Đệ Nhất Kiếm Thần
Chương 12265
Diệp Huyên bay đi cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt người bí ẩn. Y xoay lại, nện một quyền vào Diệp Huyên.
Diệp Huyên đáp trả bằng một đường kiếm.
Hàng triệu thanh kiếm Nhân Gian hội tụ bên trong kiếm Thanh Huyên, tỏa ra kiếm quang chói lòa nhấn chìm cả chân trời.
Ầm!
Người bí ẩn và Diệp Huyên đồng thời lui bước.
Y nhìn hắn chằm chằm, đang muốn tiếp tục ra tay thì lại thấy hàng loạt đường đạn laser lao tới.
Người bí ẩn biến sắc, vội la lên: “Mở trận pháp!"
Uỳnh!
Vừa dứt lời, đã có vô số tia sáng vàng phun ra từ lốc xoáy đen.
Diệp Huyên nheo mắt, lùi về sau để kéo giãn khoảng cách.
Đấu pháp ấy à, vẫn nên để phú bà ra tay.
Bởi vì so đấu pháp chính là so tiền của!
Mấy thứ trận pháp này của Thần Linh cũng đốt tiền dữ lắm!
Laser và ánh sáng điên cuồng đối chọi nhau khiến toàn thể thế giới Hư Chân đều run bần bật như gặp phải địa chấn khổng lồ.
Sắc mặt nhóm Diệp Huyên đanh lại.
Phải công nhận trận pháp của Thần Linh có thể chịu được đạn laser của Tần Quan đã là vô cùng kinh khủng.
Bỗng nhiên, Tần Quan búng tay một cái: “Bắn”.
Bắn?
Những người có mặt đều nhíu mày.
Bắn cái gì?
Người bí ẩn bên kia cũng dại ra.
Chỉ thấy Tần Quan vừa dứt lời, những chiến hạm sau lưng nàng ta cấp tốc lùi về.
Khi còn chưa ai hiểu đầu cua tai nheo gì, đồng tử Người bí ẩn bỗng rụt lại khi thấy thời không trước mặt nứt toác ra, để một thứ khổng lồ đen kịt nảy ra.
"Thứ gì đây?!"
Người bí ẩn kinh hãi.
Bùm!!
Một khắc sâu, một đám mây hình nấm ùn ùn dâng lên. Từng đợt khí như gió táp gạt phăng hết từ laser đến ánh sáng vàng, cũng bao trùm thấy vô số Thần Linh trong nháy mắt.
Nhóm Diệp Huyên thì không ngừng chạy thục mạng.
Cách đó không xa, Thần Điện Hư Chân đã không còn trận pháp cũng hóa thành cát bụi trong nháy mắt.
Diệp Huyên và những người khác chạy chừng cả triệu trượng mới dám dừng lại, khi thấy một vùng đen nhánh trước mặt thì ai nấy đều dại ra.
Vô Biên Chủ lắp bắp: “Ban nãy... là thứ gì?"
Diệp Huyên lắc đầu.
Hắn chỉ biết là thứ phú bà vừa nghiên cứu ra.
Uy lực mạnh vãi cả linh hồn!
Diệp Huyên đáp trả bằng một đường kiếm.
Hàng triệu thanh kiếm Nhân Gian hội tụ bên trong kiếm Thanh Huyên, tỏa ra kiếm quang chói lòa nhấn chìm cả chân trời.
Ầm!
Người bí ẩn và Diệp Huyên đồng thời lui bước.
Y nhìn hắn chằm chằm, đang muốn tiếp tục ra tay thì lại thấy hàng loạt đường đạn laser lao tới.
Người bí ẩn biến sắc, vội la lên: “Mở trận pháp!"
Uỳnh!
Vừa dứt lời, đã có vô số tia sáng vàng phun ra từ lốc xoáy đen.
Diệp Huyên nheo mắt, lùi về sau để kéo giãn khoảng cách.
Đấu pháp ấy à, vẫn nên để phú bà ra tay.
Bởi vì so đấu pháp chính là so tiền của!
Mấy thứ trận pháp này của Thần Linh cũng đốt tiền dữ lắm!
Laser và ánh sáng điên cuồng đối chọi nhau khiến toàn thể thế giới Hư Chân đều run bần bật như gặp phải địa chấn khổng lồ.
Sắc mặt nhóm Diệp Huyên đanh lại.
Phải công nhận trận pháp của Thần Linh có thể chịu được đạn laser của Tần Quan đã là vô cùng kinh khủng.
Bỗng nhiên, Tần Quan búng tay một cái: “Bắn”.
Bắn?
Những người có mặt đều nhíu mày.
Bắn cái gì?
Người bí ẩn bên kia cũng dại ra.
Chỉ thấy Tần Quan vừa dứt lời, những chiến hạm sau lưng nàng ta cấp tốc lùi về.
Khi còn chưa ai hiểu đầu cua tai nheo gì, đồng tử Người bí ẩn bỗng rụt lại khi thấy thời không trước mặt nứt toác ra, để một thứ khổng lồ đen kịt nảy ra.
"Thứ gì đây?!"
Người bí ẩn kinh hãi.
Bùm!!
Một khắc sâu, một đám mây hình nấm ùn ùn dâng lên. Từng đợt khí như gió táp gạt phăng hết từ laser đến ánh sáng vàng, cũng bao trùm thấy vô số Thần Linh trong nháy mắt.
Nhóm Diệp Huyên thì không ngừng chạy thục mạng.
Cách đó không xa, Thần Điện Hư Chân đã không còn trận pháp cũng hóa thành cát bụi trong nháy mắt.
Diệp Huyên và những người khác chạy chừng cả triệu trượng mới dám dừng lại, khi thấy một vùng đen nhánh trước mặt thì ai nấy đều dại ra.
Vô Biên Chủ lắp bắp: “Ban nãy... là thứ gì?"
Diệp Huyên lắc đầu.
Hắn chỉ biết là thứ phú bà vừa nghiên cứu ra.
Uy lực mạnh vãi cả linh hồn!
Bình luận truyện