Đế Vương Vạn Giới

Chương 9: Thiên binh nhận chủ



Huyết Lam tiếp tục nói với Phiên Hồng.

- Được rồi, những gì ngươi cần biết đã biết, bây giờ là giai đoạn khảo hạch nhận chủ!

Nhưng đúng lúc này, linh quang lóe lên, Phiên Hồng một bộ nông dân chạy lên thành thị hỏi:

- Khoan đã, vậy Thiên Binh tấn cấp bằng cái gì? Theo ta nhớ, tu vi của Thiên Binh không ảnh hưởng đến phẩm giai a?

- Đúng thật là như vậy. Thiên Binh tăng lên phẩm cấp khá là đặc thù, nguyên liệu là loại đá mà các ngươi thường gọi là Trữ Linh Thạch a. Được rồi, bắt đầu khảo hạch, không nói nữa!

Huyết Lam giải thích một hồi rồi bạo khởi công kích. Tuy Thiên Binh trước khi nhận chủ không thể tu luyện nhưng linh trí sống vài vạn năm trên khoáng thạch, lực lượng cũng không phải tầm thường!

Nhìn quyền ảnh như bôn lôi phóng tới trước mắt, khuôn mặt Phiên Hồng ngưng trọng, tay phải tung ra một quyền.

Ầm ầm!

- Này, cũng không nói lí lẽ như vậy chứ? A…

Chưa kịp nói hết câu, Phiên Hồng đã bị vô số quyền nện lên nhục thể, đau đớn khó có thể tả nổi.

- Móa, bản thiếu cũng không phải dễ khi dễ nha!

Rống lớn một tiếng, Phiên Hồng đặt năm ngón trước mặt, chỉ quang chợt hiện, bay thẳng về phía thiếu niên.

- Phá Toái Chỉ!

Năm đạo chỉ quang như ảnh tùy hình, bất kể Huyết Lam có chạy đi nơi nào cũng bị truy kích theo. Phiên Hồng cười lạnh, triển khai thân pháp đuổi theo.

- Tầng thứ nhất Phong Ảnh Bộ!

Bạo rống một tiếng, Phiên Hồng như quỷ mị đuổi theo nhưng thủy chung không cách nào bắt được thân ảnh kia. Đã thế hắn còn bị Huyết Lam chơi một vố, xém tí nữa là gậy ông đập lưng ông!

- Hừ, xem ta chỉnh ngươi như nào!

Tức thì hắn đứng nguyên tại chỗ, mười ngón vũ động. Linh khí, ma khí từ bốn phương tám hướng ầm ầm lao lại phía hắn.

Xoẹt xoẹt!

Mười đạo chỉ quang như lưu tinh bắn ra, theo sự điều khiển của Phiên Hồng mà bao vây quanh Huyết Lam, khiến tên này một lối thoát cũng không có.

- Phá Toái Chỉ! Phá Toái Chỉ!

Phiên Hồng đứng tại nguyên chỗ mà hưng phấn hét lớn lên. Theo âm thanh vang lên là vô số đạo chỉ ảnh như mưa bắn ra, trên trán Phiên Hồng cũng xuất hiện mồ hôi to như hạt đậu.

Ầm ầm ầm!

Vô số đạo chỉ quang oanh tới Huyết Lam khiến hắn kêu thảm không thôi. Hồn thể lão giả đứng ung dung xem kịch kia nở ra một nụ cười hả hê.

- Nghiệp chướng ah, bắt nạt lão hủ ta cho thống khoái đi. Xem bây giờ ngươi như thế nào kìa…

Khói bụi tán đi, thân ảnh Huyết Lam quỵ xuống, y phục trên thân đã rách nát hơn phân nửa. Lúc này hắn đang thở hồng hộc, dáng vẻ vô cùng chật vật.

- Ta thua! Theo như yêu cầu khảo hạch của ta thì ngươi đã thông qua, vậy thì bắt đầu quy trình nhận chủ thôi!

Phiên Hồng nghe xong câu nói mà ánh mắt vẫn là mù mịt chi sắc. Này nha lao vào đánh người ta một trận, ngộ nhỡ ta mà thua cái không phải là bị đá đít ra hay sao? Cũng may là Phiên Hồng có chiến lực cường đại chứ nếu không thì chẳng biết tại sao mà bị đuổi nha.

Nhưng anh hùng không câu nệ tiểu tiết, Phiên Hồng nói chuyện với Huyết Lam một lúc rồi đi vào chính sự:

- Bây giờ làm sao mà nhận chủ đây?

- Ngươi đã nghe nói qua khế ước linh hồn?

Huyết Lam không trả lời ngay mà hỏi Phiên Hồng một vấn đề. Do dự một chút, Phiên Hồng gật đầu nói:

- Tuy tu tiên giả, tu ma giả không thể vận dụng linh hồn lực nhưng một chút cái này vẫn có biết qua. Khế ước được tạo khi linh hồn lực của hai bên dung hợp lại với nhau.

Huyết Lam vừa nghe vừa gật đầu, hắn bỗng giơ bàn tay lên nói:

- Có chút hiểu biết nhưng như vậy là chưa đủ! Có nhiều loại khế ước linh hồn khác nhau, cách ngươi nói là dùng với những vật bẩm sinh đã có sinh mệnh như nhân loại, thú tộc nhưng với Thiên Binh chúng ta thì khác!

- Chỉ cần dung nhập một tia linh hồn lực tạo thành ấn kí trong thức hải của ta thì khế ước hoàn thành, cũng không phức tạp như của con người các ngươi! Nếu hiểu rồi thì làm đi!

Huyết Lam cười cười nói. Phiên Hồng nhắm mắt lại, bàn tay duỗi ra. Một quang cầu nhỏ như hạt đậu hiện ra trên bàn tay hắn, Phiên Hồng cũng tuôn mồ hôi như xối, tiêu hao lớn có thể hiểu.

- Nhập!

Mí mắt Phiên Hồng mở ra, ngón tay điểm một cái, một đạo chỉ quang bay đi rồi dung nhập vào trong thức hải của Huyết Lam. Ngay lúc đó, Phiên Hồng cảm thấy mình và thiếu niên trước mắt có mối liên hệ kì diệu.

- Bái kiến chủ nhân!

Tức thì Huyết Lam quỳ xuống hành lễ. Phiên Hồng phất tay ý bảo đứng lên. Hắn phất tay một cái, một đống Trữ Linh Thạch từ không gian giới chỉ bay ra, nhiều đến mức có thể chất thành một ngọn núi nhỏ!

Nhìn đống Trữ Linh Thạch chất thành núi trước mắt, Huyết Lam nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt chất chứa lửa nóng. Nhìn được vẻ mặt của hắn, Phiên Hồng cười cười nói:

- Từng này có thể để ngươi tăng lên đến phẩm giai gì?

- Nếu vận khí tốt thì có thể tăng lên Thượng Cổ Thiên Binh sơ kì, còn không chỉ là Bán Thượng Cổ thôi.

Huyết Lam hưng phấn nói. Thiên cấp Thiên Binh muốn tăng một tiểu cảnh giới khó như lên trời a, mà bây giờ có thể một hơi tăng lên tiếp cận Thượng Cổ, hỏi ai mà không kích động cho được?

Phiên Hồng thỏa mãn đi ra khỏi không gian của thanh kiếm, chợt phát hiện rằng nó không phải là màu đen kịt nữa mà là hai màu huyết sắc và lam sắc đan xen cực kì nổi bật.

- Ngoại hình không tệ a!

Vuốt ve thanh kiếm một lúc rồi cất vào giới chỉ, Phiên Hồng lấy hai thanh kiếm bình thường rồi giắt bên hông, ngạo nghễ đi ra ngoài.

- Quái thú a, bản thiếu gia tới đây!

Dứt lời liền triển khai thân pháp thẳng đến khu rừng trước mắt.

Thoáng cái thời guan đã trôi qua hai năm…

- Hắc Sí Lang! Trời ạ, sao lại gặp cái con này chứ?

Một thanh niên cực kì tuấn lãng đang cầm trường kiếm lang thang trong rừng, gặp con nào giết con đó. Nhưng lúc này thân ảnh hăn khẽ dừng lại, trước mắt là một con hắc lang có đôi cánh đen trên lưng. Tu vi thấp không nói, không ngờ nó lại đạt tới Hóa Ma cửu trọng thiên hậu kì!

- Bản thiếu mới chỉ là bát trọng thiên sơ kì a, đừng đùa như vậy chứ?

Thanh niên phát hiện ra con sói, đồng dạng con sói cũng phát hiện lại hắn. Một cặp huyết nhãn dừng ở trên người Phiên Hồng, sát khí dữ tợn như thực chất trào ra.

- Là họa thì trốn không được! Liều mạng thôi!

Phiên Hồng nhìn tới con sói, thân thể có chút phát run nhưng rồi lập tức vững lại. Suốt hai năm qua hắn chiến đấu với vô số ma thú, tu vi tuy không có tăng trưởng nhưng chiến lực và kinh nghiệm thực chiến tăng lên một mảng lớn.

- Lôi Đình Kiếm!

Hét lớn một tiếng, hai thanh trường kiếm lóe lên hắc khí như lôi điện. Phiên Hồng dùng thân pháp lao lại, trường kiếm chém ra như vũ bão, càng chém càng nhanh!

Ngao!

Hắc Sí Lang nộ khiếu một tiếng, móng vuốt sắc nhọn trảo tới như muốn xé người thành hai mảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện