Đấu Thần

Chương 546: Đầu Tư Nhập Phần



Biến cố bất thình lình sản sinh ra hai cực phân hoá cực kỳ rõ nét, loại biểu hiện sụp đổ của tứ đại gia tộc khiến Lý Dật vô cùng hưởng thụ. Còn người của Lý Minh tức thì không nhịn được hưng phấn kêu to:

- Thiếu chủ còn sống, thiếu chủ vô địch, thiếu chủ anh minh, thiếu chủ vạn tuế!

Khán giả bình thường trong sân không kìm được văng tục, kim tệ sắp tới tay đến cuối cùng lại biến mất!

- Chuyện này là thế nào? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Diệp gia chủ tái mặt, lớn tiếng chất vấn Hồng gia chủ. Sắc mặt Hồng gia chủ cũng không tốt hơn, đưa ánh mắt chuyển về phía Hồng Vũ.

- Hài nhi cũng không biết. Chẳng lẽ đêm hôm đó, không phải Hồng Dịch giết Lý Dật, mà là Lý Dật giết Hồng Dịch, sau đó sử dụng đấu kỹ dịch dung trà trộn vào nhà chúng ta!

- Đồ ngu!

Hồng gia chủ không nhịn được mắng to một câu, oán hận nói:

- Bây giờ còn chưa nhìn ra, Hồng Dịch này vừa mới bắt đầu chính là Lý Dật!

- Diệp gia chủ, Hồng gia chủ, vẫn nên suy nghĩ kế tiếp nên thế nào!

Tông gia chủ vẫn giữ được bình tĩnh, nhắc nhở.

- Lý Dật, khốn khiếp, tên khốn khiếp này, không chết là tốt nhất, ta nhất định phải tự tay giết ngươi!

Lý Nhiên nghiến răng nghiến lợi, trợn mắt tròn xoe.

- Khinh Vũ, Khinh Vũ, nàng đi đâu vậy! Đợi đã nào...!

Hồng Vũ chú ý tới Diệp Khinh Vũ đã lặng yên che mặt chạy như điên ra ngoài sân thi đấu.

Tứ đại gia tộc lập tức lâm vào hỗn loạn chưa từng có, trong tình cảnh hỗn loạn này muốn tìm ra đầu mối, bàn bạc đối sách có hiệu quả hiển nhiên là không thể. Đối lập với cảnh này, khi người chủ trì tuyên bố Lý Dật thắng trận, người của Lý Minh nhất thời không để ý nội vệ trong hoàng thất ngăn trở, xông vào sân thi đấu, hò hét tung Lý Dật lên cao.

Hơn mười ngày qua, u ám khi mất đi thiếu minh chủ đã đè nén ở Lý Minh quá lâu, tiền đồ phía trước đầy mù mịt, mặc dù trên danh nghĩa có minh chủ Lý Hàn tọa trấn, nhưng tâm tình bi quan tuyệt vọng vẫn đè nén trong lòng từng thành viên Lý Minh. Cho nên, khi Lý Dật xuất hiện với tình cảnh hí kịch như vậy trong đấu trường, người của Lý minh nhất thời đều trở nên có chút điên cuồng.

Đương nhiên, cao hứng nhất vẫn không ai qua được Lý Kỳ:

- Ha ha ha, phát tài rồi! Thiếu chủ, ta quá sùng bái ngài.

Lý Kỳ tin tưởng Lý Dật sẽ thắng được đấu, thắng được gần trăm triệu kim tệ, nhưng không ngờ lại thắng nhẹ nhàng như vậy, đứng trên đài 10 phút, sau đó nhẹ nhàng bóc một lớp mặt nạ, đã kiếm được trăm triệu, đừng nói là người bình thường, ngay cả gia tộc trung đẳng muốn nằm mơ cũng không dám mơ đến số tiền này.

Chỗ ngồi khách quý, cha con Cung thị lộ ra nụ cười duy nhất mười mấy ngày qua, sắc mặt Bách Phái lại có chút cổ quái, về phần Hải Hâm, thì thào nói:

- Đám ngu xuẩn tứ đại gia tộc này, ta biết ngay Lý Dật sẽ không chết dễ dàng như vậy. Hừ, hừ hừ!

Cung Bổn có chút ít giọng mỉa mai nói:

- Vậy Phong Hoàng đại nhân hi vọng Lý Dật chết đi sao?

- Tiểu tử Lý Dật này rất thông minh, quá thông minh. Chẳng lẽ đại hoàng tử các hạ không biết, càng là người thông minh, càng sống không lâu.

Cung Bổn không khách khí trả lời lại một cách mỉa mai:

- Khó trách Phong Hoàng đại nhân sống lâu như vậy.

- Ngươi......

- Hoàng nhi không được vô lễ! Phong Hoàng đại nhân, trận đấu hôm nay đến đây chấm dứt đi, nếu như không có chuyện gì khác, trẫm trở về tẩm cung nghỉ ngơi. Trận đấu Bắc Đấu tông chuẩn bị thật đặc sắc, quá đặc sắc!

Cung Đính Thiên tán dương chân thành, nghe thế nào vào tai Hải Hâm lại không thoải mái.

Nhìn thấy cha con Cung thị rời khỏi, Hải Hâm đưa ánh mắt về phía Ba Lâm:

- Ba lão quỷ, xem ra chúng ta chịu thiệt trên tay hắn cũng không tính oan, tiểu tử Lý Dật này, thật đúng là giảo quyệt!

- Phong Hoàng, nói chuyện chú ý một chút, Lý Dật bây giờ là Phó điện chủ của phân điện Thiên Phong Đấu Thần điện ta, danh vị còn nằm trên ta. Ngươi nói như vậy là khiêu khích Đấu Thần điện ta sao?

Hải Hâm âm trầm cười lạnh nói:

- Sau khi Đấu Thần điện lung lạc, cường giả hậu bối thật sự đã không biết xấu hổ đến tình trạng này, ngay cả chức vị Phó điện chủ cũng đưa cho hắn.

- Đây là chuyện của Đấu Thần điện ta, không cho phép người ngoài nhiều chuyện, không phục sao, được, hôm nay chúng ta quyết đấu đi!

- Ta sợ ngươi sao?

- Ba Lâm, Hải Hâm, xin tự trọng thân phận!

Bách Phái chậm rãi mở miệng:

- Chức vị phó điện chủ là Lý Dật dựa vào thực lực đạt được. Phong Hoàng, Hải Hoàng, hiện tại các ngươi dám nói nếu đơn thương độc mã chiến đấu sẽ là đối thủ của Lý phó điện chủ không?

Hải Hâm lập tức nghẹn lời, giao chiến với Lý Dật nhiều lần như vậy, khi hắn vẫn là Đấu Sư, mình không chiếm được ưu thế. Khi Lý Dật vừa mới đứng đây, Hải Hâm liền cảm nhận được khí tức Đấu Vương đỉnh phong của Lý Dật. Hải Hâm lại tự hỏi, xác thực không nắm chắc có thể chiếm được tiện nghi trong tay Lý Dật, cho dù phải chịu thiệt lớn, chỉ sợ không phải là chuyện ngoài ý muốn.

Trong đấu trường, Lý Dật sớm đã được người của Lý Minh vây chặt đường hoàng tiến về tổng bộ Lý Minh. Nếu như nói lúc trước trong đế đô còn có người không biết tiếng tăm của thiếu minh chủ Lý minh Lý Dật, vậy thì trải qua trận đấu mang tính hí kịch đến cực điểm này, Lý Dật đã thành cái tên mà tất cả mọi người ở đế đô đều biết.

Trở lại phòng nghị sự Lý Minh, người phụ trách chủ yếu sòng bạc và các phân nhánh Lý minh nghe tin chạy tới đã sớm tề tụ ở đại sảnh, Lý Hàn vui vẻ ngồi ở vị trí chủ tọa.

- Lý Kỳ, đánh cược hôm nay, chúng ta kiếm được bao nhiêu tiền?

Đợi tâm tình mọi người bình tĩnh lại, Lý Dật mới lớn tiếng hỏi.

- Một trăm triệu! Tròn 100 triệu! Thiếu minh chủ, không ngờ một ngày chúng ta kiếm lời được 100 triệu, ta có phải đang nằm mơ hay không, Tạ Vũ, đánh ta một quyền xem nào!

Tâm tình của Lý Kỳ đã gần đến giới hạn sụp đổ rồi.

- 100 triệu sao!

Lý Dật trầm tư, lại chuyển hướng hỏi Thời Lương:

- Lý Minh chúng ta hiện tại có bao nhiêu nhân mã?

- Nếu nòng cốt, có hơn năm ngàn người, toàn bộ là cường giả trên Đấu Giả. Nếu cộng thêm người bình thường phục vụ sòng bạc và làm việc lặt vặt ở các phân nhánh, thì có gần vạn người!

Nghe thấy báo cáo của Thời Lương, Lý Dật vẫn hơi sửng sốt, không ngờ trong mấy tháng ngắn ngủn, Lý minh đã phát triển đến trình độ này.

- Đem một trăm triệu kim tệ phát ra ngoài toàn bộ!

Thanh âm khi Lý Dật nói quyết định cũng không lớn, trong đại sảnh đột nhiên yên lặng, mọi người đều cho rằng lỗ tai của mình có vấn đề, sau đó trong đại sảnh bộc phát ra âm thanh trầm trồ khen ngợi vang trời. Một trăm triệu kim tệ, dù cho khấu trừ giao nộp cho hoàng thất một nửa, tiền còn thừa không sai biệt lắm đủ cho mỗi người bình quân một vạn kim tệ! Khí phách như vậy, thiếu minh chủ thật không phải người phàm!

Lý Dật rộng lượng như vậy, đương nhiên là có suy nghĩ của mình, tiền là cái gì, tiền là mây bay. Có người mới có tiền, có tiền mới có thể mời chào nhân tài và cường giả xuất sắc hơn, người keo kiệt vĩnh viễn không thành được đại sự. Nhưng số kim tệ này cũng không thể giải tán như vậy.

- Tuy nhiên số tiền này, tạm thời các ngươi không được lấy.

Lý Dật hơi có vẻ giội gáo nước lạnh:

- Đám tạp vụ phục vụ của các phân nhánh sòng bạc, mỗi người phát thêm nửa năm tiền lương. Số tiền còn lại, toàn bộ chia cho các huynh đệ, phương án phát tiền cụ thể sẽ do Thời Lương phụ trách. Nhưng số tiền này sẽ không phát đến tay các ngươi, mà xem như đầu tư nhập cổ phần, sau này sòng bạc Lý Minh chính là của mọi người rồi.

Những lời của Lý Dật, cho dù là Thời Lương thông minh cực độ, nhất thời cũng có chút không hiểu, dù sao loại thể chế kinh tế theo hình thức đầu tư cổ phần không phải người nào cũng lập tức hiểu được. Đám người còn lại càng không hiểu ra sao, ánh mắt nghi hoặc nhìn Lý Dật ngẩn người.

- Xin thiếu minh chủ chỉ rõ, chuyện đầu tư nhập cổ phần này rút cuộc là làm như thế nào?

- Rất đơn giản, ngươi tính trước xem, sòng bạc hiện tại có tổng cộng bao nhiêu tài sản, một kim tệ tính là một cổ phần, các huynh đệ chia được bao nhiêu kim tệ thì có bấy nhiêu cổ phần. Về sau lợi nhuận mỗi tháng ngoài tổng tài sản chính là lợi nhuận mỗi cổ phần, sau đó căn cứ các huynh đệ có bao nhiêu cổ phần chia hoa hồng là được!

Lý Dật quyết định bắt đầu từ giản lược, đương nhiên, doanh thu sòng bạc sau này không thể lấy ra toàn bộ chia hoa hồng, còn phải giữ vốn lưu động và dự toán đầu tư.

- Thiếu minh chủ.

Lý Kỳ bỗng nhiên nói:

- Nếu đã như vầy, tôi có thể lấy tiền tích góp của mình nhập cổ phần hay không?

Lý Dật sững sờ, Lý Kỳ này, phản ứng cũng quá nhanh nhạy, đầu óc kinh tế tiến hóa không thể xem thường! Lý Kỳ cũng bởi vì chủ quản sòng bạc, hiển nhiên biết rõ lợi nhuận của sòng bạc lớn thế nào, bỏ thêm một cổ phần, đến lúc đó dĩ nhiên có thể chia hoa hồng nhiều hơn.

Lý Dật mỉm cười, trả lời: - Đương nhiên là có thể. Thế nào, mọi người có ý kiến gì với phương thức phân công như vậy không?

Nghe thấy Lý Kỳ chủ động nhập cổ phần, những người khác cũng không ngu ngốc, lập tức biết rõ đầu tư nhập cổ phần tuyệt đối không phải chuyện gì xấu, vì vậy nhao nhao tỏ vẻ đồng ý.

Lý Dật làm ra một công ty cổ phần tập đoàn cá độ Lý Minh như vậy, thật ra không phải vì thỏa mãn lòng hư vinh làm một CEO. Mặc dù trước mắt Lý Minh có thanh thế to lớn, nhưng dù sao cũng là một đám ô hợp tập hợp lại trong một thời gian ngắn, bọn họ bỏ sức lực phục vụ Lý Minh chẳng qua là uy phục “Độc dược” mình cho bọn họ dùng. Nếu không có phương thức khác lung lạc những thế hệ Long Hổ, đến lúc đó một khi có biến cố gì, rất khó nói không phản bội, ép mình xuất ra cách điều chế giải dược.

Mặt khác, nhìn thấy thành viên Lý Minh mỗi tháng chia hoa hồng nhiều như vậy, Lý Dật cũng không tin những cường giả phục vụ cho tứ đại gia tộc không động tâm. Vì đem sức lực phục vụ tứ đại gia tộc, nhiều nhất chỉ là một con chó, mà ở Lý Minh, mỗi người đều là cổ đông của sòng bạc, là người hiểu chuyện, đương nhiên sẽ biết khác biệt trong đó.

Sau khi chuyện công ty cổ phần được tính toán xong, Lý Dật lại nói:

- Giải thi đấu tuyển chọn phò mã đã bắt đầu, phò mã này, bản thiếu gia đã quyết định rồi. Tứ đại gia tộc tuyệt đối sẽ không cam tâm để bản thiếu gia làm phò mã, cho nên mấy ngày này, trong đế đô chỉ sợ sẽ có chuyện lớn phát sinh, ngoại trừ các hoạt động hàng ngày duy trì sòng bạc, tất cả các huynh đệ đều phải chuẩn bị thật tốt cho ta, một khi tứ đại gia tộc có hành động gì kỳ lạ, cũng đừng trách Lý Minh ta không khách khí.

Tạ Vũ phụ họa nói:

- Trong đế đô, đã trải rộng các thế lực thân cận với tứ đại gia tộc đến từ đế quốc, tại hạ cũng cảm thấy, tứ đại gia tộc chỉ sợ đang có âm mưu lớn. Thiếu chủ yên tâm, nếu tứ đại gia tộc dám khiêu khích Lý Minh ta, bọn chúng đến một người chết một người, đến hai người chết hai người.

Lý Dật hừ lạnh một tiếng:

- Đợi người ta đến tận cửa khiêu khích chỉ sợ cũng không còn kịp nữa, Tạ Vũ, ngươi nên biết phong cách làm việc của bản thiếu gia, mọi thứ phải tiên hạ thủ vi cường!

- Ý tứ của thiếu chủ là?

Một tầng lãnh ý lạnh lẽo bỗng xuất hiện trên mặt Lý Dật, bên trong lãnh ý này lộ ra sát ý khiến các nòng cốt Lý Minh kinh hãi:

- Nếu đã biết rõ tứ đại gia tộc sẽ động thủ sau khi bản thiếu gia tranh tài, tại sao chúng ta lại cho bọn chúng cơ hội đó. Bản thiếu gia cho rằng, trong tứ đại gia tộc trước mắt, thực lực của Lý gia là yếu nhất, cho nên...... Tạ Vũ, ngươi biết nên làm gì rồi chứ!

Tạ Vũ ngược lại hít một luồng hơi lạnh, ở Thiên Phong đế quốc tứ đại gia tộc có uy vọng gì chứ, nếu người ta đánh đến tận cửa, vì sinh tồn mà đánh trả là đạo lý hiển nhiên, nhưng chủ động đi tiêu diệt người ta, lại là một chuyện khác.

- Tạ Vũ, thế nào, không có tự tin sao?

Lý Dật lại lộ vẻ tràn đầy tự tin nói.

- Thuộc hạ đã hiểu rõ, bảo đảm trước khi giải thi đấu kết thúc sẽ chuẩn bị thật tốt tất cả mọi việc!

Nếu thiếu chủ đã nói được thì nhất định sẽ được, không được cũng được, đây đã là tín niệm của bọn Lý Kỳ, Tạ Vũ.

<br

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện