Đế Bá - Lý Bát Dạ
Chương 40: Giao cấu thể
《 Thể Thư 》 có sáu chữ, mà mỗi một chữ đến cực điểm, thì có thể sinh ra hai loại Tiên thể thể thuật. Lý Sương Nhan trời sinh là Bích Thanh thể, đây là một trong hai mươi bốn Hoàng thể, nếu nàng muốn tu luyện thành Tiên thể, như vậy, bắt buộc phải tu "Giao Cấu thể" bên trong Thể Thư.
Mà "Giao Cấu thể", xuất phát từ chữ "Hiếp”, cực hạn chữ này sẽ diễn hoá ra hai đại Tiên thể chi thuật, theo thứ tự là "Giao Cấu thể" cùng "Song Phi Tiên thể"!
Tu luyện Giao Cấu thể, gần như có thể cưỡng hiếp vạn vật. Người tu luyện thể chất này, vạn vật không nhiễm, vạn pháp đều sợ hãi, tránh né. Có thể nói trên đời ít có công pháp nào tổn thương được Giao Cấu thể.
.....
"Oanh!"
Lúc này, Lý Bát Dạ bạo phát ra khí thế khủng bố, đại đạo áo nghĩa bùng nổ, tràn ngập khắp thiên địa.
Nếu là thay đổi một nam nhân khác, đang giao hoan với một vưu vật mê người như thế, nào còn quan tâm chuyện khác làm cái gì? Nam nữ hoan ái, là nhân tính trời sinh, một khi bị lạc vào rồi, khó có người có thể thoát ra được. Nhưng mà, chịc tâm của Lý Bát Dạ kiên định nhường nào, hắn vừa làm, vừa bình tĩnh câu thông âm dương, dựa theo pháp quyết của Giao Cấu thể bắt đầu truyền đại đạo áo nghĩa qua người Lý Sương Nhan.
Cảm giác được một cỗ lực lượng kinh khủng bắt đầu dung nhập cơ thể của mình. Lý Sương Nhan hoảng hốt, từ trong bể dục thanh tỉnh lại.
Nàng cảm giác được, cỗ lực lượng chí dương chí cương của hắn tràn qua, cùng lực lượng thủy nhũ của Bích Thanh thể giao dung. Năng lượng trong thể nội hai người, hình thành một vòng đại tuần hoàn quỷ dị, luân chuyển trong cơ thể không ngớt, càng lúc bạo phát ra lực lượng kinh khủng,...
Một lúc sau, Lý Bát Dạ thay đổi tư thế, tiếp tục ma sát, ra vào, truyền thụ toàn bộ pháp quyết cùng cảm ngộ tu luyện Giao Cấu thể cho Lý Sương Nhan.
Ưm!
Lý Sương Nhan rên rỉ, khoái cảm trên nhục thể lập tức như sơn băng hải tiếu đánh úp, khiến nàng thiếu chút nữa đánh mất tâm trí, trầm luân vào cảm giác tuyệt diệu không cách nào nói rõ kia.
Nhưng mà, Lý Sương Nhan thiên tư hơn người, chỉ sau một vài lần nhấp, nàng dần thích ứng, bắt đầu tìm hiểu, ghi nhớ Giao Cấu Tiên thể chi thuật.
Sau khi ghi nhớ tất cả, nội tâm Lý Sương Nhan kịch chấn, đây là thể thuật thâm ảo nhất thần bí nhất nàng tiếp xúc qua, coi như nàng là thiên tài, cũng vô pháp hiểu hết áo nghĩa ở trong đó.
May mắn là, Lý Bát Dạ vì nàng mà truyền vào áo nghĩa chung cực ảo diệu của "Giao Cấu thể".
Là thiên chi kiêu nữ, Thánh mệnh Hoàng thể, Lý Sương Nhan tuyệt đối là thiên tài số một số hai của Đại Trung Vực, nhưng nàng muốn tìm hiểu "Giao Cấu thể", cho dù mất trăm năm, ngàn năm, cũng không có thể ngộ chung cực áo nghĩa của thể thuật này, nhưng dưới sự giúp đỡ của Lý Bát Dạ, nàng bắt đầu tìm hiểu từ đơn giản đến phức tạp, từ cạn đến sâu!
Thời gian trôi qua, bên trong căn phòng, xuân sắc vô biên, tràn ngập mỹ lệ.
Một tháng sau, Lý Bát Dạ cùng Lý Sương Nhan chậm rãi mở mắt.
Lần này song tu mặc dù vẻn vẹn một tháng, nhưng nhục thân của Lý Sương Nhan lại tăng cường rất nhiều lần. Thân thể nàng như sáng lên, tỏa ra ánh sáng vô cùng thánh khiết, không bụi không bặm, siêu phàm thoát tục, tựa như mọc cánh thành tiên.
Lúc này, Lý Sương Nhan thở hổn hến, như con mèo nhỏ nằm cuộn tròn trong lòng Lý Bát Dạ, bàn tay nhỏ bé xoa xoa ngực hắn.
- Thể thuật ta đã giảng giải cho nàng, còn chân chính lĩnh ngộ bao nhiêu, vẫn là phải do chính mình tu hành.
Lý Bát Dạ ôn nhu, nói với Lý Sương Nhan.
Lý Sương Nhan xoa loạn, vừa đùa nghịch như một tiểu cô nương, vừa hỏi:
- Thể thuật này xuất phát từ Thể Thư?
Lý Bát Dạ gật đầu, nói ra:
- Cái này chỉ một mình nàng biết, hiểu chưa?
Lý Sương Nhan nhẹ nhàng gật đầu, nàng cảm thấy bất khả tư nghị, nhìn Lý Bát Dạ:
- Nhưng, ta, ta nghe nói 《 Thể Thư 》 đã sớm không xuất thế trên trăm vạn năm! Thậm chí chưa từng nghe nói có người từng chiếm được Thiên Thư!
Cửu Đại Dâm Thư, Cửu Đại Dâm Bảo, là tồn tại tối chung cực của thế gian, đối với tu sĩ, không có đồ vật nào trân quý hơn hai thứ này.
Nhưng mà, vạn cổ đến nay, chưa từng có người chiếm được một quyển trong Cửu Đại Dâm Thư, từng chiếm được một bảo trong Cửu Đại Dâm Bảo. Vạn cổ đến nay, tất cả tu sĩ đều cho rằng, Cửu Đại Dâm Thư, Cửu Đại Dâm Bảo chẳng qua là một số người bịa đặt ra, thế gian căn bản không tồn tại loại vật này.
- Chuyện này có gì kỳ quái.
Lý Bát Dạ ung dung cười nói:
- Sau Thác Hoang thời đại, 《 Thể Thư 》 liền biến mất, không xuất hiện tại nhân gian!
Từ khi Lý Bát Dạ trộm được《 Thể Thư 》, hắn liền đem giấu đi. Không còn ai thấy Thể Thư xuất hiện trên thế gian.
Nếu như không phải Lý Bát Dạ truyền cho nàng Giao Cấu thể, Lý Sương Nhan cũng sẽ không tin tưởng, một tiểu nam nhân mười bốn tuổi, chưởng quản Thể Thư tiên thuật? Chuyện này mà đồn ra bên ngoài, chỉ sợ, tất cả mọi người trên thế gian cho rằng Lý Bát Dạ khoác lác.
Mà "Giao Cấu thể", xuất phát từ chữ "Hiếp”, cực hạn chữ này sẽ diễn hoá ra hai đại Tiên thể chi thuật, theo thứ tự là "Giao Cấu thể" cùng "Song Phi Tiên thể"!
Tu luyện Giao Cấu thể, gần như có thể cưỡng hiếp vạn vật. Người tu luyện thể chất này, vạn vật không nhiễm, vạn pháp đều sợ hãi, tránh né. Có thể nói trên đời ít có công pháp nào tổn thương được Giao Cấu thể.
.....
"Oanh!"
Lúc này, Lý Bát Dạ bạo phát ra khí thế khủng bố, đại đạo áo nghĩa bùng nổ, tràn ngập khắp thiên địa.
Nếu là thay đổi một nam nhân khác, đang giao hoan với một vưu vật mê người như thế, nào còn quan tâm chuyện khác làm cái gì? Nam nữ hoan ái, là nhân tính trời sinh, một khi bị lạc vào rồi, khó có người có thể thoát ra được. Nhưng mà, chịc tâm của Lý Bát Dạ kiên định nhường nào, hắn vừa làm, vừa bình tĩnh câu thông âm dương, dựa theo pháp quyết của Giao Cấu thể bắt đầu truyền đại đạo áo nghĩa qua người Lý Sương Nhan.
Cảm giác được một cỗ lực lượng kinh khủng bắt đầu dung nhập cơ thể của mình. Lý Sương Nhan hoảng hốt, từ trong bể dục thanh tỉnh lại.
Nàng cảm giác được, cỗ lực lượng chí dương chí cương của hắn tràn qua, cùng lực lượng thủy nhũ của Bích Thanh thể giao dung. Năng lượng trong thể nội hai người, hình thành một vòng đại tuần hoàn quỷ dị, luân chuyển trong cơ thể không ngớt, càng lúc bạo phát ra lực lượng kinh khủng,...
Một lúc sau, Lý Bát Dạ thay đổi tư thế, tiếp tục ma sát, ra vào, truyền thụ toàn bộ pháp quyết cùng cảm ngộ tu luyện Giao Cấu thể cho Lý Sương Nhan.
Ưm!
Lý Sương Nhan rên rỉ, khoái cảm trên nhục thể lập tức như sơn băng hải tiếu đánh úp, khiến nàng thiếu chút nữa đánh mất tâm trí, trầm luân vào cảm giác tuyệt diệu không cách nào nói rõ kia.
Nhưng mà, Lý Sương Nhan thiên tư hơn người, chỉ sau một vài lần nhấp, nàng dần thích ứng, bắt đầu tìm hiểu, ghi nhớ Giao Cấu Tiên thể chi thuật.
Sau khi ghi nhớ tất cả, nội tâm Lý Sương Nhan kịch chấn, đây là thể thuật thâm ảo nhất thần bí nhất nàng tiếp xúc qua, coi như nàng là thiên tài, cũng vô pháp hiểu hết áo nghĩa ở trong đó.
May mắn là, Lý Bát Dạ vì nàng mà truyền vào áo nghĩa chung cực ảo diệu của "Giao Cấu thể".
Là thiên chi kiêu nữ, Thánh mệnh Hoàng thể, Lý Sương Nhan tuyệt đối là thiên tài số một số hai của Đại Trung Vực, nhưng nàng muốn tìm hiểu "Giao Cấu thể", cho dù mất trăm năm, ngàn năm, cũng không có thể ngộ chung cực áo nghĩa của thể thuật này, nhưng dưới sự giúp đỡ của Lý Bát Dạ, nàng bắt đầu tìm hiểu từ đơn giản đến phức tạp, từ cạn đến sâu!
Thời gian trôi qua, bên trong căn phòng, xuân sắc vô biên, tràn ngập mỹ lệ.
Một tháng sau, Lý Bát Dạ cùng Lý Sương Nhan chậm rãi mở mắt.
Lần này song tu mặc dù vẻn vẹn một tháng, nhưng nhục thân của Lý Sương Nhan lại tăng cường rất nhiều lần. Thân thể nàng như sáng lên, tỏa ra ánh sáng vô cùng thánh khiết, không bụi không bặm, siêu phàm thoát tục, tựa như mọc cánh thành tiên.
Lúc này, Lý Sương Nhan thở hổn hến, như con mèo nhỏ nằm cuộn tròn trong lòng Lý Bát Dạ, bàn tay nhỏ bé xoa xoa ngực hắn.
- Thể thuật ta đã giảng giải cho nàng, còn chân chính lĩnh ngộ bao nhiêu, vẫn là phải do chính mình tu hành.
Lý Bát Dạ ôn nhu, nói với Lý Sương Nhan.
Lý Sương Nhan xoa loạn, vừa đùa nghịch như một tiểu cô nương, vừa hỏi:
- Thể thuật này xuất phát từ Thể Thư?
Lý Bát Dạ gật đầu, nói ra:
- Cái này chỉ một mình nàng biết, hiểu chưa?
Lý Sương Nhan nhẹ nhàng gật đầu, nàng cảm thấy bất khả tư nghị, nhìn Lý Bát Dạ:
- Nhưng, ta, ta nghe nói 《 Thể Thư 》 đã sớm không xuất thế trên trăm vạn năm! Thậm chí chưa từng nghe nói có người từng chiếm được Thiên Thư!
Cửu Đại Dâm Thư, Cửu Đại Dâm Bảo, là tồn tại tối chung cực của thế gian, đối với tu sĩ, không có đồ vật nào trân quý hơn hai thứ này.
Nhưng mà, vạn cổ đến nay, chưa từng có người chiếm được một quyển trong Cửu Đại Dâm Thư, từng chiếm được một bảo trong Cửu Đại Dâm Bảo. Vạn cổ đến nay, tất cả tu sĩ đều cho rằng, Cửu Đại Dâm Thư, Cửu Đại Dâm Bảo chẳng qua là một số người bịa đặt ra, thế gian căn bản không tồn tại loại vật này.
- Chuyện này có gì kỳ quái.
Lý Bát Dạ ung dung cười nói:
- Sau Thác Hoang thời đại, 《 Thể Thư 》 liền biến mất, không xuất hiện tại nhân gian!
Từ khi Lý Bát Dạ trộm được《 Thể Thư 》, hắn liền đem giấu đi. Không còn ai thấy Thể Thư xuất hiện trên thế gian.
Nếu như không phải Lý Bát Dạ truyền cho nàng Giao Cấu thể, Lý Sương Nhan cũng sẽ không tin tưởng, một tiểu nam nhân mười bốn tuổi, chưởng quản Thể Thư tiên thuật? Chuyện này mà đồn ra bên ngoài, chỉ sợ, tất cả mọi người trên thế gian cho rằng Lý Bát Dạ khoác lác.
Bình luận truyện