Đế Quân
Chương 1229: Đế Hoàng cung mở ra (1)
Thần Dạ không khỏi lại hỏi:
- Tại sao phải trước tiên mở ra Đế Hoàng cung, còn có ngươi có chuyện gì tại sao hiện tại không nói cho ta biết?
- Ha hả, nếu bây giờ nói rồi, tâm tư của ngươi sẽ không đặt ở trên Đế Hoàng cung!
Người trẻ tuổi cười nói:
- Đế Hoàng cung này mặc dù ta không có đi vào, bất quá đối với các ngươi bây giờ mà nói lại có chỗ tốt rất lớn. Co nên bất kể chuyện gì cũng để sau rồi lại nói.
Lần này người trẻ tuổi không để cho Thần Dạ có nửa điểm cơ hội phản bác, vung tay lên, cỗ khí thế kia áp chế mọi người ở phía dưới trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, sau đó nói ra:
- Đế Thích Thiên, các ngươi có thể mở ra Đế Hoàng cung rồi!
Đế Hoàng cung, rất nhiều người đều rất cần, ở tất cả người Dạ Minh nơi này, một chút lực hấp dẫn cũng không có, bọn họ nhanh chóng xông lên không trung, đem Thần Dạ cùng Diệp Thước bốn người bao phủ lại, hơn nữa Thiết Dịch Thiên đem hai người Diệp Thước cùng Thần Dạ lại càng ôm chặt lấy.
Trong mấy năm này, hắn thiếu chút nữa liền mất đi hai vị huynh đệ!
- Các gươi không có chuyện gì, thật tốt qua!
Thiết Dịch Thiên nói chuyện, đồng thời cỗ sát ý thao thiên không áp chế nổi kia oanh ra một cái, bạo dũng ở trên bầu trời.
- Đừng nóng vội!
Thần Dạ vỗ vỗ bả vai của Thiết Dịch Thiên một cái, mặc dù hắn không rõ ràng lắm trong những năm này xảy ra chuyện gì, nhưng cũng hiểu được những chuyện đã phát sinh nhất định có liên quan tới Liễu chi nhất tộc.
- Liền chờ đến sau chuyện của Đế Hoàng cung sẽ hảo hảo tính toán sổ sách với bọn họ đi!
Ánh mắt chiếu đi xa, lãnh liệt chi ý cực đoan kia để cho đám người Liễu Phá Phong cũng nhịn không được mà trái tim băng giá...
- Lăng Vân...
- Lão tổ!
Tránh ánh mắt của Thần Dạ, Liễu Phá Phong thần sắc băng hàn, truyền âm nói:
- Sau khi tiến vào Đế Hoàng cung, chỉ cần có cơ hội, những người trẻ tuổi kia, tận lực giết!
Liễu Lăng Vân lập tức hồi đáp:
- Lão tổ, đám người Ngao Thiên tất cũng sẽ tiến vào Đế Hoàng cung, sợ rằng cơ hội hạ thủ của chúng ta sẽ không quá nhiều, hơn nữa Thần Dạ kia cùng với người nữ tử vốn là truyền nhân Đại Đế ở bên trong Đế Hoàng cung chỉ sợ phải càng thêm như cá gặp nước.
Nghe vậy, Liễu Phá Phong nghiêm nghị quát nhẹ:
- Đế Hoàng cung này mặc dù Ngao Thiên kia cũng sẽ đi vào, nhưng lại làm sao có thể quen thuộc bằng lão phu được, ở trong đó có một chút cơ quan thủ đoạn các ngươi hẳn còn không có nắm trong tay, về phần truyền nhân Đại Đế, vô số năm trôi qua, chúng ta tiến vào nhiều lần, những ý thức kia còn có thể lưu lại bao nhiêu, Lăng Vân, Vô Cụ...
Phía trên bầu trời, hai mắt của người trẻ tuổi kia bỗng nhiên lạnh lại, một lát sau ánh mắt từ trên thân đám người Liễu Phá Phong thu hồi, thản nhiên nói:
- Đế Hoàng cung có thể mở ra rồi!
Liễu Lăng Vân cùng Thiên Vô Cụ không dám chậm trễ, thân ảnh nhanh chóng lướt động, xuất hiện ở giữa không trung, chiếm cứ hai địa phương Tây, Bắc.
Một lát sau, Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần cũng là đi tới giữa không trung, đứng ở hai phương hướng Đông, Nam.
Chợt hai tay của bốn người cùng lúc mà động, bên trong mi tâm của riêng mình, ấn ký giống nhau chậm rãi hiện ra, cả phiến hư không vì vậy mà bắt đầu trở nên run rẩy.
Kèm theo ấn ký xuất hiện, bốn đạo quang mang chói mắt cũng từ trong ấn ký bộc phát ra, những quang mang này quanh quẩn ở trên bầu trời, đan xen vào với nhau, tựa hồ hóa thành một phương đại trận vô cùng khổng lồ.
Ở dưới quang mang không ngừng tràn ngập, phương đại trận kia dần dần trở nên rõ ràng có thể để cho mắt thường rõ ràng nhìn thấy, cùng lúc đó liền là có thêm một đạo khí tức vô cùng cường đại từ trong đại trận này xông ra.
- Nhưng khí tức năng lượng này...
Nơi xa, ánh mắt của người trẻ tuổi kia nhẹ nhàng lóe lên một cái, nói:
- Khó trách có thể tạo ra được tứ đại siêu cấp thế lực, khó trách nhiều năm như vậy đều có thể che chở cho tứ đại siêu cấp thế lực, chỉ tiếc những năng lượng này lại không thể tương dung làm một thể, nếu không, liền là ta cũng phải vì đó mà động tâm.
- Như thế cũng tốt, để cho mấy tiểu tử kia hảo hảo tu luyện một phen, cho nhanh chóng sớm đến trợ giúp ta.
Năng lượng huyền khí của bốn người Đế Thích Thiên giờ phút này rót vào trong phương đại trận kia liên tục không ngừng, ở thời khắc này, đại trận hư ảo bắt đầu trở nên xoay tròn, linh khí trong trời đất vì vậy mà trở nên sôi trào.
- Ông ông!
Lúc đại trận xoay tròn, từng đạo ba động giống như sóng nước rung động truyền ra, để cho không gian đang run rẩy, mắt thường rõ ràng có thể thấy được những ba động này cũng không điên cuồng tứ tán mà ra, mà là quay ở chung quanh đại trận, cùng nhau xoay tròn.
Liền vào lúc này, mi tâm của bốn người Đế Thích Thiên chấn động, trong ấn ký, quang mang càng thêm sáng chói, bốn người chợt khẽ cắn đầu lưỡi, một chút máu huyết của riêng mình nhanh chóng phiêu nhiên mà ra, rơi xuống ở mặt ngoài của phương đại trận kia.
- Xuy!
Bốn giọt máu huyết phảng phất giống như con sông rót vào trong đại trận, nhất thời một trận ba động kịch liệt ở trong đại trận tuôn ra, quang mang huyết hồng phô thiên cái địa ở trong đại trận này giống như xuyên phá thương khung, lấp lánh ở trong thiên địa.
Dưới quang mang như vậy bao phủ, mọi người rõ ràng nhìn thấy đại trận hư ảo kia bắt đầu ngưng hình, từ từ, một tòa cung điện to lớn không cách nào hình dung ở trên đại trận trống rỗng xuất hiện.
Cung điện nhìn đến cực kỳ cổ xưa, không có cảm giác xa hoa nào, bên ngoài cả cung điện hiện đầy ba động huyền ảo, làm cho người ta nhìn một cái liền biết bất phàm của cung điện.
Mà thời điểm cung điện như thế xuất hiện ở trên thế gian, khí tức cổ xưa giống như tiên nhạc bay ra, mọi người ở tại tràng ngoại trừ người trẻ tuổi kia ra, những người khác bao gồm cả đám người Thần Dạ bên trong, cho dù là Liễu Phá Phong cũng nhịn không được mà đối với cung điện kia sinh ra ý cúng bái.
Tòa cung điện này cũng đúng là có thể nhận được cúng bái của thên hạ sinh linh!
Đông đảo các vị cao thủ kia vì thiên hạ thương sinh, lúc vẫn lạc đem năng lượng cả đời tất cả đều lưu ở trong cung điện này, kỳ vọng ngườ đến sau nhận được có thể vì thiên hạ này xuất ra một phần lực, bọn họ có tư cách để cho thiên hạ thương sinh kính ngưỡng.
Chỉ là thế sự khó liệu, dù là ai cũng không cách nào có một lời định luận, anh hùng cái thế Liễu Phá Phong năm đó, hôm nay cũng không bởi vì tư dục mà đọa lạc.
Người nào cũng không thể nói thẳng là ai đúng ai sau, chỉ là lập trường của riêng mình bất đồng, vì Liễu tộc, Liễu Phá Phong làm như vậy không có gì đáng trách, nhưng ở trong mắt đám người Thần Dạ, đây liền là đáng chết.
Dĩ nhiên ai sống ai chết cũng phải bằng thực lực của riêng mình, nói miệng cũng không dùng được.
- Đế Hoàng cung!
Trong nháy mắt, vô số con ngươi đều trở nên hỏa nhiệt, hơn nữa người trong tứ đại siêu cấp thế lực, bọn họ đối với Đế Hoàng cung quả thực quá quen thuộc, chỉ cần có thể tiến vào bên trong tu luyện một phen, sau khi đi vào, một thân tu vi cũng có biến hóa rất lớn.
- Tại sao phải trước tiên mở ra Đế Hoàng cung, còn có ngươi có chuyện gì tại sao hiện tại không nói cho ta biết?
- Ha hả, nếu bây giờ nói rồi, tâm tư của ngươi sẽ không đặt ở trên Đế Hoàng cung!
Người trẻ tuổi cười nói:
- Đế Hoàng cung này mặc dù ta không có đi vào, bất quá đối với các ngươi bây giờ mà nói lại có chỗ tốt rất lớn. Co nên bất kể chuyện gì cũng để sau rồi lại nói.
Lần này người trẻ tuổi không để cho Thần Dạ có nửa điểm cơ hội phản bác, vung tay lên, cỗ khí thế kia áp chế mọi người ở phía dưới trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, sau đó nói ra:
- Đế Thích Thiên, các ngươi có thể mở ra Đế Hoàng cung rồi!
Đế Hoàng cung, rất nhiều người đều rất cần, ở tất cả người Dạ Minh nơi này, một chút lực hấp dẫn cũng không có, bọn họ nhanh chóng xông lên không trung, đem Thần Dạ cùng Diệp Thước bốn người bao phủ lại, hơn nữa Thiết Dịch Thiên đem hai người Diệp Thước cùng Thần Dạ lại càng ôm chặt lấy.
Trong mấy năm này, hắn thiếu chút nữa liền mất đi hai vị huynh đệ!
- Các gươi không có chuyện gì, thật tốt qua!
Thiết Dịch Thiên nói chuyện, đồng thời cỗ sát ý thao thiên không áp chế nổi kia oanh ra một cái, bạo dũng ở trên bầu trời.
- Đừng nóng vội!
Thần Dạ vỗ vỗ bả vai của Thiết Dịch Thiên một cái, mặc dù hắn không rõ ràng lắm trong những năm này xảy ra chuyện gì, nhưng cũng hiểu được những chuyện đã phát sinh nhất định có liên quan tới Liễu chi nhất tộc.
- Liền chờ đến sau chuyện của Đế Hoàng cung sẽ hảo hảo tính toán sổ sách với bọn họ đi!
Ánh mắt chiếu đi xa, lãnh liệt chi ý cực đoan kia để cho đám người Liễu Phá Phong cũng nhịn không được mà trái tim băng giá...
- Lăng Vân...
- Lão tổ!
Tránh ánh mắt của Thần Dạ, Liễu Phá Phong thần sắc băng hàn, truyền âm nói:
- Sau khi tiến vào Đế Hoàng cung, chỉ cần có cơ hội, những người trẻ tuổi kia, tận lực giết!
Liễu Lăng Vân lập tức hồi đáp:
- Lão tổ, đám người Ngao Thiên tất cũng sẽ tiến vào Đế Hoàng cung, sợ rằng cơ hội hạ thủ của chúng ta sẽ không quá nhiều, hơn nữa Thần Dạ kia cùng với người nữ tử vốn là truyền nhân Đại Đế ở bên trong Đế Hoàng cung chỉ sợ phải càng thêm như cá gặp nước.
Nghe vậy, Liễu Phá Phong nghiêm nghị quát nhẹ:
- Đế Hoàng cung này mặc dù Ngao Thiên kia cũng sẽ đi vào, nhưng lại làm sao có thể quen thuộc bằng lão phu được, ở trong đó có một chút cơ quan thủ đoạn các ngươi hẳn còn không có nắm trong tay, về phần truyền nhân Đại Đế, vô số năm trôi qua, chúng ta tiến vào nhiều lần, những ý thức kia còn có thể lưu lại bao nhiêu, Lăng Vân, Vô Cụ...
Phía trên bầu trời, hai mắt của người trẻ tuổi kia bỗng nhiên lạnh lại, một lát sau ánh mắt từ trên thân đám người Liễu Phá Phong thu hồi, thản nhiên nói:
- Đế Hoàng cung có thể mở ra rồi!
Liễu Lăng Vân cùng Thiên Vô Cụ không dám chậm trễ, thân ảnh nhanh chóng lướt động, xuất hiện ở giữa không trung, chiếm cứ hai địa phương Tây, Bắc.
Một lát sau, Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần cũng là đi tới giữa không trung, đứng ở hai phương hướng Đông, Nam.
Chợt hai tay của bốn người cùng lúc mà động, bên trong mi tâm của riêng mình, ấn ký giống nhau chậm rãi hiện ra, cả phiến hư không vì vậy mà bắt đầu trở nên run rẩy.
Kèm theo ấn ký xuất hiện, bốn đạo quang mang chói mắt cũng từ trong ấn ký bộc phát ra, những quang mang này quanh quẩn ở trên bầu trời, đan xen vào với nhau, tựa hồ hóa thành một phương đại trận vô cùng khổng lồ.
Ở dưới quang mang không ngừng tràn ngập, phương đại trận kia dần dần trở nên rõ ràng có thể để cho mắt thường rõ ràng nhìn thấy, cùng lúc đó liền là có thêm một đạo khí tức vô cùng cường đại từ trong đại trận này xông ra.
- Nhưng khí tức năng lượng này...
Nơi xa, ánh mắt của người trẻ tuổi kia nhẹ nhàng lóe lên một cái, nói:
- Khó trách có thể tạo ra được tứ đại siêu cấp thế lực, khó trách nhiều năm như vậy đều có thể che chở cho tứ đại siêu cấp thế lực, chỉ tiếc những năng lượng này lại không thể tương dung làm một thể, nếu không, liền là ta cũng phải vì đó mà động tâm.
- Như thế cũng tốt, để cho mấy tiểu tử kia hảo hảo tu luyện một phen, cho nhanh chóng sớm đến trợ giúp ta.
Năng lượng huyền khí của bốn người Đế Thích Thiên giờ phút này rót vào trong phương đại trận kia liên tục không ngừng, ở thời khắc này, đại trận hư ảo bắt đầu trở nên xoay tròn, linh khí trong trời đất vì vậy mà trở nên sôi trào.
- Ông ông!
Lúc đại trận xoay tròn, từng đạo ba động giống như sóng nước rung động truyền ra, để cho không gian đang run rẩy, mắt thường rõ ràng có thể thấy được những ba động này cũng không điên cuồng tứ tán mà ra, mà là quay ở chung quanh đại trận, cùng nhau xoay tròn.
Liền vào lúc này, mi tâm của bốn người Đế Thích Thiên chấn động, trong ấn ký, quang mang càng thêm sáng chói, bốn người chợt khẽ cắn đầu lưỡi, một chút máu huyết của riêng mình nhanh chóng phiêu nhiên mà ra, rơi xuống ở mặt ngoài của phương đại trận kia.
- Xuy!
Bốn giọt máu huyết phảng phất giống như con sông rót vào trong đại trận, nhất thời một trận ba động kịch liệt ở trong đại trận tuôn ra, quang mang huyết hồng phô thiên cái địa ở trong đại trận này giống như xuyên phá thương khung, lấp lánh ở trong thiên địa.
Dưới quang mang như vậy bao phủ, mọi người rõ ràng nhìn thấy đại trận hư ảo kia bắt đầu ngưng hình, từ từ, một tòa cung điện to lớn không cách nào hình dung ở trên đại trận trống rỗng xuất hiện.
Cung điện nhìn đến cực kỳ cổ xưa, không có cảm giác xa hoa nào, bên ngoài cả cung điện hiện đầy ba động huyền ảo, làm cho người ta nhìn một cái liền biết bất phàm của cung điện.
Mà thời điểm cung điện như thế xuất hiện ở trên thế gian, khí tức cổ xưa giống như tiên nhạc bay ra, mọi người ở tại tràng ngoại trừ người trẻ tuổi kia ra, những người khác bao gồm cả đám người Thần Dạ bên trong, cho dù là Liễu Phá Phong cũng nhịn không được mà đối với cung điện kia sinh ra ý cúng bái.
Tòa cung điện này cũng đúng là có thể nhận được cúng bái của thên hạ sinh linh!
Đông đảo các vị cao thủ kia vì thiên hạ thương sinh, lúc vẫn lạc đem năng lượng cả đời tất cả đều lưu ở trong cung điện này, kỳ vọng ngườ đến sau nhận được có thể vì thiên hạ này xuất ra một phần lực, bọn họ có tư cách để cho thiên hạ thương sinh kính ngưỡng.
Chỉ là thế sự khó liệu, dù là ai cũng không cách nào có một lời định luận, anh hùng cái thế Liễu Phá Phong năm đó, hôm nay cũng không bởi vì tư dục mà đọa lạc.
Người nào cũng không thể nói thẳng là ai đúng ai sau, chỉ là lập trường của riêng mình bất đồng, vì Liễu tộc, Liễu Phá Phong làm như vậy không có gì đáng trách, nhưng ở trong mắt đám người Thần Dạ, đây liền là đáng chết.
Dĩ nhiên ai sống ai chết cũng phải bằng thực lực của riêng mình, nói miệng cũng không dùng được.
- Đế Hoàng cung!
Trong nháy mắt, vô số con ngươi đều trở nên hỏa nhiệt, hơn nữa người trong tứ đại siêu cấp thế lực, bọn họ đối với Đế Hoàng cung quả thực quá quen thuộc, chỉ cần có thể tiến vào bên trong tu luyện một phen, sau khi đi vào, một thân tu vi cũng có biến hóa rất lớn.
Bình luận truyện