Đế Quân

Chương 815: Lấy ra (2)



- Huy hoàng của Yêu động thiên đã trải qua không biết bao nhiêu năm rồi, cho nên người đương thời chưa từng thấy qua Thanh Văn Hổ Lân thú chân chính.

- Bất quá ngươi nói không sai, con thú này khí tức rất lâu đời, hơn nữa yêu khí cũng tương đối thuần khiết, tin tưởng cho dù không phải là Thanh Văn Hổ Lân thú, cũng đích thị là có liên quan với nó, dù sao Vân Đông Lưu chính là một người duy nhất có thể câu thông với Thanh Văn Hổ Lân thú trong mấy trăm năm qua, cho tới có thể cộng liên.

- Như vậy liền rất tốt!

Nhìn phía trước, Thần Dạ khẽ cười nhạt, Vân Đông Lưu biến thành kỳ thú, mặc dù không phải là Thanh Văn Hổ Lân thú, đó cũng là một đầu tồn tại phi phàm, tạm thời còn không có thực lực chạy đến Yêu động thiên chém giết đoạt Thanh Văn Hổ Lân thú kia, trước mắt vẫn là lấy đầu kỳ thú này tưởng thưởng cho chính mình đi!

- Thần cô nương, ngươi trước trở về Tinh Vân thành, không thể lưu lại người của Yêu động thiên, ta đem gia hỏa này giải quyết rồi sẽ trở lại!

- Ngươi đều bị thương rồi, có thể thắng định gia hỏa này sao?

Niệm Thần có chút lo lắng nói, nàng hiện tại nhưng là biết được mục đích thật sự của Thần Dạ rồi.

- Yên tâm, hắn hiện tại chính là dê đợi làm thịt!

- Đường đường là thiếu chủ của Yêu động thiên, trạng thái hôm nay còn không phải là quá xấu, cũng chỉ có ngươi mới có thể nói lời như vậy, ta đây đi về trước, ngươi cũng trở lại nhanh một chút!

Niệm Thần chợt hướng về phía Tinh Vân thành mà chạy đi, mặc dù lo lắng cho Thần Dạ, nhưng đối với hắn, Niệm Thần càng có lòng tin đầy đủ!

- Hống!

Dưới phong tỏa của Cổ Đế điện, hành động hóa yêu của Vân Đông Lưu đã hoàn thành, móng vuốt khổng lồ đột nhiên co rút lại, mang theo lực lượng cường đại hung hăng đụng vào không gian ở phía trước.

- Bồng!

Hư không nặng nề run lên, một đạo khe hở rất nhanh hiện ra, cả cái không gian ở bên trong run rẩy giống như là pha lê vỡ vụn ra, kỳ thú khổng lồ kia bạo xạ mà đi, mang theo quang mang lóe lên xông thẳng vào hắc ám phương xa!

- Không đánh mà chạy, Vân Đông Lưu, ngươi cái gọi là thiếu chủ của Yêu động thiên này cũng quá không chịu nổi đi?

Kỳ thú trong lúc chạy đi, con ngươi màu xanh hiện lên sát ý rét lạnh vô cùng, đồng thời cũng có bất đắc dĩ thật sâu, thanh âm kia phảng phất là đang vang dội ở bên tai!

Mà sau khi kỳ thú chạy đi mấy trăm dặm, rõ ràng phát hiện không gian lại lần nữa bị đống kết!

- Oanh!

Vân Đông Lưu biến thành kỳ thú hung hăng đụng lên trên không gian đống kết, sau khi đạt được tự do liền tiếp tục liều mạng mà chạy.

Sóng cái gọi là hành động chạy trốn này cũng không xuất hiện quá lâu, bởi vì không gian lại một lần nữa bị đống kế.

- Bồng bồng bồng!

Ở bên trong từng tiếng va chạm mãnh liệt, kỳ thú hiện lên ám thanh sắc quang mang không ngừng đụng vào, không ngừng mà chạy, một màn này lặp đi lặp lại, tựa hồ vĩnh viễn đều sẽ không dừng lại.

Trong lòng Vân Đông Lưu không khỏi có bi ai thật sâu, nghĩ tới thân phận của hắn, những năm gần đây, đi tới nơi nào không phải là bị người sợ hãi kính sợ, từ lúc nào lại rơi vào bộ dạng như chó nhà có tang, thậm chí bị chơi đùa như thế?

Nghĩ tới khuất nhục, trong cơ thể yêu thú lại có yêu khí càng nồng nặc tràn ngập mà ra, nhất định phải sống mà rời đi, nếu không phần khuất nhục này vĩnh viễn không cách nào rửa sạch!

Có ý niệm như thế trong đầu, tốc độ cùng lực đạo công kích của kỳ thú đều tăng vọt, phóng mắt nhìn tới, giữa không trung phảng phất là một đạo lưu tinh không biết mệt mỏi va đập vào không gian hư vô.

Cũng không quản uy lực của kỳ thú tăng tới loại tình trạng nào, thủy chung là không thể rời đi khỏi trói buộc của phương thiên địa kia diễn sinh ra, ở dưới thời gian trôi qua, kỳ thú tuy còn có sức liều mạng nhưng trạng thái ở trong lúc vô tình đã trở nên càng ngày càng kém.

- Hiện tại hẳn là không sai biệt lắm!

Thấp giọng lẩm bẩm để cho trong đồng tử của kỳ thú do Vân Đông Lưu biến thành không nhịn được có ý sợ hãi kinh thiên...

- Trảm!

Thần Dạ cố ý quát lên một tiếng chói tai, chợt đao mang trăm trượng từ trên bầu trời giống như là lôi đình nộ long chém về phía kỳ thú vừa mới bị Cổ Đế điện trói buộc.

Đao mang hạ xuống, mặc dù không thể đem kỳ thú một đao chém làm hai, nhưng cũng đem nó vốn đã là suy yếu rất nhiều trực tiếp chấn thành trọng thương, ám thanh sắc quang mang tiêu tán, bản thể của kỳ thú hiện ra rõ ràng.

Thần Dạ từ giữa không trung lướt xuống, long uy thuần khiết ngay lập tức đem kỳ thú trọng thương bao phủ vào.

- Khốn kiếp, ngươi muốn làm gì?

Vân Đông Lưu rốt cuộc hiểu được tại sao ánh mắt của Thần Dạ nhìn về phía hắn lại làm cho hắn có loại cảm giác chính mình trở thành bổ dược.

- Ta coi trọng kỳ thú này của ngươi, chính mình giao ra đây, cho ngươi chết được thể diện!

Thần Dạ thản nhiên nói.

- Mơ tưởng!

Vân Đông Lưu không kìm lòng được mà sợ run lên, những người khác không biết, chính hắn nhung cực kỳ hiểu được, kỳ thú mà hắn vốn có đối vứi Yêu động thiên mà nói là ý vị như thế nào, nếu như giao ra, đừng nói cho mình có thể diện chết đi, cho dù để cho mình còn sống rời đi, mặc dù mình có địa vị thiếu chủ, trở lại Yêu động thiên, kết quả tàn nhẫn kia... So với chết ở bên trong Yêu động thiên, Vân Đông Lưu cũng là tình nguyện chết sạch sẽ ở chỗ này, vì vậy giọng nói cũng là cường ngạnh hơn rất nhiều, dù sao đều phải chết, cần gì phải chết uất ức như thế?

Thần Dạ cười dài nói:

- Nói như vậy ta liền chính mình đi lấy, ngươi cũng đừng trách ta a!

Nghe vậy Vân Đông Lưu không nhịn được mà châm chọc cười nói:

- Tiểu tử, đừng mơ mộng nữa, nó đã cùng ta huyết mạch tương liên, hồn phách tương liên, cho dù ngươi có cổ quái thao thiên, trừ phi ta nguyện ý, nếu không ngươi muốn lấy được nó, dần dần đi nghĩ đi!

- Được rồi, ngươi đã nói như vậy, ta đây cũng chỉ có thể dùng theo phương pháp của mình mà làm, kiên nhẫn một chút, đồng thời cũng đừng trách ta tàn nhẫn a!

Thần Dạ cười lành lạnh một tiếng, bàn tay ở trên đỉnh đầu của kỳ thú nhẹ nhàng ấn một cái, bỗng nhiên long khí càng thêm nồng nặc giống như cuồng phong dữ dội bùng lên.

Sau một sát na, giữa không trung, Hắc Long ngưng tụ mà ra, cùng lúc đó thân thể của Thần Dạ hư không tiêu thất, Hắc Long chỉ xoay chuyển trong chốc lát, long thân kịch liệt nhỏ đi, cuối cùng thân thể của Thần Dạ lần nữa hóa hình mà ra.

Nhưng mà coi như là Vân Đông Lưu cực kỳ suy yếu, giờ phút này cũng là phát hiện Thần Dạ hiện tại cùng với lúc trước đã có bất đồng thật lớn!

Ở bên trong hai cái đồng tử của Thần Dạ tràn đầy thú tính dữ tợn và hung lệ!

Thậm chí khí tức do hắn phát ra cũng không phải là khí tức của nhân loại, hoàn toàn là khí tức Chân Long, mà hai cánh tay của hắn phảng phất giống như lợi nhận, từng đạo vết máu hiện đầy đang có từng tia tiên huyết không ngừng thẩm thấu ra ngoài.

Nhân thân, Long hồn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện