Độc Bộ Thiên Hạ: Đặc Công Thần Y Tiểu Thú Phi
Chương 63: Giả heo ăn thịt hổ (1)
Note: Các chương 63-66 có chút bạo lực, bạn nào dị ứng thì bỏ qua... {Edit & Dịch: Emily Ton}
Đồ Nhất Đao vừa an ủi nàng, vừa cười lạnh trong lòng.
Rốt cuộc vẫn là một tiểu cô nương, quá ngây thơ! Thực dễ lừa, thực dễ dỗ......
Người phía trên chính xác đã nói hắn có thể sử dụng bất luận thủ đoạn gì đối nha đầu này, chỉ cần đêm nay nàng cung khai là được. Sau khi nàng cung khai lập tức trực tiếp xử tử nàng, thuận tiện đưa ra một lý do giả là sau khi nàng nhận tội vì sợ phải chịu tội nên đã tự sát......
Hết thảy mọi thứ sớm đã được an bài thỏa đáng, tiểu cô nương cư nhiên còn muốn dùng y thuật của nàng đổi lấy cơ hội sống, thật đúng là ngây thơ.
Tiểu cô nương thực sự có tài, đáng tiếc......
Hắn đã tính toán rất tốt, sau khi Ninh Tuyết Mạch trị liệu cho hắn mất ba canh giờ, vẫn còn thừa một canh giờ cũng đủ cho hắn từ từ bào chế nàng, khiến nàng ngoan ngoãn nhận tội...... Hắn vừa có thể được chữa trị tật chân, lại vừa có thể hoàn thành nhiệm vụ phía trên giao phó, thật đúng là một công đôi việc!
Hắn sợ rằng Ninh Tuyết Mạch không thể tận tâm tận lực trị liệu cho hắn, cho nên nói chuyện với nàng cực kỳ hòa ái, cũng đáp ứng các loại yêu cầu mà nàng nói ra.
Thí dụ như mở ra hết thảy gông xiềng trên người nàng, thí dụ như tìm thêm một số dụng cụ để nàng dùng giải phẫu tới đây, thí dụ như tống cổ hết tất cả ngục tốt đi ra ngoài, để bọn họ chờ ở ngoài cửa.
Bởi vì Ninh Tuyết Mạch nói ba canh giờ này nàng cần phải tuyệt đối an tĩnh, không thể có bất luận kẻ nào quấy rầy.
Bản thân Đồ Nhất Đao có niệm lực không thấp, cho dù hai chân không thể đi lại, với công phu của hắn cũng có thể ngăn cản công kích của 20-30 tráng hán bình thường, tất nhiên không để tiểu cô nương phế vật gầy gò yếu nhược này vào trong mắt, ngay cả khi hắn ở cùng một phòng một chỗ với nàng, hắn cũng không sợ nàng phá rối......
Chỉ cần nàng dám phá rối, hắn có thể bóp nát tất cả xương cốt trên người nàng ở trong nháy mắt!
Mọi người cũng cảm thấy Ninh Tuyết Mạch chỉ là một cô nương nhỏ như vậy, không thể có bất kỳ thủ đoạn nào được, vì thế sau khi đưa hết đồ vật đã chuẩn bị chu toàn lập tức lui hết ra ngoài.
Đồ Nhất Đao âm thầm đánh giá khuôn mặt nhỏ của Ninh Tuyết Mạch một chút. Trên khuôn mặt nhỏ của nàng tràn đầy vui mừng như trút được gánh nặng, hiển nhiên đã tin lời hứa hẹn của hắn, toàn tâm toàn ý chờ tới sáng mai có người sẽ cứu nàng ra ngoài......
Nàng như vật, tự nhiên sẽ không phá rối, Đồ Nhất Đao càng cảm thấy yên tâm.
Sau khi Ninh Tuyết Mạch sửa sang lại kim châm xong, lập tức bắt đầu ngồi xổm trước người hắn và bắt đầu châm kim giúp hắn......
Mỗi một châm được châm xuống đều nằm ở dưới mí mắt của Đồ Nhất Đao, tất cả những huyệt đạo cũng đều không phải là một châm trí mạng vào yếu huyệt.
Ban đầu Đồ Nhất Đao còn có chút phòng bị, nhưng một lúc sau hắn đã yên lòng hơn. Nhìn cái đầu nho nhỏ của người ở trước mắt hắn bận rộn, thấy khuôn mặt nhỏ của nàng bởi vì thường xuyên dùng sức sử châm mà có chút đỏ bừng, trong lòng bắt đầu chuyển sang ý niệm tà ác.
Nữ hài tử này tuy rằng hơi gầy yếu một chút, nhưng diện mạo rất xinh đẹp, đặc biệt khi cười rất ngọt ngào ấp áp. Nữ hài tử như vậy nếu trực tiếp hành hình quả là phí phạm của trời, có lẽ đợi lát nữa trước khi hắn lấy lời khai của nàng, nên để nàng nếm thử tư vị nam nhân trước......
Nghĩ đến điều này, trên mặt hắn lộ ra tươi cười âm tà đắc ý.
Không thể không nói, phương pháp ghim kim của nữ hài tử này thực sự rất cổ quái, nhưng thực sự rất có hiệu quả. Sau khi trát trên người hắn ba mươi châm, trên người hắn bắt đầu có cảm giác nóng ngứa, từng luồng nhiệt phát ra bắt đầu khởi động và lưu thông ở trong cơ thể, khiến hắn có một loại cảm giác thoải mái nói không nên lời --
"Ân --" hắn hừ hừ một tiếng, há mồm muốn khen nàng vài câu, không ngờ vừa há miệng thở dốc, lại không thể nào phun ra được một chữ. Cổ họng giống như đã bị mất kiểm soát, thần kinh của hắn không thể chỉ huy được đến nơi đó.
Sao lại thế này?!
Đồ Nhất Đao theo bản năng muốn dựng thẳng thân mình, nhưng đại não đã ra lệnh cho tay chân, tay chân lại không có ý muốn động chút nào!
Cảm giác giống như đã lâm vào trong ác mộng. Hắn có thể nghe, hiểu và nhìn thấy, nhưng không thể kêu ca và động đậy!
Đồ Nhất Đao vừa an ủi nàng, vừa cười lạnh trong lòng.
Rốt cuộc vẫn là một tiểu cô nương, quá ngây thơ! Thực dễ lừa, thực dễ dỗ......
Người phía trên chính xác đã nói hắn có thể sử dụng bất luận thủ đoạn gì đối nha đầu này, chỉ cần đêm nay nàng cung khai là được. Sau khi nàng cung khai lập tức trực tiếp xử tử nàng, thuận tiện đưa ra một lý do giả là sau khi nàng nhận tội vì sợ phải chịu tội nên đã tự sát......
Hết thảy mọi thứ sớm đã được an bài thỏa đáng, tiểu cô nương cư nhiên còn muốn dùng y thuật của nàng đổi lấy cơ hội sống, thật đúng là ngây thơ.
Tiểu cô nương thực sự có tài, đáng tiếc......
Hắn đã tính toán rất tốt, sau khi Ninh Tuyết Mạch trị liệu cho hắn mất ba canh giờ, vẫn còn thừa một canh giờ cũng đủ cho hắn từ từ bào chế nàng, khiến nàng ngoan ngoãn nhận tội...... Hắn vừa có thể được chữa trị tật chân, lại vừa có thể hoàn thành nhiệm vụ phía trên giao phó, thật đúng là một công đôi việc!
Hắn sợ rằng Ninh Tuyết Mạch không thể tận tâm tận lực trị liệu cho hắn, cho nên nói chuyện với nàng cực kỳ hòa ái, cũng đáp ứng các loại yêu cầu mà nàng nói ra.
Thí dụ như mở ra hết thảy gông xiềng trên người nàng, thí dụ như tìm thêm một số dụng cụ để nàng dùng giải phẫu tới đây, thí dụ như tống cổ hết tất cả ngục tốt đi ra ngoài, để bọn họ chờ ở ngoài cửa.
Bởi vì Ninh Tuyết Mạch nói ba canh giờ này nàng cần phải tuyệt đối an tĩnh, không thể có bất luận kẻ nào quấy rầy.
Bản thân Đồ Nhất Đao có niệm lực không thấp, cho dù hai chân không thể đi lại, với công phu của hắn cũng có thể ngăn cản công kích của 20-30 tráng hán bình thường, tất nhiên không để tiểu cô nương phế vật gầy gò yếu nhược này vào trong mắt, ngay cả khi hắn ở cùng một phòng một chỗ với nàng, hắn cũng không sợ nàng phá rối......
Chỉ cần nàng dám phá rối, hắn có thể bóp nát tất cả xương cốt trên người nàng ở trong nháy mắt!
Mọi người cũng cảm thấy Ninh Tuyết Mạch chỉ là một cô nương nhỏ như vậy, không thể có bất kỳ thủ đoạn nào được, vì thế sau khi đưa hết đồ vật đã chuẩn bị chu toàn lập tức lui hết ra ngoài.
Đồ Nhất Đao âm thầm đánh giá khuôn mặt nhỏ của Ninh Tuyết Mạch một chút. Trên khuôn mặt nhỏ của nàng tràn đầy vui mừng như trút được gánh nặng, hiển nhiên đã tin lời hứa hẹn của hắn, toàn tâm toàn ý chờ tới sáng mai có người sẽ cứu nàng ra ngoài......
Nàng như vật, tự nhiên sẽ không phá rối, Đồ Nhất Đao càng cảm thấy yên tâm.
Sau khi Ninh Tuyết Mạch sửa sang lại kim châm xong, lập tức bắt đầu ngồi xổm trước người hắn và bắt đầu châm kim giúp hắn......
Mỗi một châm được châm xuống đều nằm ở dưới mí mắt của Đồ Nhất Đao, tất cả những huyệt đạo cũng đều không phải là một châm trí mạng vào yếu huyệt.
Ban đầu Đồ Nhất Đao còn có chút phòng bị, nhưng một lúc sau hắn đã yên lòng hơn. Nhìn cái đầu nho nhỏ của người ở trước mắt hắn bận rộn, thấy khuôn mặt nhỏ của nàng bởi vì thường xuyên dùng sức sử châm mà có chút đỏ bừng, trong lòng bắt đầu chuyển sang ý niệm tà ác.
Nữ hài tử này tuy rằng hơi gầy yếu một chút, nhưng diện mạo rất xinh đẹp, đặc biệt khi cười rất ngọt ngào ấp áp. Nữ hài tử như vậy nếu trực tiếp hành hình quả là phí phạm của trời, có lẽ đợi lát nữa trước khi hắn lấy lời khai của nàng, nên để nàng nếm thử tư vị nam nhân trước......
Nghĩ đến điều này, trên mặt hắn lộ ra tươi cười âm tà đắc ý.
Không thể không nói, phương pháp ghim kim của nữ hài tử này thực sự rất cổ quái, nhưng thực sự rất có hiệu quả. Sau khi trát trên người hắn ba mươi châm, trên người hắn bắt đầu có cảm giác nóng ngứa, từng luồng nhiệt phát ra bắt đầu khởi động và lưu thông ở trong cơ thể, khiến hắn có một loại cảm giác thoải mái nói không nên lời --
"Ân --" hắn hừ hừ một tiếng, há mồm muốn khen nàng vài câu, không ngờ vừa há miệng thở dốc, lại không thể nào phun ra được một chữ. Cổ họng giống như đã bị mất kiểm soát, thần kinh của hắn không thể chỉ huy được đến nơi đó.
Sao lại thế này?!
Đồ Nhất Đao theo bản năng muốn dựng thẳng thân mình, nhưng đại não đã ra lệnh cho tay chân, tay chân lại không có ý muốn động chút nào!
Cảm giác giống như đã lâm vào trong ác mộng. Hắn có thể nghe, hiểu và nhìn thấy, nhưng không thể kêu ca và động đậy!
Bình luận truyện