Đệ Nhất Kiếm Thần
Chương 12419
Tên này một khi đã buông bỏ thì còn thần nào gánh nổi!
Lúc này, phía xa có một ánh sáng trắng xuất hiện, ba người nhìn về phía ánh sáng trắng kia!
Vũ Trụ Chi Linh nhẹ giọng nói: “Đến rồi!”
Chư Thần Vực!
Chư Thần Vực.
Sau khi đi xuyên qua ánh sáng trắng, ba người Diệp Huyên đi tới một vùng đám mây, trong đám mây phía cuối tầm mắt có một toà đại điện sừng sững, đại điện nguy nga lộng lẫy, vô cùng sang trọng.
Trên cửa đại điện có ba chữ to: Chư Thần Điện.
Vũ Trụ Chi Linh cất lời: “Lát nữa nhớ phải khiêm tốn đấy!”
Diệp Huyên nhìn về phía Vũ Trụ Chi Linh: “Có tiền bối bảo vệ, chúng ta không sợ!”
Vũ Trụ Chi Linh đen mặt: “Ngươi đừng có gây chuyện!”
Diệp Huyên cười khẽ, không nói gì.
Đương nhiên hắn không đến đây để gây chuyện, cũng không phải để ra vẻ, mà là đến gặp những Vũ Trụ Chi Linh này!
Đối với chúng sinh trong vũ trụ, những Vũ Trụ Chi Linh này cũng giống như Thần Linh vậy!
Dù sao, bọn họ muốn huỷ diệt một vũ trụ cũng là chuyện quá dễ dàng!
Hơn nữa, rất nhiều sinh linh cũng không biết đến sự tồn tại của bọn họ.
Lúc này, thời không phía xa đột nhiên nứt ra, sau đó, một người đàn ông trung niên xuất hiện, lúc nhìn thấy Diệp Huyên và Tần Quan, người đàn ông thoáng sửng sốt: “Các ngươi…”
Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Vũ Trụ Chi Linh, chắp tay cười nói: “Vũ Thần!”
Vũ Trụ Chi Linh cũng chắp tay: “Mâu Thần, đã lâu không gặp!”
Mâu Thần cười nói: “Đúng thế!”
Dứt lời, ông ta nhìn thoáng qua Diệp Huyên và Tần Quan: “Hai vị này là?”
Vũ Thần đáp: “… Bạn của ta!”
Mâu Thần gật đầu: “Được, đi thôi, chúng ta vào trong điện nói chuyện!”
Vũ Thần gật đầu.
Mọi người đi vào trọng điện, nơi này rất rộng, có mười hai cái ghế, mà bên trong đã có ba người, hai nam một nữ!
Ba người nhìn thoáng qua Vũ Thần và Mâu Thần, sau đó thì nhìn Diệp Huyên và Tần Quan, thấy hai người, cả ba đều sửng sốt!
Rõ ràng là rất bất ngờ!
Vũ Thần chắp tay, sau đó dẫn Diệp Huyên và Tần Quan đi sang một bên, y vung tay áo, bên cạnh ghế của y xuất hiện thêm hai cái ghế mới.
Đương nhiên không thể để Kháo Sơn Vương đứng rồi!
Tên này thù dai lắm!
Diệp Huyên và Tần Quan ngồi xuống, Diệp Huyên nhìn ba người phía xa, sau đó hỏi: “Vũ Thần, bọn họ là ai thế?”
Lúc này, phía xa có một ánh sáng trắng xuất hiện, ba người nhìn về phía ánh sáng trắng kia!
Vũ Trụ Chi Linh nhẹ giọng nói: “Đến rồi!”
Chư Thần Vực!
Chư Thần Vực.
Sau khi đi xuyên qua ánh sáng trắng, ba người Diệp Huyên đi tới một vùng đám mây, trong đám mây phía cuối tầm mắt có một toà đại điện sừng sững, đại điện nguy nga lộng lẫy, vô cùng sang trọng.
Trên cửa đại điện có ba chữ to: Chư Thần Điện.
Vũ Trụ Chi Linh cất lời: “Lát nữa nhớ phải khiêm tốn đấy!”
Diệp Huyên nhìn về phía Vũ Trụ Chi Linh: “Có tiền bối bảo vệ, chúng ta không sợ!”
Vũ Trụ Chi Linh đen mặt: “Ngươi đừng có gây chuyện!”
Diệp Huyên cười khẽ, không nói gì.
Đương nhiên hắn không đến đây để gây chuyện, cũng không phải để ra vẻ, mà là đến gặp những Vũ Trụ Chi Linh này!
Đối với chúng sinh trong vũ trụ, những Vũ Trụ Chi Linh này cũng giống như Thần Linh vậy!
Dù sao, bọn họ muốn huỷ diệt một vũ trụ cũng là chuyện quá dễ dàng!
Hơn nữa, rất nhiều sinh linh cũng không biết đến sự tồn tại của bọn họ.
Lúc này, thời không phía xa đột nhiên nứt ra, sau đó, một người đàn ông trung niên xuất hiện, lúc nhìn thấy Diệp Huyên và Tần Quan, người đàn ông thoáng sửng sốt: “Các ngươi…”
Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Vũ Trụ Chi Linh, chắp tay cười nói: “Vũ Thần!”
Vũ Trụ Chi Linh cũng chắp tay: “Mâu Thần, đã lâu không gặp!”
Mâu Thần cười nói: “Đúng thế!”
Dứt lời, ông ta nhìn thoáng qua Diệp Huyên và Tần Quan: “Hai vị này là?”
Vũ Thần đáp: “… Bạn của ta!”
Mâu Thần gật đầu: “Được, đi thôi, chúng ta vào trong điện nói chuyện!”
Vũ Thần gật đầu.
Mọi người đi vào trọng điện, nơi này rất rộng, có mười hai cái ghế, mà bên trong đã có ba người, hai nam một nữ!
Ba người nhìn thoáng qua Vũ Thần và Mâu Thần, sau đó thì nhìn Diệp Huyên và Tần Quan, thấy hai người, cả ba đều sửng sốt!
Rõ ràng là rất bất ngờ!
Vũ Thần chắp tay, sau đó dẫn Diệp Huyên và Tần Quan đi sang một bên, y vung tay áo, bên cạnh ghế của y xuất hiện thêm hai cái ghế mới.
Đương nhiên không thể để Kháo Sơn Vương đứng rồi!
Tên này thù dai lắm!
Diệp Huyên và Tần Quan ngồi xuống, Diệp Huyên nhìn ba người phía xa, sau đó hỏi: “Vũ Thần, bọn họ là ai thế?”
Bình luận truyện