Dị Giới Lĩnh Chủ Sinh Hoạt

Chương 39: Lãnh chúa mới 5



Edit: Theresa Thai

Beta: Sakura

“Chúc mừng.” Giọng nói không mang theo một tia nhiệt độ, không nghe ra chút tình cảm nào. Vừa dứt lời, Noah xụ mặt thuấn di rời đi.

“Đáng chết, nhất định là cố ý!” Richard thầm mắng, trong lòng tức giận cực kỳ.

Làm anh tức giận nhất chính là, rõ ràng thiết bẫy, cố ý hố anh, trên mặt Noah lại một biểu lộ cực kỳ không vui, thật giống như hắn ta mới là người bị hại.

Dối trá! Gian hoạt! Xảo trá! Tâm tình Richard cực độ hỏng bét, không có chút nào vui sướng khi ra giá thành công.

Hết lần này tới lần khác có người không thức thời, lại gần tiếp chuyện, “Chúc mừng Tam điện hạ mua được thuốc Sinh Mệnh, là dự định hiến cho Bệ hạ và Hoàng hậu sao?”

Richard trừng người kia một cái, im lặng đứng lên, đi nhah ra khỏi đại sảnh.

Người tiếp chuyện chủ động lấy lòng lại đụng phải một cái mũi tro, đành phải ngượng ngùng cười.

Công tước Aigues thấy, âm thầm lắc đầu, cũng cùng đi ra theo.

**

“Chào ngài, đây là hai bình thuốc Sinh Mệnh ngài mua được.” Người chủ trì cung cung kính kính, đưa vali xách tay ra.

Khóe miệng Richard co rút, rất không muốn nhận lấy. Nhưng trong lòng anh hiểu rõ, tối nay nếu bội ước, sáng sớm mai việc này liền sẽ truyền khắp toàn bộ Vương đô. Vì đại cục mà suy nghĩ, dù hắn lại không nguyện ý, thì cũng không thể không bóp mũi nhận lấy.

Anh móc ra một túi tiền từ trong ngực, tiện tay ném ra, “Bên trong có 150 đồng Long.”

Đồng Long, tiền tệ chỉ lưu thông ở giữa quý tộc thượng tầng, 1 đồng Long = 100 đồng vàng.

Bình dân, đừng nói trông thấy, không ít người nghe đều chưa từng nghe.

Người chủ trì nhanh nhẹn tiếp nhận, kiểm kê từng cái, một lát sau gật đầu, “Không có vấn đề, ngài có thể mang thuốc đi, hoan nghênh lần sau quang lâm.”

Richard không vội đi, đưa ra yêu cầu vượt quy định, “Ta muốn gặp người bán.”

Người chủ trì ôn hòa cười cười, “Đợi gặp lại ngài ấy, tôi sẽ chuyển đạt đề nghị của ngài.”

“Ừ.” Richard đáp lại, trong lòng thì đang nghĩ, hắn là người thừa kế Hoàng vị dự định, chỉ cần đối phương không ngốc, nhận rõ tình thế, không có đạo lý không đồng ý.

Tự giác nhiệm vụ trọng yếu nhất chuyến này đã hoàn thành, hắn quay người đi ra cửa.

Kết quả còn chưa đi ra ngoài, liền thấy Công tước Aigues tiến vào.

Sắc mặt Richard cứng đờ, trong lòng biết lại phải nghe răn dạy. Công tước vẫn luôn sẽ nói cho hắn biết làm sai chỗ nào, đổi thành nơi khác, ứng đối như thế nào thì thích hợp hơn. Hắn thừa nhận, mỗi lần kiểm điểm lại mình sẽ xử sự càng thong dong, nhưng quá trình thực sự không thể nào mỹ diệu.

“Công tước đại nhân.” Người chủ trì khách khí vấn an.

“Thuận tiện, hy vọng có thể sắp xếp một cuộc gặp cho ta và người gửi bán.” Đều là thỉnh cầu gặp mặt, thái độ của Công tước Aigues ôn hòa rất nhiều.

Nhưng Richard là phát ra lời mời với người gửi bán, Công tước Aigues lại là trực tiếp tạo áp lực cho nhà đấu giá.

Nghe vậy, người chủ trì lộ ra một vòng cười khổ, “Đợi gặp lại ngài ấy, tôi sẽ chuyển đạt chi tiết lời mời của ngài. Nhưng vị khách này đến cùng có nguyện ý gặp mặt hay không, chúng tôi cũng không dám hứa chắc.”

Công tước Aigues không khỏi nhíu mày, “Không phải khách quen của nhà đấu giá?”

“Không phải, trước kia chưa từng gặp.”

Vậy tại sao muốn đặt thuốc Sinh Mệnh ở nhà đấu giá Vera gửi bán? Rõ ràng có lựa chọn khác tốt hơn.

Công tước Aigues truy vấn, “Người kia ở đâu? Ta muốn đích thân tới cửa thăm hỏi, để tỏ thành ý.”

“Nhà đấu giá có nghĩa vụ bảo hộ tin tức tư nhân của người gửi bán, tuyệt không tiết lộ...” Người chủ trì thốt ra. Tiếp theo ở dưới ánh nhìn chăm chú của Công tước, tiếng nói càng ngày càng nhỏ.

Cuối cùng, hắn khô cằn giải thích, “Nhưng mà vị này tương đối đặc biệt, tin tức gì đều không lưu lại. Lúc gửi bán thì mặc áo choàng lớn màu đen, không có lộ mặt, chỉ nói có rảnh sẽ lại đến.”

Giấu thật kín.

Ánh mắt Công tước Aigues lấp lóe, “Được ah, vậy liền làm phiền anh chuyển đạt lời mời gặp mặt.”

“Vâng, nhất định.” Người chủ trì thề son sắt bảo đảm.

Lúc này Công tước Aigues mới cầm thuốc, kêu Richard cùng rời đi.

Người chủ trì lòng còn sợ hãi, xoa xoa mồ hôi rịn trong lòng bàn tay, mập mờ lầm bầm, “Khó chơi, thật khó dây dưa.”

Gần như là thẩm phạm nhân ép hỏi tin tức người gửi bán, hết lần này tới lần khác đối phương thế lớn, không có cách nào cường ngạnh từ chối.

May mắn hắn cơ trí, nửa thật nửa giả giao ra chút tin tức râu ria, lừa gạt cho qua.

Kỳ thật trong các câu trả lời chỉ có một câu là nói dối —— vị khách này cũng không mặc áo choàng, che lấp dung mạo. Đó là một vị quý nữ trẻ tuổi, có một mái tóc bạch kim dễ thấy, đôi mắt đỏ hồng, dung mạo mỹ lệ.

Nhưng chính là một câu nói dối đơn giản như vậy, đã đem bảo vệ chặt chẽ kĩ càng tin tức mấu chốt, cứ thế một chữ đều không có lộ ra.

“Đã nói nhà đấu giá có nghĩa vụ bảo hộ tin tức tư nhân của khách hàng, tuyệt không tiết lộ rồi mà.” Người chủ trì lầm bầm, oán niệm sâu đậm.

**

Trong văn phòng, giám đốc thấp giọng nói, “... Còn chưa đợi tìm được người thích hợp, giá đã kêu đến một vạn đồng vàng, cho nên không tìm người nữa.”

“Hai vị dám cạnh tranh với Tam hoàng tử kia, một vị là nữ, tóc bạch kim, đeo mặt nạ vũ hội, kêu tám ngàn đồng vàng xong liền không mở miệng nữa.”

“Một vị khách nam khác là Điện hạ Noah, giống như cố ý cạnh tranh, thẳng đến khi giá lên cao đến mười lăm ngàn mới từ bỏ cạnh tranh.”

“Nữ? Tóc bạch kim? Đeo mặt nạ?” Thần sắc George khẽ động.

“Xinh đẹp tóc bạch kim xác thực hiếm thấy, nhưng cũng không thể nhận định, vị đó chính là người gửi bán.” Chuyên gia giám định đúng lúc nhắc nhở.

“Nếu có thể gặp vị khách đã gửi bán thuốc Sinh Mệnh một lần thì thật tốt.” George thở dài một tiếng.

“Tìm tôi có chuyện gì?” Không gian vặn vẹo, một thân ảnh đột ngột xuất hiện trong văn phòng.

Tóc bạch kim, mặt nạ vũ hội, chính là Alice. Vừa nói chuyện, cô vừa gỡ mặt nạ xuống.

Chuyên gia giám định chính quan sát một lát, không để lại dấu vết gật gật đầu. Ý là, đúng là người này.

Khóe miệng George hơi vểnh lên, lộ ra nét mừng, “Xưng hô thế nào?”

“Tôi gọi Alice.” Alice một chút cũng không ý có che giấu tên thật. Bởi vì tên của cô phi thường phổ biến, toàn bộ đế quốc trùng tên tối thiểu có vài trăm người.

“Quý cô Alice, chào ngài.” George ho nhẹ một tiếng, vừa định mở miệng, lại bị đánh gãy, “Tiền bán đấu giá đâu?”

“Ở đây.” Giám đốc tranh thủ thời gian đưa túi tiền ra.

Thấy chỉ có một cái cái túi nhỏ, mà không phải một bao tải đồng vàng như trong dự đoán, Alice không khỏi nhíu nhíu mày. Mở ra xem, bên trong chính là tiền tệ chưa từng thấy.

Tiện tay cầm xem, phát hiện trên tiền tệ điêu khắc cự long, cô càng thêm không hiểu, “Đây là cái gì?”

“Đồng Long.” Lúc này giám đốc giải thích lai lịch của Long tệ một phen.

“Có thể đổi thành đồng vàng sao?” Trong lòng Alice tự nhủ, Clayton cũng không có quý tộc thượng tầng gì, cái gọi là đồng Long này căn bản không có cách nào lưu thông.

“Có thể là có thể... Nhưng muốn đổi trong một lần duy nhất, thì tạm thời không có nhiều đồng vàng như vậy...” Giám đốc ra vẻ khó xử.

George đột nhiên cười một tiếng, vừa đúng nhắc nhở, “Chúng tôi có thể cung cấp dịch vụ mỗi tháng đổi một lần.”

Một tháng gặp một lần, không lo qua lại không quen.

Ngón trỏ của Alice khẽ gõ mặt bàn, cả người lâm vào trầm tư.

“Cộc, cộc, cộc.” Từng tiếng không chỉ gõ lên bàn, mà cũng gõ vào trong lòng.

Trong lòng bàn tay George toát ra tầng tầng mồ hôi rịn. Hắn lặng lẽ xoa xoa, trong lòng thầm nói, mình đã thật lâu không khẩn trương như vậy. Ông có loại dự cảm, quyết định của vị khách này sẽ ảnh hưởng đến tương lai của nhà đấu giá Vera.

Rốt cuộc, Alice ngừng lại, giương mắt lên, “Một lần có thể đổi bao nhiêu đồng Long?”

“50.” Sau khi cẩn thận suy tính, George cho ra câu trả lời.

“Nói cách khác, ít nhất 4 tháng mới có thể đổi xong.”

“Đúng là như thế.”

“Theo ta được biết, gần nhất việc kinh doanh của nhà đấu giá không quá lý tưởng?” Lời nói Alice xoay chuyển, bất thình lình đặt câu hỏi.

Trong lòng George căng thẳng, trên mặt vẫn cười tỏ ý, “Đúng thật là gặp được chút phiền phức, chính là đang nghĩ biện pháp giải quyết. Nếu quý khách đồng ý hỗ trợ thì thật tốt.”

“Hỗ trợ cái gì?” Alice ẩn ẩn có phát giác, biết rõ còn cố hỏi.

“Thành lập hợp tác lâu dài, đem dược phẩm cao cấp đã chế tác xong đặt ở nhà đấu giá Vera gửi bán.” Hàn huyên hồi lâu, George rốt cuộc tìm được cơ hội phát ra lời mời.

Ngữ khí của ông ôn hòa, thái độ trịnh trọng, “Quý khách yên tâm, chỉ cần ngài đồng ý, chúng tôi sẽ cung cấp điều kiện hợp tác ưu đãi nhất. Mặc kệ là tuyên truyền vật phẩm, vẫn là phí thủ tục đấu giá, đều sẽ hưởng thụ đãi ngộ VIP.”

Tâm tư Alice khẽ nhúc nhích, “Chỉ cần thuốc?”

“Trang bị cao cấp, nguyên vật liệu quý hiếm, đều được. Chỉ cần là vật phẩm có giá trị, được hoan nghênh, đều được.”

“Vậy liền hợp tác.” Alice quả quyết.

George, giám đốc, chuyên gia giám định chính vui mừng vô cùng, lại nghe cô nói tiếp, “Do các người chuẩn bị nguyên vật liệu và phòng thí nghiệm chuyên dụng, tôi sẽ định kỳ tới, chế tác vật phẩm đấu giá.”

“Sau khi trừ đi chi phí nguyên vật liệu, tiền quảng cáo, lợi nhuận chia 3-7. Đấu giá chiếm 3 phần, tôi chiếm 7 phần.”

“Mặt khác tôi cần số lượng lớn nguyên vật liệu khác biệt, mỗi lần tới sẽ liệt kê danh sách, hy vọng nhìn thấy các người có thể giúp đỡ chuẩn bị. Chi phí trực tiếp trừ vào lợi nhuận, mỗi tháng kết toán một lần.”

George đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó không thể không hỏi rõ ràng, “Chuẩn bị nguyên vật liệu về phương diện dược phẩm sao?”

Alice không thèm để ý nói, “Trang bị, thuốc, trang sức phép thuật, đều được. Các người chuẩn bị nguyên vật liệu gì, tôi liền làm ra thành phẩm đó.”

Giám đốc khẽ nhếch miệng, giống như nhận lấy kinh hãi —— lời này có ý là, cô ấy mười hạng toàn năng, toàn bộ đều biết làm? Nhà đấu giá Vera là muốn chuyển vận sao!

Chuyên gia giám định chính kinh ngạc không nói ra được, hắn cẩn thận từng li từng tí hỏi, “Thứ cho tôi mạo muội, ba bình thuốc Sinh Mệnh kia...”

“Tôi làm.” Alice thẳng thắn.

Cho dù trong lòng sớm đã đoán được, nghe thấy chính miệng cô ấy thừa nhận, chuyên gia giám định chính vẫn không nhịn được hít một hơi lãnh khí. Người này mới bao lớn? Ngay cả thuốc Sinh Mệnh đều làm ra được! Chẳng lẽ là đại sư y dược?

Môi George run rẩy, trong lòng phun lên một trận cuồng hỉ. Mặc dù người gửi bán có thể là người chế tác, nhưng cũng có khả năng người gửi bán với quen biết người chế tác, nhận ủy thác, hỗ trợ ra mặt đấu giá.

Vốn ông chỉ chờ mong, người gửi bán có phương pháp thu được dược phẩm cao cấp, có thể mỗi tháng cung cấp một đợt. Nhưng lúc này xem ra, thiện ý của hắn đã thu hoạch hồi báo càng lớn hơn.

Người gửi bán chính là người chế tác! Chẳng những biết chế tác dược phẩm, liền cả trang bị, trang sức phép thuật cũng biết làm. Cô ấy còn chủ động nói ra đề nghị, để nhà đấu giá cung cấp nguyên vật liệu, chế tác vật phẩm đấu giá!

George hít sâu mấy lần, miễn cưỡng vững vàng, “Cần số lượng nguyên vật khác biệt là chỉ... Nguyên vật liệu hiếm có?”

“Không, nguyên vật liệu thông thường, không đến đẳng cấp đấu giá.” Thần thái Alice tự nhiên, “Cửa hàng bình thường đều bán, nhưng phải chạy khắp nơi, rất lãng phí thời gian.”

Nói ngắn gọn, cô ngại mình mua sắm phiền phức. Dự định liệt kê danh sách, kêu người khác chạy chân.

Mục đích lười biếng lộ rõ, chuyên gia giám định chính lại rất tán thành gật đầu, “Thời gian của đại sư quý giá, đúng là không cần thiết lãng phí vào những việc vặt này.”

Giám đốc vỗ ngực cam đoan, “Ngài cứ việc liệt kê danh sách, tôi sẽ mau chóng phái người chuẩn bị kỹ càng.”

Không uổng công cô quyết định hợp tác. Nghe vậy, Alice thỏa mãn cười.

“Đúng rồi.” Chính sự nói xong, giám đốc nhớ tới một sự kiện, “Công tước Aigues và Điện hạ Richard muốn hẹn ngài gặp mặt, ngài xem?”

“Không gặp.” Alice gọn gàng dứt khoát từ chối.

Nhà đấu giá Vera và đại sư y dược đạt thành ý hướng hợp tác, lại không nhìn lời mời của Công tước Aigues và Tam hoàng tử, như thế nào đều không thể nào nói nổi. Lỡ như lòng dạ không thuận, phía sau chơi ngáng chân... Giám đốc nhìn ông chủ xin giúp đỡ.

George trầm ngâm một lát, mở lời hỏi, “Lúc trước bỗng nhiên xuất hiện trong phòng, là bởi vì dùng ‘Thuấn gian di động’ trong phép thuật hệ không gian?”

“Phải.” Alice thừa nhận.

“Yêu cầu sắp xếp phòng thí nghiệm chuyên dụng, là không hy vọng có người quấy rầy?”

“Đúng.”

“Vậy liền không thành vấn đề.” George dễ dàng cười nói, “Đối ngoại tuyên bố người gửi bán từ chối lời mời của Công tước Aigues và Điện hạ Richard, đã rời khỏi nhà đấu giá, từ đây vĩnh viễn không xuất hiện nữa. Về sau đấu giá sẽ lấy trang bị phép thuật làm chủ, tận lực giảm bớt tiêu thụ dược phẩm.”

Cho dù là ai cũng không nghĩ đến, thuốc Sinh Mệnh và trang sức phép thuật là xuất từ tay cùng một người.

Công tước Aigues và Điện hạ Richard bị từ chối, cho dù có không cam lòng, thì cũng không tốt cầm nhà đấu giá Vera hả giận. Dù sao người ở bên ngoài nhìn vào, nhà đấu giá và người gửi bán không có chút giao tình nào.

“Tôi hiểu rồi.” Giám đốc kịp phản ứng, khom người đáp lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện