Dị Giới Dược Sư

Quyển 17 - Chương 408: Liệu nguyên (bốc cháy dữ dội)



Khi nhìn thấy mỹ nữ, tâm tình của tên sắc lang lúc nào cũng rất thích chí, thế là hắn soải bước tiến lên, đồng thời giang rộng đôi tay tính ôm Khắc Lý Tư Đế và nói:

- Khắc Lý Tư Đế tiểu thư, là ngọn gió nào đã thổi nàng đến đây thế? Chẳng trách nào không khí của thành Côn Tháp đặc biệt thơm hơn mọi khi đấy nhé, ha ha.....

Bộ dạng y hệt mèo thấy cá của Mộ Dung Thiên khiến cho Mâu Cơ thiếu chút nữa thì ngất đi luôn. Bọn họ không ngại ngàn dặm đến đây thăm hắn, vậy mà nửa câu ngon ngọt còn chưa được nghe chút nào, nhưng khi mới gặp Khắc Lý Tư Đế thì miệng hắn đã trơn tru như bôi mật rồi, ngọt đến buồn nôn, và hoàn toàn không để mấy thê tử ở trong mắt chút nào.

Tục ngữ có nói, hoa nhà không bằng hoa dại, quả thật là một chân lý bất biến từ ngàn xưa mà.

Thế rồi Mâu Cơ lập tức thay đổi chủ ý, tối nay sẽ không để cho hắn được làm hoàng đế nữa, mà phải làm nô lệ, phải quất cho hắn một trăm roi cốt tiên, mãi cho đến khi hắn bị thương tích đầy mình, da tróc thịt bong, lung lay sắp đổ thì mới thôi.

Tân Địch Á đã từng gặp qua Khắc Lý Tư Đế vài lần, nàng không hề có hảo cảm với mỹ nữ Sa tộc đầy yêu mỵ này lắm. Trong ấn tượng của nàng, Khắc Lý Tư Đế là một nữ nhân rất giỏi tâm cơ và rất khó đối phó, vì vậy mà Tân Địch Á hầu như không muốn đụng chạm tới nàng ta, và cũng không hy vọng Mộ Dung Thiên tiếp xúc nhiều với loại người thế này.

Loại nữ nhân này, thông thường đều là những kẻ gây ra tai họa.

Đương nhiên, bởi vì mối quan hệ giữa chức vụ, Tân Địch Á không thể ngăn cản Mộ Dung Thiên gặp mặt nàng ta được, huống chi nàng cũng biết tuy bề ngoài Mộ Dung Thiên luôn biểu hiện dáng vẻ háo sắc lỗ mãng, nhưng trên thực tế thì hắn lại cực kỳ khôn khéo.

Thân thể mềm mại của Khắc Lý Tư Đế hơi lách một chút thì đã tránh được cái ôm của Mộ Dung Thiên, rồi nàng ta che miệng cười, nói:

- Đan Ni Tư đại nhân, tuy ta không ngại sự nhiệt tình của ngài, nhưng lại rất sợ các thê tử của ngài sẽ ghen đấy.

Mộ Dung Thiên bị hụt mục tiêu thì tỏ vẻ ảo não, hắn chợt phát hiện ra chỗ thất bại của việc không có lực lượng, đó là mất đi cơ hội để sỗ sàng với mỹ nhân.

Nếu như là trước đây, vậy thì hắn hoàn toàn nắm chắc là sẽ thành công ôm được Khắc Lý Tư Đế, có quá nửa là nàng ta không thể tránh thoát được rồi.

Mâu Cơ nghênh mặt lên, "hứ" một tiếng rồi nói:

- Ai thèm ghen, có quỷ mới đi ghen tuông đó chứ. Hắn muốn thế nào thì đó là chuyện của hắn.

Đến lúc này thì Mộ Dung Thiên mới nhớ ra bên cạnh mình còn có con cọp cái, nên hắn mới vội vàng bổ cứu:

- Phu nhân yêu quý, rất có thể là Khắc Lý Tư Đế tiểu thư có chuyện quan trọng đến tìm ta đấy, nàng xem....

- Đúng vậy, là chuyện quan trọng chứ gì. Ta xem chuyện quan trọng đó "rất có ý nghĩa" phải không? Các ngươi cứ từ từ nói chuyện đi. Tân Địch Á, Lộ Thiến, chúng ta về trước, đừng làm trở ngại bọn họ.

Nói xong, Long nữ liền nổi giận đùng đùng rồi bỏ đi.

Với tính cách của Mộ Dung Thiên, nếu muốn hắn đừng trêu hoa ghẹo nguyệt thì thật là khó hơn cả phải ăn phân chó nữa. Huống chi, hắn thường ở bên ngoài một mình, nên rất tịch mịch. Mâu Cơ cũng hiểu điều đó, nhưng nàng chỉ hận vì sao hắn không tìm những nữ tử đàng hoàng, mà lại toàn đi dây dưa với những nữ nhân có bối cảnh phức tạp, hoặc hồ ly tinh chuyên đi quyến rũ người ta không.

Tân Địch Á thoáng hơi do dự, nhưng sau đó cũng rượt theo Mâu Cơ.

Nàng nghĩ hẳn là Khắc Lý Tư Đế tìm Mộ Dung Thiên là vì chuyện chính đáng, chứ nếu nàng ta lặn lội ngàn dặm tới đây chỉ để quyến rũ hắn thì quả thật đã phí nhiều tâm tư rồi. Dù thế nào thì nàng ta cũng là hạt ngoại thành chủ của Mễ Kỳ Tư, tất nhiên có nhiều việc cần phải bàn bạc và hợp tác với thành chủ chính thức là Mộ Dung Thiên.

Lại thêm lâu nay Long vương đối với lực lượng đến từ Tây Bắc vẫn khống chế rất nghiêm ngặt, và cũng giao hết trọng trách này cho hạt ngoại thành chủ của Mễ Kỳ Tư kiêm quân đội đại thống soái là Mộ Dung Thiên giải quyết. Do đó mà giữa hai người không thể không có sự tiếp xúc được. Lần này Khắc Lý Tư Đế đến đây, phỏng chừng là muốn để cho Mộ Dung Thiên xét duyệt các đề nghị tăng cường binh lực sắp tới đây.

Kiến thức về chính trị của Tân Địch Á không nhiều lắm, nhưng cũng có ít nhiều hiểu biết, chứ không đơn giản giống như Mâu Cơ vậy.

- La Địch ca ca, muội về trước chuẩn bị cơm tối rồi chờ huynh cùng về ăn nhé.

Chỉ có Lộ Thiến là đơn thuần nhất. Từ trước tới nay nàng không hề can thiệp vào những chuyện mà mình không nên can thiệp, mà nàng chỉ nghĩ đến việc nấu những món ăn của Địa cầu cho hắn thưởng thức như lúc trước thôi.

- Gâu!

Cả con Tật Phong giờ đây đã biến thành một con chó đen mà cũng sủa lên một tiếng, ý nó muốn nói rằng: "Ngươi mà về trễ thì ta sẽ ăn sạch khiếu hóa hộc đấy."

Mộ Dung Thiên gật đầu đáp:

- Được rồi, các người về trước đi, ta nhanh chóng giải quyết xong công vụ thì sẽ trở về ngay thôi.

Nhìn thấy mấy người và một chó đi xa dần, Khắc Lý Tư Đế ngạc nhiên hỏi:

- Theo lời nói của Mâu Cơ tiểu thư, "chuyện có ý nghĩa" là chuyện gì thế?

Mộ Dung Thiên nghe hỏi thì mỉm cười dâm đãng, nói:

- Chúng ta hãy đến một căn phòng không có ai, rồi ta sẽ nói cho nàng biết.

Gã Thú nhân tuần thú sư đứng kế bên nghe vậy thì chỉ biết lắc đầu quầy quậy, bệnh cũ của thống soái lại tái phát rồi, nhưng coi bộ giao tình giữa hắn và nàng mỹ nữ này có vẻ như không tệ lắm thì phải.

Thế rồi hai người nhanh chóng tiến vào doanh trướng của Mộ Dung Thiên, trong lúc châm trà, Khắc Lý Tư Đế cười nói:

- Đan Ni Tư đại nhân, lần này là ta phụng lệnh của Long vương, đến đây để báo cáo tình huống dẫn quân tại Mễ Kỳ Tư. Đây là những con số cụ thể cùng với binh chủng, xin ngài xem qua.

Mộ Dung Thiên tiện tay ném xấp hồ sơ mà Khắc Lý Tư Đế trao qua lên bàn, rồi cười cợt nhã, nói:

- Khắc Lý Tư Đế tiểu thư, chúng ta lâu ngày mới gặp lại, đừng nói tới công vụ đầy buồn chán đó nữa.

Sóng mắt của Khắc Lý Tư Đế khẽ lưu chuyển rồi hỏi:

- Vậy chúng ta nên nói chuyện gì đây?

Mộ Dung Thiên hấp háy đôi mắt:

- Nàng nhất định là đi đường xa đã mệt rồi, ở sau trướng có giường lớn đấy, chi bằng hãy nghỉ ngơi trước đi.

Khắc Lý Tư Đế cười khanh khách:

- Ta nghĩ đại nhân sẽ nói rằng: "Khắc Lý Tư Đế tiểu thư, nàng đi đường xa nhọc mệt, ta thân là chủ nhân, tất phải đích thân bồi tiếp." Có đúng không?

Mộ Dung Thiên thoáng bẽn lẽn, cười gượng:

- Khắc Lý Tư Đế tiểu thư thật biết rõ lòng ta.

Khắc Lý Tư Đế che miệng cười khúc khích:

- Đó là "chuyện có ý nghĩa" đấy à? Đại nhân thật là có nhã hứng nhỉ, tuy nhiên.....

Nói tới đây, ngữ khí của nàng chợt thay đổi:

- Ta còn mang đến một tin tốt đây, và hoàn toàn có ý nghĩa nữa đấy.

Mộ Dung Thiên tỏ vẻ nghi hoặc:

- Là tin gì?

Khắc Lý Tư Đế không nói gì, mà nàng chỉ đảo ánh mắt quanh trong phòng một lượt.

Mộ Dung Thiên thu hồi dáng vẻ cười cợt lại, bởi vì hắn cũng ý thức được là sắp có chuyện không tầm thường phát sinh rồi đây. Tất nhiên bây giờ không thích hợp cho việc cười nói cợt nhã nữa.

- Yên tâm đi, doanh trướng của ta tuyệt đối an toàn. Có chuyện gì, cứ nói thẳng ra.

Gian phòng này là do hắn đã đích thân giám sát việc xây cất, nhằm để bảo đảm tin tức tuyệt mật của quân đội. Ngoài việc mỗi thời mỗi khắc đều có chuyên gia trông coi ra, còn có rất nhiều trinh sát sủng vật rình rập ở khắp mọi ngõ ngách, bản thân Mộ Dung Thiên không lúc nào là không kiểm tra thường xuyên, vì vậy mà khi bàn bạc ở trong này đều hoàn toàn có thể bảo mật tin tức tối đa.

Khắc Lý Tư Đế tuy vẫn mỉm cười như trước, nhưng đôi mắt đã trở nên rất nghiêm túc:

- Đan Ni Tư đại nhân, thời cơ của chúng ta đã đến rồi.

Mộ Dung Thiên khẽ nhíu mày:

- Thời cơ?

Khắc Lý Tư Đế nhẹ nhàng đáp:

- Đúng vậy, ta muốn nói đến điều gì, hẳn đại nhân rất rõ ràng, chẳng phải ngài vẫn luôn mong đợi điều đó hay sao?

Mộ Dung Thiên hít sâu một hơi. Tất nhiên hắn hiểu được hàm nghĩa ở đằng sau câu nói đó của Khắc Lý Tư Đế, bởi vì nàng ta là đặc phái sứ giả của Tây Bắc, hiển nhiên cũng là một trong những người chủ chốt phụ trách thực hiện kế hoạch phá vỡ các nước trung lập.

- Các người đã chuẩn bị tốt rồi?

Hắn dừng lại một chút, rồi thêm vào một câu:

- Và cũng đầy đủ cả?

Khắc Lý Tư Đế trả lời rất tự tin:

- Năng lực của gia sư hoàn toàn đáng tin cậy, mọi sự đã chuẩn bị xong, hiện nay chỉ còn kém gió đông của ngài nữa thôi.

Mộ Dung Thiên trầm ngâm không nói gì. Nói thật chứ, lần này liên thủ với Tây Bắc, hắn không hối hận chút nào, nhưng hắn chỉ mong cái ngày đó tới càng chậm càng tốt mà thôi.

Tại Lam Nguyệt đế quốc, hắn bị vu khống là phản bội, nhưng kỳ thật lại rất trung thành. Nhưng lần này thì lại khác, hắn đã chọn con đường phản bội thật sự, rất có thể sẽ trở thành tội nhân của toàn bộ hải quốc, bị hàng vạn người thóa mạ, thậm chí còn bị bằng hữu xa lánh nữa.

Đối với bất cứ một ai, đây đúng là một quyết định khó khăn không gì sánh được.

Nhìn gương mặt thoạt sáng thoạt tối của Mộ Dung Thiên, Khắc Lý Tư Đế đoán được hắn đang nghĩ gì, nên nói:

- Đại nhân, ngài còn do dự điều chi? Sau này sử sách nhất định sẽ ghi lại sự anh minh vô tiền khoán hậu của ngài kia mà.

Nói xong, nàng ta tiến đến sau lưng Mộ Dung Thiên, rồi nhẹ nhẹ xoa nắn hai bên vai cho hắn, rồi thốt với giọng đầy ôn nhu:

- Về phần nữ nhân, ngài là trang anh hùng tuyệt thế như vậy, sao lại sợ không có nữ nhân bên cạnh chứ? Những mỹ nữ yêu thương nhung nhớ ngài sẽ có rất nhiều, chỉ cần xong việc, nếu ngài nguyện ý, ta cũng sẽ thuộc về ngài....

Lời nói của nàng ta hết sức nhu hòa và tràn ngập sự mê hoặc, nếu có thể chinh phục được nữ cường nhân thì quả thật điều đó sẽ khiến cho nhiều nam nhân rất tự hào.

Thế nhưng lúc này Mộ Dung Thiên lại đẩy mạnh nàng ta ra. Tên sắc lang này rất ít khi nào thất thố như vậy lắm, chẳng qua lúc này trong lòng hắn đang rất rối rắm, vì hắn đang phải chọn lựa một lối rẽ quan trọng trong đời mình. Một khi đã đặt bước đầu tiên xuống thì vĩnh viễn sẽ không quay đầu lại được nữa.

Khắc Lý Tư Đế không hề tức giận với sự thô lỗ của Mộ Dung Thiên, nàng ta cũng hiểu được tâm tình lúc này của hắn, nhưng cũng không lo lắng lắm, bởi vì nàng ta khả dĩ có thể khẳng định được quyết định sau cùng của Mộ Dung Thiên.

Sắc mặt của Mộ Dung Thiên thay đổi vài lần, sau đó liền hồi phục lại như trước, rồi nói:

- Yên tâm, ta biết phải làm sao.

Khắc Lý Tư Đế nở nụ cười thắng lợi. Nàng đã sớm biết câu trả lời của hắn sẽ là như vậy.

- Hay lắm, vậy ta xin chờ tin tốt lành của ngài.

Nói xong, nàng liền rời khỏi doanh trướng. Hiện tại, việc làm tốt nhất là hãy chừa chút không gian và thời gian để cho Mộ Dung Thiên được yên tĩnh một chút.

Đã đến nước này thì cũng không thể do dự được nữa, tất phải khiến cho chiến hỏa bốc cháy dữ dội, đốt rụi luôn cả Tát La, thậm chí là toàn bộ liên minh các nước trung lập nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện