Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 590: Đến kỳ sinh lý?
Vì sao ngươi lại là người đàn ông?
Điều càng làm cho người ta kinh ngạc hơn là, mối quan hệ giữa Đinh Hạo và cô gái này. Mọi người nhìn ra được, Đinh Hạo đặc biệt chiếu cố nàng.
Bây giờ nghe thấy Đinh Hạo nói ra một tin tức tốt như vậy, mọi người mới chợt hiểu ra. Hóa ra là vì trên người tiểu cô nương này có một tấm bia đá địa đồ.
Đây là một phần vốn liếng.
Đồng thời mọi người lại cảm thấy tiểu cô nương này thật may mắn. May mà nàng gặp phải Đinh Hạo. Nếu như gặp phải người khác, sợ rằng cho dù là cường giả Nhân tộc cũng sẽ giết người đoạt bảo. Nàng chỉ là một nữ tử yếu đuối như vậy, làm sao có thể vẫn còn giữ được tấm bia đá địa đồ?
- Ha ha ha, điều này thật sự là quá tốt. Như vậy, mười một mảnh địa đồ, đã có thể tập hơp đầy đủ.
Đám người Tống Khuyết mừng rỡ kêu lên.
Đinh Hạo mỉm cười, nói:
- Đúng vậy, địa đồ trong tay Anh Khởi chính là mảnh địa đồ cuối cùng. Kết hợp lại, như vậy vấn đề tìm được di chỉ thần bí đã không thành vấn đề nữa. Chỉ có điều Đinh Hạo ta nói trước, nếu trong tay của vị bằng hữu này cầm địa đồ, như vậy nàng có tư cách tiến vào di chỉ thần bí, được phân chia một phần thần tàng. Không biết ý của mọi người như thế nào?
Mọi người chợt im lặng.
Người nắm địa đồ trong tay, không có người nào không phải là cao thủ cường giả một phương. Về tình về lý, đúng lầ nên được phân chia thần tàng. Nhưng Kỷ Anh Khởi chỉ là một tiểu nữ tử yếu ớt, hoàn toàn không có chút thực lực nào. Muốn nhận được đại ngộ như các bậc chí cường giả, điều này... điều này thật sự khiến người ta hâm mộ đố kị.
Tống Khuyết cũng không do dự, cười ha ha nói:
- Đây là điều tất nhiên. Mặc dù mọi người đã hẹn trước, sau khi vừa tiến vào di chỉ thần bí, tất cả đều dựa vào bản lĩnh của mình. Nhưng nếu là bằng hữu của Đinh huynh, trong tay lại có tấm bia đá địa đồ, vậy nên được phân chia thần tàng. Tống Khuyết nguyện ý để ra một phần.
Bạch Tuyền Thủy cũng tỏ thái độ, tuyệt đối ủng hộ.
Nếu hai người này đều lên tiếng, hơn nữa còn có Đinh Hạo cường đại, kiên định đứng ở phía bên cạnh Kỷ Anh Khởi, vậy người khác còn có thể nói được gì nữa?
Không người nào dám phản đối ba vị đại lão này. Mọi người thương nghị một hồi, rất nhanh đã đạt được nhận thức chung.
Kế tiếp cần phải tiến hành thương lượng với phía bên Yêu tộc một hồi. Nếu một mảnh địa đồ cuối cùng xuất hiện ở trong tay Nhân tộc, vậy sẽ phải mượn cơ hội này, thu thêm nhiều lợi ích cho phía bên Nhân tộc. Muốn một lần nữa xác định phương án phân chia thần tàng, chuyện này, cứ giao cho hai người Tống Khuyết và Bạch Tuyền Thủy đi xử lý.
Tất cả mọi người đều cực kỳ hưng phấn.
Sau một hồi chúc mừng, tất cả đều tận dụng thời gian, tiến hành những chuẩn bị cuối cùng trước khi tiến vào di chỉ thần bí.
Bất kỳ ai cũng không biết được trong di chỉ sẽ có nguy hiểm thế nào. Nếu sơ ý một chút, nói không chừng sẽ nguy hiểm tới tính mạng. Cho dù là đám chí cường giả như Tống Khuyết Đinh Hạo cũng hoàn toàn không dám có bất kỳ sơ suất nào.
Đinh Hạo tạm thời ở lại trong lều lớn.
Trước hết, hắn phải trị liệu thương tích bên trong cơ thể của Lý Lan, để tránh khỏi sau khi tiến vào trong di chỉ thần bí gặp phải nguy hiểm.
- Cái gì? Phải... Phải cởi áo ngoài sao?
Lý Lan nghe Đinh Hạo nói xong phương thức trị liệu, có chút khẩn trương.
- Đúng vậy. phương thức nhanh nhất chính là lấy thiên hỏa huyền khí của ta truyền vào trong cơ thể của huynh, luyện hóa chỗ kinh mạch ngừng trệ, lại loại trừ âm hàn độc, đại khái một canh giờ, có thể hoàn toàn khôi phục, còn có thể trợ giúp huynh luyện hóa dược lực của một gốc huyền thiên thần thảo vạn năm trong cơ thể này. Bằng không, dùng thuốc trị liệu, chỉ sợ mười ngày nửa tháng cũng không cách nào khỏi hẳn.
Đinh Hạo cười hì hì nói.
Nói xong, thấy Lý Lan có chút do dự, hắn chau mày có phần kỳ quái nói:
- Thế nào? Không được sao? Tiểu Lan, ta biết huynh có bệnh sạch sẽ thái quá, chỉ có điều mọi người đều là nam nhân, huynh sợ cái gì? Nữ nhân giang hồ còn không câu nệ tiểu tiết...
Trên trán Lý Lan xuất hiện một vạch đen, nói:
- Không được, ta không thích để thân thể trần truồng ở trước mặt người xa lạ.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- Không phải chứ? Chúng ta đã thân quen như vậy, vẫn tính là người xa lạ sao?
- Chuyện này... Dù sao cũng không được. Ta...
Lý Lan có chút lắp bắp.
- Nói đi nói lại, như một người đàn bà.
Đinh Hạo có chút không nhịn được nói:
- Tiểu Lan, đừng làm ầm ĩ nữa. Tranh thủ thời gian chữa thương, nếu không huynh ở trong tình trạng này tiến vào di chỉ thần bí sẽ khiến ta lo lắng không yên.
Đinh Hạo nói xong, trở tay phất một cái. Một lực lượng ôn hòa tuôn ra, ấn Lý Lan ngồi xuống.
Đinh Hạo trở tay kéo một cái, dễ dàng giật áo khoác của Lý Lan ra. Hắn khoanh chân ngồi sau lưng Lý Lam, vận chuyển thiên hỏa huyền khí. Bàn tay hắn đỏ đậm như máu, cẩn thận đặt ở phía sau lưng Lý Lan.
- Ngươi...
Lý Lan vừa vội vừa giận.
- Nắm hai tay với nhau, nín thở ngưng thần!
Trong giọng nói Đinh Hạo có một ma lực kỳ dị, khiến Lý Lan yên tĩnh lại. Việc đã đến nước này, tiếp tục phản kháng đã không có ý nghĩa gì nữa. Hắn phải thôi động hạt giống huyền khí trong cơ thể, phối hợp với Đinh Hạo, đem dòng huyền khí ấm áp này, dẫn về phía thông đạo huyền khí của mình, loại trừ sự ngưng trệ tắc nghẽn trong đó.
Toàn thân Đinh Hạo bắt đầu khởi động quang diễm kim sắc tràn ngập ra ngoài. Ngay cả Lý Lan cũng bị bao phủ ở trong đó.
Trên đoạng đường tây du Cổ Lộ này, tuy rằng tu vi huyền khí của Đinh Hạo nâng cao cũng không nhiều, nhưng khả năng khống chế đối với lực lượng, đã sớm luyện đến trình độ xuất thần nhập hóa. Huyền khí chảy nhỏ giọt từ thiên quan ở phía sau lưng Lý Lan, tiến vào hai khiếu huyệt thần môn, ở thông đạo kinh mạch trong cơ thể hắn chậm rãi đi về phía trước.
- Thật sao? Tại sao thân thể Tiểu Lan lại gầy gò và nhỏ bé...
Hai tay Đinh Hạo đặt ở phía sau lưng Lý Lan, tuy rằng cách một lớp nội y, nhưng lớp sợi bông này thật mỏng, căn bản không cách nào ngăn cản được sự nhận biết của Đinh Hạo. Hắn chỉ cảm thấy khi bàn tay của mình ấn lên trên lưng, thân thể nhỏ bé và yếu ớt trước mắt dường như dinh dưỡng không đầy đủ, thật ra lại có lớp da cực kỳ mềm mại trắng mịn, giống như nữ tử.
Góc cổ áo của nội y hơi thấp, Đinh Hạo có thể nhìn thấy vị trí cổ của Lý Lan. Lớp da hắn trắng giống như được khắc bằng ngọc dương chi, trắng một cách tuyệt mỹ, không có chút tì vết nào.
Nếu như không phải Lý Lan có hầu kết, lại ngực bằng phẳng, nói không chừng Đinh Hạo thật sự sẽ cho rằng hắn là một nữ tử.
Chỉ có điều mặc dù như thế, bàn tay áp ở lưng Lý Lan lại cho cảm giác cực kỳ mềm mại. Điều này khiến trong lòng Đinh Hạo không tránh khỏi có chút rung động.
- Ta đối với một người nam nhân, trong lòng lại có thể có một xúc động sao? Đây cũng không phải là hiện tượng tốt đẹp gì. Lẽ nào thân thể này lại đến kỳ sinh lý sao?
Đinh Hạo cảm thấy mình sắp trở thành biến thái.
Điều càng làm cho người ta kinh ngạc hơn là, mối quan hệ giữa Đinh Hạo và cô gái này. Mọi người nhìn ra được, Đinh Hạo đặc biệt chiếu cố nàng.
Bây giờ nghe thấy Đinh Hạo nói ra một tin tức tốt như vậy, mọi người mới chợt hiểu ra. Hóa ra là vì trên người tiểu cô nương này có một tấm bia đá địa đồ.
Đây là một phần vốn liếng.
Đồng thời mọi người lại cảm thấy tiểu cô nương này thật may mắn. May mà nàng gặp phải Đinh Hạo. Nếu như gặp phải người khác, sợ rằng cho dù là cường giả Nhân tộc cũng sẽ giết người đoạt bảo. Nàng chỉ là một nữ tử yếu đuối như vậy, làm sao có thể vẫn còn giữ được tấm bia đá địa đồ?
- Ha ha ha, điều này thật sự là quá tốt. Như vậy, mười một mảnh địa đồ, đã có thể tập hơp đầy đủ.
Đám người Tống Khuyết mừng rỡ kêu lên.
Đinh Hạo mỉm cười, nói:
- Đúng vậy, địa đồ trong tay Anh Khởi chính là mảnh địa đồ cuối cùng. Kết hợp lại, như vậy vấn đề tìm được di chỉ thần bí đã không thành vấn đề nữa. Chỉ có điều Đinh Hạo ta nói trước, nếu trong tay của vị bằng hữu này cầm địa đồ, như vậy nàng có tư cách tiến vào di chỉ thần bí, được phân chia một phần thần tàng. Không biết ý của mọi người như thế nào?
Mọi người chợt im lặng.
Người nắm địa đồ trong tay, không có người nào không phải là cao thủ cường giả một phương. Về tình về lý, đúng lầ nên được phân chia thần tàng. Nhưng Kỷ Anh Khởi chỉ là một tiểu nữ tử yếu ớt, hoàn toàn không có chút thực lực nào. Muốn nhận được đại ngộ như các bậc chí cường giả, điều này... điều này thật sự khiến người ta hâm mộ đố kị.
Tống Khuyết cũng không do dự, cười ha ha nói:
- Đây là điều tất nhiên. Mặc dù mọi người đã hẹn trước, sau khi vừa tiến vào di chỉ thần bí, tất cả đều dựa vào bản lĩnh của mình. Nhưng nếu là bằng hữu của Đinh huynh, trong tay lại có tấm bia đá địa đồ, vậy nên được phân chia thần tàng. Tống Khuyết nguyện ý để ra một phần.
Bạch Tuyền Thủy cũng tỏ thái độ, tuyệt đối ủng hộ.
Nếu hai người này đều lên tiếng, hơn nữa còn có Đinh Hạo cường đại, kiên định đứng ở phía bên cạnh Kỷ Anh Khởi, vậy người khác còn có thể nói được gì nữa?
Không người nào dám phản đối ba vị đại lão này. Mọi người thương nghị một hồi, rất nhanh đã đạt được nhận thức chung.
Kế tiếp cần phải tiến hành thương lượng với phía bên Yêu tộc một hồi. Nếu một mảnh địa đồ cuối cùng xuất hiện ở trong tay Nhân tộc, vậy sẽ phải mượn cơ hội này, thu thêm nhiều lợi ích cho phía bên Nhân tộc. Muốn một lần nữa xác định phương án phân chia thần tàng, chuyện này, cứ giao cho hai người Tống Khuyết và Bạch Tuyền Thủy đi xử lý.
Tất cả mọi người đều cực kỳ hưng phấn.
Sau một hồi chúc mừng, tất cả đều tận dụng thời gian, tiến hành những chuẩn bị cuối cùng trước khi tiến vào di chỉ thần bí.
Bất kỳ ai cũng không biết được trong di chỉ sẽ có nguy hiểm thế nào. Nếu sơ ý một chút, nói không chừng sẽ nguy hiểm tới tính mạng. Cho dù là đám chí cường giả như Tống Khuyết Đinh Hạo cũng hoàn toàn không dám có bất kỳ sơ suất nào.
Đinh Hạo tạm thời ở lại trong lều lớn.
Trước hết, hắn phải trị liệu thương tích bên trong cơ thể của Lý Lan, để tránh khỏi sau khi tiến vào trong di chỉ thần bí gặp phải nguy hiểm.
- Cái gì? Phải... Phải cởi áo ngoài sao?
Lý Lan nghe Đinh Hạo nói xong phương thức trị liệu, có chút khẩn trương.
- Đúng vậy. phương thức nhanh nhất chính là lấy thiên hỏa huyền khí của ta truyền vào trong cơ thể của huynh, luyện hóa chỗ kinh mạch ngừng trệ, lại loại trừ âm hàn độc, đại khái một canh giờ, có thể hoàn toàn khôi phục, còn có thể trợ giúp huynh luyện hóa dược lực của một gốc huyền thiên thần thảo vạn năm trong cơ thể này. Bằng không, dùng thuốc trị liệu, chỉ sợ mười ngày nửa tháng cũng không cách nào khỏi hẳn.
Đinh Hạo cười hì hì nói.
Nói xong, thấy Lý Lan có chút do dự, hắn chau mày có phần kỳ quái nói:
- Thế nào? Không được sao? Tiểu Lan, ta biết huynh có bệnh sạch sẽ thái quá, chỉ có điều mọi người đều là nam nhân, huynh sợ cái gì? Nữ nhân giang hồ còn không câu nệ tiểu tiết...
Trên trán Lý Lan xuất hiện một vạch đen, nói:
- Không được, ta không thích để thân thể trần truồng ở trước mặt người xa lạ.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- Không phải chứ? Chúng ta đã thân quen như vậy, vẫn tính là người xa lạ sao?
- Chuyện này... Dù sao cũng không được. Ta...
Lý Lan có chút lắp bắp.
- Nói đi nói lại, như một người đàn bà.
Đinh Hạo có chút không nhịn được nói:
- Tiểu Lan, đừng làm ầm ĩ nữa. Tranh thủ thời gian chữa thương, nếu không huynh ở trong tình trạng này tiến vào di chỉ thần bí sẽ khiến ta lo lắng không yên.
Đinh Hạo nói xong, trở tay phất một cái. Một lực lượng ôn hòa tuôn ra, ấn Lý Lan ngồi xuống.
Đinh Hạo trở tay kéo một cái, dễ dàng giật áo khoác của Lý Lan ra. Hắn khoanh chân ngồi sau lưng Lý Lam, vận chuyển thiên hỏa huyền khí. Bàn tay hắn đỏ đậm như máu, cẩn thận đặt ở phía sau lưng Lý Lan.
- Ngươi...
Lý Lan vừa vội vừa giận.
- Nắm hai tay với nhau, nín thở ngưng thần!
Trong giọng nói Đinh Hạo có một ma lực kỳ dị, khiến Lý Lan yên tĩnh lại. Việc đã đến nước này, tiếp tục phản kháng đã không có ý nghĩa gì nữa. Hắn phải thôi động hạt giống huyền khí trong cơ thể, phối hợp với Đinh Hạo, đem dòng huyền khí ấm áp này, dẫn về phía thông đạo huyền khí của mình, loại trừ sự ngưng trệ tắc nghẽn trong đó.
Toàn thân Đinh Hạo bắt đầu khởi động quang diễm kim sắc tràn ngập ra ngoài. Ngay cả Lý Lan cũng bị bao phủ ở trong đó.
Trên đoạng đường tây du Cổ Lộ này, tuy rằng tu vi huyền khí của Đinh Hạo nâng cao cũng không nhiều, nhưng khả năng khống chế đối với lực lượng, đã sớm luyện đến trình độ xuất thần nhập hóa. Huyền khí chảy nhỏ giọt từ thiên quan ở phía sau lưng Lý Lan, tiến vào hai khiếu huyệt thần môn, ở thông đạo kinh mạch trong cơ thể hắn chậm rãi đi về phía trước.
- Thật sao? Tại sao thân thể Tiểu Lan lại gầy gò và nhỏ bé...
Hai tay Đinh Hạo đặt ở phía sau lưng Lý Lan, tuy rằng cách một lớp nội y, nhưng lớp sợi bông này thật mỏng, căn bản không cách nào ngăn cản được sự nhận biết của Đinh Hạo. Hắn chỉ cảm thấy khi bàn tay của mình ấn lên trên lưng, thân thể nhỏ bé và yếu ớt trước mắt dường như dinh dưỡng không đầy đủ, thật ra lại có lớp da cực kỳ mềm mại trắng mịn, giống như nữ tử.
Góc cổ áo của nội y hơi thấp, Đinh Hạo có thể nhìn thấy vị trí cổ của Lý Lan. Lớp da hắn trắng giống như được khắc bằng ngọc dương chi, trắng một cách tuyệt mỹ, không có chút tì vết nào.
Nếu như không phải Lý Lan có hầu kết, lại ngực bằng phẳng, nói không chừng Đinh Hạo thật sự sẽ cho rằng hắn là một nữ tử.
Chỉ có điều mặc dù như thế, bàn tay áp ở lưng Lý Lan lại cho cảm giác cực kỳ mềm mại. Điều này khiến trong lòng Đinh Hạo không tránh khỏi có chút rung động.
- Ta đối với một người nam nhân, trong lòng lại có thể có một xúc động sao? Đây cũng không phải là hiện tượng tốt đẹp gì. Lẽ nào thân thể này lại đến kỳ sinh lý sao?
Đinh Hạo cảm thấy mình sắp trở thành biến thái.
Bình luận truyện