Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1153: Kết cuộc trận chiến (hạ)



Đinh Bất Tứ nói:

- Tiểu tử này, ngươi ngủ mê mang suốt nửa tháng rốt cuộc cũng tỉnh, nếu không nhờ ngươi thì chúng ta không dễ dàng sống ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn.

Đinh Hạo mỉm cười hỏi:

- Chỗ này là... Đâu?

Đinh Bất Tứ chạy tới vỗ mạnh vào vai Đinh Hạo, nói:

- Đương nhiên là trong Thạch Chủy thành, chỗ nguy hiểm nhất chính là an toàn nhất. Phải rồi, ta nhớ hình như lúc trước từng thấy ngươi, trong Thiên Hạ Hối tửu lâu đúng không?

Đinh Hạo nhe răng gật đầu.

Khi đó Đinh Hạo ẩn trong phòng riêng, có lẽ lúc tiểu nhị mang đồ ăn lên lầu mở cửa phòng thì Đinh Bất Tứ vô tình nhìn thấy.

- Uổng cho Đinh Bất Tứ ta bình thường tự xưng là thiên tài, cho rằng đánh kahưps thiên hạ thế hệ trẻ không địch thủ, mãi khi gặp tiểu huynh đệ nhà ngươi thì hoàn toàn phục. Trong trận chiến Thập Vạn Đại Sơn chỉ có người vào phút mấu chốt dao động khí thế của Đinh Đồng được, sáng tạo cơ hội một kích tất sát cho đại bá.

Đinh Bất Tứ sang kháoi cười to bảo:

- Phải rối, chiêu cuối cùng của ngươi có tên là gì? Sao có lực lượng khủng như thế? Ta cảm thhấy lực lượng đó gần như vượt qua thần cảnh.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Chẳng qua là nhờ vào ngoại lực.

Đinh Hạo rất có hảo cảm với đường huynh cao to vạm vỡ Đinh Bất Tứ.

Trên thế giới này vẫn còn có người giữ chính nghĩa, quy tắc. Theo lý thì Đinh Hành Họa là thần vương của Thần Đình phương đông, địa vị cao, quyền trọng, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ có tư chất siêu đẳng. Chỉ cần bọn họ trung thành với Ngụy Thần Đế là có thể hùng bá một phương, chủ một vực. Thế nhưng Đinh Hành Họa, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ chọn phe đúng, không bị quyền lực che thân tình, giới hạn vinh diệu của võ giả.

Cũng vì đứng về phe Đinh Thánh Thán nên bây giờ Đinh Hành Họa, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ thành tội phạm Thần Đình phương đông truy nã.

Điều này cần có can đảm, niềm tin vững chắc.

Ba phụ tử Đinh Hành Họa, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ không thiếu hai thứ này.

Đinh Hành Họa, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ kiên trì làm Đinh Hạo cảm giác tình thân ấm áp.

Đây là ấm áp đến từ huyết mạch trong linh hồn mà Đinh Hạo chưa từng cảm nhận trong thế giới này, dòng máu ruột thịt chảy trong người hắn. Là người thân trả giá vì ngươi, không cần báo đáp.

Đinh Hạo sốt ruột hỏi:

- Phải rồi, trận chiến hôm đó có kết quả như thế nào?

Đinh Bất Tứ cười to bảo:

- Biết ngay ngươi sốt ruột hỏi cái này.

Đinh Bất Tứ kể lại kỹ càng kết quả trận chiến Thập Vạn Đại Sơn mạch.

Đinh Đồng thua.

Trước một kích kinh thế của Đinh Thánh Thán, Đinh Đồng thua hoàn toàn, còn bị mù một mắt, máu phun ra không trung. Điều này làm tổn thương căn bản gốc của Đinh Đồng, nhưng gã quá mạnh nên thành công bỏ chạy, không chết. Thấy Đinh Đồng thua trốn đi, làm sao Thập Thần Tử dám ở lại Thập Vạn Đại Sơn mạch? Thập Thần Tử như chó cụp đuôi mang theo đại quân Hắc Giáp Quân hốt hoảng chạy vắt giò lên cổ.

trận chiến này Thần Đình phương đông tính toán, bày ra sát cục đã thất bại thảm hại.

Sau này có người thống kê Thần Đình phương đông tổn thất trăm chiếc hạm đội Ma Kha huyền khí, sáu cường giả thần cảnh, một cường giả thần cảnh chết trận năm người khác bị thương nặng không từ mà biệt. Thần Đình phương đông tổn thất mấy vạn quân sĩ, bao gồm cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh, Võ Đế cảnh. Đại quân Thần Đình phương đông trong Thạch Chủy trấn bị đánh tan tác.

So với số người thương vong càng khiến Ngụy Thần Đế giận dữ là trận chiến này thảm bại đả kích lớn đến danh tiếng Thần Đình phương đông.

Nhiều năm qua Thần Đình thống trị đại lục phương đông không thể lay động, bất cứ thế lực phản đối nào đều bị Thần Đình phương đông nghiền nát. Không ai dám khiêu khích uy nghiêm của Thần Đình phương đông. Dù là các cường giả tuyệt đối thần cảnh cũng phải cúi đầu trước Thần Đình phương đông, Thần Đế ra thần chỉ là đại lục phương đông khuất phục.

Trận chiến Thập Vạn Đại Sơn mạch khiến uy nghiêm Thần Đình phương đông tổn thất trầm trọng.

Nhiều người và thế lực bắt đầu rục rịch.

Đám Đinh Thánh Thán, Đinh Hành Họa, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ chiến thắng khiến mọi người nhận ra Thần Đình phương đông không phải không thể chiến thắng, Thần Đình cũng có điểm yếu.

Một trận thua khiến đại lục phương đông gió nổi mây phun, sóng ngầm dâng trào. Thần Đình phương đông thống trị gặp trùng kích, nền móng lung lay chứ không vững chắc như trước.

Nghe Đinh Bất Tứ nói xong, Đinh Hạo yên lòng.

- Vậy... Đại Thần Tử điện hạ đâu?

Khi hỏi câu này Đinh Hạo cực kỳ căng thẳng.

Biểu tình Đinh Bất Tứ kỳ dị, nghiêm túc hỏi:

- Lão huynh, nói thật đi, ngươi là ai? Tại sao giúp đỡ chúng ta? Với thực lực của ngươi không phải hạng người vô danh, nhưng tại sao lúc trước ta chưa từng nghe nói về ngươi? Ta cứ thấy ngươi là lạ, hình như đã gặp ở đâu.

- Ta... Đinh huynh khoan hỏi, sau này ngươi sẽ biết.

Đinh Hạo ngần ngừ, vẫn không lộ ra thân phận thật sự. Đinh Hạo chờ gặp Đinh Thánh Thán, hỏi rõ mọi chuyện thì khi đó mới là lúc nhận tổ quy tông.

Đinh Bất Tứ nhìn chằm chằm Đinh Hạo nửa ngày sau lên tiếng:

- Được rồi, ta tin tưởng ngươi.

Đinh Bất Tứ xòe tay đưa ra ngọc bìa màu vàng nhạt, dùng huyền lực nhẹ đẩy tới trước.

- Đây là thứ đại bá để lại cho ngươi, chỉ định muốn một mình ngươi xem. Sau khi xem xong ngươi sẽ hiểu tất cả.

Đinh Hạo nghi hoặc cầm ngọc bài.

Đây là một ngọc bài minh văn bên trong chứa tin tức, trông chất liệu bình thường, minh văn tinh diệu. Tuy nhiên Đinh Hạo càng có hứng thú với nội dung hơn. Phụ thân để lại cái gì cho hắn? Phải chăng phụ thân đã đoán được thân phận của hắn?

Đinh Hạo thấp thỏm lo sợ.

- Tuy không biết bên trong đại bá cho ngươi cái gì nhưng ta cảm giác địa bá phát hiện điều gì đó.

Đinh Bất Tứ tò mò nhìn Đinh Hạo lại ngó ngọc bài, vỗ bồm bộp vào vai hắn.

Đinh Bất Tứ lờ đi Đinh Hạo nhe răng nhếch môi, nói:

- Dù sao thì ngươi đã là huynh đệ của Đinh Bất Tứ, ta thiếu ngươi một mạng.

Đinh Bất Tứ nói xong nghênh ngang xoay người đi.

Đinh Hạo siết ngọc bài, lòng bàn tay toát mồ hôi.

Nỗi niềm mong chờ, hồi hộp chưa từng có tràn ngập trong lòng Đinh Hạo.

Đinh Hạo đứng trong ánh mặt trời màu vàng, đứng mãi đến khi đỉnh đầu nóng lên.

Đinh Hạo chậm rãi quay về nhà gỗ nhỏ, thần thức khuếch tán ra ngoài. Minh văn chữ hán màu vàng như dây leo lan tràn ra nền đất, vách tường gỗ, ngăn cách mọi hơi thở xung quanh tránh ch obị người dòm ngó. Đinh Hạo xếp bằng trên giường, cẩn thận rót huyền khí vào ngọc bài.

Vù vù vù vù vù!

Trong tiếng kêu khe khẽ, một luồng sáng vàng bắn ra từ ngọc bài biến thành thân hình cao to.

Vầng sáng nhạt bao quanh người đó, là một nam nhân vô cùng đẹp trai, khá trẻ, khoảng ba mươi tuổi. Mái tóc dài màu đen, mỗi sợ tóc có ánh sáng vàn lấp lánh, uy nghiêm, cao quý như thần linh, cho ấn tượng không giận mà uy rồi lại không lạnh lùng ngăn cách người ra xa. Nam nhân vừa cao quý như tiên vừa làm Đinh Hạo thấy thân thiết muốn khóc.

Đó là rung động, thân thiết đến từ linh hồn Đinh Hạo.

Đinh Thánh Thán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện