Đế Quân

Chương 1184: Phá kén mà ra (1)



Nhưng mà còn không đợi những khí tức hoang vu này tới gần Thần Dạ, một đạo hào quang cực kỳ sáng ngời phô thiên cái địa tuôn ra ngoài, mặt ngoài thân thể của hắn trực tiếp hình thành áo giáp lôi đình, lực lượng bá đạo ngăn cản khí tức hoang vu đều ngăn ở bên ngoài.

Nhưng mà lúc này thi triển ra cũng làm cho sắc mặt Thần Dạ trở nên tái nhợt rất nhiều, vận dụng lực lượng linh hồn lực và không ngừng tiêu hao huyền khí cũng không phải Thần Dạ có thể tiếp nhận được ở nơi đây.

Áo giáp lôi điện hình thành, một đạo bóng dáng hư ảo từ trong mi tâm của Thần Dạ đi ra, thoáng cái không gian chỉ có khí tức hoang vu và lực lượng linh hồn đã có thêm sinh cơ bàng bạc.

Dưới sinh cơ tràn ngập này, Thần Dạ có thể cảm ứng được khí tức hoang vu đầy trời đã nhạt đi một ít.

Bóng dáng hư ảo vừa xuất hiện, tự nhiên là bản thể đại địa bổn nguyên, nó xuất hiện không phải giúp không gian này có sinh cơ đơn giản như vậy.

Thời điểm không gian tràn ngập sinh cơ bàng bạc, một màn phát sinh trên người Thần Dạ trở nên quan trọng.

Rất nhiều sinh cơ không ngừng hóa khí tức hoang vu.

Nếu như chỉ đuổi khí tức hoang vu ra khỏi cơ thể, điều này hiển nhiên là không đủ, khắp nơi cũng toàn là khí tức này, dùng khí tức hoang vu đáng sợ đều dễ dàng tiến vào trong người Thần Dạ, khi đó sẽ tái diễn chuyện vừa rồi, Thần Dạ không muốn tiếp tục như vậy, bị vây ở đây.

Như vậy phải phá vỡ khốn cục, Thần Dạ lúc này suy nghĩ phải đồng hóa khí tức hoang vu, như vậy Thần Dạ làm không được. Chỉ cần khí tức hoang vu biến mất, biến mất vĩnh cửu, nghĩ đến như vậy cũng đủ khiến chưởng khống giả linh hồn giới xuất hiện, hoặc là có thêm trải nghiệm mới.

Sâu trong phía chân trời, hư ảo gương mặt khổng lồ chậm rãi hiện ra lần nữa, cảm ứng được sinh cơ khổng lồ như vậy, sự tồn tại của nó hoàn toàn trái ngược với không gian nơi đây, mặc dù chỉ tồn tại tạm thời nhưng nó cũng rất khác thường.

- Đây là khí tức đại địa bổn nguyên, tiểu gia hỏa vận khí không tệ, rõ ràng có được vật thần kỳ như vậy. Nhưng mà vẫn còn chưa đủ, tiểu gia hỏa, ngươi cũng nên bày tất cả ra trước mặt bổn tọa đi.

Lúc này sinh cơ mất đi ôn hòa ngày xưa, trở nên cực kỳ cuồng bạo, sinh cơ bao phủ khí tức hoang vu, mặc dù không có nhìn thấy đồng hóa bằng mắt thường, nhưng bằng cảm giác cũng có thể cảm thấy chúng không ngừng đồng hóa với nhau.

Hơn mười phút đồng hồ lặng lẽ trôi qua, dùng Thần Dạ làm trung tâm, khí tức hoang vu trong phạm vi mười thước biến mất không thấy gì nữa, có khí tức sinh cơ bao phủ thì khí tức hoang vu không thể vào, không gian nho nhỏ này biến thành khu vực an toàn của Thần Dạ.

Tự nhiên như vậy còn xa xa không đủ, mà đại địa bổn nguyên dường như đồng hóa một ít khí tức hoang vu, do đó đạt được một ít chỗ tốt, nó cũng bắt đầu làm việc không mệt mỏi.

Nhưng mà cử động này cũng chính là Thần Dạ cam tâm tình nguyện nhìn thấy, chỉ có xua tán khí tức hoang vu ở một khu vực, khiến chúng nó biến mất vĩnh viễn, động tĩnh to lớn như vậy là Thần Dạ muốn thấy.

Nhưng hắn ý thức được bây giờ không phải như vậy, ít nhất trạng thái trong người khiến Thần Dạ chú ý.

Đối với biến hóa trong người Thần Dạ cũng không có lo lắng nhiều, hắn tin tưởng đại địa bổn nguyên chi lực và lực lượng lôi đình trợ giúp, đồng hóa cả thế giới này có lẽ với đại địa bổn nguyên cần thời gian quá dài và độ khó thật lớn, nhưng làm một phương thanh tĩnh thì có thể làm được.

Bởi vậy sau khi đóng ý thức trong người lại, Thần Dạ dứt khoát tiến vào trạng thái tu luyện, hắn biết rõ cho dù có một không gian yên tĩnh cũng không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể làm được.

Ông!

Thần Dạ vừa nghĩ như vậy, chuẩn bị muốn đi vào trong tu luyện, đột nhiên một đoàn năng lượng tinh thuần rót vào trong người của hắn, lập tức hắn cảm thấy năng lượng tinh thuần nyaf sinh ra biến hóa to lớn với Thần Dạ.

Sau khi vận chuyển trong kinh mạch, Thần Dạ liền cảm giác được tất cả năng lượng huyền khí của bản thân trong đan điền giống như đã bị dẫn dắt, không bị khống chế, từ trong đa điền lao ra ngoài, sau đó phóng thẳng tới đoàn năng lượng không rõ này.

Thần Dạ kinh cả kinh!

Nhưng lượng tinh thuần tiến vào khiến năng lượng bản thân chú ý tới, cần phải làm chính là luyện hóa năng lượng mới này thành của mình, sau đó dung nhập vào trong đan điền biến thành huyền khí của bản thân.

Mà loại luyện hóa này cần chính là huyền khí bản thân, thế nhưng mà không thể chờ đợi được thì nói không qua a?

Hơn nữa thời điểm một đám năng lượng này chạm vào huyền khí, cảm giác quen thuộc tràn ngập nội tâm Thần Dạ, một đám năng lượng này chứa đầy khí tức hoang vu.

Rõ ràng đây là năng lượng bị đại địa bổn nguyên đồng hóa qua!

Nhưng mà một đám năng lượng hoang vu này toàn bộ huyền khí phải xuất động, có thể nghĩ nó cường hãn cỡ nào, khó trách thời điểm đại địa bổn nguyên rời khỏi thân thể đi đối phó khí tức hoang vu, ý thức của hắn bị phong tỏa lại.

Đây là không muốn hắn cảm ứng được bên ngoài, giúp mình toàn tâm toàn ý đi luyện hóa năng lượng hoang vu bị đồng hóa.

Phanh!

Huyền khí bàng bạc không ngừng va chạm với năng lượng hoang vu, năng lượng hoang vu dù chỉ một đám nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, nó áp chế toàn bộ huyền khí của Thần Dạ.

- Luyện cho ta!

Cơ hồ tất cả huyền khí hóa thành lực cắn nuốt quỷ dị, hình thành lỗ đen đáng sợ hấp thu toàn bộ năng lượng hoang vu, sau đó cường lực luyện hóa chúng.

Giờ khắc này Thần Dạ không có chút chần chờ và lưu thủ, bởi vì trong lòng của hắn rất rõ ràng, đây chỉ là bắt đầu, nương theo đại địa bổn nguyên không ngừng đồng hóa khí tức hoang vu, sẽ có càng ngày càng nhiều năng lượng hoang vu rót vào trong người của hắn.

Thần Dạ phải nhanh chóng luyện hóa toàn bộ năng lượng hoang vu trong người, phải thích ứng với nó, bằng không sau khi có nhiều năng lượng hoang vu rót vào trong người của hắn, thân thể của hắn có lẽ có đại địa bổn nguyên bảo vệ và thân thể cường đại nên không có chuyện gì.

Nhưng khi đó huyền khí trong người chắc chắn sẽ bị khí tức hoang vu chiếm cứ và hút đi, kết quả này càng thêm đáng sợ, trong thân thể không có năng lượng thuộc về mình, đây không thể nghi ngờ là một hồi tai nạn.

Nhưng mà năng lượng hoang vu cường đại vượt xa ý liệu của Thần Dạ, do lực cắn nuôt hình thành hắc động, năng lượng hoang vu giống như cá gặp nước, không quan tâm hắc động cắn nuốt, hơn nữa sau khi luyện hóa chúng, từng đạo khí tức hoang vu càng không bị hấp lực hạn chế, lặng lẽ tiến vào người của hắn.

Thân thể Thần Dạ không ngừng run rẩy, khí tức hoang vu cường đại hắn từng cảm thụ qua, hiện tại có khí tức hoang vu uy lực không kém tràn vào người, thân thể cốt cách thậm chí kinh mạch bắt đầu có dấu hiệu héo rút.

Thời điểm năng lượng hoang vu không ngừng lan tràn, tuy nó cũng chưa hấp thu sinh mệnh lực lần nữa, có thể bởi vì là bị đồng hóa mà biến thành năng lượng tinh thuần, cộng thêm bản thân nó cường đại, lực trùng kích không phải chuyện đùa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện