Độc Chiếm Người Tình Ngọt Ngào
Chương 7-2
Trở mình, ngón tay mảnh khảnh non nớt nghịch ngợm xoa khuôn mặt anh tuấn của anh, một lần lại một lần vuốt ve ngũ quan của anh, kiên nhẫn chờ anh tỉnh lại.
Không bao lâu, mắt anh hơi lim dim, trong ngực đang lúc lại phát ra tiếng cười trầm thấp, bàn tay thon dài nhanh chóng bắt được đầu ngón tay nghịch ngợm của cô, dán môi lên, trong lòng bàn tay mềm mại của cô ấn xuống một nụ hôn nóng rực. Sau đó, anh lười biếng mở mắt ra, hoàn toàn không muốn rời giường, hơi nhếch môi mỉm cười, bàn tay nâng gò má cô lên, ngang ngược hôn cô.
"Chào buổi sáng." Anh thân mật hôn cô chào buổi sáng, thật lâu mới thả cô ra, nhìn chăm chú vào mắt của cô: "Sao vậy? Hợp Hoan. . . . . ."
"Ưmh. . . . . ." Một đôi tay trắng vòng quanh cổ của anh, môi đỏ mọng khẽ nhếch, phát ra âm thanh ‘ưm’ dễ nghe.
Hơi thở người đàn ông dần dần nặng, môi nóng như lửa hôn dọc theo cái cổ trắng mịn. Anh khóa cô trong ngực thật chặt, lại lần nữa đè lên môi cô nhẹ nhàng liếm mút cánh môi ngọt ngào, giọng nói khàn khàn dễ nghe như say rượu, lẩm bẩm nói: "Anh không muốn buông em ra."
Ai nói anh lạnh lùng? Ai nói anh không ấm áp? Ai nói anh không có tình người?
Đó là bởi vì những người đó không phải là cô! Không phải người con gái anh muốn.
Bây giờ, anh nghĩ anh muốn người con gái hiện giờ trong ngực anh, gần anh như vậy, anh tuyệt đối sẽ không buông tay!
◎◎◎
Sắc mặt thư ký Kha như tro tàn, lấy tư thế đà điểu nghe trộm động tĩnh bên trong phòng của boss.
Mới vừa rồi tổng giám đốc Lạc u ám đi vào, thư ký Kha rối rắm vì thế vẫn gọi xe cứu thương trước để phòng ngừa. Vừa nhìn gương mặt tổng giám đốc đã biết có chuyện! Nhất định lại muốn đánh boss.
Cách một cánh cửa, Lạc Dịch đang tìm Lôi Ngự Phong tính sổ.
"Lạc, tôi biết cậu rất tức giận, tôi và cô Tô thật sự chỉ diễn trò mà thôi, cô ấy nói bên cạnh cậu có người khác nên muốn tôi giúp cô ấy chọc tức cậu, tôi mới dẫn cô ấy đến tiệc rượu…” Boss Lôi đối mặt với CEO Lạc Dịch lạnh nhạt, mở miệng giải thích.
"Tôi biết cậu có ý với cô ấy, cũng muốn gia tăng tình cảm, ai ngờ người phụ nữ kia dám đánh cô ấy, thật là buồn cười!” Boss Lôi càng ngày càng nói nhiều.
"Chuyện này tôi sẽ không bỏ qua như vậy.” Lạc Dịch lạnh lùng nói,”Dự án hợp tác với Thượng Hoa Quốc Tế tôi cho là không nên tiến hành nhanh, nên suy xét lại rồi hẳn nói.”
"Ok! Cậu nghĩ thế nào tôi cũng đồng ý!” Boss Lôi giơ tay đồng ý,”Lạc, cô Tô không sao chứ?”
"Ừ." Lần này tâm trạng Lạc Dịch mới khá hơn.
"Nói thật, cô ấy là một cô gái tốt, cậu thật sự nghiêm túc với cô ấy?”
"Dĩ nhiên."
"Vậy thì mau sớm đem về nhà! Coi chừng bị người khác nhanh chân đến trước.”
"Boss cho là tôi không muốn sao?"
"Hì hì, tính tình cô ấy rất bướng bỉnh, không dịu dàng giống bà xã của tôi.”
"Tôi thích." Lạc Dịch nghĩ đến cô gái nhỏ giận dỗi, trong mắt cũng mềm mỏng hơn.
"Vậy thì lúc trên giường cố gắng thêm một chút, nhanh chóng có bảo bảo, đến lúc đó song hỷ lâm môn!”
"Cảm ơn, Boss." Lạc Dịch đứng dậy rời đi, ném một câu nói: "Hay là trước nghĩ cách dụ phu nhân về tốt hơn."
Dĩ nhiên, Boss Lôi cười thầm, anh ta đã nghĩ ra cách.
Không bao lâu, mắt anh hơi lim dim, trong ngực đang lúc lại phát ra tiếng cười trầm thấp, bàn tay thon dài nhanh chóng bắt được đầu ngón tay nghịch ngợm của cô, dán môi lên, trong lòng bàn tay mềm mại của cô ấn xuống một nụ hôn nóng rực. Sau đó, anh lười biếng mở mắt ra, hoàn toàn không muốn rời giường, hơi nhếch môi mỉm cười, bàn tay nâng gò má cô lên, ngang ngược hôn cô.
"Chào buổi sáng." Anh thân mật hôn cô chào buổi sáng, thật lâu mới thả cô ra, nhìn chăm chú vào mắt của cô: "Sao vậy? Hợp Hoan. . . . . ."
"Ưmh. . . . . ." Một đôi tay trắng vòng quanh cổ của anh, môi đỏ mọng khẽ nhếch, phát ra âm thanh ‘ưm’ dễ nghe.
Hơi thở người đàn ông dần dần nặng, môi nóng như lửa hôn dọc theo cái cổ trắng mịn. Anh khóa cô trong ngực thật chặt, lại lần nữa đè lên môi cô nhẹ nhàng liếm mút cánh môi ngọt ngào, giọng nói khàn khàn dễ nghe như say rượu, lẩm bẩm nói: "Anh không muốn buông em ra."
Ai nói anh lạnh lùng? Ai nói anh không ấm áp? Ai nói anh không có tình người?
Đó là bởi vì những người đó không phải là cô! Không phải người con gái anh muốn.
Bây giờ, anh nghĩ anh muốn người con gái hiện giờ trong ngực anh, gần anh như vậy, anh tuyệt đối sẽ không buông tay!
◎◎◎
Sắc mặt thư ký Kha như tro tàn, lấy tư thế đà điểu nghe trộm động tĩnh bên trong phòng của boss.
Mới vừa rồi tổng giám đốc Lạc u ám đi vào, thư ký Kha rối rắm vì thế vẫn gọi xe cứu thương trước để phòng ngừa. Vừa nhìn gương mặt tổng giám đốc đã biết có chuyện! Nhất định lại muốn đánh boss.
Cách một cánh cửa, Lạc Dịch đang tìm Lôi Ngự Phong tính sổ.
"Lạc, tôi biết cậu rất tức giận, tôi và cô Tô thật sự chỉ diễn trò mà thôi, cô ấy nói bên cạnh cậu có người khác nên muốn tôi giúp cô ấy chọc tức cậu, tôi mới dẫn cô ấy đến tiệc rượu…” Boss Lôi đối mặt với CEO Lạc Dịch lạnh nhạt, mở miệng giải thích.
"Tôi biết cậu có ý với cô ấy, cũng muốn gia tăng tình cảm, ai ngờ người phụ nữ kia dám đánh cô ấy, thật là buồn cười!” Boss Lôi càng ngày càng nói nhiều.
"Chuyện này tôi sẽ không bỏ qua như vậy.” Lạc Dịch lạnh lùng nói,”Dự án hợp tác với Thượng Hoa Quốc Tế tôi cho là không nên tiến hành nhanh, nên suy xét lại rồi hẳn nói.”
"Ok! Cậu nghĩ thế nào tôi cũng đồng ý!” Boss Lôi giơ tay đồng ý,”Lạc, cô Tô không sao chứ?”
"Ừ." Lần này tâm trạng Lạc Dịch mới khá hơn.
"Nói thật, cô ấy là một cô gái tốt, cậu thật sự nghiêm túc với cô ấy?”
"Dĩ nhiên."
"Vậy thì mau sớm đem về nhà! Coi chừng bị người khác nhanh chân đến trước.”
"Boss cho là tôi không muốn sao?"
"Hì hì, tính tình cô ấy rất bướng bỉnh, không dịu dàng giống bà xã của tôi.”
"Tôi thích." Lạc Dịch nghĩ đến cô gái nhỏ giận dỗi, trong mắt cũng mềm mỏng hơn.
"Vậy thì lúc trên giường cố gắng thêm một chút, nhanh chóng có bảo bảo, đến lúc đó song hỷ lâm môn!”
"Cảm ơn, Boss." Lạc Dịch đứng dậy rời đi, ném một câu nói: "Hay là trước nghĩ cách dụ phu nhân về tốt hơn."
Dĩ nhiên, Boss Lôi cười thầm, anh ta đã nghĩ ra cách.
Bình luận truyện