Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 89: Cùng Nhã Phi



Cơ Huyền thoát li khỏi phủ của Lôi Âu, bay về phủ của Nhã Phi lặng lẽ trốn vào phòng.

- Thật may mắn, không nghĩ thu hoạch được một tam phẩm dược sư, khôg những đột phá đấu khí mà năng lượng linh hồn cũng đột phá hiện giờ luyện chế ra đan dược tam phẩm cũng không thành vấn đề.

Cơ Huyền đang tính triệu hoán Cửu Dương Long đỉnh thì cảm nhận được điều bất thường. Cơ Huyền cảm thấy thân thể bắt đầu nóng lên, đầu óc không còn tỉnh táo, thân dưới bắt đầu " biến hoá ", cảm giác quen thuộc này giống như... trúng xuân dược. Nghĩ đến điều này tròng mắt co rút lại, xuân dược, sao có thể? Cơ Huyền vội vàng ngồi xuống, đấu khí lưu chuyển áp chế cái cảm giác này, sắc mặt Cơ Huyền thoạt đỏ thoạt trắng nhìn đủ doạ người.

- Hệ thống, rốt cuộc cơ thể ta đã sảy ra điều gì?

Cơ Huyền cắn răn hỏi hệ thống.

- Tinh. Hệ thống xem xét qua cơ thể của kí chủ thì tìm ra nguyên do....

Hệ thống máy móc trả lời Cơ Huyền. Cơ Huyền thấy hệ thống còn ngập ngừng thì tức giận tới ê cả răng.

- Mẹ nó, lúc nào rồi ngươi còn cố lộng huyền hư. Nói mau.

- Tinh. Hệ thống phát hiện ra trong cơ thể của kí chủ có sự xuất hiện của Âm Dương khí.

Hệ thống giọng nói vẫn máy móc.

Cơ Huyền nghe xong ngẩn người..... Âm Dương khí???. Hệ thống tiếp tục giải thích:

- Tinh. Âm Dương ở đây đương nhiên không phải thiên địa âm dương, mà là nam dương nữ âm, nói một cách hoa mỹ thì gọi là Âm Dương Lực, nói một cách khó nghe thì gọi là song tu lực. Mà người dùng lực lượng này tiến hóa bản thân nói một cách dễ nghe thì là hoan hỉ đại sư, khó nghe một chút gọi là oai môn tà đạo, mà khó nghe hơn nữa gọi là dâm tặc.

- Xem ra công pháp mà họ Lôi tu luyện có nguyên lí của sự trao đổi âm dương khí. Là một dạng song tu công pháp.... Nhưng về cơ bản là khá mờ nhạt có điều kí chủ một hơi thôn phệ một nhóm người Lôi gia, tích tiểu thành đại... Hiện giờ nó đang bạo phát ra gây ra tình trạng của kí chủ.

Hệ thống dứt lời thì Cơ Huyền chết lặng. Âm Dương khí, tức hiện tại Cơ Huyền đang trọng trạng thái phát tình sao? Cậu rít gào với hệ thống:

- Cái hệ thống trời đánh nhà ngươiiii... Ngươi biết công pháp Lôi gia đó có chứa âm dương khí vậy sao không cảnh cáo ta.

- Tinh. Kí chủ đâu hỏi.

Hệ thống rất vô tội nói.

Cơ Huyền muốn hộc máu, cậu đã quá mất cảnh giác rồi. Thời gian gần đây hệ thống không còn đào hố cho cậu nhảy nên Cơ Huyền đã buông lỏng.... Không ngờ lần này cái hố hệ thống đào lại vừa to vừa sâu như vậy:

- Mày lại hố tao.

Cơ Huyền cảm thấy thân thể ngày càng không ổn, cơ hồ áp chế đấu khí không có ích gì. Cái cảm giác này như liên tục thẩm thấu, gặm nhấm nội tâm cậu. Cảm giác ham muốn ngày càng mãnh liệt. Hiện này đành tạm thời bỏ qua hiềm khích, Cơ Huyền hỏi:

- Có cách để đẩy thứ âm dương khí đang tác quái ra khỏi cơ thể ta không?

- Tinh. Vô vọng thôi, hiện giờ âm dương khí này đã thấm nhuần vào kinh mạch của kí chủ, đồng hoá với đấu khí của kí chủ rồi.

Hệ thống khẳng định trắc nịch về suy nghĩ của Cơ Huyền là vô vọng.

- Tinh. Có điều hệ thống đã tìm ra ba lựa chọn cho kí chủ:

thứ nhất: ở đây có một khôi lỗi nữ rồi, hơn nữa dáng người cực phẩm, nếu kí chủ muốn phát tiết thì có thể thực hiện ngay.

thứ hai: có thể tuỳ tiện chọn một cô hầu ngoài kia, hệ thống nghĩ họ sẽ không phản đối nếu có lợi ích đủ lớn.

thứ ba: trực tiếp đi tìm Nhã Phi.

Cơ Huyền nghe tới mấy biện pháp của hệ thống trán nổi gân xanh. Làm chuyện đó với khôi lỗi của mình sao? Cơ Huyền không phải biến thái, dù dáng người nó có như nào thì khôi lỗi vẫn là khôi lỗi. Bắt người hầu mạnh mẽ làm rồi cho lợi ích bịt miệng, nói đùa đây là địa bàn của Nhã Phi ai biết tai mắt của nàng sắp xếp như nào. Còn tiến tới trực tiếp Nhã Phi, Cơ Huyền không nắm chắc cũng không dám.

Cơ Huyền đang vật lộn với cảm giác này, lí trí đang dần biết mất. Cơ Huyền sợ bản thân sẽ hoá thành cầm thú đi cưỡng h**p người khác mất.

Trong phòng không khí trầm mặc tới quỷ dị, bỗng vang lên tiếng gõ cửa. Cơ Huyền giọng nói khàn khàn có chút tức giận nói:

- Không tiếp bất cứ ai. Có gì thì mai nói.

- Cơ Huyền là ta đây, đệ có chuyện gì sao? Giọng đệ có vẻ lạ vậy.

Người gõ cửa phòng Cơ Huyền là Nhã Phi. Nhã Phi nghe thấy giọng Cơ Huyền có điểm lạ liền lo lắng hỏi, động tác đập cửa cũng mạnh hơn.

- Nhã Phi.... Không cần vào đây, ta không sao, không cần tiến vào.

Cơ Huyền nghe thấy giọng Nhã Phi thì trong lòng cũng nôn nóng, áp chế cực khổ... cắn răng đáp lại Nhã Phi.

Nhã Phi cảm thấy Cơ Huyền không cho nàng vào chắc chắn vì cậu có chuyện dấu. Nhã Phi biết Cơ Huyền sẽ tìm Lôi gia gây phiền toái, nàng biết bên cạnh cậu có đấu hoàng cường giả bảo vệ nhưng cho dù chỉ lỡ như, lỡ như Cơ Huyền vẫn bị thụ thương vẫn đủ khiến lo lắng.

Nhã Phi đập cửa dồn đập hơn, nàng đang tưởng tượng có lẽ vết thương của Cơ Huyền cực nặng nên Cơ Huyền mới dấu nàng. Ừ thì về cơ bản Nhã Phi không sai, " thương thế " của Cơ Huyền đúng là " nặng " mà nếu không được " chữa " kịp thì hỏng mất tương lai gia đình. Cuối cùng Nhã Phi không còn kiên nhẫn lùi lại phía sau một bước, kình lực tập chung ở ngọc thủ đánh tới. Kình khí mãnh liệt đánh lên trên cửa đánh bật cánh cửa không lồ ra. Nhã Phi vội vàng tiến vào nhìn thấy Cơ Huyền đang nhập thần tu luyện ở giữa phòng, sắc mặt liên tục biến đổi, thoặt trắng thoạt đỏ, cước bộ của nàng nhanh hơn tiến lại gần phía Cơ Huyền lo lắng hỏi:

- Ngươi không sao chứ? Vết thương nặng lắm sao?

Cơ Huyền đang chật vật áp chế dục hoả trong người thì cảm nhận được hương thơm quen thuộc. Hương thơm ngọt ngào quyến rũ này giống như tăng đổ rượu vào lửa, dục hoả bùng cháy một cách dữ dội, thoát khỏi sự không chế của Cơ Huyền. Cơ Huyền mở bừng mắt ra hướng về Nhã Phi, đôi mắt cậu đầy tơ máu hơn nữa ánh mắt hung hãn như muốn ăn thịt Nhã Phi vậy.

Nhã Phi bị ánh mắt Cơ Huyền nhìn đến có chút không tự nhiên muốn nói:

- Ngươi có gì.... Ưm.

Chưa kịp nói hết câu đã bị Cơ Huyền chặn lại, đôi môi đỏ kiều diễm của Nhã Phi bị Cơ Huyền hung hăng gặm lấy như nó là món mĩ vị nhân gian. Chiếc lưỡi của cậu lần mò cậy miệng của nàng hướng tới chiếc lưỡi mềm mại của nàng mà quấn chặt lấy. Cơ Huyền ra sức hôn, ra sức mút không một chút dịu dàng mà chỉ thấy sự hung hãn.

Nhã Phi bị Cơ Huyền tập kích bất ngờ chưa kịp phản ứng thì kiều đòn và cặp thỏ ngọc cũng bị xâm lấn. Khu vực nhạy cảm bị xâm xạm làm Nhã Phi hoàng hồn, nàng ra sức đẩy Cơ Huyền tách ra khỏi nàng nhưng nàng càng đẩy Cơ Huyền càng hung bạo hơn. Nhã Phi cảm thấy Cơ Huyền thực có chút lạ giống như ăn phải chất kích thích gì vậy, nàng cắn vào lưỡi của Cơ Huyền muốn dùng cách này để thoát khỏi nụ hôn.

Đau đớn từ miệng khiến Cơ Huyền thoát li nụ hôn, hơi thở dồn đập hướng tới Nhã Phi giọng nói đứt quãng:

- Mau.. Đi.. Khỏi.. Đây... Đi...

Nhã Phi nghe lời nói đứt quãng của Cơ Huyền liền biết cậu có chuyện rồi, muốn dò hỏi kĩ hơn thì Cơ Huyền lại một lần nữa mất lí trí. Hướng tới bờ vai tinh tế của Nhã Phi cắn tới, nhấm nháp. Hai cánh tay rất không an phận hướng tới hai bộ vị mẫn cảm cắn chặt không buông, chậm chí còn đang cào xé cẩm bào muốn giải thoát cho hai vị trí đó. Nhã Phi trong lòng ngổn ngang suy nghĩ, nàng đúng là thích Cơ Huyền nhưng nàng không nghĩ sẽ trao thân cho Cơ Huyền một mơ hồ không rõ ràng như. Nhã Phi như đã quyết chưởng lực ngưng tụ hướng tới ngực Cơ Huyền đánh bật cậu ra, sau đó thân ảnh yêu kiều thoắt biến mất ngọc thủ hướng tới mặt của Cơ Huyền tát mạnh.

- Toạc...

Cơ Huyền bị Nhã Phi đắc thủ đánh, chưởng thủ đánh vào ngực khiến cậu bật lui ra sau chỉ là lúc bị đánh bật ra tay của cậu vẫn đang nắm lấy cẩm bào của nàng nên tiện thể xé rách nó. Hiện giờ bộ cẩm bào quýt phái đã bị rách phất phần dưới cặp chân thon dài mĩ miều lộ ra, phần trên cũng lốm đốm vết rách lộ ra chiếc yếm như ẩn như hiện mê người. Chỉ là chưa kịp thưởng thức thì trên mặt Cơ Huyền đã nhận thêm một cái tát mạnh.

- Phanh.

Cái tát mạnh mới mỗi phát ra tiếng kiêu thanh thuý, làm dàn ra trắng nõn của Cơ Huyền hằn năm đầu ngón tay, thậm chí có chút rỉ máu. Nhưng đau đớn liên tiếp khiến một tia lí trí của Cơ Huyền thức tỉnh, cậu hét lên với Nhã Phi:

- Đừng lại gần đây, nàng mà lại gần ta sẽ không đảm bảo giữ được thanh tỉnh đâu. Mau nhân lúc ta còn kiểm soát được tâm trí nàng hay rời đi.

Nhã Phi nhận được lời nói không khác gì nàng suy đoán, nãng bỗng nở ra một nụ cười đầy quyến rũ. Hoá ra đúng là hắn thật sự bị cái gì đó kích thích dục vọng, hoá ra hắn cũng rất trân trọng mình nếu không hắn đã không đuổi nàng đi. Hoá ra nàng cũng có phần quan trọng trong trái tim hắn. Nhã Phi cũng không di độn nữa nhìn Cơ Huyền nhẹ hỏi:

- Tiểu đệ đệ... Ngươi có tình cảm với ta không?

- Nàng đi mau đi...

- Vậy hãy trả lời ta.

Cơ Huyền gấp tới độ điên rồi, nhưng thấy nàng vẫn cố chấp không chịu đi cuối cùng cậu đành gằn giọng nói:

- Có.. Tình.. Cảm.

Nghe được câu trả lời mình muốn Nhã Phi nhếch môi theo vòng cung mê người, đôi mĩ nhãn ầng ậng nước. Nàng tiến gần ra ngoài đóng lại cánh của phòng, chặn ngang cửa phòng sau đó lại từ từ di động về phía Cơ Huyền. Mỗi bước Nhã Phi liền cởi xuống một mảnh y phục, đến khi tới phía Cơ Huyền cả người nàng đã loã lồ không một mảnh vải tre thân. Mặt nàng đỏ lên như quả táo thu, khoé mắt ngượng ngùng tới chảy ra nước, dù nàng cả ngày bầy ra tư thế quyến rũ nhưng nàng vẫn là xử nữ hàng thật giá thật hiện giờ làm việc này đương nhiên có chút thẹn thùng:

- Không phải kiềm chế khổ cực nữa đâu.

Cơ Huyền như đứt đi sợi lí trí cuối cùng, nhanh chóng lao nhanh tới Nhã Phi như muốn ăn thịt nàng vậy. Nhã Phi thấy Cơ Huyền cuồng dã như vậy cũng không ngăn cản, kình phong đánh tan quần áo trên ngươi Cơ Huyền.

Cơ Huyền thở nặng nhọc, đầu óc mơ màng, dục hoả thiêu đốt. Một tay lần mò trên đôi ngọc nhũ của Nhã Phi, tay kia lần theo thế xuống tới hang động thần bí hướng tới.

Nhã Phi cũng không phản kháng mà mặc Cơ Huyền làm càn trên cơ thể nàng.

....

- Ưm..

Trong phòng truyền ra thanh âm thở dốc và rên rỉ mờ ám.

- Aaa

Thoáng sau, Nhã Phu kêu lên như khóc.

Ngọc thể hoàn mỹ của nàng trong đêm tối như ẩn như hiện, mười ngón tay bấu chặt lưng trần của Cơ Huyền, mặc cho Cơ Huyền rong ruổi.

Không rõ bao lâu trôi qua chỉ biết mặt trời đã dần thức dậy, tiếng động mở ám khiến người khác đỏ mặt cũng kết thúc. Hai thân ảnh trần trụi như cũ quấn chặt lấy nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện