Đi Về Đâu

Chương 12



Cưới nhau đã được một tuần, cô ngày nào cũng như ngày nào, đêm nào cũng như đêm nào.Ban ngày tất bật với công việc, tối thì người làm về hết. Một mình trong căn biệt thự vắng ngắt. Từ ngày Ái Lan vào làm trong công ty chỉ vì tính tiểu thư của cô ta mà công việc xáo trộn lên hết. Giao việc gì cũng làm không xong, còn nói cô cố tình giao việc khó cho cô ta làm. Mà việc cô giao bình thường người mới vào ai cũng làm tròn vo. Chắc cô ta lạc loài đó chứ. Đúng là hậu đậu mà.

Đã vậy chiều tan tầm còn không được yên thân. Giám đốc như anh ta sao rảnh rỗi thế không biết. Chiều nào cũng tới chở cô ta, đã thế còn mặt dày đứng chờ ngay cửa chính. Anh ta ngồi trong xe nên người ngoài không biết anh ta là ai. Thấy chiếc xe bạc triệu cứ mỗi chiều đều tới chở cô ta, thì tưởng đó là chồng sắp cưới. Làm cô ta càng ngày càng hống hếch. 

Đang tập trung làm việc thì điện thoại reo, hiển thị chồng cặn bã: " Chuyện gì"

" Chiều nay mẹ tôi bảo về nhà ăn cơm, sau khi tan tầm tôi tới chở cô"

"Trước khi tới anh nhớ đổi xe cho tôi, anh mà đi chiếc xe  hay tới chở cô bồ nhí  thì đời anh coi như tàn, anh nổi vậy thì tin anh còn léng phéng với Ái Lan sẽ đến tai mẹ anh nhanh chóng đấy "

" Biết rồi, sao cô lắm lời thế"

" Cái đầu óc cặn bã như anh, không để tôi lắm lời thì anh nhớ mà làm chắc"

" Có vợ nào mà ăn nói với chồng mình như cô không chứ"

"Tôi và anh chỉ là vợ chồng trên giấy tờ. Không tình không nghĩa, anh đề cao mình quá rồi đấy." Nói rồi cô cúp máy

Gần năm giờ cô dọn đồ để về, xuống tầng một thì thấy Châu Kỳ:" Mọi hôm về muộn sao hôm nay ngọn gió nào đưa trưởng phòng Băng về sớm thế"

" Hôm nay nhà em có việc nên về sớm hơn mọi ngày" Cô đáp

" Mà em không đi tuần trăng mật à. Giám đốc cho nghỉ mà không chịu nghỉ. Tôi lạy cô luôn"

" Nhân viên mà siêng thế này thì chắc là phải tăng lương chứ nhỉ " Cô đùa

" Ai mà cũng như em chắc công ty phá sản mất" Anh cười

" À mà đợt này có cuộc thi trao giải quốc tế. Mỗi công ty chọn ra hai người để đi thi. Anh cử em và người lên chức phó phòng đi thi nhé. Cuộc thi lần này 2 người mà có giải là giúp công ty nhiều lắm đấy. Em sắp xếp thời gian chuẩn bị từ bây giờ là vừa rồi nhé"

" ok ok"

Thấy anh ta đã tới đều cô nán lại nói thêm lát đã rồi mới đi tới. Ái Lan thấy hắn thì đi lại phía xe, hai người nói chuyện thì mặt cô ta cau có. Anh ta mở máy làm gì đó, cô đang nhìn chằm chằm thì điện thoại reo, hóa ra là anh ta gọi cho cô:" Cô còn đứng đó làm gì, có tới đây không thì bảo"

" Anh quát cái gì, không thấy tôi đang đi tới đây sao"

Chờ cô ngồi lên xe, hắn quay ra nói với Ái Lan:" Em có lên xe không, hôm nay mẹ gọi về nên anh mới chở cô ta. Chứ không như em nghĩ đâu"

" Em không thèm ngồi cùng xe với cô ta đâu"

"Cô nghĩ tôi thích ngồi với cô lắm chắc, mọi hôm anh ta chở thì ngọt ngào lắm, hôm nay một bữa không chở thì như bà chằn á."Cô bực bội

" Còn anh, muốn đợi khi mọi người xúm lại xem chuyện gì thì anh mới chịu đi hả." Cô cáu 

Anh ta chuẩn bị đi thì cô ta nói:" Được rồi, em sẽ đồng ý cho anh chở. Nhưng cô ta phải ngồi ghế sau để em ngồi ghế trước"

Hắn khó xử không biết nói với cô thế nào.Mà khi cô nghe ả nói vậy chỉ muốn cho cô ta cái tát, ở đâu ra bồ nhí mà có quyền ra lệnh như vậy. Cô đã mắt nhắm mắt mở để anh ta qua lại với ả rồi. Xem ra được voi đòi tiên đây. Cô cười nói cho hai người nghe:"Bây giờ cô muốn nhưng tôi lại không muốn. Bây giờ anh có đi không. Nếu muốn ở lại cùng với cô ta thì xin mời anh xuống xe cho. Tôi nhớ xe này là xe nhà mẹ anh đăng ký quyền sở hữu là tên tôi chứ không phải tên anh. Một khi làm tôi bực thì tí nữa gặp mẹ anh không biết miệng tôi sẽ nói ra cái gì đâu." 

Cho nên anh ta bỏ mặc Ái Lan ở đó mà phóng xe đi.Đàn ông bây giờ đúng là nghe ba mẹ mà. Ba mẹ bảo lấy ai thì lấy. Mặc dù mình đã có người yêu. Từ tình đầu mà bỗng dưng đi làm kẻ thứ ba. Ví dụ điển hình là Ái Lan. Làm kẻ thứ ba như cô ta thì vừa đáng thương lại vừa đáng trách. Trong cuộc hôn nhân này cô chỉ mong tim mình được bảo toàn. Lỡ một ngày nào đó mà rung động vì anh ta thì đúng là thảm. Không có kết cục tốt đẹp khi có người thứ ba tồn tại.

Tới nơi trước khi xuống xe:" Cô nhớ mà diễn cho tốt vào đấy"

" Cái đó còn phụ thuộc vào tâm trạng và thái độ của anh" Nói rồi cô đi vào trong

Anh chạy theo cô, khoác tay cùng đi vào trong. Thấy hai người về, mẹ lên tiếng:" Sao hai con tới muộn vậy"

" Tại cô ấy bận việc ở công ty, nên con phải chờ cô ấy, đến giờ này mới về được" Anh ta nhau nhảu

Cô đen mặt. Không phải tại anh ta cứ ngồi đó dây dưa với ả sao. Tự nhiên đi đổ thừa cho cô. Cô bẹo hắn: " Anh diễn giỏi quá ha. Đúng là nói dối không chớp mắt mà"

Mặc dù bị bẹo đau mà anh ta cứ cười như đúng rồi rứa. Cô nói với mẹ:" Dạ, tại công việc nhiều quá. Lần sau con sẽ chú ý hơn"

" Thôi không sao, công việc là trên hết " Ba chồng lên tiếng

" Vào ăn cơm thôi" Mẹ bảo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện