Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 69: Thất Bảo Lưu Ly VS Linh Mâu (1+2)
Nếu như nói vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp của Vương Đông là Thú Vũ Hồn xinh đẹp nhất thì Vũ Hồn hình tháp bảy màu vừa xuất hiện trên tay của Ninh Thiên là đẹp nhất trong dòng Khí Vũ Hồn.
Đúng lúc này, giọng nói của Ninh Thiên lại vang vọng
- Thất Bảo hữu danh, Nhất: Tốc.
Hồn Hoàn thứ nhất của cô bé lập tức sáng lên, ánh sáng màu vàng đậm xoay vòng quanh bảo tháp càng khiến nó trở nên mĩ lệ, sau đó, hai luồng ánh sáng lóa mắt từ bảo tháp bắn ra, chiếu thẳng vào Vu Phong và Nam Môm Duẫn Nhi.
Từ đầu trận đấu, Hoắc Vũ Hạo đã mở ra Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng, thế nhưng hắn giật mình phát hiện, hắn không thể dò xét ra sự vận chuyển hồn lực của Ninh Thiên, cũng không sao dò xét được cô bé thi triển Hồn Kỹ như thế nào. Bởi vì bảo tháp tràn ngập ánh sáng trên tay Ninh Thiên dường như tạo thành một tầng dao động kì dị, bảo hộ cả Ninh Thiên bên trong, đồng thời có thể che chắn Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo.
Đây là loại Khí Vũ hồn gì mà cường đại thế?
Càng khiếp sợ hơn nữa là khi hai luồng ánh sáng kia phủ xuống người Vũ Phong và Nam Môn Duẫn Nhi, cục diện đột nhiên biến đổi.
Hai tay Nam Môn Duẫn Nhi đang đánh về phía Tiêu Tiêu đột nhiên tăng tốc, thậm chí còn xuất hiện một loạt tàn ảnh liên tiếp trong không khí.
Nếu như không có kĩ năng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo chỉ sợ lần này Tiêu Tiêu chịu thiệt thòi lớn rồi. Bởi vì ngay lúc Nam Môn Duẫn Nhi được ánh sáng kia chiếu vào, Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo đã báo động cho Tiêu Tiêu biết, và lúc đó hắn đang đứng sau lưng cô bé, lập tức đưa tay túm lấy vạt áo kéo ngược về sau, nhờ thế trong tích tắc Tiêu Tiêu mới thoát được.
Cùng lúc đó, vũ hồn Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh của Tiêu Tiêu cũng phát động,một luồng sáng màu đen lóe lên, đỉnh lớn từ trên trời giáng xuống mặt đất tạo thành một tiếng nổ ầm ầm khủng bố. Hồn Hoàn thứ nhất của Tiêu Tiêu cũng đồng thời sáng lên, Đỉnh Chi Chấn!
Từ khi bắt đầu kỳ sát hạch đến giờ, có thể nói Nam Môn Duẫn Nhi là đối thủ có tốc độ nhanh nhất mà bọn hắn từng gặp. Nhất là dưới hào quang từ bảo tháp của Ninh Thiên, tốc độ của cô bé đã vượt xa mức độ mà một Đại Hồn Sư có thể đạt được, cho dù là Hồn Tôn Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư cũng sợ không hơn được thế.
Mà dưới tình huống đối mặt với loại đối thủ này, tác dụng từ Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo lại càng quan trọng hơn nữa.
Nam Môn Duẫn Nhi thấy một đòn ban nãy của mình không trúng đích lại lập tức phóng tới, cô bé tin chắc với tốc độ của mình hoàn toàn có thể áp chế đối phương, dễ dàng kết thúc trong tích tắc.
Nhưng ngay lúc cô bé bay tới trước, trong lòng đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Sau đó lập tức dứt khoát dừng lại, cũng quả quyết, thân thể đang vọt tới trước liền dừng lại két một tiếng, ngạnh sanh tạm dừng. Hồn Hoàn thứ nhất sáng lên, trên hai tay của cô bé cũng từ từ xuất hiện một tầng ánh sáng màu ngọc bích, bề ngoài nó có vẻ giống Sí Dực Trát Dao của Vương Đông, nhưng chắc chắn uy lực sẽ kém đi vài phần.
Cùng lúc cô bé dừng lại thì Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh mạnh mẽ rơi xuống, chắn giữa cô bé và Tiêu Tiêu.
Nam Môn Duẫn Nhi thấy thế liền định tiếp tục công kích nhưng Đỉnh Chi Chấn của Tiêu Tiêu đã bắt đầu phát động.
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, từng cơn rung động phủ xuống người cô bé, lập tức khiến cô bé choáng váng cả người.
Có thể nói Đỉnh Chi Chấn của Tiêu Tiêu phối hợp với Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo thật là một chiêu thức khống chế đầy sát khí, với tốc độ của Nam Môn Duẫn Nhi thế mà cũng phải chịu thiệt thòi.
Sau đó, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh lập tứ phóng thẳng về trước, đánh thẳng vào người Nam Môn Duẫn Nhi.
Mà cũng nháy mắt trong lúc Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh rơi xuống đất, Ninh Thiên đang đứng ở xa xa liền lên tiếng một lần nữa:
- Thất Bảo hữu danh, Nhị: Giải.
Lại một luồng ánh sáng nữa chiếu thẳng vào người Nam Môn Duẫn Nhi, cô bé lập tức hồi tỉnh từ trạng thái choáng váng. Sau đó nhanh nhẹn lui về sau, tránh được một kích từ Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh.
Hoắc Vũ Hạo giật mình nhìn thoáng qua Ninh Thiên, trong lòng thầm khen Vũ Hồn phụ trợ của cô bé thật mạnh, sức phán đoán cũng không kém. Cô bé này không có tinh thần dò xét như mình, thế mà có thể đoán được sự biến hóa trong từng chi tiết, lại còn không chút do dự ra tay giúp đỡ đồng đội.
Từ hai Hồn Kỹ mà cô bé đã dùng, có thể thấy một cái có tác dụng gia tăng tốc độ, cái còn lại giúp giải trừ những phong ấn hoặc mê hoặc... nhờ thế, đồng đội của cô bé mới nhanh chóng khôi phục trạng thái chiến đấu tốt nhất. Cả kinh nghiệm chiến đấu năng lực Vũ Hồn đều không hổ danh là cường giả cấp bậc Hồn Tôn!
Hoắc Vũ Hạo giật mình thì Nam Môn Duẫn Nhi và Ninh Thiên có thể nói là khiếp sợ. Đương nhiên, điều đó không có liên quan gì đến Hoắc Vũ Hạo, trong mắt hai cô bé thì Tiêu Tiêu mới là nhân vật đáng nể. Cô bé có thể trong tích tắc lui nhanh về sau rồi lại thi triển Hồn Kỹ, hơn nữa từng động tác đều thực hiện một cách hoàn mỹ, còn chưa kể đến cô bé dễ dàng tìm được điểm yếu của Nam Môn Duẫn Nhi, khiến Ninh Thiên phải dùng đến Hồn Kỹ thứ hai. Một hoạt hành đông liên tiếp khiến người xem phải nhìn Tiêu Tiêu mặt một ánh mắt khác.
Mà phía bên kia, cuộc chiến giữa Vương Đông và Vu Phong cũng hừng hực khí thế không kém.
Vũ Hồn của cả hai đều thuộc dạng cao cấp nhất trong Thú Vũ Hồn, Vu Phong lại được Ninh Thiên tăng tốc độ, tốc độ công kích và biến hóa cũng theo đó tăng lên, cô bé đã phóng ra Hồn Kỹ đầu tiên của mình: Long Chi Hỏa.
Một ngọn lửa màu đỏ đậm bay ra từ cơ thể cô bé, không ngừng xoay chung người Vu Phong trong phạm vi một thước, mỗi chiêu của cô bé đều mang theo hơi nóng hừng hực của Long Chi Hỏa, khiến Vương Đông gặp phiền toái không nhỏ.
Nhưng sức chiến đấu của Vương Đông cũng không kém đối thủ chút nào. Hồn Hoàn thứ hai của hắn là cấp bậc ngàn năm, biên độ tăng trưởng của Hồn Hoàn đối với bản thân còn trên Vu Phong một bậc. Hơn nữa, mức độ quý hiếm của Quang Minh Nữ Thần Điệp hơn xa Hồng Long. Tuy tốc độ của Vu Phong đã gia tăng, nhưng đừng quên Vương Đông còn có tinh thần dò xét của Hoắc Vũ Hạo phụ trợ! Đôi Trát Đao vừa xuất hiện, chẳng những hắn không rơi xuống hạ phong mà ngược lại, với khả năng biết trước moi tình huống, nên hắn còn có vẻ trên cơ vài phần.
Từ khi hoàn thành Vũ Hồn dung hợp với Hoắc Vũ Hạo, hai người mơ hồ sản sinh ra một loại ăn ý không nói thành lời. Hiệu quả của Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng vượt qua Tiêu Tiêu gấp mấy lần. Ngay khi tinh thần dò xét vừa truyền về một vài tin tức thì Trát Dao đã bị chém ra ngoài rồi, thế nên Vu Phong tuy nhanh mà chả làm được gì, cô bé càng không dám dùng cơ thể mình đỡ lấy Trát Đao của Vương Đông. Cái cảm giác mình vừa mới tính toán hành động đã bị người ta chặn đường chờ sẵn thật hết sức khó chiếu, khiến Vu Phong thiếu chút nữa đã tức đến hộc máu rồi.
May mắn là tốc độ của cô bé nhanh hơn Vương Đông nên biến chiêu cũng mau lẹ hơn. Mà Vương Đông tuy ứng phó hết sức thoải mái nhưng chủ yếu chỉ đủ bảo vệ bản thân, nếu không cho dù có đoán được hành động mà không kịp quay về phòng ngự thì vẫn lợi bất cập hại.
Khi hai xuất ra Vũ Hồn tất cả mọi người đều nghĩ thắng bại đã phân, ngay cả Chu Y cũng đã mất niềm tin nhưng không ngờ Vương Đông và Tiêu Tiêu chiến đấu với hai đối thủ mạnh mẽ lại không rơi xuống hạ phong.
Mộc Cận giật mình:
- Không thể như thế được, hai người kia làm sao vậy? Tốc độ cả hai sau khi được Thất Bảo Lưu Ly cấp Hồn Tôn phụ trợ ít nhất cũng phải tăng lên 40%, đối chiến với đối thủ cùng cấp phải nhanh chóng chiến thắng chứ?
Chu Y và Phàm Vũ nhìn nhau, ánh mắt Phàm Vũ hiện lên ý hỏi Chu Y liền gật đầu. Phàm Vũ lập tức hiểu và bắt đầu tập trung quan sát người chỉ có một Hồn Hoàn mười năm tại sân đấu.
- Là hắn?
- Ừm.
Là Hoắc Vũ Hạo.
Trong chiến đấu ngang cấp Ninh Thiên chính là Khí Hồn Sư hệ Phụ trợ tốt nhất nhưng đồng thời Linh Mâu của Hoắc Vũ Hạo cũng đứng đầu Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế. Tuy chỉ có một Hồn Hoàn nhưng lúc này hắn không chỉ hỗ trợ mà còn kết hợp với hai đồng đội cùng chiến đấu, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng lại có thể làm mất đi ưu thế của Thất Bảo Lưu Ly Tháp.
Nhờ vào sự mạnh mẽ của Hồn Hoàn trăm vạn năm nên Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng giúp hắn nắm giữ toàn cục còn Thất Bảo Lưu Ly Tháp chỉ có thể giúp Ninh Thiên phụ trợ tăng cường cho hai đồng đội.
Chiến đấu rơi vào thế giằng co. Tiêu Tiêu tuy có thể ngăn chặn công kích của Nam Môn Duẫn Nhi nhưng cũng không dám liều lĩnh tấn công. Tốc độ của đối phương thật sự quá nhanh, mặc dù lúc này cô bé được Hoắc Vũ Hạo dùng Tinh Thần Tham Trắc hỗ trợ, bản thân cũng đã phân Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh thành ba đại đỉnh nhưng vẫn chỉ có thể bị động bảo vệ cả hai.
Tình huống của Vương Đông cũng không khác mấy, nếu không liều mạng cũng chỉ có thể tiếp tục phòng ngự không thể phản công. Đối phương sau khi được Thất Bảo Lưu Ly phụ trợ tốc độ tăng lên quá nhanh, chỉ cần hơi sơ suất lập tức chịu thiệt thòi.
Ánh mắt Ninh Thiên khẽ nghi hoặc nhìn Hoắc Vũ Hạo đang đứng sau Tiêu Tiêu. Thân thể Tiêu Tiêu nhỏ bé xinh xắn nên không thể che đi thân hình Hoắc Vũ Hạo, mà lúc này Hoắc Vũ Hạo cũng đang nhìn lại cô bé.
Ánh mắt hai người chạm nhau, hai mắt Ninh Thiên híp lại còn Hoắc Vũ Hạo lại nhìn nàng gật đầu cười.
Là hắn sao? Ninh Thiên giật mình nhìn xuống lại thấy Hồn Hoàn mười năm của Hoắc Vũ Hạo đang lóe sáng.
Khi chiến đấu vừa bắt đầu, cả ba người đều xem nhẹ Hoắc Vũ Hạo, một Hồn Sư cấp mười bảy chỉ có một Hồn Hoàn mười năm thật không đáng chú ý.
Nhưng sau một hồi chiến đấu Ninh Thiên đã phát giác điểm kỳ lạ, cô bé cũng là người đầu tiên trong lúc sát hạch tân sinh bắt đầu hoài nghi Hoắc Vũ Hạo.
Một Hồn Sư chỉ có một Hồn Hoàn mười năm sao lại có thể gia nhập học viện Sử Lai Khắc, lúc này Hồn Hoàn của hắn lại đang phát sáng rõ ràng là đang sử dụng Hồn Kỹ. Ninh Thiên lại nhớ đến lời tự giới thiệu của Hoắc Vũ Hạo lúc trước: hắn chính là một một Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế.
Vũ Hồn của hắn là gì? Hắn đang sử dụng Hồn Kỹ gì?
Một tia sáng lóe lên trong đầu Ninh Thiên, cô bé khẽ quát:
- Duẫn Nhi mau tấn công tên đang đứng phía sau!
Cũng giống Hoắc Vũ Hạo, Ninh Thiên chính là trung tâm của nhóm.
Ninh Thiên vừa nói xong thì Nam Môn Duẫn Nhi lập tức tăng tốc nhưng lại không đánh về phía Hoắc Vũ Hạo hay Tiêu Tiêu mà lại quay người hướng về phía Vương Đông.
Tốc độ của Nam Môn Duẫn Nhi thật sự quá nhanh nên Vương Đông có thể thông qua Tinh Thần Tham Trắc mà đoán được nhưng cũng cũng rất khó đón đỡ, mà lúc này Tiêu Tiêu muốn ứng cứu cũng đã muộn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Lúc này đối phương lợi dụng ưu thế về tốc độ lấy hai đánh một!
Nam Môn Duẫn Nhi và Vu Phong phối hợp vô cùng ăn ý, Nam Môn Duẫn Nhi vừa ra tay thì Hồn Hoàn thứ hai của Vu Phong cũng lóe sáng, Long Hỏa biến thành đỏ sậm, lân giáp trên người trở nên nặng nề, đôi mắt hồng rực, tay trái đã hoàn toàn biến thành một Long Trảo.
Đây là Hồn Kỹ thứ hai của Vu Phong: Long Nộ.
Khi sử dụng Long Nộ thì khả năng tấn công và phòng ngự của Vu Phong lập tức tăng vọt, các Hồn Kỹ khác cũng được phụ trợ tăng lên, Long Nhiệt trong nháy mắt tăng lên trăm độ khiến không khí xung quanh trở nên vặn vẹo.
Nam Môn Duẫn Nhi cũng phát động Hồn Kỹ thứ hai, Hồn Hoàn trăm năm màu vàng nhấp nháy, hai tay của nàng đưa lên đầu tạo thành hình chữ thập, ánh sáng xanh biếc lóe lên rồi ngưng tụ thành một lưỡi đao, hai tay vung về phía Vương Đông.
Vũ Hồn của Nam Môn Duẫn Nhi là Bích Ngọc Thanh Điểu, Hồn Kỹ thứ nhất là Bích Ngọc Đao, Hồn Kỹ thứ hai và Hồn Kỹ thứ nhất cùng kết hợp lại thành Bích Ngọc Trảm.
Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công lấy tốc độ và lực bạo kích làm chủ, uy lực của một chiêu này vô cùng kinh khủng. Ánh đao xanh biếc theo một đường cong tuyệt đẹp bắn về phía Vương Đông, chiêu này lại có thể tập trung công kích khiến đối phương không thể tránh né!
Hai Đại Hồn Sư được Thất Bảo Lưu Ly Tháp phụ trợ lại đồng thời xuất ra Hồn Kỹ thứ hai rõ ràng muốn một kích dứt điểm Vương Đông. Tiêu Tiêu và Hoắc Vũ Hạo sau đó tất nhiên không thể chống chọi được cả ba. Đây chính là ưu thế về tốc độ, cho dù đối phương biết trước hành động nhưng vẫn không thể theo kịp và bị áp chế.
Nhưng nhóm Hoắc Vũ Hạo không đứng yên chấp nhận thất bại, nếu là nhóm khác chắn chắn sẽ trở tay không kịp nhưng nhờ có Hoắc Vũ Hạo phụ trợ, ngay khi Nam Môn Duẫn Nhi vừa phát động thể công cả ba đã phán đoán được bước tiếp theo của đối phương.
So về tốc độ tất nhiên không thể theo kịp nên cả ba đều ứng phó theo cách khác nhau.
Ánh mắt Tiêu Tiêu ngưng tụ, hai tay đưa lên, khí chất toàn thân bống biến hóa, khuôn mặt cô bé trở nên dịu dàng. Ngay sau đó hai Hồn Hoàn màu vàng hóa thành một, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh xuất hiện trên đỉnh đầu, trên tay Tiêu Tiêu lại xuất hiện một ống tiêu màu ngọc bích.
Ngọc tiêu này rất dài, trên mặt có khảm hình Phượng Hoàng rất sống động. Nếu Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh có vẻ vô cùng trầm ổn thì ngọc tiêu trên tay Tiêu Tiêu lại có vẻ thần tiên xuất trần.
Hồn Hoàn của Tiêu Tiêu vừa xuất hiện lại lập tức sáng rực, tiếng tiêu êm tai cũng vang lên. Một vầng sáng xanh lấy Tiêu Tiêu làm trung tâm bắt đầu lan tỏa.
Đúng lúc này, giọng nói của Ninh Thiên lại vang vọng
- Thất Bảo hữu danh, Nhất: Tốc.
Hồn Hoàn thứ nhất của cô bé lập tức sáng lên, ánh sáng màu vàng đậm xoay vòng quanh bảo tháp càng khiến nó trở nên mĩ lệ, sau đó, hai luồng ánh sáng lóa mắt từ bảo tháp bắn ra, chiếu thẳng vào Vu Phong và Nam Môm Duẫn Nhi.
Từ đầu trận đấu, Hoắc Vũ Hạo đã mở ra Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng, thế nhưng hắn giật mình phát hiện, hắn không thể dò xét ra sự vận chuyển hồn lực của Ninh Thiên, cũng không sao dò xét được cô bé thi triển Hồn Kỹ như thế nào. Bởi vì bảo tháp tràn ngập ánh sáng trên tay Ninh Thiên dường như tạo thành một tầng dao động kì dị, bảo hộ cả Ninh Thiên bên trong, đồng thời có thể che chắn Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo.
Đây là loại Khí Vũ hồn gì mà cường đại thế?
Càng khiếp sợ hơn nữa là khi hai luồng ánh sáng kia phủ xuống người Vũ Phong và Nam Môn Duẫn Nhi, cục diện đột nhiên biến đổi.
Hai tay Nam Môn Duẫn Nhi đang đánh về phía Tiêu Tiêu đột nhiên tăng tốc, thậm chí còn xuất hiện một loạt tàn ảnh liên tiếp trong không khí.
Nếu như không có kĩ năng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo chỉ sợ lần này Tiêu Tiêu chịu thiệt thòi lớn rồi. Bởi vì ngay lúc Nam Môn Duẫn Nhi được ánh sáng kia chiếu vào, Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo đã báo động cho Tiêu Tiêu biết, và lúc đó hắn đang đứng sau lưng cô bé, lập tức đưa tay túm lấy vạt áo kéo ngược về sau, nhờ thế trong tích tắc Tiêu Tiêu mới thoát được.
Cùng lúc đó, vũ hồn Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh của Tiêu Tiêu cũng phát động,một luồng sáng màu đen lóe lên, đỉnh lớn từ trên trời giáng xuống mặt đất tạo thành một tiếng nổ ầm ầm khủng bố. Hồn Hoàn thứ nhất của Tiêu Tiêu cũng đồng thời sáng lên, Đỉnh Chi Chấn!
Từ khi bắt đầu kỳ sát hạch đến giờ, có thể nói Nam Môn Duẫn Nhi là đối thủ có tốc độ nhanh nhất mà bọn hắn từng gặp. Nhất là dưới hào quang từ bảo tháp của Ninh Thiên, tốc độ của cô bé đã vượt xa mức độ mà một Đại Hồn Sư có thể đạt được, cho dù là Hồn Tôn Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư cũng sợ không hơn được thế.
Mà dưới tình huống đối mặt với loại đối thủ này, tác dụng từ Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo lại càng quan trọng hơn nữa.
Nam Môn Duẫn Nhi thấy một đòn ban nãy của mình không trúng đích lại lập tức phóng tới, cô bé tin chắc với tốc độ của mình hoàn toàn có thể áp chế đối phương, dễ dàng kết thúc trong tích tắc.
Nhưng ngay lúc cô bé bay tới trước, trong lòng đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Sau đó lập tức dứt khoát dừng lại, cũng quả quyết, thân thể đang vọt tới trước liền dừng lại két một tiếng, ngạnh sanh tạm dừng. Hồn Hoàn thứ nhất sáng lên, trên hai tay của cô bé cũng từ từ xuất hiện một tầng ánh sáng màu ngọc bích, bề ngoài nó có vẻ giống Sí Dực Trát Dao của Vương Đông, nhưng chắc chắn uy lực sẽ kém đi vài phần.
Cùng lúc cô bé dừng lại thì Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh mạnh mẽ rơi xuống, chắn giữa cô bé và Tiêu Tiêu.
Nam Môn Duẫn Nhi thấy thế liền định tiếp tục công kích nhưng Đỉnh Chi Chấn của Tiêu Tiêu đã bắt đầu phát động.
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, từng cơn rung động phủ xuống người cô bé, lập tức khiến cô bé choáng váng cả người.
Có thể nói Đỉnh Chi Chấn của Tiêu Tiêu phối hợp với Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo thật là một chiêu thức khống chế đầy sát khí, với tốc độ của Nam Môn Duẫn Nhi thế mà cũng phải chịu thiệt thòi.
Sau đó, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh lập tứ phóng thẳng về trước, đánh thẳng vào người Nam Môn Duẫn Nhi.
Mà cũng nháy mắt trong lúc Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh rơi xuống đất, Ninh Thiên đang đứng ở xa xa liền lên tiếng một lần nữa:
- Thất Bảo hữu danh, Nhị: Giải.
Lại một luồng ánh sáng nữa chiếu thẳng vào người Nam Môn Duẫn Nhi, cô bé lập tức hồi tỉnh từ trạng thái choáng váng. Sau đó nhanh nhẹn lui về sau, tránh được một kích từ Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh.
Hoắc Vũ Hạo giật mình nhìn thoáng qua Ninh Thiên, trong lòng thầm khen Vũ Hồn phụ trợ của cô bé thật mạnh, sức phán đoán cũng không kém. Cô bé này không có tinh thần dò xét như mình, thế mà có thể đoán được sự biến hóa trong từng chi tiết, lại còn không chút do dự ra tay giúp đỡ đồng đội.
Từ hai Hồn Kỹ mà cô bé đã dùng, có thể thấy một cái có tác dụng gia tăng tốc độ, cái còn lại giúp giải trừ những phong ấn hoặc mê hoặc... nhờ thế, đồng đội của cô bé mới nhanh chóng khôi phục trạng thái chiến đấu tốt nhất. Cả kinh nghiệm chiến đấu năng lực Vũ Hồn đều không hổ danh là cường giả cấp bậc Hồn Tôn!
Hoắc Vũ Hạo giật mình thì Nam Môn Duẫn Nhi và Ninh Thiên có thể nói là khiếp sợ. Đương nhiên, điều đó không có liên quan gì đến Hoắc Vũ Hạo, trong mắt hai cô bé thì Tiêu Tiêu mới là nhân vật đáng nể. Cô bé có thể trong tích tắc lui nhanh về sau rồi lại thi triển Hồn Kỹ, hơn nữa từng động tác đều thực hiện một cách hoàn mỹ, còn chưa kể đến cô bé dễ dàng tìm được điểm yếu của Nam Môn Duẫn Nhi, khiến Ninh Thiên phải dùng đến Hồn Kỹ thứ hai. Một hoạt hành đông liên tiếp khiến người xem phải nhìn Tiêu Tiêu mặt một ánh mắt khác.
Mà phía bên kia, cuộc chiến giữa Vương Đông và Vu Phong cũng hừng hực khí thế không kém.
Vũ Hồn của cả hai đều thuộc dạng cao cấp nhất trong Thú Vũ Hồn, Vu Phong lại được Ninh Thiên tăng tốc độ, tốc độ công kích và biến hóa cũng theo đó tăng lên, cô bé đã phóng ra Hồn Kỹ đầu tiên của mình: Long Chi Hỏa.
Một ngọn lửa màu đỏ đậm bay ra từ cơ thể cô bé, không ngừng xoay chung người Vu Phong trong phạm vi một thước, mỗi chiêu của cô bé đều mang theo hơi nóng hừng hực của Long Chi Hỏa, khiến Vương Đông gặp phiền toái không nhỏ.
Nhưng sức chiến đấu của Vương Đông cũng không kém đối thủ chút nào. Hồn Hoàn thứ hai của hắn là cấp bậc ngàn năm, biên độ tăng trưởng của Hồn Hoàn đối với bản thân còn trên Vu Phong một bậc. Hơn nữa, mức độ quý hiếm của Quang Minh Nữ Thần Điệp hơn xa Hồng Long. Tuy tốc độ của Vu Phong đã gia tăng, nhưng đừng quên Vương Đông còn có tinh thần dò xét của Hoắc Vũ Hạo phụ trợ! Đôi Trát Đao vừa xuất hiện, chẳng những hắn không rơi xuống hạ phong mà ngược lại, với khả năng biết trước moi tình huống, nên hắn còn có vẻ trên cơ vài phần.
Từ khi hoàn thành Vũ Hồn dung hợp với Hoắc Vũ Hạo, hai người mơ hồ sản sinh ra một loại ăn ý không nói thành lời. Hiệu quả của Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng vượt qua Tiêu Tiêu gấp mấy lần. Ngay khi tinh thần dò xét vừa truyền về một vài tin tức thì Trát Dao đã bị chém ra ngoài rồi, thế nên Vu Phong tuy nhanh mà chả làm được gì, cô bé càng không dám dùng cơ thể mình đỡ lấy Trát Đao của Vương Đông. Cái cảm giác mình vừa mới tính toán hành động đã bị người ta chặn đường chờ sẵn thật hết sức khó chiếu, khiến Vu Phong thiếu chút nữa đã tức đến hộc máu rồi.
May mắn là tốc độ của cô bé nhanh hơn Vương Đông nên biến chiêu cũng mau lẹ hơn. Mà Vương Đông tuy ứng phó hết sức thoải mái nhưng chủ yếu chỉ đủ bảo vệ bản thân, nếu không cho dù có đoán được hành động mà không kịp quay về phòng ngự thì vẫn lợi bất cập hại.
Khi hai xuất ra Vũ Hồn tất cả mọi người đều nghĩ thắng bại đã phân, ngay cả Chu Y cũng đã mất niềm tin nhưng không ngờ Vương Đông và Tiêu Tiêu chiến đấu với hai đối thủ mạnh mẽ lại không rơi xuống hạ phong.
Mộc Cận giật mình:
- Không thể như thế được, hai người kia làm sao vậy? Tốc độ cả hai sau khi được Thất Bảo Lưu Ly cấp Hồn Tôn phụ trợ ít nhất cũng phải tăng lên 40%, đối chiến với đối thủ cùng cấp phải nhanh chóng chiến thắng chứ?
Chu Y và Phàm Vũ nhìn nhau, ánh mắt Phàm Vũ hiện lên ý hỏi Chu Y liền gật đầu. Phàm Vũ lập tức hiểu và bắt đầu tập trung quan sát người chỉ có một Hồn Hoàn mười năm tại sân đấu.
- Là hắn?
- Ừm.
Là Hoắc Vũ Hạo.
Trong chiến đấu ngang cấp Ninh Thiên chính là Khí Hồn Sư hệ Phụ trợ tốt nhất nhưng đồng thời Linh Mâu của Hoắc Vũ Hạo cũng đứng đầu Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế. Tuy chỉ có một Hồn Hoàn nhưng lúc này hắn không chỉ hỗ trợ mà còn kết hợp với hai đồng đội cùng chiến đấu, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng lại có thể làm mất đi ưu thế của Thất Bảo Lưu Ly Tháp.
Nhờ vào sự mạnh mẽ của Hồn Hoàn trăm vạn năm nên Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng giúp hắn nắm giữ toàn cục còn Thất Bảo Lưu Ly Tháp chỉ có thể giúp Ninh Thiên phụ trợ tăng cường cho hai đồng đội.
Chiến đấu rơi vào thế giằng co. Tiêu Tiêu tuy có thể ngăn chặn công kích của Nam Môn Duẫn Nhi nhưng cũng không dám liều lĩnh tấn công. Tốc độ của đối phương thật sự quá nhanh, mặc dù lúc này cô bé được Hoắc Vũ Hạo dùng Tinh Thần Tham Trắc hỗ trợ, bản thân cũng đã phân Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh thành ba đại đỉnh nhưng vẫn chỉ có thể bị động bảo vệ cả hai.
Tình huống của Vương Đông cũng không khác mấy, nếu không liều mạng cũng chỉ có thể tiếp tục phòng ngự không thể phản công. Đối phương sau khi được Thất Bảo Lưu Ly phụ trợ tốc độ tăng lên quá nhanh, chỉ cần hơi sơ suất lập tức chịu thiệt thòi.
Ánh mắt Ninh Thiên khẽ nghi hoặc nhìn Hoắc Vũ Hạo đang đứng sau Tiêu Tiêu. Thân thể Tiêu Tiêu nhỏ bé xinh xắn nên không thể che đi thân hình Hoắc Vũ Hạo, mà lúc này Hoắc Vũ Hạo cũng đang nhìn lại cô bé.
Ánh mắt hai người chạm nhau, hai mắt Ninh Thiên híp lại còn Hoắc Vũ Hạo lại nhìn nàng gật đầu cười.
Là hắn sao? Ninh Thiên giật mình nhìn xuống lại thấy Hồn Hoàn mười năm của Hoắc Vũ Hạo đang lóe sáng.
Khi chiến đấu vừa bắt đầu, cả ba người đều xem nhẹ Hoắc Vũ Hạo, một Hồn Sư cấp mười bảy chỉ có một Hồn Hoàn mười năm thật không đáng chú ý.
Nhưng sau một hồi chiến đấu Ninh Thiên đã phát giác điểm kỳ lạ, cô bé cũng là người đầu tiên trong lúc sát hạch tân sinh bắt đầu hoài nghi Hoắc Vũ Hạo.
Một Hồn Sư chỉ có một Hồn Hoàn mười năm sao lại có thể gia nhập học viện Sử Lai Khắc, lúc này Hồn Hoàn của hắn lại đang phát sáng rõ ràng là đang sử dụng Hồn Kỹ. Ninh Thiên lại nhớ đến lời tự giới thiệu của Hoắc Vũ Hạo lúc trước: hắn chính là một một Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế.
Vũ Hồn của hắn là gì? Hắn đang sử dụng Hồn Kỹ gì?
Một tia sáng lóe lên trong đầu Ninh Thiên, cô bé khẽ quát:
- Duẫn Nhi mau tấn công tên đang đứng phía sau!
Cũng giống Hoắc Vũ Hạo, Ninh Thiên chính là trung tâm của nhóm.
Ninh Thiên vừa nói xong thì Nam Môn Duẫn Nhi lập tức tăng tốc nhưng lại không đánh về phía Hoắc Vũ Hạo hay Tiêu Tiêu mà lại quay người hướng về phía Vương Đông.
Tốc độ của Nam Môn Duẫn Nhi thật sự quá nhanh nên Vương Đông có thể thông qua Tinh Thần Tham Trắc mà đoán được nhưng cũng cũng rất khó đón đỡ, mà lúc này Tiêu Tiêu muốn ứng cứu cũng đã muộn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Lúc này đối phương lợi dụng ưu thế về tốc độ lấy hai đánh một!
Nam Môn Duẫn Nhi và Vu Phong phối hợp vô cùng ăn ý, Nam Môn Duẫn Nhi vừa ra tay thì Hồn Hoàn thứ hai của Vu Phong cũng lóe sáng, Long Hỏa biến thành đỏ sậm, lân giáp trên người trở nên nặng nề, đôi mắt hồng rực, tay trái đã hoàn toàn biến thành một Long Trảo.
Đây là Hồn Kỹ thứ hai của Vu Phong: Long Nộ.
Khi sử dụng Long Nộ thì khả năng tấn công và phòng ngự của Vu Phong lập tức tăng vọt, các Hồn Kỹ khác cũng được phụ trợ tăng lên, Long Nhiệt trong nháy mắt tăng lên trăm độ khiến không khí xung quanh trở nên vặn vẹo.
Nam Môn Duẫn Nhi cũng phát động Hồn Kỹ thứ hai, Hồn Hoàn trăm năm màu vàng nhấp nháy, hai tay của nàng đưa lên đầu tạo thành hình chữ thập, ánh sáng xanh biếc lóe lên rồi ngưng tụ thành một lưỡi đao, hai tay vung về phía Vương Đông.
Vũ Hồn của Nam Môn Duẫn Nhi là Bích Ngọc Thanh Điểu, Hồn Kỹ thứ nhất là Bích Ngọc Đao, Hồn Kỹ thứ hai và Hồn Kỹ thứ nhất cùng kết hợp lại thành Bích Ngọc Trảm.
Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công lấy tốc độ và lực bạo kích làm chủ, uy lực của một chiêu này vô cùng kinh khủng. Ánh đao xanh biếc theo một đường cong tuyệt đẹp bắn về phía Vương Đông, chiêu này lại có thể tập trung công kích khiến đối phương không thể tránh né!
Hai Đại Hồn Sư được Thất Bảo Lưu Ly Tháp phụ trợ lại đồng thời xuất ra Hồn Kỹ thứ hai rõ ràng muốn một kích dứt điểm Vương Đông. Tiêu Tiêu và Hoắc Vũ Hạo sau đó tất nhiên không thể chống chọi được cả ba. Đây chính là ưu thế về tốc độ, cho dù đối phương biết trước hành động nhưng vẫn không thể theo kịp và bị áp chế.
Nhưng nhóm Hoắc Vũ Hạo không đứng yên chấp nhận thất bại, nếu là nhóm khác chắn chắn sẽ trở tay không kịp nhưng nhờ có Hoắc Vũ Hạo phụ trợ, ngay khi Nam Môn Duẫn Nhi vừa phát động thể công cả ba đã phán đoán được bước tiếp theo của đối phương.
So về tốc độ tất nhiên không thể theo kịp nên cả ba đều ứng phó theo cách khác nhau.
Ánh mắt Tiêu Tiêu ngưng tụ, hai tay đưa lên, khí chất toàn thân bống biến hóa, khuôn mặt cô bé trở nên dịu dàng. Ngay sau đó hai Hồn Hoàn màu vàng hóa thành một, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh xuất hiện trên đỉnh đầu, trên tay Tiêu Tiêu lại xuất hiện một ống tiêu màu ngọc bích.
Ngọc tiêu này rất dài, trên mặt có khảm hình Phượng Hoàng rất sống động. Nếu Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh có vẻ vô cùng trầm ổn thì ngọc tiêu trên tay Tiêu Tiêu lại có vẻ thần tiên xuất trần.
Hồn Hoàn của Tiêu Tiêu vừa xuất hiện lại lập tức sáng rực, tiếng tiêu êm tai cũng vang lên. Một vầng sáng xanh lấy Tiêu Tiêu làm trung tâm bắt đầu lan tỏa.
Bình luận truyện