Đế Quân

Chương 695: Hung uy ngập trời (1)



Nhưng nơi này không giống, ở lúc bắt đầu lịch lãm đã được báo rõ ràng, không sinh tức tử.

Vì vậy trong lòng người nào đều sẽ không có may mắn, càng thêm không người nào lười biếng, từng ngày qua đi bị yêu thú tập kích đuổi giết đều là toàn lực ứng phó, sẽ không có bất kỳ may mắn nào ở trong đó.

Giờ này khắc này cũng là như thế.

Ngay cả số lượng yêu thú đông đảo càng thêm cường đại ở chung quanh, trong lòng mấy người trẻ tuổi tràn đầy duy chỉ có một chữ, Bính (Liều mạng)!

Chém giết máu tanh một mực kéo dài đến thời gian giữa trưa mới kết thúc, mỗi người trẻ tuổi chẳng những mỏi mệt không chịu nổi, lại càng thương tích chồng chất.

Đang ở thời điểm bọn hắn muốn nghỉ ngơi một chút, tiếng cười quái dị kia lần nữa vang dội:

- Nhiệm vụ hôm nay còn chưa hoàn thành, lúc này liền muốn nghỉ ngơi rồi sao, theo ta tới đây.

Mấy đạo thân ảnh bất đắc dĩ rồi lại xen lẫn một chút hưng phần, ở sau tiếng cười quái dị thật nhanh chạy đi.

Không bao lâu sau liền đi tới dưới một cái thác nước.

Chỉ vào thác nước, Hổ Lực lạnh lùng mà nói:

- Dương Hùng, Lâm Trạch, Vu Thông Thiên, ba người các ngươi đi đến dưới thác nước tu luyện.

- Tu luyện dưới thác nước.

Ba người Dương Hùng bất ngờ không dứt, lực trùng kích khổng lồ của thác nước kia, bọn họ có thể ổn định đứng vững liền rất tốt, tu luyện như thế nào.

Nhưng đối với lời nói của Hổ Lực, bọn họ không dám có chút phản kháng nào, không chỉ là sợ hung uy của Hổ Lực, giáo đạo của hắn cũng rất hữu hiệu, một tháng này, bọn họ đều có tiến bộ nhảy vọt mà chưa từng có.

- Hổ Lực đại ca, ta thì sao?

Phong Tường không khỏi hỏi.

- Ngươi nha!

Hổ Lực tàn nhẫn cười, chỉ vào chỗ vách núi ở thác nước kia, nói:

- Thấy không, đoạn giữa của vách núi kia vừa lúc có một địa phương nhỏ lồi ra, đó liền là chỗ tu luyện của ngươi.

Dù là trong khoảng thời gian này lịch lãm tới nay để cho Phong Tường xưa đâu bằng nay, sau khi nghe nói như thế vẫn là sắc mặt trở nên trắng bệch, lực lượng trùng kích của thác nước nơi đó tuyệt đối so với ba người Dương Hùng ở dưới cùng thì cường đại hơn rất nhiều a...

Mắt thấy bốn người không có quá nhiều do dự liền dựa theo lời của chính mình đi làm, Hổ Lực hài lòng cười cười, ánh mắt không tự chủ nhìn hướng địa phương của người thiếu niên đang bế quan.

- Thời gian một tháng a!

Thời gian chỉ thoáng mà qua, bất tri bất giác thời gian một tháng lại là rất nhanh trôi qua!

Trong thác nước, bốn người Phong Tường hôm nay đã là có thể dựa như theo lời của Hổ Lực, vững vàng dưới lực trùng kích của thác nước mà có thể tu luyện an ổn.

Từng đạo bọt nước kia văng ra khắp nơi, không chỉ là không có nửa điểm rơi tới trên thân bốn người, ngược lại còn bị khí tức trên thân của bốn người đánh cho nát bấy.

Ở thời khắc này, một đạo khí tức hơi có mấy phần dữ tợn đột nhiên từ bên trong thân thể Phong Tường ở trên vách núi đá giống như thủy triều trùng dũng mà ra, một sát na này thác nước từ trên đổ xuống phảng phất giống như gặp khắc tinh, thậm chí có xu thế đảo ngược lại.

Trong chốc lát, Phong Tường mở ra hai mắt, mục quang tinh lệ thiểm thước, thân ảnh kia bay vút xuống giống như điện, hạ xuống bên cạnh Hổ Lực cách đó không xa, trong lúc nhất thời khí tức mênh mông phối hợp với sát khí lăng lệ ở trong khoảng thời gian chém giết máu tanh này mà xuất hiện, cả người giống như là mãnh hổ xuống núi.

Hổ Lực hài lòng gật đầu, nặng nề vỗ xuống bả vai của Phong Tường nói:

- Thông Huyền lục trọng, ân, không tệ! Ngươi bây giờ nếu để cho người trong nhà thấy, chỉ sợ thoáng cái đều không thể nhận ra được.

- Những thứ này cũng phải đa tạ Hổ Lực đại ca!

Phong Tường cảm tạ từ đáy lòng, tự mình trải qua hắn mới biết được, năm tháng trước kia của chính mình so sánh với thời gian hai tháng ngắn ngủi này, ở trong này có bao nhiêu khác biệt.

Hổ Lực khoát khoát tay nói:

- Chỉ cần lòng mình có kiên trì, có tâm muốn trở nên mạnh mẽ, thủ đoạn của người ngoài mới hữu dụng, nếu không nếu ngươi chủ tâm muốn làm một cái nhị thế tổ (thiếu gia ăn chơi phá phách), người nào cũng không cải biến được ngươi.

Đây cũng là sự thật, toàn bộ thiên hạ, thiên tài nhiều không kể xiết, nhưng cũng không phải là mỗi một thiên tài đều có thể đi tới độ cao không tệ, truy cứu căn bản, trẻ tuổi có tài, vạn chúng chú mục, tâm tính liền không thể tránh khỏi sẽ bành trướng.

Loại tâm tính này nảy sinh ra trong quanh năm suốt tháng, cuối cùng mặc dù không đến nỗi làm mất đi kiên trì ban đầu nhưng hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ phát sinh một chút biến hóa.

Con đường đỉnh phong không phải là dễ đi như vậy!

Ở sau khi Phong Tường đột phá không bao lâu, trong phương trì đàm kia, ba người Dương Hùng cũng là không hẹn mà cùng nhau, thiên địa linh khí ở chung quanh bọn họ đột nhiên là bạo dũng điên cuồng mà ra, chợt linh khí giống như tầng mây đem ba người bao trùm xuống.

- Muốn đột phá cảnh giới Thượng Huyền!

Con ngươi Phong Tường căng thẳng, hắn hiện tại rốt cuộc hiểu được tại sao Thần Dạ tuổi còn nhỏ hơn một chút so với bọn hắn nhưng thành tựu lại ở trên xa bnj hắn.

Thời gian lịch lãm hai tháng nhìn như không sinh tức tử, song Hổ Lực như thế nào lại thật để cho bọn họ bị giết?

Chỉ là cố ý tạo thành hoàn cảnh tử vong như vậy liền để cho bọn họ có biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà Thần Dạ phải đối mặt là sinh tử quan đầu chân thật, hai cái đem so sánh với nhau không khỏi là khác nhau một trời một vực!

- Oanh oanh!

Khi tầng mây linh khí tiêu tán, ba đạo khí tức của cao thủ Thông Huyền cũng là dữ dội tuôn ra ở bầu rời.

- Hổ Lực đại ca, đa tạ!

Ba người Dương Hùng bay vút mà đến, ôm quyền nói.

Bọn họ ở trong nhà mình tuy không phải giống như Phong Tường được xem thành đóa hoa trong tủ kính, nhưng đồng dạng là tràng diện máu tanh cũng là ít gặp, bọn họ đều biết bằng chính bọn hắn tu luyện, nếu muốn đạt tới trình độ bây giờ ít nhất còn cần một ít thời gian.

- Muốn đa tạ, liền đa tạ Thần Dạ đi!

Hổ Lực nhẹ nhàng thở dài, tầm mắt một lần nữa ở một phương hướng nào đó dừng lại.

Sắc mặt của bốn người Phong Tường đều là nghiêm túc, thời gian hai tháng đều là không đề cập qua cái tên này, mà nay tựa hồ cảm thấy đều có chút xa lạ rồi.

Nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng, không đề cập tới chính là mọi người đều không muốn để cho cảm xúc lo lắng phát ra, do đó ảnh hưởng tới tu luyện của mọi người, sẽ cô phụ tới kỳ vọng của người thiếu niên kia đối với bọn hắn.

Hiện nay bọn họ đều đạt đến trình độ mà người thiếu niên muốn, phần tâm tình lo lắng này cho dù là Hổ Lực cũng nhịn không được mà từ sâu trong nội tâm lan tràn ra ngoài.

Người thiếu niên kia vì sao lại chọn bế quan vào lúc này, mọi người tại tràng đều là rõ ràng vô cùng.

Chính là bởi vì rõ ràng cho nên mới lo lắng!

Lăng Tiêu điện Tiêu gia đối với bọn hắn mà nói, coi như là đối với Hổ Lực mà nói cũng có thể coi là một quái vật lớn, Yêu tộc ở Vô Tận chi hải tuy cũng là thế lực bá chủ, nhưng nói thật ở một chút phương diện thật không thể so sánh với thế lực nhân loại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện