Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1208: Mạnh mẽ chém giết



Rất nhiều người chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị chấn hộc máu, ngất xỉu.

- Đi!

Lưng Đinh Hạo lộ xương, máu thịt nhầy nhụa ôm Tạ Giải Ngữ biến thành luồng sáng. Đinh Hạo không lùi còn tiến tới thẳng vào đường hầm, hắn đã phát hiện Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm khác lạ. Đinh Hạo vốn tưởng Tịnh Kiên Vương có lực lượng rất cường đại nhưng xem tình hình này thì gã cũng bị lan tới.

Vù vù vù vù vù!

Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá một trái một phải như hộ vệ ủng thành lượn lờ bên cạnh Đinh Hạo, xé gió rít gào bay đi.

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm rống to:

- Đi đâu?

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm cưỡng ép thúc giục áo giáp thái dương thần bùng phát lực lượng khủng bố muốn kéo Đinh Hạo về.

Dù sao hai thuốc dẫn tiên dược nằm trong người Đinh Hạo, nếu cướp thuốc dẫn tiên dược về có lẽ Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm sẽ chữa được cho nhi tử, Đinh Sát sẽ hồi phục thiên phú, thực lực ngày xưa. Đừng nhìn trước đó Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm nói năng dõng dạc thật ra dù Đinh Hạo, Tạ Giải Ngữ có đầu vào Thần Đình phương đông cũng sẽ bị gã lấy đủ loại lý do lừa đi.

Vù vù vù vù vù!

Thanh ma đao đen rung lên biến thành ánh sáng đỏ chém xuống đầu Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm.

Hai tay Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm thành hình thập tự che trên đầu.

Bùm một tiếng, ánh sáng vàng vỡ vụn tung tóe.

Thanh ma đao đen chém vào ánh sáng vàng, từng tầng ánh sáng chấn động lấy điểm va chạm làm trung tâm điên cuồng khuếch tán ra như hạt nhân bức xạ. Thân thanh ma đao đen rung động nhanh bật lên cao.

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm như đạn pháo bị bắn ngược về.

Đinh Hạo ôm Tạ Giải Ngữ đã hôn mê nhanh như tia chớp xẹt qua đường hầm bay nhanh ra ngoài.

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm căng thẳng hét to:

- Để thuốc dẫn tiên dược lại!

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm cố chịu đựng vết thương truy sát Đinh Hạo, Tạ Giải Ngữ.

Vù vù vù vù vù!

Thanh kiếm rỉ sét rung rinh như rồng bạc xé gió.

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm rống to:

- Ta chờ xem ngươi làm sao phá vỡ chiến giáp thái dương thần của ta!

Áo giáp thái dương thần trước ngực Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm tỏa ánh sáng cứng rắn đỡ một kích từ thanh kiếm rỉ sét, gã phun búng máu chộp thanh kiếm muốn bóp nát nó.

- Giết hắn!

Đinh Hạo cúi đầu nhìn Tạ Giải Ngữ hôn mê, thù mới hận cũ chồng chất khiến núi lửa bùng nổ trong lòng hắn, không thể kiềm nén thêm.

Đinh Hạo ngoắc tay cầm thanh ma đao đen, định bất chấp tất cả khởi động lực lượng cấm kỵ trong thanh ma đao đen giết Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm.

Nhưng lúc này biến dị xảy ra.

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm hét thất thanh:

- A? Tại sao sẽ như vậy?

Thì ra khi Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm sắp bắt lấy thanh kiếm rỉ sét thì chiến giáp thái dương thần màu vàng trên người gã vụt tắt, các khớp nối thả lỏng sắp rơi ra. Lực lượng quang minh màu vàng vốn bảo vệ Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm như thủy triều rút đi.

Thanh ma đao đen rung lên, trong đầu Đinh Hạo vang giọng Đao Tổ:

- Thì ra là vậy.

Đinh Hạo tạm ngừng khởi động lực lượng thanh ma đao đen, yên lặng theo dõi kỳ biến.

Đinh Hạo hỏi:

- Đao tiên nhìn ra cái gì?

- Thực lực của người này chỉ khoảng nhị khiếu thần cảnh, nếu không có áo giáp vàng trên người hắn đã bị áp chế dưới cảnh giới bán thần cảnh.

Đao Tổ cười khẩy nói:

- Chỉ là một tiểu nhân vật cũng dám truy giết chúng ta, ha ha ha ha ha ha! Lần này hắn tiêu đời, áo giáp sắp vứt bỏ hắn. Một kích vừa rồi của ngươi không đơn giản, chấn vỡ dấu ấn tinh thần trong áo giáp vàng.

Đinh Hạo ngây người.

Là như vậy sao?

Thì ra áo giáp thái dương thần màu vàng có thể bài trừ áp lực thiên địa nên thực lực của Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm không bị áp chế. Thế là đúng rồi, theo lý thì thực lực của Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm không nên cường đại như vậy. Đinh Hạo đã lo quá nhiều, nếu không có áo giáp thái dương thần màu vàng thì Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm đã bị áp chế đến dưới bán thần cảnh, không chịu nổi một kích của Đinh Hạo.

Áo giáp thái dương thần màu vàng là thứ tốt.

Mắt Đinh Hạo sáng lên, thứ có thể tiêu trừ áp lực trong thiên địa tuyệt đối là bảo bối, không chừng là đẳng cấp thần khí cao giai. Nếu lấy áo giáp thái dương thần màu vàng vào tay thì...

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm rống to:

- Không, tất cả trở lại cho ta!

Toàn thân Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm bay ra các phù văn muốn kêu gọi áo giáp thái dương thần màu vàng sắp tan rã trở về, tuy nhiên tác dụng không lớn. Từng ánh sáng vàng dao động, các phần áo giáp thái dương thần màu vàng phát ra cảm xúc kinh hoàng.

Vù vù vù vù vù!

Một khối bao tay bay ra trước.

Đinh Hạo nói với Đao Tổ:

- Chăm sóc Tạ Giải Ngữ giúp ta!

Đinh Hạo biến thành ánh sáng bay trở về.

Đinh Hạo ở giữa không trung duỗi tay ra, lực lượng mạnh mẽ tuôn trào bắt lấy bao tay màu vàng.

Lực lượng bài xích mãnh liệt truyền ra, lòng bàn tay Đinh Hạo rung lên, bao tay lại vuột ra.

- A?

Đinh Hạo di hình đổi ảnh nhanh chóng đuổi theo, lại bắt lấy bao tay. Lần này Đinh Hạo có đề phòng, lực lượng phát ra bắt chặt bao tay không cho nó bỏ chạy.

Vù vù vù vù vù!

Trong tiếng xé gió, ánh sáng vàng chớp lóe, lại có mấy phần áo giáp thái dương thần màu vàng bay ra từ người Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm.

Cố Thiếu Sơ, Hoa Hoài An tức giận rống to:

- Sao có thể như vậy?

Đinh Hạo cười phá lên bắt lấy những phần áo giáp thái dương thần màu vàng.

Nhưng lực lượng bài xích cực kỳ mạnh, trong phút chốc Đinh Hạo không thể bắt hết chúng nó, những phần áo giáp thái dương thần màu vàng sắp bay tứ tán. Chính lúc này, thanh kiếm rỉ sét bỗng chủ động bay vào tay Đinh Hạo, khẽ rung lên. Hơi thở tiên đạo nhà nhạt tràn ngập.

Đinh Hạo giật mình kêu lên:

- Đây là...

Đinh Hạo nhận ra hơi thở này là lực lượng dâng lên từ cái xác khổng lồ dường như là tiên nhân lúc hắn vào tiểu thế giới thanh kiếm rỉ sét.

Chớp mắt xuất hiện biến đổi khó tin. Các phần áo giáp thái dương thần màu vàng sắp bay tứ tán bỗng như binh lính gặp tướng quân ngoan ngoãn bay trở vào tay Đinh Hạo.

Các phần áo giáp thái dương thần màu vàng còn lại miễn cưỡng dính trên người Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm cũng bay vào tay Đinh Hạo.

Đinh Hạo trợn mắt há hốc mồm. Có chuyện tốt như vậy xảy ra?

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm cực kỳ giật mình, gã sợ hãi phát hiện lực lượng huyền khí trong cơ thể bị áp lực pháp tắc thiên địa ảnh hưởng nhanh chóng giảm thấp, rất nhanh từ nhị khiếu thần cảnh xuống còn nhất khiếu rồi nửa bước thần cảnh, giảm xuống đến cuối cùng giảm còn đỉnh Võ Thánh cảnh mới dần ổn định.

- Chết tiệt, sao áo giáp thái dương thần màu vàng chủ động rơi ra?

Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm vừa kinh vừa giận, cảm giác uy hiếp cực lớn vội vã bay ngược ra sau.

Làm sao Đinh Hạo chịu cho Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm bỏ trốn?

Gió mây xoay chuyển, lần này đến lượt ta!

- Trả nợ đi!

Đinh Hạo biến thành luồng sáng chớp mắt đuổi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện