Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 637: Bí ẩn kiếp trước – kiếp này (2)



- Chúng ta lựa chọn từ trong tộc ra ba nghìn sáu trăm năm mươi lăm vị có linh hồn tinh huyết mạnh nhất, tạo thành tháp lớn thần thánh, phóng ra lực huỷ diệt, đồng quy vu tận cùng tà ma ngoại vực!

Ba mươi sáu tế thần thuật Vũ Trụ Đại Diễn Chu Thiên?

Đinh Hạo sửng sốt. Phản ứng đầu tiên của hắn là nghĩ tới tháp lớn kim sắc mình đã nhìn thấy. Phía trên có các loại tiểu tháp thần hỏa với các hình dạng khác nhau.

Hiện tại, hắn cẩn thận tính toán lại. Số lượng tiểu tháp thần hoả trên tháp lớn kim sắc này không phải là ba nghìn sáu trăm năm mươi lăm vị sao?

Chẳng lẽ nói... Chẳng lẽ nói tiểu tháp thần hỏa này cũng không phải là do vật chết tạo thành hình, mà là do ba nghìn sáu trăm năm mươi lăm vị cường giả Nguỵ Thần đã từng liên hợp thi triển ba mươi sáu tế thần thuật Vũ Trụ Đại Diễn Chu Thiên sao?

Đinh Hạo suy nghĩ một chút, lại nói ra những gì bản thân mình biết được cho nguồn sáng kim sắc nghe. Hắn cũng nói tới chuyện đám người Nhâm Tiêu Diêu, và mèo mập Tà Nguyệt đốt thần hỏa.

- Có thế chứ...

Nguồn sáng kim sắc xúc động nói:

- Ba mươi sáu tế thần thuật Vũ Trụ Đại Diễn Chu Thiên mặc dù là tuyệt sát chiêu cực kỳ lợi hại, sau khi thi triển, linh hồn tính mạng đều sẽ biến mất vĩnh viên, nhưng dù sao ông trời cũng có đức hiếu sinh, chung quy vẫn lưu lại một đường. Ba nghìn sáu trăm năm mươi lăm vị chí cường giả trong tộc chúng ta vẫn lưu lại một tia truyền thừa, cũng vì chờ mong có một ngày, hậu thế có người có thể đốt thần hỏa, nhận được thần thông và truyền thừa của tộc chúng ta, để bọn họ một lần nữa xuất hiện trên thế giới này. Như vậy cũng là một loại tái sinh!

Đinh Hạo gật đầu.

Hắn có thể hiểu được khát vọng tiếp tục tồn tại của chủng tộc này.

- Được rồi, ngài vẫn tồn tại ý thức, vậy không có là vô nghĩa...

Đinh Hạo đột nhiên nghĩ đến cái gì, trước mắt sáng ngời.

- Không, ta đã chết rất nhiều năm. Cái ngươi bây giờ thấy được, chẳng qua là một tia ý thức phong ấn còn sót lại của ta mà thôi...

Nguồn sáng kim sắc thở dài nói:

- Lúc Thánh Thán đệ đệ rời đi, đã từng nhắn lại, một ngày kia, hắn sẽ cho người đưa tin tới đây. Nếu như là hậu nhân của hắn, mong ta đúng như sự thật nói lại tất cả những gì đã xảy ra năm đó... Đáng tiếc kẻ địch lớn tới. Ta chung quy không thể sống đợi được tới ngày này. Cho nên cân nhắc suy nghĩ một hồi, ta đã phong ấn một tia ý thức ở đây, hy vọng có thể hoàn thành lời hứa đối với Thánh Thán đệ đệ. Trời rõ ràng nhìn thấy tâm nguyện của ta. Hạo nhi, hôm nay cuối cùng ta đã nhìn thấy ngươi. Nếu như lại chậm một vài năm nữa, tia ý thức cuối cùng này của ta sợ rằng cũng sẽ tiêu tan ở trong thiên địa này!

Trong lòng Đinh Hạo nảy sinh một tia bi thương. Hắn cũng không biết nên nói gì.

- Ha hả, hài tử, không nên bi thương. Ta có thể hoàn thành lời hứa đối với Thánh Thán đệ đệ của ta, đã không uổng công ta một lần tới thế gian này. Ha ha, không hổ danh với đệ của ta!

Biểu tình của nguồn sáng kim sắc vô cùng mềm mỏng, nói:

- Hạo nhi, phải nhớ kỹ thù hận ngày xưa. Thập Tam Thần Tử và Đinh Đồng đều là nhân kiệt vô song, tất nhiên vẫn tồn tại ở trong thế gian. Lấy thiên phú và tư chất của bọn họ, hôm nay đều là cấp bậc chúa tể, chúa tể Thần Đình. Một ngày kia, ngươi nhất định phải quay lại Đại lục Thần Ân, tự tay đoạt lại tất cả mọi thứ của mình.

Đinh Hạo gật đầu.

Thù hận thực sự thiêu đốt trong lòng hắn. Nhưng hôm nay đã cách thái cổ hơn mười vạn năm. Kẻ thù ngày xưa vẫn thật sự tồn tại ở thế giới này sao?

Xem ra chính mình thiếu sót, cũng không phải chỉ là ký ức trước lúc sáu bảy tuổi. Cái mình thiếu sót chính là ký ức hơn mười vạn năm. Rốt cuộc ở trên người mình đã xảy ra chuyện gì. Vì sao hơn mười vạn năm trôi qua, thân thể này vẫn chỉ là một thiếu niên hơn mười tuổi? Lẽ nào trong hơn mười vạn năm, hắn cũng không trưởng thành?

Đôi phu, phụ Đinh Thánh Thán rốt cuộc đã đi đâu? Bọn họ còn sống hay đã chết?

Vì sao chỉ có mình và muội muội xuất hiện ở vách đá bên cạnh khu chứa rác phía sau Vấn Kiếm Tông, sống nương tựa lẫn nhau?

Năm tháng vì sao không có tác động gì đối với trên người của mình và muội muội?

Từng bí ẩn giống như sương mù quỷ dị sắp nhấn chìm Đinh Hạo.

- Được rồi, tà ma ngoại vực rốt cuộc có lai lịch thế nào? Bọn chúng có liên quan tới Thập Tam Thần Tử của Đại lục Thần Ân sao?

Đinh Hạo đột nhiên nghĩ đến một vấn đề mấu chốt khác.

Nếu như hai điều này có liên quan, vậy nói rõ Thập Tam Thần Tử cuối cùng vẫn tìm được sự tồn tại của đại lục Vô Tận. Nguy hiểm có khả năng xuất hiện bất cứ lúc nào.

Nguồn sáng kim sắc thở dài nói:

- Cái này ta cũng không biết. Chỉ có điều từ những điều Thánh Thán đệ đệ của ta miêu tả về phong thổ Đại lục Thần Ân có thể thấy, tà ma ngoại vực hẳn cũng không phải đến từ Đại lục Thần Ân. Thế gian này hẳn không chỉ có Đại lục Thần Ân và đại lục Vô Tận. Ngoại trừ hai thế giới này tồn tại ra, còn có một vài tồn tại khác mà chúng ta không biết đến. Không thể xem thường thiên địa này!

Trong lòng Đinh Hạo trở nên nghiêm nghị.

Những điều được biết hôm nay đã hoàn toàn lật đổ thế giới quan của hắn trước đó.

Hóa ra thế gian này không chỉ có thế giới đại lục Vô Tận tồn tại, còn có nhiều thế giới khác... Nói như vậy, cái mình gọi là địa cầu kiếp trước chỉ sợ cũng có thể tìm được? Cũng không phải là một không gian khác sao?

- Hạo nhi, nói nhiều như vậy, một tia ý thức sau cùng này của ta sẽ tiêu tán. Hài tử, nhớ đi tìm cha mẹ của ngươi. Nhớ kỹ mối huyết cừu này...

Giọng nói của nguồn sáng kim sắc dần dần nhỏ xuống:

- Xin lỗi hài tử, ta đã chết quá lâu, không có cách nào dành cho ngươi cái gì. Phần lớn bảo tàng của tộc ta ngày xưa cũng đã mất hết. Để ta truyền lực lượng cuối cùng vào trong cơ thể của ngươi!

Lời nói vừa dứt, trong nháy mắt đốm sáng kim sắc tản ra, hóa thành mưa ánh sáng. Một vật nhỏ không tiếng động, bay về phía Đinh Hạo.

Đinh Hạo còn muốn nói gì nữa, nhưng đốm sáng kim sắc đã hoàn toàn tiêu tan.

Sóng tinh thần thân thiết trước đó đã hoàn toàn biến mất. Mưa ánh sáng kim sắc ôn nhuận nhu hòa, rót vào trong thân thể hắn, hóa thành dòng nước ấm, lan truyền khắp hai tay, hai chân. Đây cũng không phải là lực lượng huyền khí bình thường, mà là một loại tinh hoa thần tính, lặng lẽ cải tạo thân thể toàn thân Đinh Hạo. Trong đó còn ẩn chứa một loại sóng thần thức tinh thuần.

Trong lòng dâng lên một sự cảm động, Đinh Hạo vội vàng tập trung tâm thần, vận chuyển Thắng Tự Quyết, bắt đầu hấp thu lực lượng này.

Nhất là sóng thần thức tinh thuần này đối với Đinh Hạo mà nói, là một loại đồ bổ hiếm thấy. Thắng Tự Quyết điên cuồng vận chuyển, không ngừng hấp thu năng lượng thần thức thành của mình. Hắn có thể cảm giác được rõ ràng, cho tới nay mình rèn luyện thần thức đang chậm rãi trở nên vững chắc, chợt phát sinh sự biến hoá về chất nào đó.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện