Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 839: Chiến trường tan vỡ
Đinh Hạo, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, Thiên Xu đại gia xấu xa ngẩn ngơ.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt ngây người:
- Con này... Làm sao vùng thoát được? Nó... Biết bay?
Rõ ràng mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bắt chặt chó con màu đen, con chó không có chút lực lượng làm sao vùng thoát khỏi trói buộc, vượt qua khoảng cách mấy ngàn thước bay lơ lửng?
Chó con màu đen biết bay?
Hơn nữa tốc độ của chó con màu đen siêu nhanh, không thua gì đôi cánh thiên sứ mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.
Thiên Xu đại gia xấu xa, Đinh Hạo liếc nhau, thấy kinh ngạc như gặp quỷ trong mắt đối phương.
Lúc trước Thiên Xu đại gia xấu xa, Đinh Hạo cẩn thận kiểm tra cơ thể chó con màu đen, không phát hiện môt jchút lực lượng dao động, dù là ngoại hình hay lực lượng khí huyết đều chắc chắn nó là chó nhà vô cùng bình thường, yếu ớt đáng thương. Trong người chó con màu đen không có chút lực lượng huyết mạch, nhưng hình ảnh trước mắt nên giải thích ra sao?
Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa lắc người đi tới đáy hồ to đã bốc hơi nước.
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Chó con màu đen như phát điên nghiêng ngả chạy tới chạy lui bên tảng đá màu đen. Cơ thể chó con màu đen quá nhỏ, không ngừng rớt xuống, đôi mắt đen như bảo thạch chảy từng giọt nước mắt rơi xuống đất.
Đinh Hạo quan sát kỹ bốn phía.
Dưới đáy hồ nướcc bị cường giả dùng thần thông bốc hơi hết nước đa số bị san hô thủy tinh nhiều màu bao phủ, san hô vốn ẩn chứa lực lượng nguyên tố thủy phong phú, xem như một trong các tài nguyên tu luyện.
Nhưng qua cuộc chiến kinh thiên, những lực lượng nguyên tố thủy phong phú trong san hô bị bốc hơi khô cạn, dù bề ngoài đẹp nhưng đã mất giá trị tu luyện, dù có bán đổi vàng cũng sẽ không được cường giả trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh vừa mắt.
San hô xinh đẹp nhiều màu nhiều sắc vòng quanh tảng đá màu đen nhánh hình bầu dục, như một trái trứng to, không hề bắt mắt, thậm chí hơi xấu. Bề mặt tảng đá thô ráp, đặt tay lên nó cảm giác hơi nóng vì mặt trời chiếu rọi.
Đá đen này không phải vật nước lại ở trong vòng san hô, không lẽ có gì lạ?
Lòng Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa máy động.
Nhưng nhìn bề ngoài tảng đá màu đen không có gì lạ.
Chó con màu đen bi thương gào rú, từng giọt nước mắt rơi xuống đất, điên cuồng chạy quanh tảng đá, dường như bên trong có cái gì.
Một tay Thiên Xu đại gia xấu xa dán lên tảng đá màu đen, cẩn thận cảm ứng.
Một lát sau, Thiên Xu đại gia xấu xa lắc đầu, không phát hiện điều gì.
Thiên Xu đại gia xấu xa rất thất vọng nói:
- Chỉ là một tảng đá bình thường.
Đinh Hạo tới gần ôm chó con màu đen, một bàn tay dán lên mặt đá đen. Thần thức Đinh Hạo như sóng gợn chậm rãi thấm vào trong, thấy hoa văn nham thạch li ti, tự nhiên cổ kính, như khối đá hóa thạch ngàn vạn năm, không có điểm gì kỳ lạ.
Thần thức của Đinh Hạo quét tới quét lui tảng đá mười mấy lần nhưng không phát hiện điều kỳ dị gì.
- Từ bỏ đi tiểu tử, đừng làm bộ nữa. Lão nhân gia ta còn không phát hiện chẳng lẽ ngươi có thể?
Thiên Xu đại gia xấu xa khinh thường nói:
- Cái này chỉ là tảng đá bình thường, nếu nó có gì thần kỳ thì sao có thể nằm ở đây chờ chúng ta đến?
Thiên Xu đại gia xấu xa nói cũng đúng.
Lúc trước cường giả đại chiến tại đây hùng bá một phương, không thiếu tuyệt thế cường giả thánh giai, nếu tảng đá màu đen có điểm kỳ lạ thì dù chỉ có một chút cũng sớm bị người cướp đi, tuyệt đối sẽ không để nó tại đây.
Nhưng mà...
Trực giác thứ sáu cho Đinh Hạo biết tảng đá này có điều lạ.
Từ sau khi Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết trong Huyền Chiến Thắng Quyết không chỉ thần thức tăng nhiều, giác quan nhạy hơn, có thể cảm ứng nhiều điểm kỳ lạ rất nhỏ. Loại cảm giác này nhiều lần giúp Đinh Hạo, sẽ không có sai lầm.
Hơn nữa nhìn phản ứng của chó con màu đen rất lạ.
Lại quan sát giây lát, Đinh Hạo vẫn không phát hiện ra điều gì.
Chó con màu đen vùng vẫy muốn nhào hướng tảng đá màu đen.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, xòe tay ra, khí lạnh tràn ngập. Một thanh trường kiếm minh văn băng tinh xuất hiện trong tay, Đinh Hạo chém kiếm vào tảng đá màu đen.
Đinh!
Tiếng kim loại va chạm vang lên.
Trường kiếm minh văn băng tinh đứt từng khúc.
Đinh Hạo hút ngụm khí lạnh. Trường kiếm minh văn băng tinh ngưng tụ bằng cực âm ngục băng huyền khí cứng rắn cỡ bách luyện kim cương, uy lực sánh bằng huyền khí cao phẩm vậy mà không thể chém vỡ tảng đá màu đen bình thường?
Thiên Xu đại gia xấu xa ngây người, khẽ kêu, biểu tình vui sướng. Trông như Thiên Xu đại gia xấu xa phát hiện vùng đất mới, giơ nồi to lên đập vào tảng đá màu đen. Hỏa hoa tung tóe, thanh âm như sấm.
- Ui chao, cứng quá!
Thiên Xu đại gia xấu xa nhe hàm răng vàng, nồi đen suýt bay khỏi tay lão, cổ tay rách ra, ứa máu.
Thực lực của Thiên Xu đại gia xấu xa cao thâm khó dò, nồi đen to lai lịch bí ẩn có thể nhanh chóng luyện hóa thiên cương thần thú như Tất Phương vậy mà không thể đập vỡ tảng đá màu đen?
- Ui da da da, sao cứng vậy? Cục đá này bất phẩm, không lẽ có trọng bảo? Ha ha ha ha ha ha! Chúng ta sắp làm giàu?
Thiên Xu đại gia xấu xa không giận mà càng mừng rỡ, chảy nước miếng vòng quanh tảng đá màu đen. Thiên Xu đại gia xấu xa quan sát kỹ tảng đá màu đen, giờ thì lão chắc chắn nó tuyệt đối bất phàm.
Kiếm Tổ lên tiếng:
- Dùng thanh kiếm rỉ sét công kích đi.
Đinh Hạo gật đầu, gọi ra thanh kiếm rỉ sét, hơi rót vào huyền khí chặt xuống.
Xẹt một tiếng, tảng đá màu đen hình trứng tách làm đôi.
Một luồng sáng đỏ bắn lên cao.
Lực lượng hùng hồn khó tin như thần ma giáng thế bay ra. Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa cảm giác lực lượng hùng hồn ập vào mặt, lấy lực lượng của hai người nhưng không thể ngăn cản năng lượng đó, bị đánh bay ra ngoài.
Cùng lúc đó, mùi thơm hấp dẫn tràn ngập.
- Meo, ha ha ha ha ha ha! Ta...
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt biến thành luồng sáng trắng lao vào tảng đá màu đen bị xẻ đôi, nó rình rập chờ một bên rốt cuộc bắt được cơ hội.
- Con mèo chết tiệt, dám cướp tạo hóa của ta?
Thiên Xu đại gia xấu xa nuốt ngụm máu vào họng, liều bị thương vọt hướng trung tâm ánh sáng. Thiên Xu đại gia xấu xa há mồm, hàm răng vàng bay ra táp hướng ánh sáng đỏ.
Đinh Hạo chui vào hư không, mượn lực lượng chấn động nhưng không ra tay tranh cướp.
Trực giác nói cho Đinh Hạo trong tảng đá màu đen chứa một sinh linh đáng sợ.
Chớp mắt...
- Meo!
- Ui da, răng của ta!
Hai tiếng hét thảm vang lên.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt như bao cát bay ngược về, đụng bể nhiều san hô.
Răng vàng của Thiên Xu đại gia xấu xa là bảo bối không đơn giản, ánh sáng hơi tối đi, bay trở vào miệng lão. Thiên Xu đại gia xấu xa ôm răng đau nhức hú hét.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt ngây người:
- Con này... Làm sao vùng thoát được? Nó... Biết bay?
Rõ ràng mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bắt chặt chó con màu đen, con chó không có chút lực lượng làm sao vùng thoát khỏi trói buộc, vượt qua khoảng cách mấy ngàn thước bay lơ lửng?
Chó con màu đen biết bay?
Hơn nữa tốc độ của chó con màu đen siêu nhanh, không thua gì đôi cánh thiên sứ mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.
Thiên Xu đại gia xấu xa, Đinh Hạo liếc nhau, thấy kinh ngạc như gặp quỷ trong mắt đối phương.
Lúc trước Thiên Xu đại gia xấu xa, Đinh Hạo cẩn thận kiểm tra cơ thể chó con màu đen, không phát hiện môt jchút lực lượng dao động, dù là ngoại hình hay lực lượng khí huyết đều chắc chắn nó là chó nhà vô cùng bình thường, yếu ớt đáng thương. Trong người chó con màu đen không có chút lực lượng huyết mạch, nhưng hình ảnh trước mắt nên giải thích ra sao?
Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa lắc người đi tới đáy hồ to đã bốc hơi nước.
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Chó con màu đen như phát điên nghiêng ngả chạy tới chạy lui bên tảng đá màu đen. Cơ thể chó con màu đen quá nhỏ, không ngừng rớt xuống, đôi mắt đen như bảo thạch chảy từng giọt nước mắt rơi xuống đất.
Đinh Hạo quan sát kỹ bốn phía.
Dưới đáy hồ nướcc bị cường giả dùng thần thông bốc hơi hết nước đa số bị san hô thủy tinh nhiều màu bao phủ, san hô vốn ẩn chứa lực lượng nguyên tố thủy phong phú, xem như một trong các tài nguyên tu luyện.
Nhưng qua cuộc chiến kinh thiên, những lực lượng nguyên tố thủy phong phú trong san hô bị bốc hơi khô cạn, dù bề ngoài đẹp nhưng đã mất giá trị tu luyện, dù có bán đổi vàng cũng sẽ không được cường giả trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh vừa mắt.
San hô xinh đẹp nhiều màu nhiều sắc vòng quanh tảng đá màu đen nhánh hình bầu dục, như một trái trứng to, không hề bắt mắt, thậm chí hơi xấu. Bề mặt tảng đá thô ráp, đặt tay lên nó cảm giác hơi nóng vì mặt trời chiếu rọi.
Đá đen này không phải vật nước lại ở trong vòng san hô, không lẽ có gì lạ?
Lòng Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa máy động.
Nhưng nhìn bề ngoài tảng đá màu đen không có gì lạ.
Chó con màu đen bi thương gào rú, từng giọt nước mắt rơi xuống đất, điên cuồng chạy quanh tảng đá, dường như bên trong có cái gì.
Một tay Thiên Xu đại gia xấu xa dán lên tảng đá màu đen, cẩn thận cảm ứng.
Một lát sau, Thiên Xu đại gia xấu xa lắc đầu, không phát hiện điều gì.
Thiên Xu đại gia xấu xa rất thất vọng nói:
- Chỉ là một tảng đá bình thường.
Đinh Hạo tới gần ôm chó con màu đen, một bàn tay dán lên mặt đá đen. Thần thức Đinh Hạo như sóng gợn chậm rãi thấm vào trong, thấy hoa văn nham thạch li ti, tự nhiên cổ kính, như khối đá hóa thạch ngàn vạn năm, không có điểm gì kỳ lạ.
Thần thức của Đinh Hạo quét tới quét lui tảng đá mười mấy lần nhưng không phát hiện điều kỳ dị gì.
- Từ bỏ đi tiểu tử, đừng làm bộ nữa. Lão nhân gia ta còn không phát hiện chẳng lẽ ngươi có thể?
Thiên Xu đại gia xấu xa khinh thường nói:
- Cái này chỉ là tảng đá bình thường, nếu nó có gì thần kỳ thì sao có thể nằm ở đây chờ chúng ta đến?
Thiên Xu đại gia xấu xa nói cũng đúng.
Lúc trước cường giả đại chiến tại đây hùng bá một phương, không thiếu tuyệt thế cường giả thánh giai, nếu tảng đá màu đen có điểm kỳ lạ thì dù chỉ có một chút cũng sớm bị người cướp đi, tuyệt đối sẽ không để nó tại đây.
Nhưng mà...
Trực giác thứ sáu cho Đinh Hạo biết tảng đá này có điều lạ.
Từ sau khi Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết trong Huyền Chiến Thắng Quyết không chỉ thần thức tăng nhiều, giác quan nhạy hơn, có thể cảm ứng nhiều điểm kỳ lạ rất nhỏ. Loại cảm giác này nhiều lần giúp Đinh Hạo, sẽ không có sai lầm.
Hơn nữa nhìn phản ứng của chó con màu đen rất lạ.
Lại quan sát giây lát, Đinh Hạo vẫn không phát hiện ra điều gì.
Chó con màu đen vùng vẫy muốn nhào hướng tảng đá màu đen.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, xòe tay ra, khí lạnh tràn ngập. Một thanh trường kiếm minh văn băng tinh xuất hiện trong tay, Đinh Hạo chém kiếm vào tảng đá màu đen.
Đinh!
Tiếng kim loại va chạm vang lên.
Trường kiếm minh văn băng tinh đứt từng khúc.
Đinh Hạo hút ngụm khí lạnh. Trường kiếm minh văn băng tinh ngưng tụ bằng cực âm ngục băng huyền khí cứng rắn cỡ bách luyện kim cương, uy lực sánh bằng huyền khí cao phẩm vậy mà không thể chém vỡ tảng đá màu đen bình thường?
Thiên Xu đại gia xấu xa ngây người, khẽ kêu, biểu tình vui sướng. Trông như Thiên Xu đại gia xấu xa phát hiện vùng đất mới, giơ nồi to lên đập vào tảng đá màu đen. Hỏa hoa tung tóe, thanh âm như sấm.
- Ui chao, cứng quá!
Thiên Xu đại gia xấu xa nhe hàm răng vàng, nồi đen suýt bay khỏi tay lão, cổ tay rách ra, ứa máu.
Thực lực của Thiên Xu đại gia xấu xa cao thâm khó dò, nồi đen to lai lịch bí ẩn có thể nhanh chóng luyện hóa thiên cương thần thú như Tất Phương vậy mà không thể đập vỡ tảng đá màu đen?
- Ui da da da, sao cứng vậy? Cục đá này bất phẩm, không lẽ có trọng bảo? Ha ha ha ha ha ha! Chúng ta sắp làm giàu?
Thiên Xu đại gia xấu xa không giận mà càng mừng rỡ, chảy nước miếng vòng quanh tảng đá màu đen. Thiên Xu đại gia xấu xa quan sát kỹ tảng đá màu đen, giờ thì lão chắc chắn nó tuyệt đối bất phàm.
Kiếm Tổ lên tiếng:
- Dùng thanh kiếm rỉ sét công kích đi.
Đinh Hạo gật đầu, gọi ra thanh kiếm rỉ sét, hơi rót vào huyền khí chặt xuống.
Xẹt một tiếng, tảng đá màu đen hình trứng tách làm đôi.
Một luồng sáng đỏ bắn lên cao.
Lực lượng hùng hồn khó tin như thần ma giáng thế bay ra. Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa cảm giác lực lượng hùng hồn ập vào mặt, lấy lực lượng của hai người nhưng không thể ngăn cản năng lượng đó, bị đánh bay ra ngoài.
Cùng lúc đó, mùi thơm hấp dẫn tràn ngập.
- Meo, ha ha ha ha ha ha! Ta...
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt biến thành luồng sáng trắng lao vào tảng đá màu đen bị xẻ đôi, nó rình rập chờ một bên rốt cuộc bắt được cơ hội.
- Con mèo chết tiệt, dám cướp tạo hóa của ta?
Thiên Xu đại gia xấu xa nuốt ngụm máu vào họng, liều bị thương vọt hướng trung tâm ánh sáng. Thiên Xu đại gia xấu xa há mồm, hàm răng vàng bay ra táp hướng ánh sáng đỏ.
Đinh Hạo chui vào hư không, mượn lực lượng chấn động nhưng không ra tay tranh cướp.
Trực giác nói cho Đinh Hạo trong tảng đá màu đen chứa một sinh linh đáng sợ.
Chớp mắt...
- Meo!
- Ui da, răng của ta!
Hai tiếng hét thảm vang lên.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt như bao cát bay ngược về, đụng bể nhiều san hô.
Răng vàng của Thiên Xu đại gia xấu xa là bảo bối không đơn giản, ánh sáng hơi tối đi, bay trở vào miệng lão. Thiên Xu đại gia xấu xa ôm răng đau nhức hú hét.
Bình luận truyện