Đế Tôn
Chương 2865: Lên đường bình yên (2)
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ hết hồn, lắc người biến ra nguyên hình, là nữ nhân đầu người mình rắn đỉnh thiên lập địa, tay nâng linh đỉnh. Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ dốc sức vận dụng linh đỉnh oanh kích, trấn áp sóng kiếp. Vang tiếng nổ điếc tai, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ nổ nát sóng kiếp, chạy trốn ra ngoài thật nhanh.
Lúc này tuyệt sát hứ hai hiện ra dưới vị trí Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ đặt chân, nhấn chìm nàng.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ dốc hết sức ra rốt cuộc trấn áp tuyệt sát này. Tịch diệt tuyệt sát thứ ba đã nối gót đến, tiếp theo là tuyệt sát thứ bốn, năm, sáu, bảy, tám.
Khi tịch diệt tuyệt sát thứ chín hình thành, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ đã bị nhốt cứng ngắc. Kiếp uy tuôn ra, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ đi đâu cũng không thoát được, mặc cho nàng vận chuyển linh đỉnh, phát huy uy lực lớn cỡ nào cũng không phá thủng được.
Kiếp quang, kiếp vũ, kiếp lôi, kiếp âm, ma nhãn, thiên nhân ngũ suy, tất cả từng giây từng phút quấn chặt Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, xâm nhập vào linh quang trong cơ thể, trong đạo quả, trong thần thức. Cơ thể Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ nhanh chóng nứt rạn, đại đạo suy sụp, pháp lực xói mòn.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ tụ tập lực lượng suốt đời và bất diệt đạo tâm luyện thành linh đỉnh cũng khó tránh khỏi sát kiếp. Lực lượng linh đỉnh không ngừng bị kiếp uy luyện hóa.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ từng nghe Quỷ Bà Thiên nhắc đến chín tuyệt sát, khi đó Quỷ bà bà bảo chín tuyệt sát là thiên phát sát khí địa đi long xà, sát khí nổi lên không có đường sống. Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ vốn không tin, bây giờ nàng đã chín.
Chín tuyệt sát của Quỷ Bà Thiên là tịch diệt cửu tuyệt sát, cơ hồ tương đương với dấy lên tịch diệt kiếp tiêu trừ Đạo Quân Đạo Tôn. Dẫn động sóng kiếp, kiếp uy trong thời đại tiên đạo tiêu diệt đối thủ, khủng bố vô.
- Cứ tiếp tục thế này thì ta chết chắc...
Trong lòng Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ thầm tính kệ, năn nỉ:
- Bà bà, tiểu muội biết sai, xin bà bà cho một con đường sống!
Bên ngoài chín tuyệt sát, ánh mắt Quỷ Bà Thiên lộ vẻ bất nhẫn:
- Nha đầu, mới rồi lão thân đã khuyên ngươi rời đi nhưng ngươi không nghe, cứ đòi giết lão thân...
- Bà bà và ta cùng nguồn cội, bà bà thật sự muốn giết ta sao?
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ cầu xin:
- Bà bà nhẫn tâm vậy sao?
Quỷ Bà Thiên do dự một chút, chậm rãi rút gậy tre lên:
- Trên trời có đức hảo sinh, đời này lão thân chưa từng giết sinh linh nào. Thôi được, nha đầu, ta để lại một đường sống...
Tịch diệt cửu tuyệt sát dừng lại một chút, lộ ra một cơ hội sống. Lúc này một cái đuôi rắn bay ra từ tịch diệt cửu tuyệt sát đâm vào trán Quỷ Bà Thiên, xuyên thủng sọ não.
Quỷ Bà Thiên cứng ngắc tại chỗ. Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ hú hét, dốc sức vùng thoát chín tuyệt sát.
- Tại sao? Rõ ràng ta thả ngươi ra...
Trán Quỷ Bà Thiên thủng lỗ lớn, có máu chảy ra, huyết nhãn bị đuôi rắn đập nát.
Quỷ Bà Thiên lẩm bẩm:
- Ta đã thả ngươi, sao ngươi...
Nửa người Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ thoát khỏi tịch diệt cửu tuyệt sát, người đẫm máu, đã bị thương nặng.
- Kẻ thù không đội trời chung sao có thể nương tay? Bởi vậy ta mới nói bà bà ngây thơ quá.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ mỉm cười nói:
- Nếu gặp địch, dù đối thủ có van xin cỡ nào cũng không dao động. Đạo tâm của bà bà quá yếu.
Người Quỷ Bà Thiên run rẩy, máu chảy ồ ạt từ trán, dốc hết sức vận chuyển gậy tre quát to:
- Tịch diệt cửu tuyệt...
Vù vù vù vù vù!
Bàn tay Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ thò ra, năm ngón xòe ra. Tinh huyết trong người Quỷ Bà Thiên chảy ra đường trán, chớp mắt chảy cạn máu, gậy tre không thể vận dụng tịch diệt cửu tuyệt sát.
Bà lão khô héo, run giọng nói:
- Cả đời lão thân chưa từng sát sinh...
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ vỗ một chưởng đập nát Quỷ Bà Thiên, chỉ còn lại cây gậy tre cắm trong hư không. Chợt có tiếng hét chói tai vang lên, từ xa một tòa Thiên Môn bay tới.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ cười phá lên:
- Môn chủ Thiên Môn?
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ luyện tinh huyết Quỷ Bà Thiên thành huyết nhãn ấn trên trán, cười duyên:
- Bây giờ ta bị Quỷ bà bà tổn thương nặng, không đấu lại ngươi. Nhưng chờ ta dung hợp huyết nhãn này thì khác. Tỷ tỷ, thứ lỗi tiểu muội không thể chơi với tỷ tỷ, cáo từ!
Huyết nhãn trên trán nàng tỏa sáng rực rỡ, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ điều động lực lượng thiên địa bày ra các tầng tuyệt sát chạy đi ngay.
Thiên Môn đánh tới nổ nát các tuyệt sát. Mái tóc Giang Tuyết Tình bay lên, đằng đằng sát khí xách Đạo Tạng Đạo Quân đuổi theo. Giang Tuyết Tình vỗ nát Đạo Tạng Đạo Quân, thúc giục Thiên Môn đánh vào hư không.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ đã có được thần toán của Quỷ Bà Thiên, nàng đâu dễ bị đánh trúng? Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ sớm bày ra các mê trận, chạy thật xa.
- Bà bà...
Giang Tuyết Tình đờ đẫn quỳ trước gậy tre.
Vân Liên tiên triều, vô vi chí đạo thiên.
Giang Tuyết Tình gào khóc giao gậy tre cho Quân Đạo Nhân:
- Nhị ca, bà bà... Chết rồi...
Quân Đạo Nhân ngơ ngác nhìn gậy tre nhuộm máu, run giọng:
- Không thể nào! Nghĩa mẫu thông minh như vậy, ai có thể ám toán nghĩa mẫu? Tiểu muội đừng lừa ta.
Quỷ Bà Thiên đã chết, tièu dã chấn động, bi thương.
Quỷ Bà Thiên xuất thân từ quỷ giới trong Tiên giới, do máu của Linh Bảo Đạo Chủ biến ra, nghĩa mẫu của Quân Đạo Nhân. Năm xưa Quỷ Bà Thiên bình phẩm một câu, điểm tỉnh Đế Huyền dấy lên chư thần hoàng hôn kiếp. Khi đó Đế Huyền chăm chỉ tu luyện, Thị Hiên Vi chấp chính, Quỷ Bà Thiên nuôi nấng Quân Đạo Nhân đến lớn, nên gã bái Quỷ bà bà làm nghĩa mẫu.
Quỷ Bà Thiên cho Quân Đạo Nhân mượn mắt mình nhìn mọi người sinh tử. Quân Đạo Nhân thấy đại khủng bố rất là xúc động, mới cùng Hồng Đạo Nhân sáng tạo tiên đạo mới. Thời đại tiên đạo chính thức buông xuống, mới có huy hoàng thịnh thế sau này.
Giang Tuyết Tình mang theo gậy tre leo lên Đại La Thiên, gặp Giang Nam và Thị Hiên Vi.
Thị Hiên Vi nhìn gậy tre, thở dài:
- Tình nhi, đừng kinh động phụ thân ngươi. Hắn đang bế quan, nghiên cứu ảo diệu tịch diệt kiếp cuối cùng...
Thị Hiên Vi chưa nói xong đột nhiên gậy tre bay lên, bay hướng sâu trong Nguyên Thủy Đại La Thiên.
Tận cùng Đại La Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi yên, giơ tay, gậy tre rơi vào tay vị tồn tại cổ xưa. Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn gậy tre chằm chằm, quanh thân tràn ngập bi thương, khóe mắt chảy hai dòng lên biến thành các đốm linh quang tan biến.
- Bà bà, mắt của ngươi nhìn thấy đại khủng bố, thế nhân chết chóc, trần đời điêu linh. Thế nhưng bà bà luôn lạc quan sát sủa, bất nhẫn sát sinh, một mình chịu đựng đại khủng bố.
Nguyên Thủy Thiên Tôn trồng gậy tre trong Đại La Thiên, cây tre bén rễ nẩy mềm mọc măng, mọc ra rừng trúc rậm rạp um tùm.
- Bà bà, lên đường bình an.
Giang Nam nhìn rừng trúc, chọn một cây nhổ lên tước thành gậy.
Lúc này tuyệt sát hứ hai hiện ra dưới vị trí Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ đặt chân, nhấn chìm nàng.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ dốc hết sức ra rốt cuộc trấn áp tuyệt sát này. Tịch diệt tuyệt sát thứ ba đã nối gót đến, tiếp theo là tuyệt sát thứ bốn, năm, sáu, bảy, tám.
Khi tịch diệt tuyệt sát thứ chín hình thành, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ đã bị nhốt cứng ngắc. Kiếp uy tuôn ra, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ đi đâu cũng không thoát được, mặc cho nàng vận chuyển linh đỉnh, phát huy uy lực lớn cỡ nào cũng không phá thủng được.
Kiếp quang, kiếp vũ, kiếp lôi, kiếp âm, ma nhãn, thiên nhân ngũ suy, tất cả từng giây từng phút quấn chặt Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, xâm nhập vào linh quang trong cơ thể, trong đạo quả, trong thần thức. Cơ thể Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ nhanh chóng nứt rạn, đại đạo suy sụp, pháp lực xói mòn.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ tụ tập lực lượng suốt đời và bất diệt đạo tâm luyện thành linh đỉnh cũng khó tránh khỏi sát kiếp. Lực lượng linh đỉnh không ngừng bị kiếp uy luyện hóa.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ từng nghe Quỷ Bà Thiên nhắc đến chín tuyệt sát, khi đó Quỷ bà bà bảo chín tuyệt sát là thiên phát sát khí địa đi long xà, sát khí nổi lên không có đường sống. Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ vốn không tin, bây giờ nàng đã chín.
Chín tuyệt sát của Quỷ Bà Thiên là tịch diệt cửu tuyệt sát, cơ hồ tương đương với dấy lên tịch diệt kiếp tiêu trừ Đạo Quân Đạo Tôn. Dẫn động sóng kiếp, kiếp uy trong thời đại tiên đạo tiêu diệt đối thủ, khủng bố vô.
- Cứ tiếp tục thế này thì ta chết chắc...
Trong lòng Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ thầm tính kệ, năn nỉ:
- Bà bà, tiểu muội biết sai, xin bà bà cho một con đường sống!
Bên ngoài chín tuyệt sát, ánh mắt Quỷ Bà Thiên lộ vẻ bất nhẫn:
- Nha đầu, mới rồi lão thân đã khuyên ngươi rời đi nhưng ngươi không nghe, cứ đòi giết lão thân...
- Bà bà và ta cùng nguồn cội, bà bà thật sự muốn giết ta sao?
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ cầu xin:
- Bà bà nhẫn tâm vậy sao?
Quỷ Bà Thiên do dự một chút, chậm rãi rút gậy tre lên:
- Trên trời có đức hảo sinh, đời này lão thân chưa từng giết sinh linh nào. Thôi được, nha đầu, ta để lại một đường sống...
Tịch diệt cửu tuyệt sát dừng lại một chút, lộ ra một cơ hội sống. Lúc này một cái đuôi rắn bay ra từ tịch diệt cửu tuyệt sát đâm vào trán Quỷ Bà Thiên, xuyên thủng sọ não.
Quỷ Bà Thiên cứng ngắc tại chỗ. Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ hú hét, dốc sức vùng thoát chín tuyệt sát.
- Tại sao? Rõ ràng ta thả ngươi ra...
Trán Quỷ Bà Thiên thủng lỗ lớn, có máu chảy ra, huyết nhãn bị đuôi rắn đập nát.
Quỷ Bà Thiên lẩm bẩm:
- Ta đã thả ngươi, sao ngươi...
Nửa người Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ thoát khỏi tịch diệt cửu tuyệt sát, người đẫm máu, đã bị thương nặng.
- Kẻ thù không đội trời chung sao có thể nương tay? Bởi vậy ta mới nói bà bà ngây thơ quá.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ mỉm cười nói:
- Nếu gặp địch, dù đối thủ có van xin cỡ nào cũng không dao động. Đạo tâm của bà bà quá yếu.
Người Quỷ Bà Thiên run rẩy, máu chảy ồ ạt từ trán, dốc hết sức vận chuyển gậy tre quát to:
- Tịch diệt cửu tuyệt...
Vù vù vù vù vù!
Bàn tay Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ thò ra, năm ngón xòe ra. Tinh huyết trong người Quỷ Bà Thiên chảy ra đường trán, chớp mắt chảy cạn máu, gậy tre không thể vận dụng tịch diệt cửu tuyệt sát.
Bà lão khô héo, run giọng nói:
- Cả đời lão thân chưa từng sát sinh...
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ vỗ một chưởng đập nát Quỷ Bà Thiên, chỉ còn lại cây gậy tre cắm trong hư không. Chợt có tiếng hét chói tai vang lên, từ xa một tòa Thiên Môn bay tới.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ cười phá lên:
- Môn chủ Thiên Môn?
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ luyện tinh huyết Quỷ Bà Thiên thành huyết nhãn ấn trên trán, cười duyên:
- Bây giờ ta bị Quỷ bà bà tổn thương nặng, không đấu lại ngươi. Nhưng chờ ta dung hợp huyết nhãn này thì khác. Tỷ tỷ, thứ lỗi tiểu muội không thể chơi với tỷ tỷ, cáo từ!
Huyết nhãn trên trán nàng tỏa sáng rực rỡ, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ điều động lực lượng thiên địa bày ra các tầng tuyệt sát chạy đi ngay.
Thiên Môn đánh tới nổ nát các tuyệt sát. Mái tóc Giang Tuyết Tình bay lên, đằng đằng sát khí xách Đạo Tạng Đạo Quân đuổi theo. Giang Tuyết Tình vỗ nát Đạo Tạng Đạo Quân, thúc giục Thiên Môn đánh vào hư không.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ đã có được thần toán của Quỷ Bà Thiên, nàng đâu dễ bị đánh trúng? Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ sớm bày ra các mê trận, chạy thật xa.
- Bà bà...
Giang Tuyết Tình đờ đẫn quỳ trước gậy tre.
Vân Liên tiên triều, vô vi chí đạo thiên.
Giang Tuyết Tình gào khóc giao gậy tre cho Quân Đạo Nhân:
- Nhị ca, bà bà... Chết rồi...
Quân Đạo Nhân ngơ ngác nhìn gậy tre nhuộm máu, run giọng:
- Không thể nào! Nghĩa mẫu thông minh như vậy, ai có thể ám toán nghĩa mẫu? Tiểu muội đừng lừa ta.
Quỷ Bà Thiên đã chết, tièu dã chấn động, bi thương.
Quỷ Bà Thiên xuất thân từ quỷ giới trong Tiên giới, do máu của Linh Bảo Đạo Chủ biến ra, nghĩa mẫu của Quân Đạo Nhân. Năm xưa Quỷ Bà Thiên bình phẩm một câu, điểm tỉnh Đế Huyền dấy lên chư thần hoàng hôn kiếp. Khi đó Đế Huyền chăm chỉ tu luyện, Thị Hiên Vi chấp chính, Quỷ Bà Thiên nuôi nấng Quân Đạo Nhân đến lớn, nên gã bái Quỷ bà bà làm nghĩa mẫu.
Quỷ Bà Thiên cho Quân Đạo Nhân mượn mắt mình nhìn mọi người sinh tử. Quân Đạo Nhân thấy đại khủng bố rất là xúc động, mới cùng Hồng Đạo Nhân sáng tạo tiên đạo mới. Thời đại tiên đạo chính thức buông xuống, mới có huy hoàng thịnh thế sau này.
Giang Tuyết Tình mang theo gậy tre leo lên Đại La Thiên, gặp Giang Nam và Thị Hiên Vi.
Thị Hiên Vi nhìn gậy tre, thở dài:
- Tình nhi, đừng kinh động phụ thân ngươi. Hắn đang bế quan, nghiên cứu ảo diệu tịch diệt kiếp cuối cùng...
Thị Hiên Vi chưa nói xong đột nhiên gậy tre bay lên, bay hướng sâu trong Nguyên Thủy Đại La Thiên.
Tận cùng Đại La Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi yên, giơ tay, gậy tre rơi vào tay vị tồn tại cổ xưa. Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn gậy tre chằm chằm, quanh thân tràn ngập bi thương, khóe mắt chảy hai dòng lên biến thành các đốm linh quang tan biến.
- Bà bà, mắt của ngươi nhìn thấy đại khủng bố, thế nhân chết chóc, trần đời điêu linh. Thế nhưng bà bà luôn lạc quan sát sủa, bất nhẫn sát sinh, một mình chịu đựng đại khủng bố.
Nguyên Thủy Thiên Tôn trồng gậy tre trong Đại La Thiên, cây tre bén rễ nẩy mềm mọc măng, mọc ra rừng trúc rậm rạp um tùm.
- Bà bà, lên đường bình an.
Giang Nam nhìn rừng trúc, chọn một cây nhổ lên tước thành gậy.
Bình luận truyện