Chương 32: C32: Anh là ai
Diệt âm hồn, Triệu Lâm Phong ung dung nhận lấy ngân châm.
Quay đầu nhìn về phía Hoàng Vũ Từ, hình ảnh trước mắt lại làm hắn cảm thấy xấu hổ, vừa rồi trong lúc chiến đấu với âm hồn nên không chú ý
Hoàng Vũ Từ mặc một bộ áo ngủ, nhưng vừa rồi im hồn” khổng chế thân thế của cô để chiến đấu với
hắn, làm cho áo ngủ bị bung hơn nửa số cúc, đùi ngọc.
trắng nõn bóng loáng, trước ngực no đủ.
Lúc này Hoàng Vũ Từ cũng từ từ tỉnh lại, đập vào mất cô là một người đàn ông xa lạ đang đánh giá thân thể của mình.
“A!" Hoàng Vũ Từ hét lớn, kéo chăn bọc lấy thân thể của mình.
“Cô đừng cử động!" Triệu Lâm Phong vội vàng đè lại bả vai của Hoàng Vũ Từ, sợ Hoàng Vũ Từ lộn xộn, lúc này trong cơ thể của cô vẫn còn tồn dư khí chí âm và sát khí của âm hồn kia.
“Anh là ai?” Thân thể của Hoàng Vũ Từ vẫn còn suy yếu, không có sức phản kháng, cúi đầu nhìn thấy áo ngủ của mình rơi tận xuống vai
Người đàn ông trước mắt này đang đặt đôi tay ấm nóng của mình lên trên bả vai tr@n trụi của cô, nhiệt độ từ bàn tay làm cô vừa xấu hổ vừa tức giận!
Hoàng Vũ Từ ngả người về sau né tránh, nhút nhát sợ sệt nhìn Triệu Lâm Phong.
“Tôi được Thiếu Kiệt mời đến chữa bệnh cho cô, bây giờ cô vẫn chưa hoàn toàn khỏi hắn, tôi trị liệu cho cô trước đã."
Hoàng Vũ Từ không tin, nhìn ăn mặc rõ rằng là một nông dân, chỗ nào giống bác sĩ?
“A" Lúc này khí chí âm trong cơ thể bùng nổ, Hoàng Vũ Từ đau đớn hét lên.
“Đừng cử động."
Triệu Lâm Phong căm ngân châm đâm lên lưng Hoàng Vũ Từ.
Lúc này Hoàng Vũ Từ cảm thấy vừa lạnh vừa căng, nhưng sau khi Triệu Lâm Phong đâm ngân châm lên lưng mình, cơ thế cô giống như khí cấu xịt hơi, khí lạnh phát ti3t ra bên ngoài.
Không lẽ người này thật sự là bác sĩ?
Hoàng Vũ Từ cảm nhận được sự biến hóa trong cơ thể của mình, nhưng nghĩ đến áo ngủ của mình,mặc dù bây giờ chỉ lộ sau lưng nhưng cũng làm cô xấu hổ muốn chui xuống đất.
“Xong rồi”
Vài phút sau, Triệu Lâm Phong thu châm, còn không quên kéo chăn che lại thân thể mềm mại của Hoàng Vũ Từ.
“Cảm ơn anh”
Hoàng Vũ Từ cuộn tròn trong chăn, xấu hổ không. dám nhìn Triệu Lâm Phong, nhưng trong lòng đã biết đối phương thật sự đến chữa bệnh cho mình!
“Ầm!"
Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, Hoàng Chính vội vã đi vào, theo sau còn có Lý Thiếu Kiệt và Sở. Thanh Âm.
"Anh Phong, xin lỗi, em không ngăn được chú. Sau khi đi vào, Lý Thiếu Kiệt vội vàng giải thích, sau khi nhìn thấy Hoàng Vũ Từ cuộn tròn trong chăn thì đơ ra.
Hoàng Chính cũng ngây dại, ông ta dùng sức tát mạnh lên mặt mình.
“Ba, ba làm gì vậy!"
Bình luận truyện