Đế Quân

Chương 1082: Thanh Đế (2)



Thần Dạ ngạc nhiên không dứt, đường đường là Thanh Đế, là một trong mấy vị Đại Đế ít ỏi, không nghĩ tới nói chuyên cư nhiên lại .... thẳng thắn như thế.

- Ta tiêu dao tự tại, du lịch thiên hạ, Tà Đế hắn mặc dù Đế uy không thể chống, Tà Đế điện càng là vô địch ở trong thiên địa, ta tự nguy nga, bọn họ không đến trêu chọc ta, cần gì phải quản tớ chuyện của bọn họ, thiên địa thương sinh, ha hả.

Thanh Đế cười mà nói:

- Trong thiên địa còn nhiều hạng người vô tình vô nghĩa, đã chết liền chết, cùng ta có quan hệ gì đâu.

- Vậy tiền bối cuối cùng tại sao lại đáp ứng Cổ Đế, cuối cùng đánh một trận với Tà Đế.

Tính tình của Thanh Đế như thế nào, Thần Dạ thật sự không biết, bất quá lấy nhân vật bậc này như lão, liền không thể nào nói ra những lời nói dối này, cái này không cần thiết, đó là ném mất thân phận không duyên cớ.

Mà những lời như vậy cũng là có thể nghe ra, Thanh Đế nhưng là tính tình trung nhân, thích gì làm đó, lấy thực lực cùng tính cách của lão quả quyết sẽ không chịu ảnh hưởng bởi người khác.

Nghe vậy, Thanh Đế cười khổ một tiếng, nói:

- Bởi vì một chữ ---- Tình!

- Tình!

Thần Dạ tò mò nhìn đạo thân ảnh hư huyễn kia, lúc này trong thần sắc của Thanh Đế để lộ ra khiến cho người biết, mặc dù vẫn lạc ngàn vạn năm, phần nhớ thương cùng tư niệm kia ở trong lòng lão đều là chưa từng có chút yếu bớt.

Người si tình như thế để cho Thần Dạ động dung.

Sau khi im lặng một lát, Thanh Đế nói:

- Cái gọi là đại nghĩa, cái gọi là Thiên địa thương sinh, ha hả, kỳ thật thì chính thức có được thần tâm tư này, bốn người chúng ta chỉ có Cổ Nhất.

- Chỉ có hắn mới ôm lấy an nguy cùng gánh chịu phần trách nhiệm kia của thiên địa thương sinh, ta, Huyền Đế muội tử cùng với Bạch lão, hoặc là bởi vì tình, hoặc nhân thế mà lâm vào, bất quá...

Thần sắc của Thanh Đế nghiêm túc, nói:

- Nhưng bất kể là như thế nào, đối với một phần tình cảm này của Cổ Nhất, chúng ta đều là tràn đầy bội phục trong lòng, tiểu hữu, vì thiên địa thương sinh không chỉ có riêng là một cái khẩu hiệu mà thôi.

- Nếu không phải chân tâm thành ý, nếu chiếm được thiên đạo lực cũng căn bản không cách nào luyện hóa.

- Cũng chính là cái nguyên nhân này, trận đại chiến kia, Cổ Đế làm tiên phong, ba người chúng ta bất quá là phụ trợ mà thôi, cho nên Cổ Đế mới vẫn lạc triệt để nhất, trong chuyện này cũng là có nhân tố hắn thẹn với chúng ta ở trong đó.

Nghe xong lời nói này, Thần Dạ nhướng mày nói:

- Tiền bối, có phải nguyên nhân bởi vì Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, Cổ Để mới phải gánh vác như vậy hay không?

- Nga, vì sao ngươi hỏi như vậy?

Thanh Đế hỏi.

Thần Dạ nó:

- Hiện tại theo ta được biết, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, Cổ Đế cũng không phải là chủ nhân thứ nhất của bọn họ, ta từng đi qua Chúng Thần chi mộ.

Trong ánh mắt hư ảo của Thanh Đế nhất thời có thần thái không giống như dĩ vãng lóe ra, một lát sau thở dài nói:

- Xem ra, trong những năm này thành tựu mà ngươi thu hoạch được đã rất không nhỏ, đúng vậy, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện có sứ mạng cùng trách nhiệm thủ hộ thiên địa, bất luận kẻ nào nhận được bọn nó, nhất định phải gánh chịu phần sứ mạng cùng trách nhiệm này.

- Tiểu hữu, bất kể trong lòng ngươi có cam tâm tình nguyện hay không, đây cũng là sự thật, trừ phi ngươi xác định ngươi có thể không chút nào thương nhớ mà bỏ qua cho bọn nó.

Thần Dạ chậm rãi lắc đầu nói:

- Tiền bối, từ lúc vừa mới bắt đầu ta cũng đã nói, bởi vì đủ loại nguyên nhân, giữa ta cùng với Cổ Đế điện thế tất chỉ có một phương có thể còn sống ở trên thế gian này, điểm này không thể sửa đổi.

Thanh Đế thản nhiên nói:

- Nhưng Long tổ nói cũng không sai, không có đầy đủ để cho ngươi trưởng thành, thiên đạo lực sẽ là đường tắt duy nhất giúp ngươi ở trong thời gian ngắn nhất đạt tới loại tình trạng này.

Thần Dạ nhất thời trầm mặc lại.

Thanh Đế hướng về phía Thần Dạ phất phất tay, sau đó cười nói:

- Tiểu hữu, ngươi có muốn biết hay không, năm đó ở bên trong bốn vị Đại Đế, Cổ Nhất là bởi vì trách nhiệm cùng sứ mạng, Bạch lão là bởi vì thế, ta cùng Huyền Đế muội tử tại sao phải đồng ý không?

- Tiền bối không phải đã nói, là một cái chữ tình sao?

Thần Dạ hỏi ngược lại.

- Đích xác là chữ tình, nhưng ngươi vẫn là không biết, là loại tình gì?

Thanh Đế lại hỏi.

Thần Dạ lắc đầu, mặc dù trong lòng có chút hiểu được, cũng không nói, đây là chuyện cũ thương tâm.

- Huyền Đế muội tử là vì Cổ Nhất, mà ta, là vì Huyền Đế muội tử!

Thanh Đế một tiếng ảm đạm, sau đó khôi phục như cũ nói:

- Tiểu hữu, ngươi nên hieur được, thiên hạ đại thế, có lúc không phải chúng ta có thể thao túng, sẽ phát sinh chuyện gì, bất luận kẻ nào đều không thể nắm trong tay, không sai, ngươi giống với ta, muốn cũng chỉ là bình an của người ở bên cạnh mình, nhưng mà một cái chữ tình dính líu đến quá nhiều, như thế nào đoạn tuyệt.

- Đến cuối cùng ngươi thế tất sẽ liên lụy vào trong đó, đã như vậy liền chủ động đón nhận liền tốt, vừa có thể để cho mình có hi vọng, vừa không để cho người quan tâm ngươi vì ngươi mà lo lắng, như vậy chẳng phải là kết quả tốt nhất sao?

- Còn có một điểm, có lẽ chỉ khi ngươi thân ở trong đó mới có thể phát giác.

Thanh Đế nghiêm mặt nói:

- Thời điểm ngươi đối mặt với Tà Đế, ngươi hiểu được rất rõ ràng, thiên địa thương sinh này, ngươi không cách nào dứt bỏ được.

- Vì sao?

Thần Dạ nhất thời ngưng thanh hỏi.

- Đợi ngươi một ngày kia, thời điểm đối mặt với Tà Đế, ngươi liền sẽ minh bạch!

Thanh Đế cười một tiếng, chợt hướng Long tổ nói:

- Long tổ, đem chỗ tốt trước đó ngươi muốn cấp cho tiểu hữu, hiện tại cho hắn đi!

Nghe vậy, Thần Dạ lập tức nói:

- Thanh Đế tiền bối, điều kiện của Long tổ, ta cũng không có đáp ứng.

Thanh Đế cùng Long tổ nhất thời đều bật cười không dứt, chỗ tốt bực này đổi lại là những người khác chỉ sợ gật đầu đến cái gì cũng không biết, hết lần này đến lần khác tiểu gia hỏa này ngược lại là không đem nó coi thành chuyện gì to tát, mà là chặn lại cái yêu cầu này, thế đạo này thật sự là có ý tứ.

Bất quá cũng nhất định phải có loại chuẩn mực này liền tính tình không thay đổi, nếu không mà nói, Tà Đế cũng không phải là loại người lòng mang may mắn dám có đảm lượng đi đối mặt.

- Ngươi cái tiểu gia hỏa này thật đúng là giống tính tình của ta, chỉ tiếc ngươi như thế nào lại là đệ tử của gia hỏa Cổ Nhất kia, chuyện tốt này cư nhiên cũng bị hắn đoạt đi mất, thật đúng là không phục a!

Thanh Đế phất phất tay nói:

- Nên nói, chúng ta đều đã nói cho ngươi, kỳ thật những lời chúng ta nói với ngươi đều là nói nhảm, ngươi có Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, trách nhiệm cùng sứ mạng kia ngươi không chạy thoát đi đâu được, cho nên thiên địa thương sinh... Quên đi, không ép buộc, dù sao đến cuối cùng ngươi cũng sẽ rõ ràng, như vậy là đủ rồi!

- Long tổ, ngươi bắt đầu đi!

- Tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện