Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 842: Đoạn thủ kim câu



Tuy đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt không được ích lợi nhưng ít ra Đinh Hạo là người nhà, so sánh thì nó hy vọng hắn sẽ được thiên địa huyết cốt của Thiên Khuyển Tam Đầu.

Thiên Xu đại gia xấu xa cười tủm tỉm nói:

- Cưới mối thì sao...

Thiên Xu đại gia xấu xa chưa dứt lời thì nụ cười đông lại, mặt xụ xuống.

Bởi vì tuy Thiên Khuyển Tam Đầu liếc Thiên Xu đại gia xấu xa nhưng không nhìn lão quá lâu, chỉ một cái liếc nhìn, ánh mắt đầy khinh thường không để lão vào mắt.

Tuy Thiên Khuyển Tam Đầu chỉ là căn nguyên tinh hoa ẩn chứa một lũ thần hồn còn sót lại nhưng có trí tuệ sự sống.

Thiên Xu đại gia xấu xa bị ánh mắt xem thường của Thiên Khuyển Tam Đầu kích thích, hú hét, nổi giận nhảy cẫng lên. Nhưng Thiên Xu đại gia xấu xa không biết làm sao, chỉ có thể chảy nước miếng nhìn thiên địa huyết cốt trong suốt tỏa ánh sáng.

Đinh Hạo nhận lấy thiên địa huyết cốt.

Tay Đinh Hạo có cảm giác như chạm vào da thịt tình nhân.

- Grao!

Thấy Đinh Hạo nhận thiên địa huyết cốt, ảo ảnh Thiên Khuyển Tam Đầu phát ra tiếng rồng ngâm hổ gầm.

Thanh âm của Thiên Khuyển Tam Đầu chất chứa cảm kích, nhẹ nhõm. Thiên Khuyển Tam Đầu lắc người hóa thành ánh sáng đỏ rực bay hướng chó con lông đen ngồi bên cạnh tảng đá đen hình trứng bị xẻ đôi, bao phủ nó.

Chó con lông đen bị ánh sáng bao vây phát ra tiếng kêu trong trẻo:

- Gâu gâu gâu gâu gâu!

Ánh sáng tiên khí mông lung khoảng mười thước từng chút một nhập vào cơ thể chó con lông đen, nâng con chó to cỡ bàn tay lơ lửng trong không trung.

Thiên Khuyển Tam Đầu truyền thừa lực lượng căn nguyên tinh hoa cuối cùng của mình cho hậu đại.

Đây là món quà mẫu thân tặng cho con cái mình vào phút cuối cuộc đời.

Khi sinh mệnh dài dặc sắp kết thúc trong cuộc chiến lạnh lẽo, trừ tức giận với kẻ thù ra Thiên Khuyển Tam Đầu lo cho sinh mệnh nhỏ bé này.

Vì tương lai của hậu đại, tồn tại kiêu ngạo như Thiên Khuyển Tam Đầu không tiếc quỳ trước Đinh Hạo.

Buông xuống tôn nghiêm vì hậu đại của mình.

Thiên Khuyển Tam Đầu dùng tinh hoa, lực lượng linh hồn cuối cùng thay đổi vận mạng hậu đại, dù vì sinh non và bị thương khiến hậu đại của nó trở thành con chó nhà bình thường.

Đây chính là sự vĩ đại của tình mẫu tử.

Đinh Hạo kiềm không được thở dài, nhớ đến Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành trong Thần Ân đại lục liều mạng bảo vệ hắn và muội muội. Tuy cảnh tượng khác nhau nhưng giống nhau.

Bỗng nhiên...

Trong ánh sáng biến ra từng bức tranh kỳ lạ.

Nó là tình hình chiến đấu. Một con Thiên Khuyển Tam Đầu to khổng lồ chiến đấu với kẻ thù, xung quanh là rừng rậm vô tận, có một hồ nước to như biển cả.

Hình ảnh nhòe, không rõ ràng.

Nhưng có thể phân biệt ra được đó là trận chiến đấu cuối cùng khi Thiên Khuyển Tam Đầu còn sống. Thiên Khuyển Tam Đầu liều mạng dùng bí pháp đưa đứa con trong bụng đi xa, mình đầy vết thương đối diện cao thủ nhân loại, yêu tộc điên cuồng. Cuối cùng Thiên Khuyển Tam Đầu bị thương quá nặng nên chết, xác bị chia chác.

Từng bức hình ghi chép mặt mũi, thần thông mỗi một kẻ thù công kích Thiên Khuyển Tam Đầu.

Những hình ảnh liên tục chớp lóe cuối cùng hóa thành ánh sáng nhập vào người chó con lông đen.

Thiên Xu đại gia xấu xa khẽ thở dài:

- Đây là truyền thừa ký ức. Thiên Khuyển Tam Đầu dùng cách truyền thừa ký ức huyết mạch ghi lại bộ dạng, số lượng kẻ thù khắc vào cơ thể chó con lông đen. Nếu có ngày nào chó con lông đen có thể thức tỉnh lực lượng huyết mạch thì nó sẽ được những ký ức này. Xem ra Thiên Khuyển Tam Đầu vẫn hy vọng có một ngày hậu đại sẽ báo thù cho nó.

Đinh Hạo gật gù.

Để chó con lông đen biết những chuyện này cũng không biết là tốt hay xấu. Chó con lông đen bẩm sinh bị khiếm khuyết, dù hậu thiên được mẫu thân Thiên Khuyển Tam Đầu tặng cho lực lượng căn nguyên tinh hoa thì tương lai không biết chó con lông đen trưởng thành đến trình độ nào. Chó con lông đen gánh ngọn núi thù hận lớn như vậy có lẽ là một kiép nạn số mệnh.

- Gâu gâu gâu gâu gâu!

Trong ánh sáng có tiếng sủa cao vút của chó con lông đen, trong thanh âm chất chứa tức giận, thù hận.

Chó con lông đen cảm ứng được giận dữ, căm hạn trong thần hồn của mẫu thân mình.

Đây là hạt cát thứ nhất linh hồn trong sáng đi vào thế giới này cảm nhận được.

Về sau có lẽ Vô Tận đại lục, thế giới lạnh lẽo nhuộm bẩn đôi mắt trong trẻo kia.

Không biết sao trái tim Đinh Hạo thấy đau buồn.

Chính lúc này...

Vù vù vù vù vù!

Mười mấy luồng sáng kèm theo sát ý vô tận từ chân trời bay đến, hướng tới chó con lông đen bao phủ trong ánh sáng đỏ.

Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng, búng ngón tay.

Vài luồng kiếm ý lạnh băng chặn lại mấy ánh sáng đầy sát khí.

Phía xa dâng lên dao động huyền khí, năm bóng người bay tới gần.

- Ha ha ha ha ha ha! Hèn gì cuộc chiến hôm trước không ai tìm được lực lượng căn nguyên tinh hoa của con thiên cẩu, hóa ra là vậy. Súc sinh này dùng thủ đoạn ẩn giấu lực lượng, ha ha ha ha ha ha! Huynh đệ chúng ta ặp may lớn rồi.

Tiếng cười to huênh hoang phát ra từ một nam nhân khôi ngô mặt sẹo.

Mấy người đó ăn mặc kiểu tán tu, là cao thủ nhân loại, mang theo sát khí hung ác chỉ có trải qua đánh nhau sống chết mới có. Khí hung ác như khói đen quanh quẩn bên người bọn họ biến thành các hình dạng âm u khủng bố, cực kỳ làm cho người ta sợ hãi.

Thực lực của mấy người đó không tầm thường, đều là cảnh giới Võ Hoàng cảnh cao giai nhưng hơi thở hỗn tạp không thuần, cảnh giới bất ổn, dường như tu luyện tà công nào đó, con đường không chính đáng. Đinh Hạo cảm giác có hơi thở rất quan thuộc từ mấy tán tu.

Nam nhân khôi ngô mặt sẹo nhìn ánh sáng đỏ bao phủ chó con lông đen, trong mắt tràn ngập ý muốn độc chiếm:

- Ha ha ha ha ha ha! Đây là cơ duyên nghịch thiên đưa lên cửa, nếu bỏ qua thì rất đáng tiếc.

Nam nhân khôi ngô mặt sẹo liếc Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa, cả vú lấp miệng em khinh thường nói:

- Hôm nay tâm tình của bổn tọa tốt, cho các ngươi thoải mái chút. Tự sát đi, bổn tọa hứa cho các ngươi toàn thây.

- Gâu gâu gâu gâu gâu! Nói xong nháy mắt ra hiệu với tán tu đứng bên cạnh:

- Mau ra tay, đừng để tiểu súc sinh hấp thu hết ánh sáng căn nguyên tinh hoa của Thiên Khuyển Tam Đầu.

Hai bóng người lao nhanh hướng hố hồ nước.

Đinh Hạo liên tục búng ngón tay.

Kiếm ý xuân hạ thu đông vạch từng vòm sáng trong không trung, quỹ tích như chân trời góc biển không thể tìm kiếm, cực kỳ huyền ảo. Kiếm ý xuân hạ thu đông hợp thành lưới kiếm trong suốt, đến sau mà tới trước bao phủ chó con lông đen và ánh sáng đỏ.

Vang hai tiếng kinh kêu.

Hai Võ Hoàng cảnh hành động bị kiếm ý ngăn cản, vì khinh địch nên bị thương. Hai Võ Hoàng cảnh cảm giác có lực lượng lạ xuyên thấu huyền khí hộ thân đâm vào nội tạng, bọn họ giật mình nhanh như chớp thụt lùi.

- A?

Nam nhân khôi ngô mặt sẹo giật mình, lạnh lùng cười:

- Tiểu tử có chút bản lĩnh, nếu ngươi đã muốn chết thi đừng trách bổn tọa độc ác. Hai ngươi hãy ở lại đây đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện