Dị Thế Tà Quân

Chương 59: Thiên huyền



Dịch Giả: Vô Diện Nhân.

Tiểu tử này thấy thích khách xông tới vội vàng, trước đó đã nghĩ ra kế sách thoát thân, tiền hậu bất nhất, nhìn rất chật vật nhưng công lực toàn thân đều dồn tới trước ngực, nội lực chuyển động, ngoại bào và nội y đều phồng lên hình thành hai tầng bảo vệ. Kì diệu nhất lại là ở chỗ tên sát thú kia, một cước nhìn như mạnh mẽ đá vào trước ngực hắn nhưng mới chạm đến ngoại bào, ngoại bào đã sinh ra một cỗ lực đánh tan bớt kình lực, tiếp theo nội y lại một lần nữa phồng lên lại tan thêm một phần. Cho nên thân thể Quân Tà chịu lực chẳng qua là không đến một phần ba lực lượng, một cước đá vào người hắn đã như cung cứng hết đà, chỉ còn dư chút tàn lực. Nhưng may mà như thế, chứ nếu không với một kiếm hai cước, Quân Tà cũng không thể thoải mái đến vậy, có thể nói sẽ bị chấn động cực kì khó chịu. Đồng thời, Quân Tà đã vận huyền công đem thương thế trong người phun ra một ngụm máu tươi, nhìn như hộc máu trọng thương, hóa ra lại là không sao. Một kiếm kia bị Khai Thiên Tạo Hóa công bao bọc, với sự kì diệu của Khai Thiên Tạo Hóa công mà nói, da thịt chỉ bị thương ngoài da, ngược lại hai cước kia thật sự làm hắn khó chịu.

Nếu những người này chờ Quân Tà rời đi mới đối phó Linh Mộng công chúa hoặc trực tiếp không ra tay với Quân Tà, nước sông không phạm nước giếng, Quân Tà dĩ nhiên cũng sẽ coi như không có việc gì. Linh Mộng công chúa nhiều lắm chính là tình nhân trong mộng của Quân Mạc Tà cho nên lão tử cũng không cần phải quan tâm, hừ hừ cái gọi là anh hùng cứu mỹ nhân, thương hoa tiếc ngọc đều phải có thực lực, mà thực lực lại chính là điểm mà Quân đại thiếu gia kém nhất. Nhưng sát thủ kia lại muốn giết luôn cả hắn làm cho lửa giận của vị Tà Quân này bốc cao. Không thể nói trước, về sau có phát sinh tình huống tương tự hay không, nhưng lúc này đây Quân Tà cũng tuyệt đối không bỏ qua cho bọn họ. Phàm là thương tổn đến ta hoặc ý đồ thương tổn đến ta thì ta phải tiên hạ thủ vi cường. Ngươi đã muốn giết ta, tốt, con mẹ nó, hiện tại thực sự ta không giết nổi các ngươi nhưng có thể phá đi kế hoạch của các ngươi. Cho dù tổn nhân bất lợi kỷ thậm chí còn lỗ vốn ta cũng phải làm một lần.

Bởi vậy, Quân Tà không rời đi, thấy Linh Mộng công chúa gặp nguy hiểm, Quân Tà liền huy động nội lực toàn thân bắt chước khí kình của Thiên Huyền cường giả, nắm lấy phi đao, dùng hồi toàn thủ pháp ném phi đao ra. Hai tên thủ lĩnh sát thủ đang muốn một kiếm giết chết Linh Mộng công chúa trong nháy mắt, đột nhiên có cảm ứng khác thường, trước mặt lam quang đại thịnh cơ hồ làm cho người ta mở không nổi mắt, mang theo vẻ đẹp mắt đến kinh ngạc.

Màu lam đậm!

Một thanh phi đao phảng phất như từ Hư Vô đột ngột xuất hiện, đi vào chỗ giữa trường kiếm và thân thể mềm mại của Linh Mộng công chúa. Chuôi tiểu phi đao này lại như đem toàn bộ lam sắc trên bầu trời theo, khiến tất cả mọi người đều chấn động tận sâu trong linh hồn. Phi đao như một mảnh hắc tro giữa lam quang, giống như sao chổi lóa mắt.

Đây là ….

Thiên Huyền cao thủ!

Hai gã hắc y bịt mặt hú lên một tiếng quái dị, trong mắt xuất hiện sự kinh hãi tột độ, bất chấp việc đả thương Linh Mộng công chúa vội vàng đem kiếm thu lại, chật vật nhảy lùi ra sau, mắt thấy phi đao như một độc xà. Đó căn bản không phải là người mà thực lực bọn họ có thể kháng cự. Quả thật, đối mặt với Ngân huyền thực lực của Linh Mộng công chúa, hai người có thể như đại nhân đối đãi với tiểu hài tử, nhưng lại là đối mặt với đỉnh phong tồn tại- thiên huyền cao thủ, cho dù kim huyền cao thủ không phải con kiến thì cũng chỉ như một đứa trẻ con. Toàn bộ Thiên Hương quốc nghe nói cũng không có mấy thiên huyền cao thủ, sao lại trong thời điểm mấu chốt này xuất hiện một vị? Phi đao này tuy rằng ẩn chứa ánh xanh lam lại giống như không có một tia lực đạo, nhẹ nhàng rớt xuống cắm thẳng tắp ở giữa hai gã hắc y nhân và Linh Mộng công chúa. Thân đao mỏng manh giống như lá liễu, nhẹ nhàng lay động. Lưỡi đao mang theo lam sắc quang mang kéo dài không tan, mãi một lúc sau mới dần khôi phục lưỡi đao lấp lánh. Chúng nhân như bị sét đánh, cùng dừng tay, mấy chục ánh mặt đều nhìn về phía chuôi đao nhỏ bé này, trong mắt tràn đầy kinh hãi. Lưỡi tiểu phi đao này đã trở thành một đạo lạch trời khó có thể vượt qua.

Phi đạo lúc phóng ra đã mang theo lam sắc ngập trời hơn nữa sau đó lam sắc vẫn không tan đi. Bởi vì vậy, vị thiên huyền cao thủ này rõ ràng đã đạt tới thiên huyền đỉnh phong. Khoảng cách để đạt tới chí tôn thần huyền chỉ sợ còn cách nửa bước mà thôi. Hơn nữa, chuôi phi đao này lúc bay ra không một tiếng động nào, mặc dù giống như không có lực đạo nhưng kình lực trong phi đao lại được khống chế vừa khéo, riêng điều này đã chứng minh thực lực đáng sợ của vị thiên huyền cao thủ này và dụng ý không hề có ý đả thương người. Nhưng mà càng như thế lại càng có vẻ bình tĩnh, ra ý coi chín tên sát thủ này không đáng để trong mắt. Chắc chắn một điều là nếu bọn hắn một lần nữa đối phó Linh Mộng công chúa sẽ đem bọn chúng đánh chết trong chớp mắt. Đối với Thiên Huyền cao thủ, việc giết chín người này quả thật dễ như trở bàn tay, tuyệt đối không nói quá. Ở đây hầu hết là nhưng huyền giả kiến thức đa quảng, dụng ý của vị cường giả ẩn thân có ai là không nhìn ra?

Sau khi hai vị thủ lĩnh sát thủ hướng về Linh Mộng công chúa xuất kiếm một khắc, ở bên đường cái sau mái hiên âm u xuất hiện một thân ảnh màu lam, hai mắt hé ra, lam sắc trong mắt ẩn hiện như muốn hiện thân nhưng chứng kiến phi đao xuất hiện thân mình lập tức chấn động, đang muốn phi thân ra mà đột ngột dừng lại, trong mắt mang đầy vẻ khiếp sợ. Trong mắt người áo lam này có lam sắc nhàn nhạt, đó là dấu hiện của thiên huyền sơ giai, tuy rằng cũng thuộc loại cường giả trên khắp chúng sinh nhưng nếu so sánh với Thiên huyền cường giả phát ra phi đao mà nói không chỉ thua một tầng. Ánh mắt chín tên sát thủ đem mặt nạ tràn đầy hoảng sợ, hành động tiến thoái lưỡng nan, bọn họ mặc dù là sát thủ nhưng đều biết quý trọng sinh mạng, nếu là có cơ hội, bọn họ sẽ liều chết mà làm, nhưng đứng trước tình huống không thể thành công lại mất mạng, bất kỳ ai cũng sẽ lựa chọn tránh đi. Trái lại Linh Mộng công chúa và thị vệ vẻ vui mừng hiện rõ trên nét mặt, như trút được gánh nặng. Có nhân vật như truyền thuyết bậc này bảo hộ Linh Mộng công chúa, công chúa điện hạ đã vững như Thái Sơn, tuyệt đối không có gì nguy hiểm. Nếu công chúa thật sự gặp chuyện, có dù đám thị vệ có tài năng sống sót trong tay thích khách, cũng khó trốn được hoàng thượng truy cứu, sẽ lại liên lụy tới thê nhi. Linh Mộng công chúa mở to mắt thấy được một màn này, nhìn lưỡi phi đao trước mặt trong ánh mắt lộ ra vẻ cảm kích. Nếu không phải do lưỡi phi đao này hoành không xuất hiện chỉ sợ bây giờ mình đã ngọc nát hương tan.

- Không biết là vị tiền bối nào? Không biết có gì chỉ dạy, xin hiện thân để vãn bối thỉnh an.

Tên hắc y cầm đầu đứng thẳng hướng tới bầu trời chắp tay, ngữ điệu kính cẩn, thực tế lại là giả bộ không rõ ý tứ của người kia, đành liều một phen. Dù sao nếu ám sát lần này thất bại, đám người của mình trở về chỉ sợ cũng không có kết quả tốt, tính toán vạn điều thủy chung cũng muốn thử một lần. Nếu xác định được vị thiên huyền cường giả kia muốn bảo vệ Linh Mộng công chúa, chỉ sợ những người này toàn bộ táng thân chỗ này cũng không có hy vọng hoàn thành nhiệm vụ. Khi đó, chỉ có một cách là vắt giò lên cổ mà chạy cho mau. Mặt khác, mặc dù Linh Mộng công chúa là công chúa một nước, là nữ nhi được sủng ái nhất của Thiên Hương quốc chủ, lại có một thiên huyền đỉnh phong cường giả làm vệ sĩ, vệ sĩ như vậy cho dù chính Thiên Hương quốc chủ cũng không có tư cách.

Con phố vắng vẻ, không có một thanh âm nào đáp lại. Vị thần bí thiên huyền cường giả này đối với tên Kim phẩm huyền giả nho nhỏ này tất nhiên là xem thường không để ý tới.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 1: Tà Quân Vấn Thế

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện