Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 728: Chí tôn chấn tứ phương (hạ)



Đinh Hạo duỗi eo.

Tiếng bùm bùm như sấm nổ vang trong xương cốt cơ thể Đinh Hạo.

Ánh sáng tím và ngọc thoáng hiện trên người Đinh Hạo. Trong khoảnh khắc này rất nhiều mắt trần thấy rõ hai mươi hoa văn nguyên thủy màu bạc, hai mươi hoa văn hình rồng màu tím như bốn mươi ngôi sao lớn tỏa sáng rực rỡ.

Khí thế cả người Đinh Hạo bỗng biến đổi.

Toàn thân Đinh Hạo lóe ánh sán vàng, cực dương thiên hỏa huyền khí mạnh mẽ khiến hơi nước biến mất ngay lập tức.

Ánh sáng chợt lóe, thanh kiếm rỉ sét nằm trong tay Đinh Hạo.

Đinh Hạo trở về phấn chấn, cầm thanh kiếm rỉ sét, biểu tình túc sát:

- Ta sớm cho các ngươi cơ hội, tiếc rằng các ngươi không quý trọng. Vậy thì người đi theo Liệt Thiên Kiếm tông hãy cùng xuống suối vàng đi!

Một luồng sáng bạc nở rộ trên thanh kiếm rỉ sét.

Ngay sau đó, trường kiếm loang lổ màu đỏ toát ra ánh sáng bạc vô tận. Vết rỉ sét phủ lên thân kiếm như sống lại, từng vết rỉ bay ra quay quanh thân kiếm trơn bóng như ngọc thật nhanh, ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Mỗi một vết rỉ sét có hơi thở như một cao thủ đỉnh cao, mũi kiếm lấp lánh ánh ngọc càng làm cho người ta sợ hãi.

Hơi thở càng hùng hồn khó tả phát ra từ thân kiếm.

Loại hơi thở này lan ra bốn phương tám hướng như gió lốc.

Mời lăm cao thủ Đai Võ Hoàng cảnh trong Thập Ngũ Thiên Tinh Ma Trận cùng biến sắc mặt, bọn họ cảm giác áp lực hùng hồn, kình khí dao động khiến họ không chịu đựng nổi. Liên kết giữa mười lăm cường giả Võ Hoàng cảnh bắt đầu tan vỡ.

- Đây là... Chí tôn chi khí? Lực lượng chí tôn? Sao có thể!

Đầu óc nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai trống rỗng, bị hù ngu người.

Như sét đánh giữa trời xanh.

Trong tay Đinh Hạo có chí tôn chi khí?

Nói vậy là không chỉ mười lăm cường giả Võ Hoàng cảnh chết tại đây mà bao gồm toàn Liệt Thiên Kiếm tông sẽ gặp nguy hiểm sinh tử tồn vong?

Nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai rống to:

- Đinh Hạo, chờ đã, chúng ta có thể bàn lại. Ta biết một bí mật rất lớn, liên quan đến sau núi Vấn Kiếm tông...

Nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai biết phải chịu thua, gã không thể gây họa ngập trời. Nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai muốn vùng vẫy lần cuối.

Đinh Hạo lắc đầu, tiếc nuối nói:

- Nhưng bây giờ ta không muốn bàn với ngươi.

Nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai chưa kịp phản ứng thì Đinh Hạo hành động.

Đinh Hạo nhẹ vung trường kiếm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một luồng sáng màu bạc rạch phá khung trời.

Mảnh thiên địa này chớp mắt đổi màu.

Mười lăm cao thủ đẳng cấp Võ Hoàng cảnh trên bầu trời bất cứ ai đều có thực lực càn quét Tuyết Châu, dù ở trong Kiếm Châu cũng là tiếng tăm lẫy lừng, nếu không thì đã chẳng là bằng hữu của nam nhân trung niên tú sĩ Lý Tương Lai. Tiếc rằng trong khoảnh khắc này mười lăm cường giả Võ Hoàng cảnh không kịp phản ứng, như khối băng rơi vào dung nham trong khoảnh khắc hòa tan thành vật chất nguyên thủy nhất tan biến trong thiên địa, không để lại chút dấu vết như bọn họ chưa từng tồn tại.

Tựa như một giấc mơ.

phía xa, biểu tình Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện cứng ngắc.

Chưa từng có giây phút nào Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện tuyệt vọng như bây giờ.

Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện biết suốt đời gã vĩnh viễn không thể thấy Đinh Hạo, Vấn Kiếm tông diệt vong.

Thanh Bình học viện cũng tiêu đời.

Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện hét to một tiếng:

- Ta rất hận!!!

Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện hộc máu, bị tức chết.

Phía xa.

Trên băng phong, người bí ẩn luôn giấu trong ánh sáng tím mắt bắn ra tia giật mình, đứng ngây ra tại chỗ thật lâu sau khẽ thở dài, hóa thành luồng sáng tím lướt qua không trung biến mất nơi cuối trời.

Một băng phong khác, tên mập tai to, thanh niên cao gầy đeo kiếm cũng ngây người.

- Cái này... Thật sự là chí tôn chi khí? Thật không ngờ nằm trong tay Đinh Hạo, hắn còn có con bài này, từ nay Bắc Vực trừ vị kia ra e rằng không ai có thể kiềm chế hắn được.

- Chúng ta vẫn xem thường tiểu tử này. Phải báo cho tông môn biết tin tức này, Đinh Hạo nắm giữ chí tôn chi khí, một mình hắn đã sánh bằng một siêu đại tông môn. Dù thế nào tuyệt đối không thể trêu vào Đinh Hạo!

Tên mập tai to, thanh niên cao gầy đeo kiếm vô cùng rung động.

- Nói vậy là kế hoạch lúc trước cần thay đổi, lực lượng của Đinh Hạo đã sánh bằng siêu tông chủ, ngang ngửa địa vị các thủ lĩnh thế lực lớn, chúng ta cần nhường bước mới được.

- Đúng vậy. Đinh Hạo còn trẻ như vậy, không ai biết mai sau hắn sẽ trưởng thành đến đầu. Không chừng Đinh Hạo có thể trở thành chiến thần một tộc.

- Bà nội nó, tiểu tử này đã vượt qua chúng ta, thật không cam lòng!

- May mắn chúng ta là bằng hữu của Đinh Hạo, không thì kinh hồn táng đảm thật.

- Đừng tự xem thường mình, tuy chí tôn chi khí cường đại nhưng dù gì là ngoại vật, không phải tu vi thật. Với tu vi huyền khí hiện tại của Đinh Hạo muốn thúc giục chí tôn chi khí cũng phải trả giá đắt, không thể nào không hạn chế phát động lực lượng loại này.

- Nói cũng đúng.

Tên mập tai to, thanh niên cao gầy đeo kiếm trao đổi một lúc sau hòa tan chút rung động, nhưng bọn họ vẫn thấy da đầu tê dại.

Tuyết Châu chỉ là một châu nhỏ vùng hoang dã Bắc Vực, tại sao xuất hiện thiên tài nghịch thiên như vậy?

Đinh Hạo không chỉ có tư chất võ đạo vô song mà khí vận cũng nghịch thiên, được đến một chí tôn chi khí. Nên biết báu vật cỡ này dù là những siêu tông môn Bắc Vực truyền thừa mấy ngàn vạn chưa chắc có một cái. Một kích của chí tôn chi khí tương đương với lực lượng cảnh giới chiến thần, tồn tại vô thượng, có thể phá hủy thế giới.

Không lẽ mấy ngàn vạn năm nay khí vận nhân loại Tuyết Châu đều ứng nghiệm trên người Đinh Hạo?

Cùng lúc đó.

Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ giằng co với Tạ Giải Ngữ run sợ mặt không còn chút máu.

Lực lượng đó làm Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ run rẩy.

Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ từng may mắn đến bên ngoài Huyền Sương Thần Cung, may mắn tới đúng ngày Bắc vực Huyền Sương Chiến Thần giảng kinh. Với thân phận của Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ tất nhiên không thể đến hiện trường xem lễ, gã chỉ đứng xa mấy trăm dặm cảm nhận chút hơi thở đã là vô cùng may mắn. Khi Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ cảm nhận chút hơi thở đó giống y như thanh kiếm rỉ sét trong tay Đinh Hạo phát ra, sức người không thể đối đầu.

Giờ phút này, Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ biết gã tiêu đời.

Cả đời Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ đừng mơ có thể đối phó Đinh Hạo, dù cho thân phận của gã là tiểu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ.

Người Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ tê dại, cổ họng khô khốc. Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ chớp chớp mắt, suy nghĩ thứ nhất là làm sao bù đắp lại quan hệ với Đinh Hạo, Vấn Kiếm tông, dù phải trả giá đắt cỡ nào chỉ cần còn sống là được.

Ngay khi đó...

Xung quanh Thiên Hàn Tuyệt phong, từng đợt hơi thở khiến người hoảng loạn bắn lên cao biến mất nơi cuối trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện