Dẫu Ngươi Là Phế Vật

Chương 21: Đối mặt



Ăn xong cũng đã xế chiều, thời gian này Doanh Doanh nếu có Tô Trúc bên cạnh sẽ ngủ được không ai quấy rầy, không khác mấy thời khóa biểu chẳng qua bên cạnh có một mỹ nhân tỷ tỷ nữa mà thôi, cung nữ bên cạnh công chúa cũng thấy kỳ lạ, người tạo ra tuyệt phẩm lại như tiểu hài ăn xong rồi ngủ không thì chơi đùa thật không giống như suy nghĩ của bọn họ chút nào

Buổi đêm trời lạnh đi vào lúc 2h sáng, không khí đột nhiên xuống rất thấp, thấp như muốn đóng băng toàn bộ cả phủ, ấy vậy mà lại không có người nói gì, thất công chúa cảm thấy kỳ lạ bởi vì là ban đêm cung nữ đã đi ngủ rồi, lúc mở cửa phòng ra thì thấy Tô Trúc cầm theo một cây đèn, cả sân phía trước không hề có gió nhưng dưới đường đi dường như đã muốn đóng băng tất cả, Tô Trúc đưa cho công chúa một cái áo choàng:

- Cứ mặc vào đi, chúng ta đến nơi làm việc của muội ấy, hãy giữ vững tâm lý

Cả hai theo con đường càng lúc càng lạnh tiến đến nơi khuất có một căn phòng nằm trong đó với những đóm lửa màu lam đang làm sáng, tiếng mài chỉ nghe được khi còn cách phòng 3 bước, cả hai rất nhanh đi vào đóng cửa lại, giữa cái nhiệt độ giá băng này một cái bóng lưng nhỏ bé đang ngồi cùng cây đèn màu lam lơ lửng

Tô Trúc chỉ vào tảng băng trên bàn mà nói:

- Đó là băng hệ, cũng chỉ có muội ấy có thể đóng băng đến nhiệt độ như thế này, có lẽ đến vài năm sau vẫn chưa tan và nó chỉ tan theo ý của muội ấy

Vương Diễm Kiều nhìn tảng băng nhỏ trên bàn, cùng vô số những dụng cụ lớn nhỏ khá kỳ lạ chưa từng biết đến, nàng còn nhìn thấy những tia ánh sáng tỏa ra từ người của Doanh Doanh thể hiện sức mạnh của Lôi hệ, nàng có chút kinh ngạc bởi còn mạnh hơn cả cung nữ bên cạnh mình:

- Là tam hệ sao?

- Đúng vậy, băng hệ, hỏa hệ biến dị, cùng lôi hệ là sức mạnh của muội ấy, những đầu mũi tên được tạo ra chính là thứ đã thu hút công chúa đến đây, nhưng sức mạnh của muội ấy chỉ có thể thể hiện vào ban đêm và chúng ta chỉ có thể vào đây sau 2h nếu trước 2h nhất định sẽ bị đóng băng như tảng băng nhỏ đấy, nhìn kỹ một chút ... người thấy chứ ... mặt bàn đang dần đóng băng theo tảng băng đó

- Vậy tại sao mọi người lại nói muội ấy là phế vật?

- Vì ban ngày muội ấy không thể dùng được sức mạnh của mình, hay nói đúng hơn hiện muội ấy đang vướng phải một chuyện, là tâm bệnh ... mà chỉ có một người có thể tháo được thắt nút đó

- Là ai?

- Là người trên hòn đảo đó, tên là Vân, chuyến đi lần này tiểu nữ giấu muội ấy chính là muốn âm thầm mang muội ấy đến đó, để chữa khỏi cho muội ấy

- Quả thực đáng thương

- Muội ấy rất kiên cường, đủ mạnh mẽ để bảo vệ người khác nhưng còn bản thân muội ấy có lẽ thực sự chỉ có người tên Vân kia, mỗi tối từ chiếc nhẫn sẽ có giọng nói gọi tên muội ấy, rất đỗi tha thiết, bản thân tiểu nữ không rõ chuyện gì đã xảy ra nên đánh liều không nói cho muội ấy

- Bổn cung hiểu

Hai người đi đến gần để nhìn rõ hơn, Doanh Doanh đang dùng một con dao nhỏ tạo ra đầu mũi tên cứ vậy liên tục từ một tảng băng nhỏ tạo ra rất nhiều đầu mũi tên thế nhưng lại không hề giống như những mũi tên khác, thời gian không thể quá lâu nên cả hai chưa kịp biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra nhưng tất cả sẽ dừng lại để bí mất nhỏ ấy của riêng muội ấy.

Những ngày sau đó để chuẩn bị cho chuyến đi dài ngày sắp tới, cả những mũi tên quyền lực của Tô gia cũng đã sẵn sàng, chuyến đi này lại có thêm thất công chúa quyền lực nội cung đi cùng chuyến đi nói nguy hiểm cũng không hẳn nhưng nói là bình yên thì nhất định không, nào là đối thủ cạnh tranh nào là đối thủ cung cấm, tất cả dường như quyết định trên chuyến đi này

Ngày xuất phát, trong kiệu xe lớn bình thường chỉ có công chúa cùng cung nữ bên nhau nay xuất hiện hai người, Tô Trúc đang để Doanh Doanh gối đầu lên đùi mình nằm ngủ ngon lành

- Tô Trúc tiểu thư, muội ấy ...

- Công chúa đừng quá lo, muội ấy chỉ là đang nghỉ ngơi thôi, hôm qua lo lắng cho chuyến đi mà thời gian nghỉ ngơi hơi ít

- Vậy chúng ta sẽ phải mất mấy ngày để đến nơi đó

Tô Trúc mở ra bản đồ chỉ theo hướng đi;

- Chúng ta đi theo con đường này, đoạn đường này có khá nhiều ma thú nhưng riêng đoàn thương Tô gia đi đường này rất an toàn, công chúa an tâm tiểu nữ không thể để muội ấy xảy ra chuyện gì đâu

- Thật ?

Cả đoạn đường uốn lượn kỳ lạ nếu như để ý sẽ thấy dường như cả đoàn đã dính vào một thứ gì đó không có lối ra, Doanh Doanh nữa đêm tách ra khỏi đoàn lúc ẩn lúc hiện như một tia sáng mà chẳng ai cần phải để ý sử dụng Không hệ bóp méo đi cái thứ đó và lộ ra một khuôn mặt nữ nhân đối diện trước mặt, hai người thing lặng nhìn nhau

- Doanh sao lại có mặt ở đây?

Doanh Doanh không nói cứ nhìn thẳng vào đôi mắt kia không ngưng, nữ nhân kia khó hiểu đưa tay quơ trước mặt người, trong lúc không cảnh giác nhất bị tóm lấy cổ tay mà biến mất không hoá giải được đành phải sử dụng năng lực, hít thật sâu một hơi đem cả đoàn người đến đúng nơi lịch trình sẵn tiện vượt qua mấy cái bẫy cổ điển nhưng thiệt hại không nhỏ kia

Chào đón cả đoàn chính là nơi thuyền neo đậu không rõ vì sao mà có một con thuyền lớn đến đợi sẵn, hay nói đúng hơn Khôi Nhất cảm nhận được sức mạnh quen thuộc biết chắc người đợi cuối cùng đã trở về rồi nên ra lệnh mang thuyền đến đón, Lý Uyển Vân đứng trên mũi thuyền vừa nhưng thấy Doanh Doanh ngay lập tức dùng sức mạnh của phong hệ lao đến ôm chầm lấy người, Doanh Doanh không ngạc nhiên cho lắm cũng ra sức ôm lấy người kia

- Muội cuối cùng đã trở về

- Đúng vậy muội trở về rồi!

Khôi Nhất dẫn theo Khôi Yên đến bên cạnh, đứa nhóc nhỏ nhoi ngày nào đã ra dáng thiếu niên lại còn sức mạnh nữa, đoàn viên đúng là rất vui nhưng trong lòng Doanh Doanh đầy gánh nặng, đợi khi đã tâm tình đã lắng xuống mới có thể mở lời

- Vân tỷ Nhất nhi, thật sự ta đã ... đã không thể sử dụng năng lực được nữa

Cả hai kể cả Cổ Hà cũng tái mặt không tin vào tai mình, nhưng lúc này quả thực cảm nhận quá đối kinh ngạc, Doanh Doanh nói tiếp:

- Vậy nên sau này đành nhờ Cổ Hà tiên sinh lo lắng cho mọi người, ta bây giờ chỉ là một người không có năng lực mà thôi, không thể bảo vệ được ai cả sẽ là gánh nặng, ta đang hưởng ân huệ của Trúc tỷ, kẻ thù đã không còn ta cũng không lo lắng làm gì nữa

Chát ... tất cả chứng kiến trố mắt ra nhìn người tát là Lý Uyển Vân, nàng không chấp nhận Doanh Doanh của nàng suy sụp như vậy, sức mạnh của tiểu hôn phu không hề mất đi nhất định sẽ có cách khơi dậy, nàng tin điều đó, đôi mắt nàng hoang man nắm lấy bàn tay kia thật chặt tay còn lại chạm đến nơi kia vừa nhận cái tát mà nói:

- Tỷ không cho phép muội nói thêm bất cứ điều gì nữa, tỷ không cho phép muội rời khỏi tầm mắt của tỷ, tỷ không cho phép muội tự quyết định chuyện liên quan đến sinh mạng của muội, tỷ sẽ là nương tử của muội sẽ là người thay muội quyết định, bất cứ ai kể cả thần tiên cũng không được phép tước đoạt điều này khỏi tay tỷ ... Xin muội đừng biến tỷ thành con ngốc bị muội làm thành trò cười, Doanh làm ơn đi hãy để tỷ bảo vệ muội như lúc nhỏ hãy để tỷ che chở cho muội ... lúc đó có khác gì lúc này, ngọn lửa lam sắc đó có khác chi bây giờ, tỷ đã mạnh hơn đã có thể bảo vệ muội như lời tỷ đã hứa

Doanh Doanh nhìn đến viễn cảnh sẽ xảy ra mà gào thét, nữ nhân nói sẽ bảo vệ sẽ là nương tử của mình bây giò đã là phu nhân của người khác, bản thân không thể chen vào cuộc sống hai người được, bao nhiêu câu hỏi đành nuốt trọn vào trong, trên môi là nụ cười cay đắng ánh mắt buộc phải ly biệt:

- Chúng ta không thể bên cạnh nhau được nữa!

Câu nói này như sét đánh thẳng vào tim, trái tim dường như không thể đập được nữa, Lý Uyển Vân nàng không tin vào sự thật này mà ánh mắt đầy sự nghi hoặc nhưng người nàng chờ đợi:

- Doanh, muội đừng lừa dối tỷ

- Không đâu, Vân tỷ chiếc nhẫn này ông đã làm cho hai chúng ta vậy thì lúc này muội sẽ phá hủy nó, phá hủy đi hôn ước giữa hai chúng ta, muội không thể phá vỡ hạnh phúc của tỷ, không thể để vì muội mà hai người bất hoà

Cổ Hà thoát nghe đã hiểu chưa kịp chặn lại thì đã nghe chiếc nhẫn vỡ nát những thứ có trong niêm giới hiện ra, tất cả là những món đồ trân quý đối với Doanh Doanh và hơn hết có một thứ khiến tất cả kinh ngạc là một trái tim còn đang đập rất mãnh liệt, niêm giới vừa vỡ hiện ra trên tay chủ nhân

Doanh Doanh nhìn nó không vừa mắt thế nhưng không thể hủy nó, tất cả kinh ngạc và hơn hết Doanh Doanh lại trao trái tim đó cho Lý Uyển Vân

- Vân tỷ nếu như lần đó tỷ không cứu muội cũng không sống đến ngày hôm nay, lần này muội đem trái tim tuy nhất của muội cho tỷ, nếu tỷ muốn có thể kết liễu muội bất cứ lúc nào rồi hai người sẽ không còn trở ngại bên nhau nữa

Ting ... lần này đến lượt Khôi Nhất hiểu có thêm Tô Trúc cùng Vương Diễm Kiều hiểu ra nhưng hai bên hiểu cái ta khác nhau

Cổ Hà nhanh tay ra hiệu cho Khôi Nhất rất nhanh đã kết ấn mang trái tim ấy hoà vào cơ thể Lý Uyển Vân phá vỡ con đường không gian bước vào, bây giờ nếu như cách xa quá lớn thì Doanh Doanh sẽ trở nên khó khăn vô cùng

Khôi Nhất để lại một câu trước khi bất tỉnh vì phản hệ phá vỡ không gian này:

- Tỷ hiểu lần rồi, Vân tỷ chưa thành thân


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện