Đô Đốc Cố Tử Khâm, Yêu Anh Đến Vạn Lần
Chương 54: Này cậu trai, có muốn vui vẻ một đêm không? (phần 2)
Khi Châu Ly gạt chân chống xe bước xuống, toàn bộ những người xung quanh đều ngước mắt lên nhìn cô. Lưu Mai Phụng kéo tay em gái, ghé sát tai thủ thỉ:
- Bạn trai chị rất chịu chi, dám bỏ cả số tiền lớn để đóng góp phí thành viên ở trong này!
- Không phải chị và Quý Ngọc Lân đang yêu nhau ư?
Châu Ly tròn mắt nhìn chị gái, tò mò cất giọng hỏi. Vừa nhắc đến Quý Ngọc Lân, sắc mặt Lưu Mai Phụng lập tức giãn ra. Cô bĩu môi cười khẩy, lắc đầu chê bai:
- Gớm! Thằng nhóc họ Quý đấy vô tích sự, chỉ biết ăn rồi phá là giỏi. Em hiểu chị mà, yêu nhiều nhưng chỉ lấy một. Mà người đàn ông đủ bản lĩnh để chị sẵn sàng sinh con cho hắn, nhất định phải biết làm, biết làm, em hiểu không?
Châu Ly bật cười, sau đó cùng chị gái đi vào trong sảnh chờ. Hàng trăm tay đua với đủ mọi loại xe đang đứng túm năm tụm ba nói chuyện vui vẻ. Họ đều là các thành viên xuất thân từ dòng dõi tài phiệt, khắp người tỏa ra mùi tiền.
Lưu Mai Phụng chỉ tay vào một người thanh niên điển trai, mái tóc nhuộm tím đang ngồi trước sảnh chính, hai chân vắt chéo nhau, tuy nét mặt không cười nhưng đuôi mắt lại phảng phất sự đào hoa.
- Bắc Kiến Thụy, con trai út của Bắc gia, được mệnh danh là Vua Đấu Trường, chiến thắng toàn bộ các giải đua trong liền năm năm!
Theo hướng Lưu Mai Phụng chỉ, Châu Ly cẩn thận quan sát cậu ta. Bắc Kiến Thụy tuổi chỉ chừng mười tám, khuôn mặt còn "non" nhưng phong cách ăn mặc lại rất trưởng thành. Ngồi bên cạnh cậu ta là hàng loạt thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp, luôn miệng nịnh nọt vuốt v e.
Vừa lúc Châu Ly đang chăm chú đánh giá cậu ta, Bắc Kiến Thụy cũng ngẩng mặt lên, tầm nhìn phóng thẳng vào cô. Bắc Kiến Thụy ngắm Châu Ly một lúc, sau đó nháy mắt ra hiệu. Trước thái độ tinh nghịch của cậu ta, Châu Ly chỉ hừ nhạt, quay lưng nhìn sang hướng khác.
- Sắp tới giờ thi, em có muốn tham gia thử không?
Để cho chắc chắn hơn, Lưu Mai Phụng quyết định hỏi lại Châu Ly lần nữa. Lẽ đương nhiên, Châu Ly sẽ không từ chối. Cô gật đầu quả quyết, mua một phong kẹo cao su, nhai một cách ngon lành:
- Em gái chị thích thử cảm giác mạnh. Hơn nữa... Em muốn chiến thắng cậu ta!
Châu Ly chỉ vào Bắc Kiến Thụy, kiêu ngạo thách thức. Cô khoanh hai tay trước ngực, thổi bong bóng bằng cao su, vẻ xinh đẹp quyến rũ lại càng thêm trở nên hoang dã. Ngay cả chị gái là Lưu Mai Phụng cũng phải âm thầm tặc lưỡi, khen ngợi vẻ xinh đẹp chết người này.
Loạt tay đua bắt đầu đứng vào vạch xuất phát khi nhận được hiệu lệnh từ người chủ trì của ban tổ chức cuộc đua. Châu Ly đội mũ bảo hộ che kín mặt, hai tay nắm chặt vô lăng, sẵn sàng vặn ga bất cứ khi nào. Nhìn sang những tay đua còn lại, người nào kẻ nấy đều rất hồi hộp, toàn thân cứng ngắc trông không được tự nhiên cho lắm. Chỉ riêng Châu Ly và Bắc Kiến Thụy có lẽ là hai người bình tĩnh nhất ở đây.
- Một, hai, ba, xuất phát!
Tiếng hô lớn vang lên inh tai. Âm thanh hàng loạt xe đua bắt đầu vặn ga ầm ầm quấy nhiễu. Từng chiếc xe một lao vọt lên phía trên, chẳng mấy chốc cách nhau cả một đoạn khá xa. Châu Ly cũng điều khiển xe đua, cùng lao vào cuộc vui. Vì cô đội mũ bảo hộ kín mặt nên không thể nghe rõ những âm thanh ồn ào xung quanh. Chỉ biết rằng, họ đang đi ngược gió, gió thổi tung bay mái tóc dài cong mềm của Châu Ly, luồn lách vào trong từng lọn gợi cảm.
Thân hình của cô rất đẹp, eo thon mông cong, khi điều khiển xe tay đua trông lại càng thêm kiêu hãnh. Những khán giả đứng xem hò reo vang dội, hết lời cổ vũ cho Bắc Kiến Thụy, vua tay đua số một chiếm lĩnh nhiều năm liên tiếp.
Lưu Mai Phụng dính chặt mắt vào em gái, há hốc miệng kinh ngạc không thốt lên lời. Châu Ly chỉ mới tham gia cuộc đua lần đầu tiên, vậy mà đã thuận lợi chiếm giữ vị trí số ba, chỉ theo sau Bắc Kiến Thụy và một tay đua thâm niên nữa.
- Cô ta là ai?
Một vài người đã nhận ra sự xuất hiện của Châu Ly, ngạc nhiên quay sang hỏi nhau về tên tuổi của cô. Nhưng hầu như họ đều không hề biết rõ, chỉ đành bất lực lắc đầu, tò mò lẩm bẩm trong miệng.
Vút... vút... Rầm!
Một vài tay đua vì không làm chủ được cuộc chơi nên đánh lạc tay lái, ngã rầm xuống đất, văng đi một đoạn khá xa. Trước sự lộn xộn, rủi ro của họ, tâm lý của Châu Ly vẫn rất bình thản. Bắc Kiến Thụy nắm chắc phần thắng trong tay nên thái độ rất tự mãn. Khi cậu ta quay đầu lại nhìn, thấy Châu Ly đang đuổi theo mình sát nút liền đắc ý giơ một ngón tay lên cao hòng thách thức.
Châu Ly không hề lung lay, vẫn bình tĩnh điều khiển xe thuận lợi lượn cua qua các vòng tròn cấp độ. Sắp tới điểm đích, Châu Ly đã vượt lên vị trí số hai. Lưu Mai Phụng hào hứng hô to tên em gái, hồi hộp trông theo từng chuyển động của cô.
Bắc Kiến Thụy nhìn khoảng cách sắp sửa bị san bằng, bắt đầu nảy sinh cảm giác lo lắng. Cậu ta sử dụng toàn bộ các tuyệt chiêu đã tích lũy được từ trên dưới gần một trăm trận đấu lớn nhỏ, tăng tốc chuẩn bị về đích.
Khi đích đến chỉ còn cách đúng năm mét nữa, Bắc Kiến Thụy âm thầm thở phào. Phen này, cậu ta lại phải tiếp tục chiếm giữ vị trí số một nữa rồi.
- Kiến Thụy, Kiến Thụy, Kiến Thụy!
Tiếng hô chào mừng ngày càng lớn. Những kẻ chịu chi đã bỏ ra một số tiền không nhỏ vào cuộc cá cược này càng thêm sung sướng. Sau cuộc đua, họ chắc chắn sẽ thu về một số tiền lời lãi cực lớn, có giá trị gấp đôi số tiền đã bỏ ra.
Bắc Kiến Thụy đứng hẳn người lên xe, khoái chí hét to:
- Kết thúc thôi!
Trong lúc cậu ta đang sung sướng la hét, từ phía sau lưng Bắc Kiến Thụy chợt truyền tới một luồng gió cực mạnh, tạt thẳng vào tấm lưng to lớn của cậu ta. Bắc Kiến Thụy giật mình đánh mắt nhìn sang, một bóng dáng yêu kiều, xinh đẹp bất ngờ lao vọt lên phía trước.
Vút... vút... vút...
- Châu Ly! Lưu Châu Ly, em tuyệt lắm!
Lồ ng ngực Lưu Mai Phụng như muốn nổ tung. Ngay khi mũi xe Châu Ly chạm đích đầu tiên, Lưu Mai Phụng sung sướng nhảy cẫng lên cao, hét to tới mức muốn cả khán đài đều phải nghe thấy.
Châu Ly thành công giành chiến thắng, về đích trước Bắc Kiến Thụy đúng bốn mươi giây. Toàn bộ những người chứng kiến đều sững sờ, đờ mặt nhìn sang Châu Ly. Cô giảm tốc độ, sau đó dừng hẳn xe, bắt đầu cởi mũ.
Bắc Kiến Thụy bất ngờ không kém, sắc mặt biến đổi, há hốc miệng nhìn Châu Ly chẳng hề chớp mắt. Cái... cái quái quỷ gì đang xảy ra vậy? Chị gái này chính là quán quân trong cuộc đua lần này hay sao?
Châu Ly ngửa cổ lên cao, hai mắt cong đẹp hơi khép. Cô đưa tay vuốt lại mái tóc rối, sống mũi cao vút nghiêng nghiêng ẩn hiện. Châu Ly chu đôi môi căng mọng, thổi phù phù bong bóng kẹo cao su vừa nhai trong miệng. Phần eo thon thả nhẹ nhàng lắc lư, trên chiếc rốn nhỏ xinh có gắn khuy bạc hình bông hoa ly tinh tế.
- Quyến rũ chết người!
Bắc Kiến Thụy lẩm bẩm, không hề tỏ ra tức giận vì mình bị thua trong cuộc đua lần này. Ngược lại, cậu ta nhất thời trở nên say đắm và đờ đẫn, toàn bộ linh hồn như đang bị vẻ đẹp kiều diễm của Châu Ly rút cạn.
Khoảng chừng vài phút sau, Châu Ly bị tiếng gọi của Lưu Mai Phụng kéo trở về thực tại. Cô nheo mắt nhìn xung quanh, phát hiện bản thân đã trở thành tâm điểm của tất cả mọi người, khóe môi đỏ mọng hơi co giật, tròn mắt nhìn sang chị gái đầy tò mò.
Bắc Kiến Thụy mặc kệ sự níu kéo, ôm ấp của mấy em gái gợi cảm, gãi đầu gãi tai, ngượng ngùng bước đến trước mặt Châu Ly, hắng giọng nói:
- Có thể cho tôi xin cách thức liên lạc của chị được không? À quên, tên của chị là gì?
Châu Ly nhướn mày nhìn Bắc Kiến Thụy, cong môi cười nhạt, bình thản đáp:
- Này cậu trai, có muốn vui vẻ một đêm không?
- Bạn trai chị rất chịu chi, dám bỏ cả số tiền lớn để đóng góp phí thành viên ở trong này!
- Không phải chị và Quý Ngọc Lân đang yêu nhau ư?
Châu Ly tròn mắt nhìn chị gái, tò mò cất giọng hỏi. Vừa nhắc đến Quý Ngọc Lân, sắc mặt Lưu Mai Phụng lập tức giãn ra. Cô bĩu môi cười khẩy, lắc đầu chê bai:
- Gớm! Thằng nhóc họ Quý đấy vô tích sự, chỉ biết ăn rồi phá là giỏi. Em hiểu chị mà, yêu nhiều nhưng chỉ lấy một. Mà người đàn ông đủ bản lĩnh để chị sẵn sàng sinh con cho hắn, nhất định phải biết làm, biết làm, em hiểu không?
Châu Ly bật cười, sau đó cùng chị gái đi vào trong sảnh chờ. Hàng trăm tay đua với đủ mọi loại xe đang đứng túm năm tụm ba nói chuyện vui vẻ. Họ đều là các thành viên xuất thân từ dòng dõi tài phiệt, khắp người tỏa ra mùi tiền.
Lưu Mai Phụng chỉ tay vào một người thanh niên điển trai, mái tóc nhuộm tím đang ngồi trước sảnh chính, hai chân vắt chéo nhau, tuy nét mặt không cười nhưng đuôi mắt lại phảng phất sự đào hoa.
- Bắc Kiến Thụy, con trai út của Bắc gia, được mệnh danh là Vua Đấu Trường, chiến thắng toàn bộ các giải đua trong liền năm năm!
Theo hướng Lưu Mai Phụng chỉ, Châu Ly cẩn thận quan sát cậu ta. Bắc Kiến Thụy tuổi chỉ chừng mười tám, khuôn mặt còn "non" nhưng phong cách ăn mặc lại rất trưởng thành. Ngồi bên cạnh cậu ta là hàng loạt thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp, luôn miệng nịnh nọt vuốt v e.
Vừa lúc Châu Ly đang chăm chú đánh giá cậu ta, Bắc Kiến Thụy cũng ngẩng mặt lên, tầm nhìn phóng thẳng vào cô. Bắc Kiến Thụy ngắm Châu Ly một lúc, sau đó nháy mắt ra hiệu. Trước thái độ tinh nghịch của cậu ta, Châu Ly chỉ hừ nhạt, quay lưng nhìn sang hướng khác.
- Sắp tới giờ thi, em có muốn tham gia thử không?
Để cho chắc chắn hơn, Lưu Mai Phụng quyết định hỏi lại Châu Ly lần nữa. Lẽ đương nhiên, Châu Ly sẽ không từ chối. Cô gật đầu quả quyết, mua một phong kẹo cao su, nhai một cách ngon lành:
- Em gái chị thích thử cảm giác mạnh. Hơn nữa... Em muốn chiến thắng cậu ta!
Châu Ly chỉ vào Bắc Kiến Thụy, kiêu ngạo thách thức. Cô khoanh hai tay trước ngực, thổi bong bóng bằng cao su, vẻ xinh đẹp quyến rũ lại càng thêm trở nên hoang dã. Ngay cả chị gái là Lưu Mai Phụng cũng phải âm thầm tặc lưỡi, khen ngợi vẻ xinh đẹp chết người này.
Loạt tay đua bắt đầu đứng vào vạch xuất phát khi nhận được hiệu lệnh từ người chủ trì của ban tổ chức cuộc đua. Châu Ly đội mũ bảo hộ che kín mặt, hai tay nắm chặt vô lăng, sẵn sàng vặn ga bất cứ khi nào. Nhìn sang những tay đua còn lại, người nào kẻ nấy đều rất hồi hộp, toàn thân cứng ngắc trông không được tự nhiên cho lắm. Chỉ riêng Châu Ly và Bắc Kiến Thụy có lẽ là hai người bình tĩnh nhất ở đây.
- Một, hai, ba, xuất phát!
Tiếng hô lớn vang lên inh tai. Âm thanh hàng loạt xe đua bắt đầu vặn ga ầm ầm quấy nhiễu. Từng chiếc xe một lao vọt lên phía trên, chẳng mấy chốc cách nhau cả một đoạn khá xa. Châu Ly cũng điều khiển xe đua, cùng lao vào cuộc vui. Vì cô đội mũ bảo hộ kín mặt nên không thể nghe rõ những âm thanh ồn ào xung quanh. Chỉ biết rằng, họ đang đi ngược gió, gió thổi tung bay mái tóc dài cong mềm của Châu Ly, luồn lách vào trong từng lọn gợi cảm.
Thân hình của cô rất đẹp, eo thon mông cong, khi điều khiển xe tay đua trông lại càng thêm kiêu hãnh. Những khán giả đứng xem hò reo vang dội, hết lời cổ vũ cho Bắc Kiến Thụy, vua tay đua số một chiếm lĩnh nhiều năm liên tiếp.
Lưu Mai Phụng dính chặt mắt vào em gái, há hốc miệng kinh ngạc không thốt lên lời. Châu Ly chỉ mới tham gia cuộc đua lần đầu tiên, vậy mà đã thuận lợi chiếm giữ vị trí số ba, chỉ theo sau Bắc Kiến Thụy và một tay đua thâm niên nữa.
- Cô ta là ai?
Một vài người đã nhận ra sự xuất hiện của Châu Ly, ngạc nhiên quay sang hỏi nhau về tên tuổi của cô. Nhưng hầu như họ đều không hề biết rõ, chỉ đành bất lực lắc đầu, tò mò lẩm bẩm trong miệng.
Vút... vút... Rầm!
Một vài tay đua vì không làm chủ được cuộc chơi nên đánh lạc tay lái, ngã rầm xuống đất, văng đi một đoạn khá xa. Trước sự lộn xộn, rủi ro của họ, tâm lý của Châu Ly vẫn rất bình thản. Bắc Kiến Thụy nắm chắc phần thắng trong tay nên thái độ rất tự mãn. Khi cậu ta quay đầu lại nhìn, thấy Châu Ly đang đuổi theo mình sát nút liền đắc ý giơ một ngón tay lên cao hòng thách thức.
Châu Ly không hề lung lay, vẫn bình tĩnh điều khiển xe thuận lợi lượn cua qua các vòng tròn cấp độ. Sắp tới điểm đích, Châu Ly đã vượt lên vị trí số hai. Lưu Mai Phụng hào hứng hô to tên em gái, hồi hộp trông theo từng chuyển động của cô.
Bắc Kiến Thụy nhìn khoảng cách sắp sửa bị san bằng, bắt đầu nảy sinh cảm giác lo lắng. Cậu ta sử dụng toàn bộ các tuyệt chiêu đã tích lũy được từ trên dưới gần một trăm trận đấu lớn nhỏ, tăng tốc chuẩn bị về đích.
Khi đích đến chỉ còn cách đúng năm mét nữa, Bắc Kiến Thụy âm thầm thở phào. Phen này, cậu ta lại phải tiếp tục chiếm giữ vị trí số một nữa rồi.
- Kiến Thụy, Kiến Thụy, Kiến Thụy!
Tiếng hô chào mừng ngày càng lớn. Những kẻ chịu chi đã bỏ ra một số tiền không nhỏ vào cuộc cá cược này càng thêm sung sướng. Sau cuộc đua, họ chắc chắn sẽ thu về một số tiền lời lãi cực lớn, có giá trị gấp đôi số tiền đã bỏ ra.
Bắc Kiến Thụy đứng hẳn người lên xe, khoái chí hét to:
- Kết thúc thôi!
Trong lúc cậu ta đang sung sướng la hét, từ phía sau lưng Bắc Kiến Thụy chợt truyền tới một luồng gió cực mạnh, tạt thẳng vào tấm lưng to lớn của cậu ta. Bắc Kiến Thụy giật mình đánh mắt nhìn sang, một bóng dáng yêu kiều, xinh đẹp bất ngờ lao vọt lên phía trước.
Vút... vút... vút...
- Châu Ly! Lưu Châu Ly, em tuyệt lắm!
Lồ ng ngực Lưu Mai Phụng như muốn nổ tung. Ngay khi mũi xe Châu Ly chạm đích đầu tiên, Lưu Mai Phụng sung sướng nhảy cẫng lên cao, hét to tới mức muốn cả khán đài đều phải nghe thấy.
Châu Ly thành công giành chiến thắng, về đích trước Bắc Kiến Thụy đúng bốn mươi giây. Toàn bộ những người chứng kiến đều sững sờ, đờ mặt nhìn sang Châu Ly. Cô giảm tốc độ, sau đó dừng hẳn xe, bắt đầu cởi mũ.
Bắc Kiến Thụy bất ngờ không kém, sắc mặt biến đổi, há hốc miệng nhìn Châu Ly chẳng hề chớp mắt. Cái... cái quái quỷ gì đang xảy ra vậy? Chị gái này chính là quán quân trong cuộc đua lần này hay sao?
Châu Ly ngửa cổ lên cao, hai mắt cong đẹp hơi khép. Cô đưa tay vuốt lại mái tóc rối, sống mũi cao vút nghiêng nghiêng ẩn hiện. Châu Ly chu đôi môi căng mọng, thổi phù phù bong bóng kẹo cao su vừa nhai trong miệng. Phần eo thon thả nhẹ nhàng lắc lư, trên chiếc rốn nhỏ xinh có gắn khuy bạc hình bông hoa ly tinh tế.
- Quyến rũ chết người!
Bắc Kiến Thụy lẩm bẩm, không hề tỏ ra tức giận vì mình bị thua trong cuộc đua lần này. Ngược lại, cậu ta nhất thời trở nên say đắm và đờ đẫn, toàn bộ linh hồn như đang bị vẻ đẹp kiều diễm của Châu Ly rút cạn.
Khoảng chừng vài phút sau, Châu Ly bị tiếng gọi của Lưu Mai Phụng kéo trở về thực tại. Cô nheo mắt nhìn xung quanh, phát hiện bản thân đã trở thành tâm điểm của tất cả mọi người, khóe môi đỏ mọng hơi co giật, tròn mắt nhìn sang chị gái đầy tò mò.
Bắc Kiến Thụy mặc kệ sự níu kéo, ôm ấp của mấy em gái gợi cảm, gãi đầu gãi tai, ngượng ngùng bước đến trước mặt Châu Ly, hắng giọng nói:
- Có thể cho tôi xin cách thức liên lạc của chị được không? À quên, tên của chị là gì?
Châu Ly nhướn mày nhìn Bắc Kiến Thụy, cong môi cười nhạt, bình thản đáp:
- Này cậu trai, có muốn vui vẻ một đêm không?
Bình luận truyện