh mới vềsao? Khi nãy nhìn thấy anh, em còn giật mình vàkinh ngạc nữa. Nhưng mà, anh chỉởđây cómột chút làđi mất tiêu rồi.”Vừa lên xe thìPhùng Vân Hi đãbắt đầu nói chuyện.

Đúng lúc này, bàn tay ấm áp của Thẩm TửMặc nắm lấy cánh tay của Phùng Vân Hi rồi nói: “Đừng động đậy.”Nói xong, anh lấy thuốc mỡtrịtan máu bầm ra, nghiêm túc xức thuốc cho cô.

Lúc này, Phùng Vân Hi mới chúýđến cánh tay mình bịbầm, chắc làvìban nãy bịtétrong lúc chơi tròchơi, lắp bắp nói: “Ban nãy, anh anh ra ngoài làvìmua thuốc mỡcho em?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện