Độ Xứng Đôi 100% Với Chiến Thần Đế Quốc
Chương 55
MC đang trao giải cho các tuyển thủ khác trên sân khấu, Olderhain bên dưới cứ liên tục làm mấy động tác nhỏ sau khi phát hiện thế giới mới.
Bao gồm nhúc nhích đụng phải Giản Dụ đang ngồi im, chạm vào người Giản Dụ, cố ý nhỏ giọng nói chuyện bên tai Giản Dụ.
Cuối cùng, Giản Dụ bắt bàn tay đang có ý định tết tóc cho mình của Olderhain lại: “Ngồi im.”
Cậu dừng một chút, bổ sung: “Như vậy kì lắm.”
“Tại sao?” Olderhain cứ như không phát hiện chỗ nào không ổn: “Dụ Dụ, chúng ta là bạn lữ, có hành động thế này rất bình thường.”
“….Mọi người thường gọi nó là…..show ân ái.”
Giản Dụ luôn để mặc Olderhain nghịch tóc mình từ chối: “….Không.”
“Anh….có vấn đề.”
“Ở đâu?” Ánh mắt Olderhain nhìn Giản Dụ rất vô tội, khá giống với ánh mắt của rắn nhỏ lúc cầu vuốt ve: “Chúng ta ký hiệp nghị đúng không?”
“…Ừ.”
“Có phải trong hiệp nghị có yêu cầu cần phối hợp giả vờ như là bạn lữ với ta trước mặt người ngoài không.” Olderhain dẫn dắt.
“…Ừ.”
“Nhưng Dụ Dụ, nếu hình ảnh em từ chối ta bị quay lại, không biết ngày mai trên mạng sẽ đồn thành cái gì.”
Olderhain hoàn toàn có năng lực gỡ hết tất cả xuống nhỏ giọng như đang rầu rĩ: “Em không biết đâu, mấy nhà báo kia hư lắm.”
Melika đứng sau lưng hai ngươi cách đó không xa nghe được mấy chữ này, cô lắc đầu, rõ ràng bệ hạ mới là người hư nhất đấy.
Nếu hoàng cung không cho phép, không ai dám đăng tin có liên quan đến Olderhain.
Nhưng Giản Dụ không biết, cậu do dự.
Thấy Giản Dụ bắt đầu lung lay, Olderhain thừa thắng xông lên: “Dụ Dụ, chẳng lẽ em muốn đổi ý?”
“…Không có.” Giản Dụ im lặng hồi lâu mới nói.
Cậu chỉ là, chưa quen với cảm giác này mà thôi.
Vì ngồi sát bên nhau, Giản Dụ có thể ngửi được mùi của Olderhain, hắn cũng không có xịt nước hoa, đây chính là mùi gió biển trên đại dương trong ánh chiều tà cậu từng ngửi thấy trước đây.
Nhưng bây giờ Giản Dụ cảm thấy, hình như nó thơm hơn ngày xưa.
Cứ khiến tim cậu đập rộn lên, không thể khống chế được.
“Anh để tôi quen đã.” Trước giờ Giản Dụ luôn nói chuyện rất thẳng thắn, lần này cũng thế. Cậu nghiêm túc nhìn về phía Olderhain, một bộ đứng đắn thảo luận vấn đề.
Nhìn Giản Dụ thế này Olderhain lại càng muốn trêu cậu hơn.
Hắn nhìn đôi tai đỏ bừng kia, ngồi thẳng lại: “Được rồi.”
Thấy Olderhain không muốn xáp lại nữa, Giản Dụ bèn thở phào nhẹ nhõm.
Cầu livestream không tiếp cận được, chỉ có thể quay từ xa, tuy không nghe được Olderhain và Giản Dụ đang nói gì, nhưng vẫn có thể quay rõ tương tác giữa cả hai, cư dân mạng thấy vậy thì không tin nổi.
[Thì ra bệ hạ yêu đương là thế này à! Không đáng sợ chút nào!]
[Cho nên người đứng đầu danh sách không muốn gả mười năm kia không phải bệ hạ đúng không ha ha ha.]
[Tại sao chưa đến lượt Giản Dụ nữa? Rốt cuộc cậu ấy là loài giả tưởng hay là người ngoài hành tinh?]
Mặc dù đang livestream lễ trao giải nhưng mọi người vẫn đang hăng say thảo luận về thân phận của Giản Dụ, nhưng bây giờ không giống ngày xưa, từ ngày Giản Dụ để lộ thân phận hoàng hậu, chiều hướng thảo luận chuyển sang hướng tích cực
Những người đục nước béo cò kia không dám chống đối Olderhain nên chỉ đành thu tay lại.
Thấy đã sắp đến giờ, Olderhain ra phía sau sân khấu, sắp đến lễ trao giải cho quán quân rồi.
Sao Olderhain có thể nhường cơ hội này cho người khác chứ?
Giản Dụ không biết chuyện này, sau khi dung hợp ngọc đồng sinh xong, cậu cũng không khao khát cái cúp kia như lần đầu nhìn thấy nó.
“Tuyển thủ Giản Dụ, chúng ta nên ra sau sân khấu chuẩn bị.”
Olderhain vừa đi không bao lâu đã có ê-kíp buổi lễ đến thông báo cho Giản Dụ.
Thấy Melika mặc áo giáp chiến đấu muốn đi theo, ê-kíp buổi lễ do dự tiến lên cản cô: “Xin lỗi, người ngoài không được vào sau sân khấu.”
Melika chưa kịp nói gì thì tòa nhà tạm thời được dùng làm hậu trường của hoàng cung bỗng bốc khói dày đặc.
Tiếng nổ lớn liên tục vang lên, mặt đất rung lắc mạnh.
“Nói tôi là người ngoài, không chừng mấy người mới là người ngoài.” Trực giác của Melika báo động, đây là hoàng cung, ai dám cản người của hoàng hậu?
Ê-kíp này vì muốn cản Melika lại nên đi ngang qua Giản Dụ, bây giờ đang đứng song song với cậu.
Tiếng nổ mạnh đó như tín hiệu, Giản Dụ lập tức phát hiện bầu không khí không bình thường: “Melika!”
Câu nói vừa ra khỏi miệng, tên kia đã phun khí gì đó vào mặt Melika, làn sương mù mờ mờ nhanh chóng bao vây nữ hộ vệ.
Là sương mù của hung thú hắc ám!
Có bộ giáp cản lại, tạm thời Melika không bị ảnh hưởng, cô nhanh chóng quật ngã tên ê-kíp buổi lễ kia: “Hoàng hậu, ngài có sao không?”
“Khụ….”
Lúc ê-kíp buỗi lễ tấn công Melika cũng đồng thời ném gì đó về phía Giản Dụ, Giản Dụ không thể né được, thứ đó vừa chạm vào người cậu đã nổ tung.
Chất lỏng gay mũi dính lên bộ vest đắt tiền, Giản Dụ hít phải một ít.
Tên gan to dám tấn công hoàng hậu đã ngất xỉu, cho dù Melika có lay mạnh đến thế nào cũng không tỉnh.
“Không cần…” Đuôi mắt Giản Dụ ửng đỏ, vừa hít phải thứ này, cậu đã nhận ra ngay nó là gì.
Đây là thuốc do con người ở thế giới cũ của cậu chế tạo, chuyện dùng cho những Siren đang biến thành người. Các Siren tiếp xúc phải thứ thuốc này sẽ không khống chế được sức mạnh của mình, dẫn đến việc không thể duy trì hình người trong một khoảng thời gian nhất định.
Cảm giác nóng cháy lao khỏi cơ thể, Giản Dụ liếc những trái cầu livestream xung quanh, hôm nay là lễ trao giải được tất cả dân chúng mong chờ, khắp nơi đều là cầu livestream.
Nếu bây giờ cậu biến ra đuôi cá, tin này sẽ truyền khắp Tinh Tế ngay lập tức.
Giản Dụ cố gắng khống chế sức mạnh của bản thân, may mắn bây giờ cậu đã dung hợp toàn bộ ngọc đồng sinh nên có thể chịu được một chút, nếu không người đứng sau đã sớm đạt được mục đích.
Giản Dụ biết Mori muốn cậu không sống nổi ở thế giới này, muốn tất cả xem Siren là dị loại như thế giới cũ của cậu.
Cậu nhìn Melika đã tháo nón sắt xuống, đang lo lắng kiểm tra mình.
Giản Dụ nhớ lại những gì mình mình đã trải qua, Tori, Akin gặp trong cuộc thi, còn có những tuyển thủ bao gồm cả Siti đột nhiên cảm ơn trên tinh hạm.
Cả Olderhain nữa…
Nếu là Giản Dụ của ngày xưa, cậu sẽ nghĩ sao cũng được, cũng không có cảm xúc gì quá lớn, cho dù mọi người có căm ghét cậu cũng không mảy may ảnh hưởng đến cậu.
Nhưng bây giờ Giản Dụ lại do dự.
Đồng thời, một suy nghĩ lặng lẽ xuất hiện tại nơi xó xỉnh trong lòng cậu, người dân nơi đây, không giống với loài người ở thế giới của cậu.
Mori sẽ mãi mãi không bao giờ có được kết quả mình mong muốn.
“Hoàng hậu đừng tùy hứng, thần không muốn bị bệ hạ xử trảm sau vụ này đâu.”
Melika vừa nói vừa lấy quang não báo cho bác sĩ trong hoàng cung, cô chìa hai tay ra: “Bây giờ là tình huống đặc biệt, thần bế ngài chắc bệ hạ không trách đâu nhỉ?”
Giản Dụ rất muốn hỏi tại sao Olderhain lại trách, nhưng hơi thở của cậu nóng rẫy, sức mạnh chạy loạn trong cơ thể mong muốn tìm lối thoát.
Chưa để Melika gom góp đủ dũng cảm, một tiếng rồng gầm vang lên sau lưng cả hai, cánh tay đang giơ ra của cô run lên, sau đó lùi lại ba bước lớn theo bản năng.
Giản Dụ không biết nên giải thích thế nào: “….”
Melika vừa chột dạ vừa ngại: “….”
Mất mặt, quá mất mặt!
Cầu livestream bay đầy trời kìa!
Tiếng rồng gầm này cũng không phải đến tìm Melika, bầu trời trên hoàng cung bỗng bị thứ gì đó che phủ, là Olderhain đã biến sang hình thú.
Rồng lớn đen nhánh che đi mặt trời, đôi mắt vàng kim tàn bạo, đuôi rồng vừa quét qua, tòa nhà bên dưới đã sụp đổ, để lộ con quái vật mình người đuôi cá bên trong.
Nửa người trên của gã là người, tóc đen mắt đen, là loại người vừa ném vào trong đám đông đã có thể biến mất.
Đôi mắt đen ngập tràn ác ý nhìn chằm chằm rồng đen, nửa người dưới là xúc tua bạch tuộc đang ngọ nguậy điên cuồng, khắp trên xúc tua là các cục u tím sẫm, làm người khác cảm thấy sởn da gà.
Giản Dụ nhận ra, đây chính là Mori.
Chẳng qua….Mori là con người bình thường, tại sao lại biến thành thế này?
Chưa để Giản Dụ ngẫm nghĩ, tiếng rồng gầm lại vang lên, hấp dẫn ánh mắt Giản Dụ.
Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy hình thú của Olderhain, nó lớn hơn bất kì quái vật dưới biển sâu nào.
Hai cánh của rồng đen rung lên, vẻ đẹp của nó làm Giản Dụ rung động, thân hình kia đánh sâu vào trong tim Giản Dụ.
Nhưng rồng đen có gì đó không đúng.
Giản Dụ có thể cảm nhận được sức mạnh đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể rồng đen, thứ đó còn gấp gáp muốn chui ra khỏi cơ thể hơn cả sức mạnh trong người Giản Dụ.
Chắc chắn Mori đã giở trò với hắn.
Có lẽ Olderhain bây giờ vẫn giữ được lí trí của mình, chỉ tấn công tòa nhà xung quanh Mori, trông giống như bị cảm xúc bị phóng đại, hoặc là thứ cảm xúc này luôn tồn tại trong lòng hắn, và bây giờ hắn không muốn giấu nó nữa.
“Chính là mày! Dám lừa gạt Tiểu Dụ của tao!” Mori gào thét, mặt mày gã xám ngoét, Giản Dụ tịch thu chúc phúc đã khiến gã bị thương nặng.
Bây giờ Mori không thèm quan tâm đến những vấn đề này, gã ta hưng phấn vô cùng, đôi mắt ngập tràn ác ý kia nhìn dáo dác xung quanh: “Để tao coi coi, Tiểu Dụ của tao đâu rồi?”
Chưa để gã tìm được Giản Dụ trong đám người, đuôi rồng lớn như núi đã quất về phía gã, đất cát bắn lên.
“Bệnh thần kinh nào đây.” Melika bị những lời ghê tởm kia làm cho sởn da gà, cô xoay người nói với Giản Dụ: “Chúng ta đi trước đi hoàng hậu, bệ hạ sẽ giải quyết gã ta.”
Giản Dụ không nhúc nhích, có vài mùi hương không rõ thoang thoảng trong bầu không khí nồng nặc mùi thuốc súng này: “Thông báo cho mọi người trốn đi.”
Cậu dừng một chút, đôi mắt nhìn cầu livestream đang bay múa khắp nơi: “Không kịp rồi.”
Sương mù của hung thú hắc ám được cất giấu trong những trái cầu giống cầu livestream phun ra, những người nơi đây không có bất kì dụng cụ bảo hộ nào, nháy mắt đã trúng chiêu.
Có tiếng gào tức giận vang lên, đã có người có tinh thần lực không cao biến thành hình thú, bắt đầu phá hủy mọi thứ xung quanh mình.
Melika vừa liên lạc cho đội hộ vệ hoàng cung vừa bảo vệ Giản Dụ, những người biến thành hình thú kia như bị thứ gì hấp dẫn, lục tục tiến về phía này.
“Ô nhiễm” trong không khí tăng cao, khiến Melika mặc áo giáp kín mít cũng bắt đầu bị ảnh hưởng.
Lòng Melika nặng trĩu, cho dù đội hộ vệ kịp mang đá Passa đến cũng không cứu được những người này.
Việc quan trọng nhất bây giờ là phải bảo vệ hoàng hậu….
“Hoàng hậu!”
Giản Dụ nhẹ nhàng đẩy tay Melika, cậu lùi về sau vài bước, vô lực ngồi xuống ghế của mình.
Cậu nhìn cầu livestream cứ một mực theo mình bên trên, nhắm hai mắt lại, sau đó mở bừng.
Sương mù đã bao phủ cả hoàng cung, nhìn từ xa, hoàng cung như bị một chiếc lồng xám vây lại.
Độ dày đặc chưa từng có, nếu bây giờ có một cơn gió thổi qua thì sương mù sẽ nhanh chóng khuếch tán trong thủ đô!
Thiệt hại khi đó sẽ vĩnh viễn không thể khắc phục.
Giản Dụ phun một ngụm khí nóng khỏi miệng, cậu không khống chế sức mạnh của bản thân nữa, hai chân nóng lên, vảy nhanh chóng xuất hiện, một chiếc đuôi cá màu bạc nhanh chóng xé rách chiếc quần tây.
Vây cá lộng lẫy chạm đất, không vướng chút bụi đất nào.
Siren tóc bạc đuôi bạc ngồi tại chỗ, rõ ràng chỉ là một chiếc ghế bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa, nhưng lại khiến mọi người cảm thấy cậu đang ngồi trên ngai vàng của mình.
Khí thế của kẻ thống trị biển sâu bùng nổ, xâm chiếm không gian xung quanh.
“Melika.”
Siren sở hữu vẻ đẹp không thuộc về con người mở miệng, đánh thức đội trưởng đội hộ vệ đang sững người kia: “Tôi cần cô giúp.”
“Tuân theo mệnh lệnh của ngài, thưa hoàng hậu.”
Tay phải của Melika nắm chặt rồi đặt lên tim, cô cúi người hành lễ. Melika cảm thấy cả cơ thể mình đang run lên, gen kêu gào sâu trong từng tế bào, đây là một giống loài vô cùng mạnh mẽ.
Một giống loài khác hoàn toàn giống loài bọn họ.
Bao gồm nhúc nhích đụng phải Giản Dụ đang ngồi im, chạm vào người Giản Dụ, cố ý nhỏ giọng nói chuyện bên tai Giản Dụ.
Cuối cùng, Giản Dụ bắt bàn tay đang có ý định tết tóc cho mình của Olderhain lại: “Ngồi im.”
Cậu dừng một chút, bổ sung: “Như vậy kì lắm.”
“Tại sao?” Olderhain cứ như không phát hiện chỗ nào không ổn: “Dụ Dụ, chúng ta là bạn lữ, có hành động thế này rất bình thường.”
“….Mọi người thường gọi nó là…..show ân ái.”
Giản Dụ luôn để mặc Olderhain nghịch tóc mình từ chối: “….Không.”
“Anh….có vấn đề.”
“Ở đâu?” Ánh mắt Olderhain nhìn Giản Dụ rất vô tội, khá giống với ánh mắt của rắn nhỏ lúc cầu vuốt ve: “Chúng ta ký hiệp nghị đúng không?”
“…Ừ.”
“Có phải trong hiệp nghị có yêu cầu cần phối hợp giả vờ như là bạn lữ với ta trước mặt người ngoài không.” Olderhain dẫn dắt.
“…Ừ.”
“Nhưng Dụ Dụ, nếu hình ảnh em từ chối ta bị quay lại, không biết ngày mai trên mạng sẽ đồn thành cái gì.”
Olderhain hoàn toàn có năng lực gỡ hết tất cả xuống nhỏ giọng như đang rầu rĩ: “Em không biết đâu, mấy nhà báo kia hư lắm.”
Melika đứng sau lưng hai ngươi cách đó không xa nghe được mấy chữ này, cô lắc đầu, rõ ràng bệ hạ mới là người hư nhất đấy.
Nếu hoàng cung không cho phép, không ai dám đăng tin có liên quan đến Olderhain.
Nhưng Giản Dụ không biết, cậu do dự.
Thấy Giản Dụ bắt đầu lung lay, Olderhain thừa thắng xông lên: “Dụ Dụ, chẳng lẽ em muốn đổi ý?”
“…Không có.” Giản Dụ im lặng hồi lâu mới nói.
Cậu chỉ là, chưa quen với cảm giác này mà thôi.
Vì ngồi sát bên nhau, Giản Dụ có thể ngửi được mùi của Olderhain, hắn cũng không có xịt nước hoa, đây chính là mùi gió biển trên đại dương trong ánh chiều tà cậu từng ngửi thấy trước đây.
Nhưng bây giờ Giản Dụ cảm thấy, hình như nó thơm hơn ngày xưa.
Cứ khiến tim cậu đập rộn lên, không thể khống chế được.
“Anh để tôi quen đã.” Trước giờ Giản Dụ luôn nói chuyện rất thẳng thắn, lần này cũng thế. Cậu nghiêm túc nhìn về phía Olderhain, một bộ đứng đắn thảo luận vấn đề.
Nhìn Giản Dụ thế này Olderhain lại càng muốn trêu cậu hơn.
Hắn nhìn đôi tai đỏ bừng kia, ngồi thẳng lại: “Được rồi.”
Thấy Olderhain không muốn xáp lại nữa, Giản Dụ bèn thở phào nhẹ nhõm.
Cầu livestream không tiếp cận được, chỉ có thể quay từ xa, tuy không nghe được Olderhain và Giản Dụ đang nói gì, nhưng vẫn có thể quay rõ tương tác giữa cả hai, cư dân mạng thấy vậy thì không tin nổi.
[Thì ra bệ hạ yêu đương là thế này à! Không đáng sợ chút nào!]
[Cho nên người đứng đầu danh sách không muốn gả mười năm kia không phải bệ hạ đúng không ha ha ha.]
[Tại sao chưa đến lượt Giản Dụ nữa? Rốt cuộc cậu ấy là loài giả tưởng hay là người ngoài hành tinh?]
Mặc dù đang livestream lễ trao giải nhưng mọi người vẫn đang hăng say thảo luận về thân phận của Giản Dụ, nhưng bây giờ không giống ngày xưa, từ ngày Giản Dụ để lộ thân phận hoàng hậu, chiều hướng thảo luận chuyển sang hướng tích cực
Những người đục nước béo cò kia không dám chống đối Olderhain nên chỉ đành thu tay lại.
Thấy đã sắp đến giờ, Olderhain ra phía sau sân khấu, sắp đến lễ trao giải cho quán quân rồi.
Sao Olderhain có thể nhường cơ hội này cho người khác chứ?
Giản Dụ không biết chuyện này, sau khi dung hợp ngọc đồng sinh xong, cậu cũng không khao khát cái cúp kia như lần đầu nhìn thấy nó.
“Tuyển thủ Giản Dụ, chúng ta nên ra sau sân khấu chuẩn bị.”
Olderhain vừa đi không bao lâu đã có ê-kíp buổi lễ đến thông báo cho Giản Dụ.
Thấy Melika mặc áo giáp chiến đấu muốn đi theo, ê-kíp buổi lễ do dự tiến lên cản cô: “Xin lỗi, người ngoài không được vào sau sân khấu.”
Melika chưa kịp nói gì thì tòa nhà tạm thời được dùng làm hậu trường của hoàng cung bỗng bốc khói dày đặc.
Tiếng nổ lớn liên tục vang lên, mặt đất rung lắc mạnh.
“Nói tôi là người ngoài, không chừng mấy người mới là người ngoài.” Trực giác của Melika báo động, đây là hoàng cung, ai dám cản người của hoàng hậu?
Ê-kíp này vì muốn cản Melika lại nên đi ngang qua Giản Dụ, bây giờ đang đứng song song với cậu.
Tiếng nổ mạnh đó như tín hiệu, Giản Dụ lập tức phát hiện bầu không khí không bình thường: “Melika!”
Câu nói vừa ra khỏi miệng, tên kia đã phun khí gì đó vào mặt Melika, làn sương mù mờ mờ nhanh chóng bao vây nữ hộ vệ.
Là sương mù của hung thú hắc ám!
Có bộ giáp cản lại, tạm thời Melika không bị ảnh hưởng, cô nhanh chóng quật ngã tên ê-kíp buổi lễ kia: “Hoàng hậu, ngài có sao không?”
“Khụ….”
Lúc ê-kíp buỗi lễ tấn công Melika cũng đồng thời ném gì đó về phía Giản Dụ, Giản Dụ không thể né được, thứ đó vừa chạm vào người cậu đã nổ tung.
Chất lỏng gay mũi dính lên bộ vest đắt tiền, Giản Dụ hít phải một ít.
Tên gan to dám tấn công hoàng hậu đã ngất xỉu, cho dù Melika có lay mạnh đến thế nào cũng không tỉnh.
“Không cần…” Đuôi mắt Giản Dụ ửng đỏ, vừa hít phải thứ này, cậu đã nhận ra ngay nó là gì.
Đây là thuốc do con người ở thế giới cũ của cậu chế tạo, chuyện dùng cho những Siren đang biến thành người. Các Siren tiếp xúc phải thứ thuốc này sẽ không khống chế được sức mạnh của mình, dẫn đến việc không thể duy trì hình người trong một khoảng thời gian nhất định.
Cảm giác nóng cháy lao khỏi cơ thể, Giản Dụ liếc những trái cầu livestream xung quanh, hôm nay là lễ trao giải được tất cả dân chúng mong chờ, khắp nơi đều là cầu livestream.
Nếu bây giờ cậu biến ra đuôi cá, tin này sẽ truyền khắp Tinh Tế ngay lập tức.
Giản Dụ cố gắng khống chế sức mạnh của bản thân, may mắn bây giờ cậu đã dung hợp toàn bộ ngọc đồng sinh nên có thể chịu được một chút, nếu không người đứng sau đã sớm đạt được mục đích.
Giản Dụ biết Mori muốn cậu không sống nổi ở thế giới này, muốn tất cả xem Siren là dị loại như thế giới cũ của cậu.
Cậu nhìn Melika đã tháo nón sắt xuống, đang lo lắng kiểm tra mình.
Giản Dụ nhớ lại những gì mình mình đã trải qua, Tori, Akin gặp trong cuộc thi, còn có những tuyển thủ bao gồm cả Siti đột nhiên cảm ơn trên tinh hạm.
Cả Olderhain nữa…
Nếu là Giản Dụ của ngày xưa, cậu sẽ nghĩ sao cũng được, cũng không có cảm xúc gì quá lớn, cho dù mọi người có căm ghét cậu cũng không mảy may ảnh hưởng đến cậu.
Nhưng bây giờ Giản Dụ lại do dự.
Đồng thời, một suy nghĩ lặng lẽ xuất hiện tại nơi xó xỉnh trong lòng cậu, người dân nơi đây, không giống với loài người ở thế giới của cậu.
Mori sẽ mãi mãi không bao giờ có được kết quả mình mong muốn.
“Hoàng hậu đừng tùy hứng, thần không muốn bị bệ hạ xử trảm sau vụ này đâu.”
Melika vừa nói vừa lấy quang não báo cho bác sĩ trong hoàng cung, cô chìa hai tay ra: “Bây giờ là tình huống đặc biệt, thần bế ngài chắc bệ hạ không trách đâu nhỉ?”
Giản Dụ rất muốn hỏi tại sao Olderhain lại trách, nhưng hơi thở của cậu nóng rẫy, sức mạnh chạy loạn trong cơ thể mong muốn tìm lối thoát.
Chưa để Melika gom góp đủ dũng cảm, một tiếng rồng gầm vang lên sau lưng cả hai, cánh tay đang giơ ra của cô run lên, sau đó lùi lại ba bước lớn theo bản năng.
Giản Dụ không biết nên giải thích thế nào: “….”
Melika vừa chột dạ vừa ngại: “….”
Mất mặt, quá mất mặt!
Cầu livestream bay đầy trời kìa!
Tiếng rồng gầm này cũng không phải đến tìm Melika, bầu trời trên hoàng cung bỗng bị thứ gì đó che phủ, là Olderhain đã biến sang hình thú.
Rồng lớn đen nhánh che đi mặt trời, đôi mắt vàng kim tàn bạo, đuôi rồng vừa quét qua, tòa nhà bên dưới đã sụp đổ, để lộ con quái vật mình người đuôi cá bên trong.
Nửa người trên của gã là người, tóc đen mắt đen, là loại người vừa ném vào trong đám đông đã có thể biến mất.
Đôi mắt đen ngập tràn ác ý nhìn chằm chằm rồng đen, nửa người dưới là xúc tua bạch tuộc đang ngọ nguậy điên cuồng, khắp trên xúc tua là các cục u tím sẫm, làm người khác cảm thấy sởn da gà.
Giản Dụ nhận ra, đây chính là Mori.
Chẳng qua….Mori là con người bình thường, tại sao lại biến thành thế này?
Chưa để Giản Dụ ngẫm nghĩ, tiếng rồng gầm lại vang lên, hấp dẫn ánh mắt Giản Dụ.
Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy hình thú của Olderhain, nó lớn hơn bất kì quái vật dưới biển sâu nào.
Hai cánh của rồng đen rung lên, vẻ đẹp của nó làm Giản Dụ rung động, thân hình kia đánh sâu vào trong tim Giản Dụ.
Nhưng rồng đen có gì đó không đúng.
Giản Dụ có thể cảm nhận được sức mạnh đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể rồng đen, thứ đó còn gấp gáp muốn chui ra khỏi cơ thể hơn cả sức mạnh trong người Giản Dụ.
Chắc chắn Mori đã giở trò với hắn.
Có lẽ Olderhain bây giờ vẫn giữ được lí trí của mình, chỉ tấn công tòa nhà xung quanh Mori, trông giống như bị cảm xúc bị phóng đại, hoặc là thứ cảm xúc này luôn tồn tại trong lòng hắn, và bây giờ hắn không muốn giấu nó nữa.
“Chính là mày! Dám lừa gạt Tiểu Dụ của tao!” Mori gào thét, mặt mày gã xám ngoét, Giản Dụ tịch thu chúc phúc đã khiến gã bị thương nặng.
Bây giờ Mori không thèm quan tâm đến những vấn đề này, gã ta hưng phấn vô cùng, đôi mắt ngập tràn ác ý kia nhìn dáo dác xung quanh: “Để tao coi coi, Tiểu Dụ của tao đâu rồi?”
Chưa để gã tìm được Giản Dụ trong đám người, đuôi rồng lớn như núi đã quất về phía gã, đất cát bắn lên.
“Bệnh thần kinh nào đây.” Melika bị những lời ghê tởm kia làm cho sởn da gà, cô xoay người nói với Giản Dụ: “Chúng ta đi trước đi hoàng hậu, bệ hạ sẽ giải quyết gã ta.”
Giản Dụ không nhúc nhích, có vài mùi hương không rõ thoang thoảng trong bầu không khí nồng nặc mùi thuốc súng này: “Thông báo cho mọi người trốn đi.”
Cậu dừng một chút, đôi mắt nhìn cầu livestream đang bay múa khắp nơi: “Không kịp rồi.”
Sương mù của hung thú hắc ám được cất giấu trong những trái cầu giống cầu livestream phun ra, những người nơi đây không có bất kì dụng cụ bảo hộ nào, nháy mắt đã trúng chiêu.
Có tiếng gào tức giận vang lên, đã có người có tinh thần lực không cao biến thành hình thú, bắt đầu phá hủy mọi thứ xung quanh mình.
Melika vừa liên lạc cho đội hộ vệ hoàng cung vừa bảo vệ Giản Dụ, những người biến thành hình thú kia như bị thứ gì hấp dẫn, lục tục tiến về phía này.
“Ô nhiễm” trong không khí tăng cao, khiến Melika mặc áo giáp kín mít cũng bắt đầu bị ảnh hưởng.
Lòng Melika nặng trĩu, cho dù đội hộ vệ kịp mang đá Passa đến cũng không cứu được những người này.
Việc quan trọng nhất bây giờ là phải bảo vệ hoàng hậu….
“Hoàng hậu!”
Giản Dụ nhẹ nhàng đẩy tay Melika, cậu lùi về sau vài bước, vô lực ngồi xuống ghế của mình.
Cậu nhìn cầu livestream cứ một mực theo mình bên trên, nhắm hai mắt lại, sau đó mở bừng.
Sương mù đã bao phủ cả hoàng cung, nhìn từ xa, hoàng cung như bị một chiếc lồng xám vây lại.
Độ dày đặc chưa từng có, nếu bây giờ có một cơn gió thổi qua thì sương mù sẽ nhanh chóng khuếch tán trong thủ đô!
Thiệt hại khi đó sẽ vĩnh viễn không thể khắc phục.
Giản Dụ phun một ngụm khí nóng khỏi miệng, cậu không khống chế sức mạnh của bản thân nữa, hai chân nóng lên, vảy nhanh chóng xuất hiện, một chiếc đuôi cá màu bạc nhanh chóng xé rách chiếc quần tây.
Vây cá lộng lẫy chạm đất, không vướng chút bụi đất nào.
Siren tóc bạc đuôi bạc ngồi tại chỗ, rõ ràng chỉ là một chiếc ghế bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa, nhưng lại khiến mọi người cảm thấy cậu đang ngồi trên ngai vàng của mình.
Khí thế của kẻ thống trị biển sâu bùng nổ, xâm chiếm không gian xung quanh.
“Melika.”
Siren sở hữu vẻ đẹp không thuộc về con người mở miệng, đánh thức đội trưởng đội hộ vệ đang sững người kia: “Tôi cần cô giúp.”
“Tuân theo mệnh lệnh của ngài, thưa hoàng hậu.”
Tay phải của Melika nắm chặt rồi đặt lên tim, cô cúi người hành lễ. Melika cảm thấy cả cơ thể mình đang run lên, gen kêu gào sâu trong từng tế bào, đây là một giống loài vô cùng mạnh mẽ.
Một giống loài khác hoàn toàn giống loài bọn họ.
Bình luận truyện