Đấu Phá Thương Khung
Chương 40: Chấn động
Yên tĩnh, toàn trường yên tĩnh!
Tất cả ánh mắt, sau khi hơi ngẩn người, đều là ngốc trệ dừng trên tấm bia vừa lóe kim quang kia.
Trong khu của khách quý, không ngừng có tiếng chén trà rơi vỡ, đại biểu của các thế lực trong Ô Thản thành, giờ phút này, đều trợn mắt há hốc mồm, thần sắc không thể tin. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
Mục đích đến lần này của họ, là muốn xác định sự thực Tiêu Viêm có thật sự giống như lời đồn, trong một năm tăng lên bốn đoạn đấu khí không.
Mà tình huống ở đây biểu hiện ra, không chỉ làm bọn họ xác nhận được tính chân thật lời đồn, hơn nữa, còn vượt qua dự kiến của họ rất nhiều.
Một năm bốn đoạn đấu khí? Bây giờ hình như đã biến thành một năm năm đoạn đấu khí… Loại tốc độ tu luyện này, trong lòng mọi người, có duy nhất hai chữ để hình dung: Kinh khủng!
"Tiêu gia lần này phát tài rồi…" Trong khu khách quý, mọi người đều hít một hơi khí lạnh, trong lòng lẩm bẩm nói, một người tộc nhân trong một năm liêc tục tăng lên năm đoạn đấu khí, có thể tưởng tượng, tiền đồ sẽ sáng lạn như thế nào.
"Theo tốc độ tu luyện thế này, có lẽ… Không chừng mấy chục năm sau, Tiêu gia sẽ có một siêu cấp cường giả có cấp bậc đấu hoàng." Trong khu khách quý, mọi người nhìn nhau, trong lòng đều không hẹn mà cùng hiện lên một ý niệm đáng sợ trong đầu.
Đấu hoàng, chỉ cần bất kỳ một tiểu gia tộc nào ở Gia Mã đế quốc xuất hiện một cường giả cấp bậc đấu hoàng, vậy gia tộc này, bất kể nó thế nào, địa vị đều sẽ tăng lên, đến lúc đó, cho dù là tam đại gia tộc của Gia Mã đế quốc, cũng không dám quá đắc tội, dù sao, cường giả cấp bậc đấu hoàng, bên trong đế quốc, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa, mỗi người bọn họ đều có được phiên thiên đảo hải, lấy một địch vạn khả năng, không có một đế quốc nào có lí trí, sẽ dễ dàng đắc tội với một đấu hoàng cường giả!
Hơn ba trăm năm trước, đấu hoàng cường giả duy nhất của Gia Mã đế quốc, vì các nước bên cạnh phát động chiến tranh, làm những thân nhân khác của hắn bị chết, mà nổi giận, đơn thương độc mã đồ sát một vạn quân thiết kị tinh nhuệ của đối phương, lần đồ sát đó, máu chảy thành sông, hách hách hung danh, làm các nước khác chấn động.
Từ đó về sau, các đế quốc trên đấy khí đại lục, rất ít lựa chọn đắc tội một đấu hoàng cường giả! Bởi vậy, có thể thấy được, cường giả cấp bậc đấu hoàng, trên mảnh đại lục này, tột cùng có có bao nhiêu hung hãn.
Cũng vì vậy, khi mọi người nhìn thấy thiên phú mà Tiêu Viêm biểu hiện ra, đều là cực kỳ đố kị với Tiêu gia.
Trung ương của đài cao. Tiêu Chiến cũng bị mấy chữ to màu vàng trên tấm bia đâm vào mắt có chút phát tê, thật lâu sau, mới chậm rãi thở ra một hơi, đem ánh mắt vui mừng nhìn về phía thiếu niên mặc áo đen đứng trong sân, khẽ cười nói: "Việc đúng nhất ta làm trong cuộc đời này, chỉ sợ là không gây ra cách ngại gì giữa Viêm nhi và phụ thân như ta a…"
Làm phụ thân của Tiêu Viêm, Tiêu Chiến phi thường hiểu rõ tính cách của hắn, hắn bây giờ vẫn còn nhớ, đứa con mới sinh ra không lâu của mình năm đó, lạnh lùng bao nhiêu với mình, ánh mắt lạnh như băng kia, giống như đang nhìn một người lạ lẫm, mà không phải thân sinh phụ thân của hắn.
Nhưng hoàn hảo, cỗ lạnh lùng năm đó, tại sự quan tâm và sủng ái phát ra từ nội tâm của Tiêu Chiến, chậm rãi bị hòa tan đi…
Nhớ đến lãnh chiến (chiến tranh lạnh) của mình và tiểu gia hỏa trước đây, khóe miệng Tiêu Chiến tràn ra tiếu ý ôn hòa.
"Tiêu tộc trưởng, thiên phú tu luyện của Tiêu Viêm tiểu thiếu gia, thật sự làm cho người khác chấn động, Tiêu gia các ngươi, chỉ sợ lần này sẽ xuất hiện một cường giả không thể không nổi danh." Bên cạnh Tiêu Chiến, một đôi mỹ mâu của Nhã Phi nhìn chằm chằm thiếu niên áo đen trong sân, chiếc miệng hồng nhuận hé mở, cười khanh khách nói.
Tiêu Chiến cười to hai tiếng, đắc ý cùng hưng phấn trên khuôn mặt cơ hồ khó có thể che dấu, khách khí chắp tay với nhã nhi, làm như tùy ý thở dài:
"Nhã Phi tiểu thư quá khen, con đường tu luyện của tiểu gia hỏa này luôn trắc trở, ba năm trước hắn đã trải qua đả kích, ai cũng không rõ, loại biến cố này, có thể phát sinh lần nữa hay không, nếu lại có… Ai!"
Mỹ mâu mê người của Nhã Phi cong lên, vũ mị nhẹ giọng cười, thiên phú của Tiêu Viêm rốt cuộc có dài lâu hay chỉ thoáng hiện, nàng bây giờ cũng không biết, nàng chỉ quan tâm đến Tiêu Viêm bây giờ, có tiềm lực làm nàng xem trọng, vậy là đủ rồi.
Ánh mắt mê người khẽ lưu chuyển, trong lòng Nhã Phi đã quyết định, say này, qua lại nhiều hơn với Tiêu gia, tận lực giao hảo!
….
Dưới đài, Tiêu Ngọc khẽ nhếch miệng, hai má có chút cứng ngắt, giương mắt nhìn tấm bia, một lúc lâu sau, bộ ngực đầy đặn phập phồng một lúc, nàng cúi đầu, nói với Tiêu Ninh thần sắc khiếp sợ: "Ngươi không phải nói hắn mới bảy đoạn sao? Sao lại thăng cấp?"
Tiêu Ninh há miệng thở dốc, vô tội lẩm bẩm nói: "Tháng trước hắn mới bảy đoạn… Tháng này, hắn lại đột phá?"
"Một tháng từ bảy đoạn tăng lên tám đoạn, việc này sao có thể? Cho dù gia hỏa này hồi phục thiên phú trước kia, cũng không thể có tiến triển nhanh như vậy!" Tiêu Ngọc nhíu mày mắng, một năm năm đoạn đấu khí? Tiểu hỗn đản đáng chết, loại tốc độ này, quả thật có thể cùng yêu quái nữ nhân trong Già Nam học viện kia ganh đua.
"Ta sao biết được…" Tiêu Ninh cười khổ nói, ánh mắt lập tức nhìn về Huân Nhi đứng xa xa, cũng thấy rõ nàng đang nhìn chằm chằm thiếu niên đứng trên bục, với ánh mắt của hắn, không có nửa điểm phản ứng.
"Tên hỗn đản đáng chết!"
Bị nữ hài trong lòng vô thị như vậy, ngọn lửa ghen tuông trong lòng Tiêu Ninh, lại không hề dự liệu mãnh liệt bốc lên, hung hăng nhìn Tiêu Viêm, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi này, làm khuôn mặt hơi thanh tú của hắn, nhìn có chút hung ác.
Tất cả ánh mắt, sau khi hơi ngẩn người, đều là ngốc trệ dừng trên tấm bia vừa lóe kim quang kia.
Trong khu của khách quý, không ngừng có tiếng chén trà rơi vỡ, đại biểu của các thế lực trong Ô Thản thành, giờ phút này, đều trợn mắt há hốc mồm, thần sắc không thể tin. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
Mục đích đến lần này của họ, là muốn xác định sự thực Tiêu Viêm có thật sự giống như lời đồn, trong một năm tăng lên bốn đoạn đấu khí không.
Mà tình huống ở đây biểu hiện ra, không chỉ làm bọn họ xác nhận được tính chân thật lời đồn, hơn nữa, còn vượt qua dự kiến của họ rất nhiều.
Một năm bốn đoạn đấu khí? Bây giờ hình như đã biến thành một năm năm đoạn đấu khí… Loại tốc độ tu luyện này, trong lòng mọi người, có duy nhất hai chữ để hình dung: Kinh khủng!
"Tiêu gia lần này phát tài rồi…" Trong khu khách quý, mọi người đều hít một hơi khí lạnh, trong lòng lẩm bẩm nói, một người tộc nhân trong một năm liêc tục tăng lên năm đoạn đấu khí, có thể tưởng tượng, tiền đồ sẽ sáng lạn như thế nào.
"Theo tốc độ tu luyện thế này, có lẽ… Không chừng mấy chục năm sau, Tiêu gia sẽ có một siêu cấp cường giả có cấp bậc đấu hoàng." Trong khu khách quý, mọi người nhìn nhau, trong lòng đều không hẹn mà cùng hiện lên một ý niệm đáng sợ trong đầu.
Đấu hoàng, chỉ cần bất kỳ một tiểu gia tộc nào ở Gia Mã đế quốc xuất hiện một cường giả cấp bậc đấu hoàng, vậy gia tộc này, bất kể nó thế nào, địa vị đều sẽ tăng lên, đến lúc đó, cho dù là tam đại gia tộc của Gia Mã đế quốc, cũng không dám quá đắc tội, dù sao, cường giả cấp bậc đấu hoàng, bên trong đế quốc, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa, mỗi người bọn họ đều có được phiên thiên đảo hải, lấy một địch vạn khả năng, không có một đế quốc nào có lí trí, sẽ dễ dàng đắc tội với một đấu hoàng cường giả!
Hơn ba trăm năm trước, đấu hoàng cường giả duy nhất của Gia Mã đế quốc, vì các nước bên cạnh phát động chiến tranh, làm những thân nhân khác của hắn bị chết, mà nổi giận, đơn thương độc mã đồ sát một vạn quân thiết kị tinh nhuệ của đối phương, lần đồ sát đó, máu chảy thành sông, hách hách hung danh, làm các nước khác chấn động.
Từ đó về sau, các đế quốc trên đấy khí đại lục, rất ít lựa chọn đắc tội một đấu hoàng cường giả! Bởi vậy, có thể thấy được, cường giả cấp bậc đấu hoàng, trên mảnh đại lục này, tột cùng có có bao nhiêu hung hãn.
Cũng vì vậy, khi mọi người nhìn thấy thiên phú mà Tiêu Viêm biểu hiện ra, đều là cực kỳ đố kị với Tiêu gia.
Trung ương của đài cao. Tiêu Chiến cũng bị mấy chữ to màu vàng trên tấm bia đâm vào mắt có chút phát tê, thật lâu sau, mới chậm rãi thở ra một hơi, đem ánh mắt vui mừng nhìn về phía thiếu niên mặc áo đen đứng trong sân, khẽ cười nói: "Việc đúng nhất ta làm trong cuộc đời này, chỉ sợ là không gây ra cách ngại gì giữa Viêm nhi và phụ thân như ta a…"
Làm phụ thân của Tiêu Viêm, Tiêu Chiến phi thường hiểu rõ tính cách của hắn, hắn bây giờ vẫn còn nhớ, đứa con mới sinh ra không lâu của mình năm đó, lạnh lùng bao nhiêu với mình, ánh mắt lạnh như băng kia, giống như đang nhìn một người lạ lẫm, mà không phải thân sinh phụ thân của hắn.
Nhưng hoàn hảo, cỗ lạnh lùng năm đó, tại sự quan tâm và sủng ái phát ra từ nội tâm của Tiêu Chiến, chậm rãi bị hòa tan đi…
Nhớ đến lãnh chiến (chiến tranh lạnh) của mình và tiểu gia hỏa trước đây, khóe miệng Tiêu Chiến tràn ra tiếu ý ôn hòa.
"Tiêu tộc trưởng, thiên phú tu luyện của Tiêu Viêm tiểu thiếu gia, thật sự làm cho người khác chấn động, Tiêu gia các ngươi, chỉ sợ lần này sẽ xuất hiện một cường giả không thể không nổi danh." Bên cạnh Tiêu Chiến, một đôi mỹ mâu của Nhã Phi nhìn chằm chằm thiếu niên áo đen trong sân, chiếc miệng hồng nhuận hé mở, cười khanh khách nói.
Tiêu Chiến cười to hai tiếng, đắc ý cùng hưng phấn trên khuôn mặt cơ hồ khó có thể che dấu, khách khí chắp tay với nhã nhi, làm như tùy ý thở dài:
"Nhã Phi tiểu thư quá khen, con đường tu luyện của tiểu gia hỏa này luôn trắc trở, ba năm trước hắn đã trải qua đả kích, ai cũng không rõ, loại biến cố này, có thể phát sinh lần nữa hay không, nếu lại có… Ai!"
Mỹ mâu mê người của Nhã Phi cong lên, vũ mị nhẹ giọng cười, thiên phú của Tiêu Viêm rốt cuộc có dài lâu hay chỉ thoáng hiện, nàng bây giờ cũng không biết, nàng chỉ quan tâm đến Tiêu Viêm bây giờ, có tiềm lực làm nàng xem trọng, vậy là đủ rồi.
Ánh mắt mê người khẽ lưu chuyển, trong lòng Nhã Phi đã quyết định, say này, qua lại nhiều hơn với Tiêu gia, tận lực giao hảo!
….
Dưới đài, Tiêu Ngọc khẽ nhếch miệng, hai má có chút cứng ngắt, giương mắt nhìn tấm bia, một lúc lâu sau, bộ ngực đầy đặn phập phồng một lúc, nàng cúi đầu, nói với Tiêu Ninh thần sắc khiếp sợ: "Ngươi không phải nói hắn mới bảy đoạn sao? Sao lại thăng cấp?"
Tiêu Ninh há miệng thở dốc, vô tội lẩm bẩm nói: "Tháng trước hắn mới bảy đoạn… Tháng này, hắn lại đột phá?"
"Một tháng từ bảy đoạn tăng lên tám đoạn, việc này sao có thể? Cho dù gia hỏa này hồi phục thiên phú trước kia, cũng không thể có tiến triển nhanh như vậy!" Tiêu Ngọc nhíu mày mắng, một năm năm đoạn đấu khí? Tiểu hỗn đản đáng chết, loại tốc độ này, quả thật có thể cùng yêu quái nữ nhân trong Già Nam học viện kia ganh đua.
"Ta sao biết được…" Tiêu Ninh cười khổ nói, ánh mắt lập tức nhìn về Huân Nhi đứng xa xa, cũng thấy rõ nàng đang nhìn chằm chằm thiếu niên đứng trên bục, với ánh mắt của hắn, không có nửa điểm phản ứng.
"Tên hỗn đản đáng chết!"
Bị nữ hài trong lòng vô thị như vậy, ngọn lửa ghen tuông trong lòng Tiêu Ninh, lại không hề dự liệu mãnh liệt bốc lên, hung hăng nhìn Tiêu Viêm, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi này, làm khuôn mặt hơi thanh tú của hắn, nhìn có chút hung ác.
Bình luận truyện