Đi Xem Mắt
Chương 10
Nói chung là thế này, đối tượng xem mắt giống như hàng
bày bán trong siêu thị, đại khái là tiền lương cụ thể số tuổi cầm tinh con gì
cha mẹ ra sao nghề nghiệp thế nào toàn bộ đều phô ra, niêm yết giá chính xác.
Xem mắt xong tiếp tục gặp gỡ cũng giống như phát phiếu dùng thử hàng; mà chính
thức xác định quan hệ giống như đến quầy thu ngân trả tiền.
Có ít người có thói quen cầm được phiếu dùng thử là trực tiếp đến quầy thu ngân trả tiền ngay, mà cũng có ít người thì còn muốn đi dạo tiếp trong siêu thị, cầm vài tấm phiếu dùng thử nữa rồi sẽ từ từ quyết định cuối cùng chọn món nào để đi thanh toán.
Điểm khác chính là, đồ trong siêu thị không lo bán không được, cùng lắm thì người tới sau lãng phí mấy tờ phiếu dùng thử chưa kịp dùng để lừa gạt tình cảm mấy vị tiểu thư bán hàng.
Mà trong hoạt động xem mắt này, người tới sau dường như không được hiền hậu như người đến trước.
Xem mắt rõ ràng là hạng mục có tính xã giao cao, nói trắng ra chính là nam nữ trưởng thành đến tuổi kết hôn sinh con vì muốn cha mẹ yên lòng nên tìm đến hoạt động tìm duyên.
Xem mắt có đặc thù riêng, mặc dù hai người mới gặp nhau trong khoảnh khắc đã xác định đối phương là người được đề cử vào vị trí vợ hoặc chồng trong tương lai. Nhưng nhất định phải ra ngoài ba bốn năm sáu bảy tám lần, khi đó mới có thể chứng minh đối tượng chân chính được xác định. Trước đó, quan hệ giữa hai người chỉ có thể coi là quan hệ tự do, trên mức bạn bè một chút, người yêu thì không có cái loại tự do này.
Cho nên, có không ít người lợi dụng sơ hở của nguyên tắc xem mắt này -- thứ hai cùng người kia vẫn tiếp tục hẹn nhau gặp mặt, sau lưng vừa chuẩn bị đến thứ năm... đi xem mắt người khác.
Nhiều phiếu thì nhiều lựa chọn, đây chính là cách nghĩ của bọn họ.
Giống như số 05 trong danh sách đối tượng xem mắt của Bình Phàm -- hắn đồng thời hẹn bốn đối tượng xem mắt gặp mặt cùng một lúc, trong đó bao gồm cả Bình Phàm.
Lúc vô tình biết mình chẳng qua chỉ là một tấm phiếu dùng thử trong tay hắn, Bình Phàm lập tức trân trọng cúi chào vĩnh không hẹn gặp lại hắn nữa.
Thật ra cẩn thận mà nghĩ thì điều này cũng không tính vào tội ác tày trời, dù sao tính chất của bản thân việc xem mắt đã có vẻ lạnh nhạt thực tế, thậm chí còn có hai một trưởng bối đề nghị Bình Phàm một lần nên gặp nhiều người cùng lúc.
Bình Phàm không muốn làm như vậy, không phải vì đạo đức cao thượng đến cỡ nào, chẳng qua cô cho rằng nếu quan hệ ngay cả lúc bắt đầu cũng không bảo đảm khái niệm trung thành, vậy thì làm sao đi tới cùng được?
Cho nên, lúc cùng đối tượng xem mắt chưa chính thức cúi chào thì cô không tiến hành một vòng xem mắt mới.
Mỗi khi nghĩ đến đây, Bình Phàm luôn tự hào vỗ vỗ bộ ngực nhỏ của mình.
Nhưng trải qua cuộc gọi vừa rồi của cô cộng thêm tình cảnh vừa rồi Doãn Việt bắt gặp, Bình Phàm rõ ràng phát hiện trong lúc vô tình trên tay mình đã cầm hai tờ phiếu dùng thử.
Cô có chút mơ hồ, khoảng trắng trống không trong đầu không ngừng tăng lên, giống như từng lớp sơn bong ra trên tường rơi xuống đất, hình dáng dọc ngang bất quy tắc.
Doãn Việt đang đứng ở đó, cả người giống như sáp nhập vào bối cảnh lục sắc phía sau, thân hình cao ngất như cây tùng, mặc nhiên tỏa ra hơi thở lạnh lẽo anh khí, mặt mày dưới ánh đèn có nét tuấn tú khác thường.
Hắn đang đợi câu trả lời của cô.
Làm cô không biết nên đáp lại thế nào, tốt nhất là nói thật. Bình Phàm nuốt nuốt nước miếng, nói: "Vì hôm sau cũng không có liên lạc, cho nên tôi nghĩ là..."
Giọng nói nhỏ trầm thấp ngập ngừng.
"Nhận được nhiệm vụ khẩn cấp, mấy ngày qua tôi đều ở bên ngoài, xế chiều mới trở về." Giọng nói Doãn Việt có tia mệt mỏi không dễ nhận ra.
Bình Phàm bây giờ mới phát giác, trong mắt hắn thật sự có tia máu.
Doãn Việt giải thích, nhưng, tiếp theo phải làm thế nào đây?
Bình Phàm cảm thấy mình giống như đang đứng giữa đám người đông kìn kịt trước trạm xe lửa, tai mắt mũi miệng giống như bị sáp bịt kín, bất kỳ cảm giác gì cũng cách một lớp.
Coi như cô đang lọt vào sương mù đi.
Có ít người có thói quen cầm được phiếu dùng thử là trực tiếp đến quầy thu ngân trả tiền ngay, mà cũng có ít người thì còn muốn đi dạo tiếp trong siêu thị, cầm vài tấm phiếu dùng thử nữa rồi sẽ từ từ quyết định cuối cùng chọn món nào để đi thanh toán.
Điểm khác chính là, đồ trong siêu thị không lo bán không được, cùng lắm thì người tới sau lãng phí mấy tờ phiếu dùng thử chưa kịp dùng để lừa gạt tình cảm mấy vị tiểu thư bán hàng.
Mà trong hoạt động xem mắt này, người tới sau dường như không được hiền hậu như người đến trước.
Xem mắt rõ ràng là hạng mục có tính xã giao cao, nói trắng ra chính là nam nữ trưởng thành đến tuổi kết hôn sinh con vì muốn cha mẹ yên lòng nên tìm đến hoạt động tìm duyên.
Xem mắt có đặc thù riêng, mặc dù hai người mới gặp nhau trong khoảnh khắc đã xác định đối phương là người được đề cử vào vị trí vợ hoặc chồng trong tương lai. Nhưng nhất định phải ra ngoài ba bốn năm sáu bảy tám lần, khi đó mới có thể chứng minh đối tượng chân chính được xác định. Trước đó, quan hệ giữa hai người chỉ có thể coi là quan hệ tự do, trên mức bạn bè một chút, người yêu thì không có cái loại tự do này.
Cho nên, có không ít người lợi dụng sơ hở của nguyên tắc xem mắt này -- thứ hai cùng người kia vẫn tiếp tục hẹn nhau gặp mặt, sau lưng vừa chuẩn bị đến thứ năm... đi xem mắt người khác.
Nhiều phiếu thì nhiều lựa chọn, đây chính là cách nghĩ của bọn họ.
Giống như số 05 trong danh sách đối tượng xem mắt của Bình Phàm -- hắn đồng thời hẹn bốn đối tượng xem mắt gặp mặt cùng một lúc, trong đó bao gồm cả Bình Phàm.
Lúc vô tình biết mình chẳng qua chỉ là một tấm phiếu dùng thử trong tay hắn, Bình Phàm lập tức trân trọng cúi chào vĩnh không hẹn gặp lại hắn nữa.
Thật ra cẩn thận mà nghĩ thì điều này cũng không tính vào tội ác tày trời, dù sao tính chất của bản thân việc xem mắt đã có vẻ lạnh nhạt thực tế, thậm chí còn có hai một trưởng bối đề nghị Bình Phàm một lần nên gặp nhiều người cùng lúc.
Bình Phàm không muốn làm như vậy, không phải vì đạo đức cao thượng đến cỡ nào, chẳng qua cô cho rằng nếu quan hệ ngay cả lúc bắt đầu cũng không bảo đảm khái niệm trung thành, vậy thì làm sao đi tới cùng được?
Cho nên, lúc cùng đối tượng xem mắt chưa chính thức cúi chào thì cô không tiến hành một vòng xem mắt mới.
Mỗi khi nghĩ đến đây, Bình Phàm luôn tự hào vỗ vỗ bộ ngực nhỏ của mình.
Nhưng trải qua cuộc gọi vừa rồi của cô cộng thêm tình cảnh vừa rồi Doãn Việt bắt gặp, Bình Phàm rõ ràng phát hiện trong lúc vô tình trên tay mình đã cầm hai tờ phiếu dùng thử.
Cô có chút mơ hồ, khoảng trắng trống không trong đầu không ngừng tăng lên, giống như từng lớp sơn bong ra trên tường rơi xuống đất, hình dáng dọc ngang bất quy tắc.
Doãn Việt đang đứng ở đó, cả người giống như sáp nhập vào bối cảnh lục sắc phía sau, thân hình cao ngất như cây tùng, mặc nhiên tỏa ra hơi thở lạnh lẽo anh khí, mặt mày dưới ánh đèn có nét tuấn tú khác thường.
Hắn đang đợi câu trả lời của cô.
Làm cô không biết nên đáp lại thế nào, tốt nhất là nói thật. Bình Phàm nuốt nuốt nước miếng, nói: "Vì hôm sau cũng không có liên lạc, cho nên tôi nghĩ là..."
Giọng nói nhỏ trầm thấp ngập ngừng.
"Nhận được nhiệm vụ khẩn cấp, mấy ngày qua tôi đều ở bên ngoài, xế chiều mới trở về." Giọng nói Doãn Việt có tia mệt mỏi không dễ nhận ra.
Bình Phàm bây giờ mới phát giác, trong mắt hắn thật sự có tia máu.
Doãn Việt giải thích, nhưng, tiếp theo phải làm thế nào đây?
Bình Phàm cảm thấy mình giống như đang đứng giữa đám người đông kìn kịt trước trạm xe lửa, tai mắt mũi miệng giống như bị sáp bịt kín, bất kỳ cảm giác gì cũng cách một lớp.
Coi như cô đang lọt vào sương mù đi.
Bình luận truyện