Đế Yến

Quyển 2 - Chương 5-1: Đại nạn(phần 1)



Dịch giả: atomx91

Diệp Vũ Hà ra tay khiến Vinh Hoa Phú biến sắc

Có nằm mơ y cũng không ngờ cô gái này lại dám động thủ. Y chỉ biết thầm kêu, rõ ràng có khổ lại không thể nói. Bạo Vũ này vốn do Diệp Hoan đưa y, kỳ thực y cũng không quá để ý chuyện cũ

Nhưng y là người thông minh, thấy trong phủ có chuyện là y đã hiểu dụng ý của Diệp Hoan khi đưa Bạo Vũ tới. Tuy y còn lâu mới suy nghĩ sâu xa được như Trương Định Biên, Thu Trường Phong hay Diệp Hoan nhưng cũng biết một điều, y chắc chắn phải ra tay, nếu không chỉ sợ Vinh gia sẽ bị đám người tâm ngoan thủ lạt này đuổi tận giết tuyệt

Y cũng biết hậu quả khi ra tay rất nghiêm trọng, nếu chuyện đối nghịch với triều đình bị tiết lộ ra bên ngoài thì dù Vinh gia có phú khả địch quốc (Giàu ngang một nước) cũng sẽ bị triều đình nhổ tận gốc nhưng y không có sự lựa chọn khác

Nếu y không về phe Diệp Hoan thì giờ chắc đã chết rồi. Người mà không tính xa ắt có chuyện phải làm gấp, chuyện sinh tử trước mắt thì y bất chấp mọi suy tính. Nhưng y không dám trực tiếp ra tay với Thu Trường Phong nên y chọn Diệp Vũ Hà

Dù sao thoạt nhìn Diệp Vũ Hà cũng có vẻ nhu nhược, có lẽ dễ bắt được hơn một chút

Nhưng Vinh Hoa Phú không ngờ rằng bề ngoài Diệp Vũ Hà nhu nhược như lan nhưng bên trong lại bao hàm sự cương liệt – cương liệt đến mức thà chết chứ không chịu khuất phục

Mắt thấy vỏ kiếm lướt đến như lưỡi kiếm thực thụ, ánh sáng lạnh lẽo chiếu đâm thẳng trước mặt, tim Vinh Hoa Phú lạnh toát, vẫn không quên ấn cơ quan Bạo Vũ. Cơ quan vừa động lập tức có mười ba cây ngân châm bắn ra ngoài

Khoảng cách giữa Diệp Vũ Hà và Vinh Hoa Phú chẳng qua chỉ đáng vài thước

Ở khoảng cách như thế này muốn tránh cũng không được, Diệp Vũ Hà tuy có thể dùng vỏ kiếm cắt đứt yết hầu Vinh Hoa Phú nhưng sau khi ra tay khó tránh khỏi cái chết bởi Bạo Vũ

Tâm Diệp Vũ Hà trầm xuống, mắt lạnh hẳn đi, bàn tay vẫn ổn trọng như núi

Chỉ nghe xoẹt xoẹt mấy tiếng thì mười ba cây ngân châm kia đã bắn vào nền đá xanh, chui thẳng vào không còn chút dấu vết nào

Thì ra chính thời khắc Vinh Hoa Phú ấn nút thì y thấy cổ tay nhói đau, cảm giác giống như bị hoa lửa bắn vào tay. Cái nhói bất chợt này khiến tay y đang cố định run lên, ngân châm bắn trượt mất

Y lo sợ, nghi ngờ nhìn lại, chỉ thấy cổ họng đau nhói, mắt lộ rõ vẻ không thể tin nổi, trong họng khặc khặc vài tiếng, ngửa mặt nhìn trời rồi ngã xuống

Diệp Vũ Hà dùng vỏ kiếm cắt đứt yết hầu Vinh Hoa Phú, giết chết y. Nàng lập tức chú ý đến vết cháy trên cổ tay y, không khỏi liếc nhìn Thu Trường Phong. Mặc dù nàng không tận mắt chứng kiến Thu Trường Phong ra tay nhưng cũng đoán được bởi ở đây ngoài Thu Trường Phong ra không có người thứ hai nào giải vây giúp nàng

Ngay khi Diệp Vũ Hà tung người lên thì Thu Trường Phong cũng động thân

Hắn không động thì thôi, vừa động thì như Long dược Cửu thiên ( Rồng bay lên 9 tầng trời), khí thế vô biên. Hắn có bốn đối thủ : Diệp Hoan thần bí, Sư Tự Ngã – một trong tam quân Phủng Hỏa hội, hai đại Bài Pháp Mạc Tứ Phương và Kiều Tam Thanh

Không cần nói cũng biết trong bốn người này Mạc Tứ Phương đứt cổ tay, Kiều Tam Thanh trọng thương, đại địch của Thu Trường Phong đương nhiên là Diệp Hoan và Sư Tự Ngã. Hắn phải nhanh chóng giải quyết cường địch mới có cơ hội thủ thắng

Ngay khi Thu Trường Phong động thân thì Diệp Hoan lập tức ngưng thần chờ đợi. Ngoài ý muốn chính là Thu Trường Phong động thân đánh về phía Kiều Tam Thanh!

Kiều Tam Thanh giật mình biến sắc. Thương thế của lão rất nặng, lão vốn bị Mạc Tứ Phương tấn công nhưng đây chỉ là diễn trò nên thương thế không nặng nhưng lão đánh lén Trương Định Biên khiến Trương Định Biên phẫn nộ tung quyền thẳng vào sườn, gây tổn thương đến ngũ tạng

Thậm chí lão còn cảm giác được xương sườn bị gãy, đâm vào tì vị, thiếu chút nữa xuyên thủng tâm tạng. Lão có thể không chết chính vì lão là Bài Pháp Kiều Tam Thanh, thể chất mạnh mẽ, sinh mệnh ngoan cường vượt xa người ngoài có thể tưởng tượng

Lão đã lập công, chịu đau đớn nhưng vẫn luôn ẩn nhẫn không nói nửa lời chỉ mong mọi người bỏ quên lão, để lão có thể sống qua hôm nay

Nhưng Thu Trường Phong không quên lão, Thu Trường Phong tấn công đúng thời điểm mấu chốt, xuống tay với nhân vật râu ria như lão. Chẳng lẽ hắn thống hận Kiều Tam Thanh ám toán Trương Định Biên nên muốn báo thù cho Trương Định Biên sao?

Kiều Tam Thanh cũng không phải loại người ngồi yên chờ chết. Lão rống giận, lăn một vòng hòng tiến đến gần cự mộc lão đem tới nhưng Thu Trường Phong đã lao tới trước mặt

Tay Kiều Tam Thanh khẽ rung động, mây đen che kín bầu trời, sử dụng pháp thuật tuyệt học của của mình : Hành Vân

Mà hai người Diệp Hoan, Mạc Tứ Phương cũng gần như áp sát sau lưng Thu Trường Phong

Trong nháy mắt Thu Trường Phong đã lâm vào thế bị tiền hậu giáp kích ( Bị oánh từ hai phía )

Diệp Hoan và Mạc Tứ Phương cùng xông về phía Thu Trường Phong thì Sư Tự Ngã lại đứng yên!

Sư Tự Ngã thân là một trong Tam quân của Phủng Hỏa hội, xưa nay vốn xuất quỷ nhập thần, dựa vào Bích hải chước tâm thuật mà tung hoành hải vực, hiếm có địch thủ. Y rất cuồng, lại hung hăng càn quấy bằng không sao dám ra tay ám toán Trương Định Biên.

Người khác dù nghĩ đến giết Trương Định Biên cũng còn không dám nhưng y dám làm, y gan to mật lớn

Năm đó Chu Nguyên Chương nhờ có sự trợ giúp của Thanh Bang và Bài giáo mới có thể thống nhất thiên hạ nhưng lại ghét Phủng Hỏa hội do Bành Oánh Ngọc gây dựng lên nên sau khi xưng đế muốn diệt tuyệt Phủng Hỏa hội

Phủng Hỏa hội vốn là thế lực mạnh mẽ nhất triều Nguyên nhưng sau khi Chu Nguyên Chương kiến quốc không thể không lùi ra biển. Bành Oánh Ngọc cũng có thể nói là chết bởi tay Chu Nguyên Chương nên từ trên xuống dưới Phủng Hỏa hội đều xem tử tôn Chu gia là đại địch

Kết hoạch xâm thực Bài giáo thoạt nhìn bất ngờ nhưng đã được chuẩn bị từ lâu

Chỉ cần chiếm được Bài giáo sau đó cổ động Thanh Bang, liên thủ với Đông Doanh thì có thể phá Đại Minh long trời lở đất. Phía Bắc Đại Minh có Thát Đát, bộ tộc Ngõa Lạt chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, xua binh nam hạ, chia cắt Trung Nguyên

Mặc dù Trương Định Biên cũng muốn lật đổ thiên hạ của Chu gia nhưng lão đã quá già rồi, lão không thức thời lại quá mức ngoan cố. Nếu Trương Định Biên gia nhập thì dù có là đại viện binh của Bài giáo cũng sẽ thành trở ngại cho đại kế của Phủng Hỏa hội!

Bởi vậy Sư Tự Ngã quyết định trừ bỏ Trương Định Biên, một khi có cơ hội bèn ra tay

Sư Tự Ngã không bỏ lỡ thời cơ, cuối cùng cũng dùng Bích Hải chước tâm thuật đánh cho Trương Định Biên bị thương nặng. Đây có thể nói là thời khắc y cực kỳ mãn nguyện, chí lớn tung hoành. Loại như Thu Trường Phong còn muốn đưa bọn chúng ra công lý quả khiến y chết cười.Tuy y chưa giao đấu với Thu Trường Phong nhưng y cảm giác được Thu Trường Phong chẳng qua chỉ thông minh một chút nhưng Thu Trường Phong dù có thông minh cũng có thể mạnh hơn Trương Định Biên sao?

Bởi vậy khi Thu Trường Phong vừa động thân thì có thậm chí còn có chút do dự, do dự có nên ra tay hay không bởi y nghĩ giết gà không cần dùng dao mổ trâu

Chính bởi một khắc do dự này mà Diệp Hoan và Mạc Tứ Phương đã xông lên trước. Mà Sư Tự Ngã lại thấy lạnh gáy bởi có một cặp mắt đang nhìn y

Cặp mắt màu xanh- xanh thẳm tựa biển!

Bích Hỏa chước tâm chẳng những thiêu đốt tâm của Trương Định Biên mà còn làm tổn thương cặp mắt của lão

Trương Định Biên bỗng ngẩng đầu, chỉ một cái liếc thôi nhưng Sư Tự Ngã cũng cảm thấy như sét đánh thẳng vào tim. Y vội đề khí, khụy gối, mười ngón tay cong lại như lâm đại địch

Sư Tự Ngã chợt phát hiện Trương Định Biên vẫn chưa chết, chỉ cần Trương Định Biên chưa chết thì trên đời này không ai dám coi thường Trương Định Biên, dù là Sư Tự Ngã y cũng không

Nhưng lúc y phát hiện ra điều này thì đã hơi chậm rồi

Phong vân tái khởi (Mây gió lại nổi), mặc dù không có uy thế lúc trước nhưng phong vân đã sắp bao vây Sư Tự Ngã lại

Sư Tự Ngã thực không hiểu tại sao Trương Định Biên vẫn không chết mà lại còn có khả năng động thủ, chẳng qua y cũng không có thời gian tìm hiểu, y nhất định phải xử lý Trương Định Biên

Mây gió vần vũ, Trương Định Biên lướt theo mây gió lao thẳng tới trước người Sư Tự Ngã

Sư Tự Ngã ra tay, vừa ra tay đã bắn ra mười điểm Bích Hỏa, Bích Hỏa chước tâm, chia ra tấn công chỗ hiểm quanh người Trương Định Biên. Y biết Trương Định Biên là cao thủ, phải tránh được, chỉ cần Trương Định Biên né là cơ hội của y tới

Chỉ cần lão nghĩ đến việc trốn thì lão đã phạm vào sai lầm lớn nhất của đời mình rồi, y quá tin tưởng vào suy đoán của mình mà không cân nhắc đến việc Trương Định Biên sẽ không tránh

Mười điểm hỏa tinh đều bắn vào người Trương Định Biên, Trương Định Biên khẽ run người nhưng lão đột nhiên dang rộng tay, ôm chặt lấy Sư Tự Ngã

Sư Tự Ngã vung quyền, biến chưởng, xuất chỉ, lên gối, liên tục đánh bảy đòn vào người Trương Định Biên nhưng y vẫn không đẩy lùi được Trương Định Biên, sau đó y cảm giác được một bên nóng, một bên lạnh

Hỏa nhiệt, tâm hàn

Liền sau đó hai tay Trương Định Biên giống như gọng kìm thép bóp chặt toàn thân Sư Tự Ngã, kình lực như tiếng sóng gầm giận dữ của biển cả, tiếp theo là tiếng rắc rắc vang lên không dứt. Sư Tự Ngã nghe được tiếng xương bị bẻ gãy, tiếng xương của chính y bị bẻ gãy

Không cần đến lúc Trương Định Biên buông tay thì thất khiếu lão đã trào máu, ngã xuống như bùn nhão

Sư Tự Ngã tử, Trương Định Biên ngã


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện