Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh
Chương 349: Khai chiến! Vả mặt là bước đầu tiên
Trước mắt bao người.
Chỉ thấy mỹ thiếu niên giống như quý tộc hút máu, tay để trong túi quần, đi về phía tu nhị.
Lạnh băng, thị huyết như vậy, giống như từ kẻ từ trong bóng đêm đi ra để báo thù.
“Cái kia Tần Mạc?” Phó Cửu nghiêng đầu, ánh mắt rét lạnh: “Anh xứng xưng hô như vậy với anh tôi sao?”
Tu nhị không những không có bực, nhưng thật ra cảm thấy máu đều nóng lên: “Phát hỏa đúng hay không? Phát hỏa liền tự mình lên đấu.”
“Tự mình lên đấu ……” Phó Cửu dừng một chút, cong môi cười: “Tôi càng không lên, thành thật giảng giải cho anh, loại người này tôi gặp được nhiều rồi, anh dựa vào cái gì muốn cho tôi và anh đấu, tôi phải cùng anh đaau? Chiến đội Anh chi lưu là thổ phỉ sao, còn cưỡng bách người khác tham gia thi đấu?”
Phong Thượng:……
Thần tượng, anh tin tưởng tôi, không có ai nhìn qua giống thổ phỉ như anh!
Phó Cửu nói đoạn này là dùng khẩu âm Đông Kinh, lập tức dẫn đến một mảnh ồn ào.
Người đại diện của đối phương chạy nhanh đi tới nói: “Không, tôi cũng không có ý tứ kia.”
“Không có ý tứ kia,vậy thì đội viên các người nên câm miệng, hảo hảo thi đấu?” Phó Cửu người này bênh vực người của mình, hơn nữa cô cảm nhận đại thần chính là người duy nhất làm cô bận tâm, đối phương nói đại thần không tốt, đó không khác là đi tìm chết.
Tần Mạc nhưng thật ra không có đoán trước đến phản ứng của thiếu niên sẽ lớn như vậy.
Tuy rằng thời cơ không đúng.
Nhưng là nhìn bộ dáng thiếu niên hung hãn, hắn tâm tình không ngọn nguồn tốt hơn, dạo bước đi đến, xoa đầu thiếu niên: “Tốt rồi, trở về đi, nhớ kỹ, đừng xoa mắt.”
Phó Cửu:……
Đại thần rốt cuộc làm được như thế nào mà lúc này vẫn không quên cảnh cáo cô.
Hiện tại tu nhị đã bị khí trong lồng ngực làm cho quay cuồng.
Hiện giờ trong đầu hắn, chỉ có một ý niệm, đoàn diệt đối phương, làm thiếu niên hối hận vì lời nói vừa rồi!
Nghĩ đến đây, hắn quay đầu đi, việc thứ nhất ngồi ở trước máy tính, ngón tay với lấy, rồi mang lên tai nghe chỉ có mà đen màu đen.
Người đại diện cuối cùng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, phải biết rằng hắn chính là quản không được tu nhị.
Các đồng đội Anh chi lưu bên này, đều không có nói chuyện.
Bọn họ rất rõ ràng tu nhị là dạng tuyển thủ nào.
Đối phương cho rằng âm ái ở đây muốn chọc giận hắn, lại không biết lửa giận của tu nhị càng vượng, người này càng hung tàn!
Tu nhị đằng đằng sát khí thì Tần Thần bên này có thể nói là tự phụ, không chút để ý, ngón tay của hắn thon dài lướt qua tai nghe, lấy một loại tư thế phi thường xinh đẹp cầm con chuột.
Không hiểu sao khiến cho người ta cảm thấy trên tay hắn nắm không phải con chuột, mà là quân cờ.
Mà trước mắt hắn chính là một bàn cờ cục.
Công tử như ngọc.
Không nghĩ tới ở hiện đại cũng có thể nhìn đến dạng người không thể xâm phạm này.
Ở trong thính phòng, người trong nhóm đệ nhất ý tưởng của đối phương.
Đệ nhị ý tưởng, đương nhiên chính là muốn cho tu nhị nhanh lên đem bọn họ toàn bộ đều giết chết!
Nhưng mà ngược lại lại với người bên này.
Ngồi gần ở chỗ chiến đội Đế Minh bên này, có hai fan, trong đó, một người đã cảm thấy máu chính mình sôi trào!
Một năm!
Suốt một năm, Tần Thần không có nhiềi lần đánh chức liên đội, tuy rằng chỉ là thi đấu hữu nghị, có thể nhìn đến hiện trường, rốt cuộc có bao nhiêu phấn chấn, chỉ có những người chơi trò chơi mới biết nhân tài!
Răng rắc!
Ân thanh báo hiệu Trò chơi vang lên!
Hình ảnh chính thức tiến vào!
Toàn bộ người tới thi đấu tràng trên màn hình lớn!
“Tới!”
Hai cái phóng viên phân biệt giơ lên camera.
Ngay cả người giải thích nhóm cũng không biết vì cái gì, lúc này đây thế nhưng cảm thấy xưa nay chưa từng có khẩn trương.
Càng miễn bàn khuôn mặt ngồi ở trước máy tính là Tiết Dao Dao.
Cô chỉ cảm thấy lòng bàn tay đều ở đổ mồ hôi.
Ánh mắt lại kiên định.
Đây là trận chiến đầu tiên, đây là cô như vậy chứng minh chính mình trong trận chiến đầu tiên!
“Khởi xướng tiến công.”
Tần Mạc nhẹ nhàng bâng quơ bốn chữ, lại mang theo khác lực độ.
Chiến sự chạm vào là nổ ngay!
Chỉ thấy mỹ thiếu niên giống như quý tộc hút máu, tay để trong túi quần, đi về phía tu nhị.
Lạnh băng, thị huyết như vậy, giống như từ kẻ từ trong bóng đêm đi ra để báo thù.
“Cái kia Tần Mạc?” Phó Cửu nghiêng đầu, ánh mắt rét lạnh: “Anh xứng xưng hô như vậy với anh tôi sao?”
Tu nhị không những không có bực, nhưng thật ra cảm thấy máu đều nóng lên: “Phát hỏa đúng hay không? Phát hỏa liền tự mình lên đấu.”
“Tự mình lên đấu ……” Phó Cửu dừng một chút, cong môi cười: “Tôi càng không lên, thành thật giảng giải cho anh, loại người này tôi gặp được nhiều rồi, anh dựa vào cái gì muốn cho tôi và anh đấu, tôi phải cùng anh đaau? Chiến đội Anh chi lưu là thổ phỉ sao, còn cưỡng bách người khác tham gia thi đấu?”
Phong Thượng:……
Thần tượng, anh tin tưởng tôi, không có ai nhìn qua giống thổ phỉ như anh!
Phó Cửu nói đoạn này là dùng khẩu âm Đông Kinh, lập tức dẫn đến một mảnh ồn ào.
Người đại diện của đối phương chạy nhanh đi tới nói: “Không, tôi cũng không có ý tứ kia.”
“Không có ý tứ kia,vậy thì đội viên các người nên câm miệng, hảo hảo thi đấu?” Phó Cửu người này bênh vực người của mình, hơn nữa cô cảm nhận đại thần chính là người duy nhất làm cô bận tâm, đối phương nói đại thần không tốt, đó không khác là đi tìm chết.
Tần Mạc nhưng thật ra không có đoán trước đến phản ứng của thiếu niên sẽ lớn như vậy.
Tuy rằng thời cơ không đúng.
Nhưng là nhìn bộ dáng thiếu niên hung hãn, hắn tâm tình không ngọn nguồn tốt hơn, dạo bước đi đến, xoa đầu thiếu niên: “Tốt rồi, trở về đi, nhớ kỹ, đừng xoa mắt.”
Phó Cửu:……
Đại thần rốt cuộc làm được như thế nào mà lúc này vẫn không quên cảnh cáo cô.
Hiện tại tu nhị đã bị khí trong lồng ngực làm cho quay cuồng.
Hiện giờ trong đầu hắn, chỉ có một ý niệm, đoàn diệt đối phương, làm thiếu niên hối hận vì lời nói vừa rồi!
Nghĩ đến đây, hắn quay đầu đi, việc thứ nhất ngồi ở trước máy tính, ngón tay với lấy, rồi mang lên tai nghe chỉ có mà đen màu đen.
Người đại diện cuối cùng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, phải biết rằng hắn chính là quản không được tu nhị.
Các đồng đội Anh chi lưu bên này, đều không có nói chuyện.
Bọn họ rất rõ ràng tu nhị là dạng tuyển thủ nào.
Đối phương cho rằng âm ái ở đây muốn chọc giận hắn, lại không biết lửa giận của tu nhị càng vượng, người này càng hung tàn!
Tu nhị đằng đằng sát khí thì Tần Thần bên này có thể nói là tự phụ, không chút để ý, ngón tay của hắn thon dài lướt qua tai nghe, lấy một loại tư thế phi thường xinh đẹp cầm con chuột.
Không hiểu sao khiến cho người ta cảm thấy trên tay hắn nắm không phải con chuột, mà là quân cờ.
Mà trước mắt hắn chính là một bàn cờ cục.
Công tử như ngọc.
Không nghĩ tới ở hiện đại cũng có thể nhìn đến dạng người không thể xâm phạm này.
Ở trong thính phòng, người trong nhóm đệ nhất ý tưởng của đối phương.
Đệ nhị ý tưởng, đương nhiên chính là muốn cho tu nhị nhanh lên đem bọn họ toàn bộ đều giết chết!
Nhưng mà ngược lại lại với người bên này.
Ngồi gần ở chỗ chiến đội Đế Minh bên này, có hai fan, trong đó, một người đã cảm thấy máu chính mình sôi trào!
Một năm!
Suốt một năm, Tần Thần không có nhiềi lần đánh chức liên đội, tuy rằng chỉ là thi đấu hữu nghị, có thể nhìn đến hiện trường, rốt cuộc có bao nhiêu phấn chấn, chỉ có những người chơi trò chơi mới biết nhân tài!
Răng rắc!
Ân thanh báo hiệu Trò chơi vang lên!
Hình ảnh chính thức tiến vào!
Toàn bộ người tới thi đấu tràng trên màn hình lớn!
“Tới!”
Hai cái phóng viên phân biệt giơ lên camera.
Ngay cả người giải thích nhóm cũng không biết vì cái gì, lúc này đây thế nhưng cảm thấy xưa nay chưa từng có khẩn trương.
Càng miễn bàn khuôn mặt ngồi ở trước máy tính là Tiết Dao Dao.
Cô chỉ cảm thấy lòng bàn tay đều ở đổ mồ hôi.
Ánh mắt lại kiên định.
Đây là trận chiến đầu tiên, đây là cô như vậy chứng minh chính mình trong trận chiến đầu tiên!
“Khởi xướng tiến công.”
Tần Mạc nhẹ nhàng bâng quơ bốn chữ, lại mang theo khác lực độ.
Chiến sự chạm vào là nổ ngay!
Bình luận truyện