Đế Quân
Chương 1407: Chém giết
- Việc này quan hệ tới võ đạo.
Tần Mộng trầm giọng nói:
- Trong mắt người thường cảnh giới thiên huyền đỉnh phong là cực hạn võ đạo, nhưng trong mắt Tà Đế cho dù là Dạ nhi hiện tại cũng đã vượt qua độ cao này, có được thiên địa hoàn toàn mới.
- Nhưng vô luận là ở nơi nào, mặc dù lấy được nhưng cũng không đại biểu đã bao trùm cả thiên đạo…Nếu Tà Đế muốn áp đảo thiên đạo, trở thành chúa tể chân chính, như vậy nhất định phải thu hết về cho mình dùng, lợi dụng vô số cảm ngộ trợ giúp hắn một tay.
Thần lão gia tử cau mày nói:
- Ý của con là nói Tà Đế đem thiên hạ muôn dân biến thành con cờ, sau đó lợi dụng những con cờ này.
Tần Mộng gật đầu, nói:
- Trong thiên hạ có bao nhiêu người có thể trở thành quân cờ của Tà Đế, nếu mỗi người đều có thể bị lợi dụng, như vậy con đã không thể quay về, mà thiên địa này cũng đã không còn bất kỳ sinh linh.
- Chỉ khi nào đạt tới đỉnh phong cực hạn mới có tư cách trở thành quân cờ bị Tà Đế lợi dụng.
Thần Sư nặng nề quát.
- Chính vì như thế Tà Đế mới mặc kệ cuộc đại chiến này tiến hành.
Tần Mộng ngưng trọng nói:
- Tà Đế muốn dùng đại chiến kích phát tiềm năng của nhóm người Dạ nhi, sau đó khi họ hiểu được thiên đạo, hấp thu năng lượng huyền diệu khó lường kia, dùng trợ giúp hắn đi nắm giữ thiên địa trong tay, nắm giữ thiên đạo, từ đó về sau trên trời dưới đất duy ngã độc tôn.
Nói tới đây người của Thần gia không còn nói nên lời.
Tà Đế quả nhiên cực kỳ đáng sợ.
- Mộng nhi…
Thanh âm Thần lão gia tử run rẩy lên:
- Như vậy Dạ nhi bọn họ có phải sẽ không thể còn sống trở về…
- Trước khi về nhà con đã dặn dò Dạ nhi, hi vọng có thể bảo hộ họ chu đáo.
Tần Mộng khẽ nói.
Thần Sư đại biến, nhìn thê tử hỏi:
- Mộng nhi, việc này muội nói cho ta biết, rốt cục muội làm sao biết được những chuyện này?
- Đông…
Cự long cùng tà ảnh va chạm, hung hăng đụng vào một chỗ, một cỗ ba động thổi quét khắp thiên địa, sóng xung kích khổng lồ mấy vạn trượng nhấc cao, ầm ầm khuếch tán.
Hai thân ảnh bị chấn động bật lui ra sau mấy trăm trượng, mỗi bước giẫm trên không gian đều bị cứng rắn giẫm vỡ.
Một chiêu này đôi bên không phân thắng bại.
- Thần Dạ, công kích của ngươi cũng không cường hãn bao nhiêu, xem ra lòng tự tin của ngươi đã có chút quá mức!
Điện chủ vẫy tay áo đánh tan năng lượng gợn sóng tràn tới.
Thần Dạ nhìn hắn chậm rãi nói:
- Không phải ta tự tin quá mức mà là ngươi quá tự tin đối với mình, nếu như vậy thì nhanh chóng phân thắng bại sau đó giết ngươi!
- Ở chỗ của ngươi ta không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, ta thật khẩn cấp muốn biết đáp án chân chính phía sau là cái gì!
Một nét quang mang khác thường thoáng hiện trong mắt điện chủ, lời của Thần Dạ làm cho hắn không thể tiếp tục giữ bình tĩnh.
Hắn siết chặt nắm tay nói:
- Mặc kệ cho ngươi tùy ý phát triển sau đó còn trợ giúp cho ngươi, cho tới ngày nay trong lòng của ngươi quả nhiên đã có hoài nghi, hơn nữa còn biết chút ít sự tình…
- Như vậy ngươi có nguyện ý nói cho ta biết hay không, nếu như có thể ta sẽ cho ngươi cơ hội tiến vào lục đạo luân hồi.
Thần Dạ híp mắt nói.
- Thần Dạ, ngươi quá cuồng vọng!
Điện chủ lạnh lùng cười nói:
- Hôm nay bổn tọa đến đây là vì đánh giang sơn vĩnh cửu cho Tà Đế Điện, cho nên ngươi chịu phận bất hạnh đi!
Nghe vậy đôi mắt Thần Dạ thoáng động, xem ra người này nhất định có nỗi kiêng kỵ sâu đậm nào đó, muốn tìm hiểu từ chỗ của hắn rõ ràng là không thể nào.
Nếu là như vậy…hàn mang trong mắt thoáng hiện, không gian nháy mắt lạnh băng tới cực điểm.
Lúc này Thần Dạ đã thật sự nổi lên sát tâm, một thân thực lực chính thức phát huy hoàn toàn.
Thần sắc điện chủ biến thành ngưng trọng, bước chân đạp trên hư không, thân thể điên cuồng bành trướng, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã biến thành một người khổng lồ có bộ dáng giống như tà ảnh sau lưng của hắn.
- Ông…
Chỉ tích tắc hai thân ảnh dung hợp chung một chỗ.
Hiện tại một thân thực lực của điện chủ Tà Đế Điện càng thêm cường đại khủng bố hơn vừa rồi rất nhiều.
- Phanh phanh…
Khi toàn bộ năng lượng trong không gian bị hắn hấp thu, vô số cánh tay trên thân thể đột nhiên nổ tung, máu tươi màu xám bao trùm phóng tới.
Giờ khắc này Thần Dạ có cảm giác một trận áp lực cường đại giống như cả thiên địa đều chỉ áp chế đối với một mình hắn.
- Thần Dạ, bổn tọa biết ngươi rất cường đại, cho nên hôm nay bổn tọa lấy thân thể làm đại giá, hao hết máu huyết toàn thân, thật không tin không thể giết chết ngươi!
Thanh âm rít gào vang ầm ầm, tà khí tràn ngập, từng đạo quang mang màu xám bắn tới phía trước.
Không qua bao lâu, quang mang như mạng nhện khổng lồ hóa thành tà ấn không ngừng xoay tròn trên đỉnh đầu Thần Dạ.
Sau đó ầm ầm giáng xuống.
Vô số không gian bị cứng rắn chấn vỡ, thanh âm gào thét áp lực từ tận sâu trong không gian vang vọng ra ngoài.
Vẻ mặt Thần Dạ vô cùng ngưng trọng, chăm chú nhìn lên trên cao.
- Hưu…
Khi tà ấn giáng xuống, thân hình Thần Dạ đột nhiên biến thành trong suốt.
Nhìn thấy một màn này điện chủ cười to nói:
- Thần Dạ, chiêu thức này của bổn tọa phong tỏa cả phiến không gian nơi đây, dù ngươi có thủ đoạn thông thiên cũng đừng hòng tránh thoát ra ngoài!
- Ai nói với ngươi ta muốn tránh đi!
Thanh âm Thần Dạ vang ra, nghe như hư vô mờ mịt kỳ thật làm cho người ta biết hắn vẫn chưa từng rời khỏi nơi đó bao giờ.
Mà điện chủ càng thêm tin tưởng một chiêu này của mình dù không thể giết chết Thần Dạ nhưng cũng có thể làm hắn bị trọng thương.
Thanh sắc quang mang phóng lên cao, quang trụ thật lớn mang theo chân khí bá đạo lan tràn.
Thanh quang hóa thành mũi tên hướng tà ấn đập tới nhanh như tia chớp.
Chỉ nháy mắt đi qua, điện chủ Tà Đế Điện đột nhiên ngưng trọng nhìn thẳng, bởi vì từ trong ánh mắt hư ảo của Thần Dạ hắn nhìn thấy được một tia sát ý cùng ý cười như hài hước.
Có sát ý cũng không có gì kỳ quái, nhưng trong sát ý lại bao hàm khẳng định thành công.
Nói cách khác Thần Dạ đã đầy tự tin cho rằng có thể giết chết được hắn!
Điều này sao có thể!
Cho dù lần này hắn không đảm bảo giết chết được Thần Dạ, nhưng hắn đã vây khốn Thần Dạ nơi này, cho dù dùng trạng thái hồn biến cũng không thể đột phá, nhiều nhất chỉ là đôi bên va chạm bất phân thắng bại mà thôi.
- Giết!
Bàn tay Thần Dạ mạnh mẽ vung lên, điện chủ Tà Đế Điện rõ ràng cảm ứng được một đạo công kích cực kỳ cường đại trống rỗng xuất hiện sau lưng của mình!
- Thiên Đao!
Điện chủ Tà Đế Điện kinh hãi thất sắc, trong thân thể khổng lồ tuôn tràn tà khí, thậm chí hắn còn điều động cả tà khí bên trong tà ấn đang trấn áp Thần Dạ.
Nhưng lúc này tà ấn đang bị Thần Dạ gắt gao áp chế, không thể động đậy nửa phần.
Nhìn thấy vẻ kinh hoảng của điện chủ Tà Đế Điện, bên ngoài thân thể Thần Dạ lại lóe lên hào quang, cả phiến không gian đều biến đổi.
- Ngươi biết ta có Cổ Đế Điện cùng Thiên Đao, nhưng ngươi lại hiểu biết quá ít về hai thần vật này, không gian nơi đây kỳ thật chính là bên trong Cổ Đế Điện.
Tần Mộng trầm giọng nói:
- Trong mắt người thường cảnh giới thiên huyền đỉnh phong là cực hạn võ đạo, nhưng trong mắt Tà Đế cho dù là Dạ nhi hiện tại cũng đã vượt qua độ cao này, có được thiên địa hoàn toàn mới.
- Nhưng vô luận là ở nơi nào, mặc dù lấy được nhưng cũng không đại biểu đã bao trùm cả thiên đạo…Nếu Tà Đế muốn áp đảo thiên đạo, trở thành chúa tể chân chính, như vậy nhất định phải thu hết về cho mình dùng, lợi dụng vô số cảm ngộ trợ giúp hắn một tay.
Thần lão gia tử cau mày nói:
- Ý của con là nói Tà Đế đem thiên hạ muôn dân biến thành con cờ, sau đó lợi dụng những con cờ này.
Tần Mộng gật đầu, nói:
- Trong thiên hạ có bao nhiêu người có thể trở thành quân cờ của Tà Đế, nếu mỗi người đều có thể bị lợi dụng, như vậy con đã không thể quay về, mà thiên địa này cũng đã không còn bất kỳ sinh linh.
- Chỉ khi nào đạt tới đỉnh phong cực hạn mới có tư cách trở thành quân cờ bị Tà Đế lợi dụng.
Thần Sư nặng nề quát.
- Chính vì như thế Tà Đế mới mặc kệ cuộc đại chiến này tiến hành.
Tần Mộng ngưng trọng nói:
- Tà Đế muốn dùng đại chiến kích phát tiềm năng của nhóm người Dạ nhi, sau đó khi họ hiểu được thiên đạo, hấp thu năng lượng huyền diệu khó lường kia, dùng trợ giúp hắn đi nắm giữ thiên địa trong tay, nắm giữ thiên đạo, từ đó về sau trên trời dưới đất duy ngã độc tôn.
Nói tới đây người của Thần gia không còn nói nên lời.
Tà Đế quả nhiên cực kỳ đáng sợ.
- Mộng nhi…
Thanh âm Thần lão gia tử run rẩy lên:
- Như vậy Dạ nhi bọn họ có phải sẽ không thể còn sống trở về…
- Trước khi về nhà con đã dặn dò Dạ nhi, hi vọng có thể bảo hộ họ chu đáo.
Tần Mộng khẽ nói.
Thần Sư đại biến, nhìn thê tử hỏi:
- Mộng nhi, việc này muội nói cho ta biết, rốt cục muội làm sao biết được những chuyện này?
- Đông…
Cự long cùng tà ảnh va chạm, hung hăng đụng vào một chỗ, một cỗ ba động thổi quét khắp thiên địa, sóng xung kích khổng lồ mấy vạn trượng nhấc cao, ầm ầm khuếch tán.
Hai thân ảnh bị chấn động bật lui ra sau mấy trăm trượng, mỗi bước giẫm trên không gian đều bị cứng rắn giẫm vỡ.
Một chiêu này đôi bên không phân thắng bại.
- Thần Dạ, công kích của ngươi cũng không cường hãn bao nhiêu, xem ra lòng tự tin của ngươi đã có chút quá mức!
Điện chủ vẫy tay áo đánh tan năng lượng gợn sóng tràn tới.
Thần Dạ nhìn hắn chậm rãi nói:
- Không phải ta tự tin quá mức mà là ngươi quá tự tin đối với mình, nếu như vậy thì nhanh chóng phân thắng bại sau đó giết ngươi!
- Ở chỗ của ngươi ta không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, ta thật khẩn cấp muốn biết đáp án chân chính phía sau là cái gì!
Một nét quang mang khác thường thoáng hiện trong mắt điện chủ, lời của Thần Dạ làm cho hắn không thể tiếp tục giữ bình tĩnh.
Hắn siết chặt nắm tay nói:
- Mặc kệ cho ngươi tùy ý phát triển sau đó còn trợ giúp cho ngươi, cho tới ngày nay trong lòng của ngươi quả nhiên đã có hoài nghi, hơn nữa còn biết chút ít sự tình…
- Như vậy ngươi có nguyện ý nói cho ta biết hay không, nếu như có thể ta sẽ cho ngươi cơ hội tiến vào lục đạo luân hồi.
Thần Dạ híp mắt nói.
- Thần Dạ, ngươi quá cuồng vọng!
Điện chủ lạnh lùng cười nói:
- Hôm nay bổn tọa đến đây là vì đánh giang sơn vĩnh cửu cho Tà Đế Điện, cho nên ngươi chịu phận bất hạnh đi!
Nghe vậy đôi mắt Thần Dạ thoáng động, xem ra người này nhất định có nỗi kiêng kỵ sâu đậm nào đó, muốn tìm hiểu từ chỗ của hắn rõ ràng là không thể nào.
Nếu là như vậy…hàn mang trong mắt thoáng hiện, không gian nháy mắt lạnh băng tới cực điểm.
Lúc này Thần Dạ đã thật sự nổi lên sát tâm, một thân thực lực chính thức phát huy hoàn toàn.
Thần sắc điện chủ biến thành ngưng trọng, bước chân đạp trên hư không, thân thể điên cuồng bành trướng, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã biến thành một người khổng lồ có bộ dáng giống như tà ảnh sau lưng của hắn.
- Ông…
Chỉ tích tắc hai thân ảnh dung hợp chung một chỗ.
Hiện tại một thân thực lực của điện chủ Tà Đế Điện càng thêm cường đại khủng bố hơn vừa rồi rất nhiều.
- Phanh phanh…
Khi toàn bộ năng lượng trong không gian bị hắn hấp thu, vô số cánh tay trên thân thể đột nhiên nổ tung, máu tươi màu xám bao trùm phóng tới.
Giờ khắc này Thần Dạ có cảm giác một trận áp lực cường đại giống như cả thiên địa đều chỉ áp chế đối với một mình hắn.
- Thần Dạ, bổn tọa biết ngươi rất cường đại, cho nên hôm nay bổn tọa lấy thân thể làm đại giá, hao hết máu huyết toàn thân, thật không tin không thể giết chết ngươi!
Thanh âm rít gào vang ầm ầm, tà khí tràn ngập, từng đạo quang mang màu xám bắn tới phía trước.
Không qua bao lâu, quang mang như mạng nhện khổng lồ hóa thành tà ấn không ngừng xoay tròn trên đỉnh đầu Thần Dạ.
Sau đó ầm ầm giáng xuống.
Vô số không gian bị cứng rắn chấn vỡ, thanh âm gào thét áp lực từ tận sâu trong không gian vang vọng ra ngoài.
Vẻ mặt Thần Dạ vô cùng ngưng trọng, chăm chú nhìn lên trên cao.
- Hưu…
Khi tà ấn giáng xuống, thân hình Thần Dạ đột nhiên biến thành trong suốt.
Nhìn thấy một màn này điện chủ cười to nói:
- Thần Dạ, chiêu thức này của bổn tọa phong tỏa cả phiến không gian nơi đây, dù ngươi có thủ đoạn thông thiên cũng đừng hòng tránh thoát ra ngoài!
- Ai nói với ngươi ta muốn tránh đi!
Thanh âm Thần Dạ vang ra, nghe như hư vô mờ mịt kỳ thật làm cho người ta biết hắn vẫn chưa từng rời khỏi nơi đó bao giờ.
Mà điện chủ càng thêm tin tưởng một chiêu này của mình dù không thể giết chết Thần Dạ nhưng cũng có thể làm hắn bị trọng thương.
Thanh sắc quang mang phóng lên cao, quang trụ thật lớn mang theo chân khí bá đạo lan tràn.
Thanh quang hóa thành mũi tên hướng tà ấn đập tới nhanh như tia chớp.
Chỉ nháy mắt đi qua, điện chủ Tà Đế Điện đột nhiên ngưng trọng nhìn thẳng, bởi vì từ trong ánh mắt hư ảo của Thần Dạ hắn nhìn thấy được một tia sát ý cùng ý cười như hài hước.
Có sát ý cũng không có gì kỳ quái, nhưng trong sát ý lại bao hàm khẳng định thành công.
Nói cách khác Thần Dạ đã đầy tự tin cho rằng có thể giết chết được hắn!
Điều này sao có thể!
Cho dù lần này hắn không đảm bảo giết chết được Thần Dạ, nhưng hắn đã vây khốn Thần Dạ nơi này, cho dù dùng trạng thái hồn biến cũng không thể đột phá, nhiều nhất chỉ là đôi bên va chạm bất phân thắng bại mà thôi.
- Giết!
Bàn tay Thần Dạ mạnh mẽ vung lên, điện chủ Tà Đế Điện rõ ràng cảm ứng được một đạo công kích cực kỳ cường đại trống rỗng xuất hiện sau lưng của mình!
- Thiên Đao!
Điện chủ Tà Đế Điện kinh hãi thất sắc, trong thân thể khổng lồ tuôn tràn tà khí, thậm chí hắn còn điều động cả tà khí bên trong tà ấn đang trấn áp Thần Dạ.
Nhưng lúc này tà ấn đang bị Thần Dạ gắt gao áp chế, không thể động đậy nửa phần.
Nhìn thấy vẻ kinh hoảng của điện chủ Tà Đế Điện, bên ngoài thân thể Thần Dạ lại lóe lên hào quang, cả phiến không gian đều biến đổi.
- Ngươi biết ta có Cổ Đế Điện cùng Thiên Đao, nhưng ngươi lại hiểu biết quá ít về hai thần vật này, không gian nơi đây kỳ thật chính là bên trong Cổ Đế Điện.
Bình luận truyện