Đế Quân
Chương 796: Tỷ thí (1)
- Vị công tử này, nếu tới lôi đài này tham gì tỷ thí chiêu thân thì phải tuân thủ quy củ của Hoàng gia ta...
Hoàng Vũ còn chưa dứt lời, Thần Dạ liền cắt ngang nói:
- Quy củ là vật chết, người là sống! Nếu như muốn hết thảy đều dựa theo quy củ của Hoàng gia ngươi tới làm, vậy cũng không phỉa là không được, nhưng còn mời đem chuyện lúc trước cho ta một cái công đạo!
- Công đạo, hắc hắc, cả Bắc vực nam bộ này còn thật không có bao nhiêu người dám để cho bổn công tử cấp công đạo!
Vân Đông Lưu quái khiếu cười nói.
- Nói như vậy, ngươi liền đi chết đi!
Vừa mới nói xong, thân ảnh của Thần Dạ giống như quỷ mị xuất hiện ở trước người Vân Đông Lưu, huyền khí trong cơ thể hắn thúc dục đến cực hạn, từng tia thôn phệ chi lực hỗn loạn ở trong đó, cuối cùng giống như là thủy triều mà trào ra một quyền nặng nề.
Tốc độ của Thần Dạ, Vân Đông Lưu đã được lĩnh giáo rồi, hơn nữa cũng đang đề phòng đối phương, thấy đối phương công tới, Vân Đông Lưu lành lạnh cười, huyền khí lưu động giống như phong bạo tàn sát bừa bãi, mang theo một cỗ kình phong cương mãnh bá đạo không chút lưu tình oanh tới Thần Dạ.
- Phanh!
Khí lãng bằng mắt thường có thể thấy được ở giữa sân tịch quyển mà ra, chợt lay động mà ra, không khí chấn động phát ra thanh âm trầm thấp giống như là lôi minh. Liền ở trong khí lãng đó, hai đạo thân ảnh tật tốc rút lui.
Bất quá tất cả mọi người có thể nhìn thấy, thực lực của Vân Đông Lưu tựa hồ kém một chút, bước chân hắn lui lại nếu so với Thần Dạ nhiều hơn một hai bước.
Một kích lần nữa rốt cuộc liền để cho hài hước ở trong ánh mắt của Vân Đông Lưu thu liễm lại, trước đó đụng vào nhau còn có thể coi là vì mình vội vàng không kịp chuẩn bị, mà mới vừa rồi lại là chân chân thật thật.
- Ngươi rất lợi hại!
Một lát sau, Vân Đông Lưu thở ra một hơi, ngưng trọng nói.
Một sát na này, cả người hắn cũng xảy ra biến đổi long trời lở đất, cảm giác yêu lúc trước cấp cho người khác giờ phút này không còn sót lại chút gì, mặc dù nhìn bộ dáng như cũ là có loại âm nhu của nữ tử, nhưng phảng phất hoàn toàn dung nhập vào bên trong thân thể hắn.
Người quen thuộc với hắn đều biết, Vân Đông Lưu hiện tại mới coi là Yêu công tử chân chính!
Dưới đài cao, mi tâm của ba người Liễu Hàn Nguyệt đồng thời nhíu lại, hiện tại mới là bước đầu giao thủ, cũng đã để cho Vân Đông Lưu toàn lực ứng phó, thanh niên xa lạ này rốt cuộc là có lai lịch gì?
Thần Dạ phất tay đem hỗn loạn trong phương không gian ở trước người đánh tan, ngay sau đó thản nhiên cười nói:
- Hiện tại mới biết được đã có chút chậm!
Nghe vậy Vân Đông Lưu cũng là nhàn nhạt cười nói:
- Một chút cũng không muộn, ngươi đủ mạnh, bổn công tử giết ngươi mới có cảm giác thỏa mãn, không có ý tứ, hôm nay ngươi chết chắc.
Thần Dạ khẽ mỉm cười, trong tươi cười tràn đầy hàn ý nhè nhẹ:
- Chỉ sợ ngươi làm không được!
- Hắc!
Cước bộ của Vân Đông Lưu đột nhiên tiến lên trước một bước, thanh âm chấn động kia phảng phất giống như là rung động của sơn phong, huyền khí kinh người tràn ngập mà ra tạo thành uy áp cường đại phô thiên cái địa phóng mạnh về phía Thần Dạ.
Dưới uy áp, áo bào của Vân Đông Lưu phần phật bay múa, dưới song chưởng, huyền khí hội tụ thành hồng lưu dập dờn, loại trình độ này cũng không phải là võ giả cảnh giới Lực Huyền lục trọng đủ khả năng tạo nên.
- Kế tiếp đánh một trận, ta hi vọng ngươi có thể lấy ra thủ đoạn để cho ta hài lòng, nếu không mà nói, ngươi sẽ chết vô cùng thảm, mà đồng bạn của ngươi sẽ chết càng thêm bi thảm!
Song thủ của Vân Đông Lưu nhẹ động, ánh mắt của hắn giống như đao phong bắn về phía Thần Dạ, khẽ cúi đầu, làm ra tư thế từ trên cao nhìn xuống, cười lạnh nhìn về phía Thần Dạ, sát ý kia rõ ràng đã trùng thiên mà lên.
Thần Dạ chậm rãi gật đầu, trong ánh măt scuar hắn toát ra từng điểm hỏa nhiệt, những năm gần đây, cùng với cao thủ cùng lứa còn thật chưa đại chiến qua một lần, Vân Đông Lưu này hẳn là một đối thủ không tệ.
- Đến đây đi!
Thần Dạ vẫy vẫy tay!
Kèm theo thanh âm của hắn vang lên, cả phiến thiên địa đột nhiên vào lúc này thật giống như bị đọng lại, mà ở trong đọng lại này dũng động là ba động kinh người vô cùng vô tận kia!
- Oanh oanh!
Hai cỗ năng lượng huyền khí hùng hồn ở trên bầu trời cổ đãng mà ra, sau đó đụng vào lẫn nhau giống như là lôi đình đối kháng trong tầng mây bộc phất ra thanh âm ầm ầm, cộng thêm không khí giương cung bạt kiếm khiến cho khí lưu cũng là ngừng lưu động.
Vô số đạo ánh mắt cũng là nhanh chóng hội tụ lên trên bầu trời kia, bọn họ nín thở yên lặng, ánh mắt cũng không dám nháy một cái, sợ là bỏ sót một màn đặc sắc nhất kia.
Bắc vực địa giới rộng lớn, có vô số người trẻ tuổi ưu tú, bọn họ đều có phong tao riêng, được vinh dự là bá chủ tương lai trong địa giới Bắc vực!
Bắc vực nam bộ Tứ đại công tử chính là một thành viên trong vô số người trẻ tuổi này!
Cho nên nhất cử nhất động của Tứ đại công tử cũng là để cho vô số người chú ý, đại chiến hôm nay của Vân Đông Lưu, bọn họ tất nhiên là không thể bỏ qua.
Mà người xa lạ đột nhiên xuất hiện này lại có thể để cho Yêu công tử Vân Đông Lưu toàn lực ứng phó, mặc dù hắn là người xa lạ nhưng tin tưởng sau hôm nay nhất định là danh dương cả bắc vực, cho dù là chết rồi cũng sẽ lưu lại thanh danh của hắn.
Đại chiến giữa bọn họ chẳng những tất cả người trẻ tuổi ở tại chỗ đều không dám nháy mắt một cái, ngay cả một chút cao thủ thế hệ trước đang ẩn nấp đồng dạng là đang mật thiết chú ý.
Trên không trung, hai người giằng co giống như là tạc đạn sắp sửa nổ tung, khí thế chậm rãi tăng lên, ở phía dưới trên đài cao, không khí cũng không thoải mái bao nhiêu.
- Hoàng Vũ!
Thanh âm nhẹ nhàng của Niệm Thần đem ánh mắt của Hoàng Vũ nhìn về phía không trung kéo lại, bỗng nhiên trong chốc lát nàng cười khẽ:
- Bọn họ đánh thì kệ bọn họ, chúng ta tiếp tục đánh cuộc đi? Cuối cùng hỏi ngươi một câu, cái đánh cuộc này của ta, ngươi có dám nhận hay không? Nếu như không dám, cái gọi là đại hội tỷ võ chiêu thân này liền kết thúc đi?
Lông mày của Hoàng Vũ nhăn lại thật chặt, lửa giận không nhịn được mà bắt đầu khởi động:
- Vị cô nương này, ngươi có phải là rất quá đáng hay không, ép người quá đáng rồi?
- Quá đáng ư, ép người quá đáng sao? Ha hả, thật ra chính ta cũng không thấy vậy!
Niệm Thần thanh lãnh cười nói:
- Nếu như ngươi cảm thấy như vậy, chính ngươi không ngại suy nghĩ thật kỹ, ngươi hôm nay vừa ra có phải là đồng dạng quá đáng hay không?
- Ta nói rồi, chuyện của ta không cần ngươi tới quản!
Hoàng Vũ đều có chút vô lực rồi, có mấy lời nàng không thể nói, nhưng không nói lại là bị hiểu lầm như vậy, hết lần này đến lần khác còn là có một người đủ khả năng ép nàng chật vật hết sức.
- Ta cũng đã nói, chuyện này, ta nhất định quản rồi!
- Ngươi...
Hoàng Vũ cưỡng chế lửa giận, nhìn Niệm Thần, một hơi thiếu chút nữa cũng phun không ra.
Hoàng Vũ còn chưa dứt lời, Thần Dạ liền cắt ngang nói:
- Quy củ là vật chết, người là sống! Nếu như muốn hết thảy đều dựa theo quy củ của Hoàng gia ngươi tới làm, vậy cũng không phỉa là không được, nhưng còn mời đem chuyện lúc trước cho ta một cái công đạo!
- Công đạo, hắc hắc, cả Bắc vực nam bộ này còn thật không có bao nhiêu người dám để cho bổn công tử cấp công đạo!
Vân Đông Lưu quái khiếu cười nói.
- Nói như vậy, ngươi liền đi chết đi!
Vừa mới nói xong, thân ảnh của Thần Dạ giống như quỷ mị xuất hiện ở trước người Vân Đông Lưu, huyền khí trong cơ thể hắn thúc dục đến cực hạn, từng tia thôn phệ chi lực hỗn loạn ở trong đó, cuối cùng giống như là thủy triều mà trào ra một quyền nặng nề.
Tốc độ của Thần Dạ, Vân Đông Lưu đã được lĩnh giáo rồi, hơn nữa cũng đang đề phòng đối phương, thấy đối phương công tới, Vân Đông Lưu lành lạnh cười, huyền khí lưu động giống như phong bạo tàn sát bừa bãi, mang theo một cỗ kình phong cương mãnh bá đạo không chút lưu tình oanh tới Thần Dạ.
- Phanh!
Khí lãng bằng mắt thường có thể thấy được ở giữa sân tịch quyển mà ra, chợt lay động mà ra, không khí chấn động phát ra thanh âm trầm thấp giống như là lôi minh. Liền ở trong khí lãng đó, hai đạo thân ảnh tật tốc rút lui.
Bất quá tất cả mọi người có thể nhìn thấy, thực lực của Vân Đông Lưu tựa hồ kém một chút, bước chân hắn lui lại nếu so với Thần Dạ nhiều hơn một hai bước.
Một kích lần nữa rốt cuộc liền để cho hài hước ở trong ánh mắt của Vân Đông Lưu thu liễm lại, trước đó đụng vào nhau còn có thể coi là vì mình vội vàng không kịp chuẩn bị, mà mới vừa rồi lại là chân chân thật thật.
- Ngươi rất lợi hại!
Một lát sau, Vân Đông Lưu thở ra một hơi, ngưng trọng nói.
Một sát na này, cả người hắn cũng xảy ra biến đổi long trời lở đất, cảm giác yêu lúc trước cấp cho người khác giờ phút này không còn sót lại chút gì, mặc dù nhìn bộ dáng như cũ là có loại âm nhu của nữ tử, nhưng phảng phất hoàn toàn dung nhập vào bên trong thân thể hắn.
Người quen thuộc với hắn đều biết, Vân Đông Lưu hiện tại mới coi là Yêu công tử chân chính!
Dưới đài cao, mi tâm của ba người Liễu Hàn Nguyệt đồng thời nhíu lại, hiện tại mới là bước đầu giao thủ, cũng đã để cho Vân Đông Lưu toàn lực ứng phó, thanh niên xa lạ này rốt cuộc là có lai lịch gì?
Thần Dạ phất tay đem hỗn loạn trong phương không gian ở trước người đánh tan, ngay sau đó thản nhiên cười nói:
- Hiện tại mới biết được đã có chút chậm!
Nghe vậy Vân Đông Lưu cũng là nhàn nhạt cười nói:
- Một chút cũng không muộn, ngươi đủ mạnh, bổn công tử giết ngươi mới có cảm giác thỏa mãn, không có ý tứ, hôm nay ngươi chết chắc.
Thần Dạ khẽ mỉm cười, trong tươi cười tràn đầy hàn ý nhè nhẹ:
- Chỉ sợ ngươi làm không được!
- Hắc!
Cước bộ của Vân Đông Lưu đột nhiên tiến lên trước một bước, thanh âm chấn động kia phảng phất giống như là rung động của sơn phong, huyền khí kinh người tràn ngập mà ra tạo thành uy áp cường đại phô thiên cái địa phóng mạnh về phía Thần Dạ.
Dưới uy áp, áo bào của Vân Đông Lưu phần phật bay múa, dưới song chưởng, huyền khí hội tụ thành hồng lưu dập dờn, loại trình độ này cũng không phải là võ giả cảnh giới Lực Huyền lục trọng đủ khả năng tạo nên.
- Kế tiếp đánh một trận, ta hi vọng ngươi có thể lấy ra thủ đoạn để cho ta hài lòng, nếu không mà nói, ngươi sẽ chết vô cùng thảm, mà đồng bạn của ngươi sẽ chết càng thêm bi thảm!
Song thủ của Vân Đông Lưu nhẹ động, ánh mắt của hắn giống như đao phong bắn về phía Thần Dạ, khẽ cúi đầu, làm ra tư thế từ trên cao nhìn xuống, cười lạnh nhìn về phía Thần Dạ, sát ý kia rõ ràng đã trùng thiên mà lên.
Thần Dạ chậm rãi gật đầu, trong ánh măt scuar hắn toát ra từng điểm hỏa nhiệt, những năm gần đây, cùng với cao thủ cùng lứa còn thật chưa đại chiến qua một lần, Vân Đông Lưu này hẳn là một đối thủ không tệ.
- Đến đây đi!
Thần Dạ vẫy vẫy tay!
Kèm theo thanh âm của hắn vang lên, cả phiến thiên địa đột nhiên vào lúc này thật giống như bị đọng lại, mà ở trong đọng lại này dũng động là ba động kinh người vô cùng vô tận kia!
- Oanh oanh!
Hai cỗ năng lượng huyền khí hùng hồn ở trên bầu trời cổ đãng mà ra, sau đó đụng vào lẫn nhau giống như là lôi đình đối kháng trong tầng mây bộc phất ra thanh âm ầm ầm, cộng thêm không khí giương cung bạt kiếm khiến cho khí lưu cũng là ngừng lưu động.
Vô số đạo ánh mắt cũng là nhanh chóng hội tụ lên trên bầu trời kia, bọn họ nín thở yên lặng, ánh mắt cũng không dám nháy một cái, sợ là bỏ sót một màn đặc sắc nhất kia.
Bắc vực địa giới rộng lớn, có vô số người trẻ tuổi ưu tú, bọn họ đều có phong tao riêng, được vinh dự là bá chủ tương lai trong địa giới Bắc vực!
Bắc vực nam bộ Tứ đại công tử chính là một thành viên trong vô số người trẻ tuổi này!
Cho nên nhất cử nhất động của Tứ đại công tử cũng là để cho vô số người chú ý, đại chiến hôm nay của Vân Đông Lưu, bọn họ tất nhiên là không thể bỏ qua.
Mà người xa lạ đột nhiên xuất hiện này lại có thể để cho Yêu công tử Vân Đông Lưu toàn lực ứng phó, mặc dù hắn là người xa lạ nhưng tin tưởng sau hôm nay nhất định là danh dương cả bắc vực, cho dù là chết rồi cũng sẽ lưu lại thanh danh của hắn.
Đại chiến giữa bọn họ chẳng những tất cả người trẻ tuổi ở tại chỗ đều không dám nháy mắt một cái, ngay cả một chút cao thủ thế hệ trước đang ẩn nấp đồng dạng là đang mật thiết chú ý.
Trên không trung, hai người giằng co giống như là tạc đạn sắp sửa nổ tung, khí thế chậm rãi tăng lên, ở phía dưới trên đài cao, không khí cũng không thoải mái bao nhiêu.
- Hoàng Vũ!
Thanh âm nhẹ nhàng của Niệm Thần đem ánh mắt của Hoàng Vũ nhìn về phía không trung kéo lại, bỗng nhiên trong chốc lát nàng cười khẽ:
- Bọn họ đánh thì kệ bọn họ, chúng ta tiếp tục đánh cuộc đi? Cuối cùng hỏi ngươi một câu, cái đánh cuộc này của ta, ngươi có dám nhận hay không? Nếu như không dám, cái gọi là đại hội tỷ võ chiêu thân này liền kết thúc đi?
Lông mày của Hoàng Vũ nhăn lại thật chặt, lửa giận không nhịn được mà bắt đầu khởi động:
- Vị cô nương này, ngươi có phải là rất quá đáng hay không, ép người quá đáng rồi?
- Quá đáng ư, ép người quá đáng sao? Ha hả, thật ra chính ta cũng không thấy vậy!
Niệm Thần thanh lãnh cười nói:
- Nếu như ngươi cảm thấy như vậy, chính ngươi không ngại suy nghĩ thật kỹ, ngươi hôm nay vừa ra có phải là đồng dạng quá đáng hay không?
- Ta nói rồi, chuyện của ta không cần ngươi tới quản!
Hoàng Vũ đều có chút vô lực rồi, có mấy lời nàng không thể nói, nhưng không nói lại là bị hiểu lầm như vậy, hết lần này đến lần khác còn là có một người đủ khả năng ép nàng chật vật hết sức.
- Ta cũng đã nói, chuyện này, ta nhất định quản rồi!
- Ngươi...
Hoàng Vũ cưỡng chế lửa giận, nhìn Niệm Thần, một hơi thiếu chút nữa cũng phun không ra.
Bình luận truyện