Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 378: Phó cửu muốn trốn?



Tần mạc tức khắc liền dừng lại.

Không ai có thể không dừng lại.

Ăn hết đồ trong tay xong liền thò khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ, nhỏ nhắn không thấy lông tơ, lông mi đậm nhạt, đôi môi hồng nhuận, để ở bên cạnh bên má phải của hắn.

Trong nháy mắt, trong lòng tần mạc liền cảm thấy có chút ngứa.

Cảm giác khi đi ván trượt vừa nãy đã quay trở lại, giống như lướt gió vậy. Cọ một chút từ má phải rồi hướng về toàn thân hắn ……

Bên cạnh bàn ăn có mấy người nam đang chơi trò chơi, bỗng nhiên dừng lại toàn bộ đều hướng tới bên này nhìn lại.

Tôi —— thật hoài nghi!

Tình huống này là như thế nào?

Bọn họ có phải uống nhiều quá rồi không. Ở trong trò chơi xem các bạn nhỏ còn chưa tính, như thế nào người say đều như vậy cơ?

Nhất định là uống say, trước xoa xoa mắt!

Phó cửu chính là thừa dịp lỗ hổng này, lôi thân mình trở lại, một lần nữa ngồi trở lại vị trí của mình, ngoài miệng ngậm một miếng thịt, môi cong cong, cười soái khí: “Quả nhiên là như vậy, hương vị không tồi.”

Tần mạc đầu tiên là nghiêng đầu cười một chút, sau đó cúi người xuống, ngón tay nắm cằm thiếu niên, hơi thở cấm dục, làm người nhìn tim đập nhanh: “Còn dám ăn vụng, anh cam đoan anh sẽ có rất nhiều phương thức làm em hối hận, hiểu chưa?”

“Uy, anh mạc, tư thế này có chút gần a.” Phó cửu mỉm cười nhắc nhở.

Tần mạc a một tiếng, thong thả ung dung dùng ngón tay cái nắm cằm thiếu niên: “Em vừa rồi thò mặt tới chỗ anh, như thế nào lại không nói gần? Thiếu chút nữa làm thân cong lại.”

Phó cửu vừa nghe bốn chữ cuối cùng cười, thuận miệng nói một câu: “Bằng không anh mạc lui thân về?”

Lời kia vừa thốt ra.

Phó cửu liền cảm thấy không xong.

Đại thần có chuyện gì mà làm không được.

Như thế nào cô lại cố tình vào lúc này tiếp tục khiêu khích.

Quả nhiên, đại thần không có nói nữa, chỉ là cứ như vậy nhìn cô, nguy hiểm làm người khác hô hấp đều trở lên dồn dập.

Hô hấp còn tàn lưu hương vị thịt nướng.

Ở cách vách các nhóm nam chơi trò chơi đều không có động tĩnh.

Cô muốn trốn.

Đây cảm giác duy nhất của cô vào lúc này.

Cần thiết phải trốn.

Ở thời điểm tất yếu, thân thủ của phó cửu là có thể đề cao ba cái trình tự, ví dụ giống như hiện tại.

Đầu tiên là cô nghiêng đầu, sau đó nghiêng người, chân dài còn không quên chạm vào cái ghế mộc làm ngăn trở động tác của Tần mạc.

Nhưng mà, tránh đi chính diện, lại không tránh được mặt sau.

Mũ áo khoác màu đen bị người túm lấy.

Phó cửu tựa như lò xo, cả người đều bắn trở về.

Bởi vì lực tác dụng, kết cục của phó cửu chính là phía sau lưng trực tiếp đụng vào lồng ngực của Tần mạc 

Nếu là người khác không thể nghi ngờ sẽ bị trấn trụ, nhưng người đó lại là phó cửu.

Eo uốn éo, đầu tiên là tay bên trái gỡ ra, lại đến cúi đầu một cái lắc mình khom lưng, khuôn mặt tuấn tú xẹt tia gian nan, lại là bên phải tay áo.

Động tác kia soái khí mà lưu loát, thậm chí còn mang theo cả tiếng gió.

Người bên cạnh xác thật xem đến choáng váng.

Đây là…… Từ lấy ghế chắn đường đến dùng võ sao?

Đậu má, cho bọn hắn một chút thời gian để tiếp thu có được không?!

Bất quá, kia rốt cuộc là như thế nào làm được?

Thân thủ tốt, khẳng định thường xuyên đánh lộn!

Đều là đàn ông, nhìn đến hình ảnh như vậy, đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, nhịn không được liền muốn reo hò cổ vũ thiếu niên: “Tốt!”

Chỉ tiếc, lời nói quần chúng mới vừa rơi xuống.

Tần mạc liền nắm áo khoác màu đen hướng cái bàn ấn một cái, mặt khác một bàn tay bình tĩnh cầm tay áo bên phải vừa mới thoát ra, dùng sức trở về một thân, phong bá một tiếng, liền đem thiếu niên vây ở trước bàn, ngón tay ôm chặt hai sườn của phó cửu, mắt đen thâm thúy đè thấp, nguy hiểm đầy người ……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện