Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1017: Vận may bắt đầu tốt lên



Kỷ Hi Nguyệt mỉm cười gật đầu, người chia bài cũng cười cười với cô. Lúc này, bàn bên cạnh nghe thấy ai đặt cửa Xỉu mười triệu thì cũng có chút hiếu kỳ mò qua xem.

Sau khi chốt xong, người chia bài mở nắp xúc xắc ra, bên trong ba con xúc xắc là hai-hai-bốn, tám điểm, Xỉu!

“Yeah!” Kỷ Hi Nguyệt hô lên một tiếng. Thực ra cô đã đoán được tám điểm, còn muốn đặt cược gấp hai mươi lần.

Nhưng cô không muốn còn chưa gặp được Đông Quách Dịch đã bị đuổi ra ngoài, nên phải tiết chế lại một chút.

Mấy người trên bàn chúc mừng Kỷ Hi Nguyệt. Kỷ Hi Nguyệt lấy lại tám triệu đã thua, hơn nữa còn thắng được hai triệu. Cô bèn lấy hai triệu đó đặt cược ván tiếp theo, lần này cô xuống cửa Tài, nhưng thua.

Ván kế tiếp cô xuống mười triệu cửa Tài thì lại thắng.

Sau đó cô cứ liên tục năm triệu rồi mười triệu cửa Tài, ván nào cũng thắng lớn. Người chia bài bắt đầu đổ mồ hôi, những người khác cũng vô cùng phấn khích, Kỷ Hi Nguyệt liên tục reo hò.

Kỷ Hi Nguyệt hơi khát nước, thấy vệ sĩ bưng sâm panh đến, cô liền cầm lấy một ly, sảng khoái uống vào một hơi, nhưng vấn đề là vẫn chưa thấy Đông Quách Dịch xuất hiện? Mà đã hơn một tiếng trôi qua rồi.

Cô có nên nhắn tin cho Lan Khê để hỏi xem tình hình không nhỉ?

Xét cho cùng thì cô đến đây cũng không phải để đánh bạc kiếm tiền, tuy là cô cũng đã kiếm được chút đỉnh mang về.

Nhẹ nhàng lượm được một trăm triệu, bằng với số tiền đã đầu tư của Húc Nguyệt, xem ra trò này cũng dễ kiếm tiền phết.

Mấy tay cờ bạc mà biết Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ như vậy, chắc chắn rất muốn bóp chết cô, vì không phải ai cũng như cô, muốn thắng là thắng được!

Kỷ Hi Nguyệt dừng đặt cược, quan sát mọi người chơi vài set, có người thắng, cũng có kẻ thua.

Có người bắt đầu nhìn Kỷ Hi Nguyệt đặt cược, sau đó đặt theo cô, hy vọng có thể đu theo vận may của cô để thắng được vài ván.

Kỷ Hi Nguyệt thấy như vậy cũng không phải là cách, chỉ có thể tiếp tục đặt cược. Lần này cô đặt năm triệu, nhưng để thua. Cô nhớ đến lời của Triệu Húc Hàn, không thể thắng quá nhiều, phải đợi Đông Quách Dịch xuất hiện.

Các ván sau bình thường trở lại, Kỷ Hi Nguyệt có thắng có thua, thu vào bỏ ra cũng không chênh lệch bao nhiêu, nhưng tiền trong tài khoản thì vẫn còn nguyên năm mươi triệu.

Lúc Kỷ Hi Nguyệt quyết tâm thắng nhiều hơn để dụ Đông Quách Dịch xuất hiện, cánh cửa bỗng nhiên mở ra. Kỷ Hi Nguyệt xoay đầu thì nhìn thấy một người đàn ông đang bước vào, chính xác là Đông Quách Dịch. Ông ta cùng một người chia bài bước vào. Không biết bọn họ đang nói gì đó mà người chia bài có vẻ không vui.

Bộ ria mép trên mặt Đông Quách Dịch rung rinh theo nụ cười, sau đó ông ta vỗ vai người chia bài rồi cầm khay chip bỏ đi.

“Hai mươi triệu, Tài!” Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên hét lên một tiếng, khiến cho Đông Quách Dịch vừa định bước đến bàn đánh bài liền xoay người đi về phía Kỷ Hi Nguyệt.

Mọi người hình như đều quen biết Đông Quách Dịch. Xem ra tên này là một tay cờ bạc lão luyện ở đây, người chia bài còn chào hỏi ông ta.

Đông Quách Dịch nhìn Kỷ Hi Nguyệt cười cười, dùng tiếng Anh hỏi: “Con lai?”

Kỷ Hi Nguyệt xoay đầu liếc nhìn ông ta rồi gật đầu, sau đó xoay lại hối người chia bài mở xúc xắc.

“Đợi chút, tôi đặt mười triệu, Xỉu!” Đông Quách Dịch cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt là kiểu phụ nữ ăn may, nên ông ta cũng muốn góp vui, mua cái ngược lại cô.

Tất nhiên ông ta có thể đặt cược riêng lẻ, nhưng ông ta không quan tâm đến việc thắng thua trong bàn đầu tiên, hoàn toàn là mang tâm thế chơi đùa.

Kỷ Hi Nguyệt lại xoay đầu nhìn ông ta, khóe miệng khẽ giật giật.

Đông Quách Dịch ngồi xuống, nheo mắt nhìn người chia bài, cười nói: “Vẫn chưa mở?”

Ngươi chia bài hô lên một tiếng, sau đó mở nắp xúc xắc ra, bên trong là năm-năm-sáu, Tài!

“Hahaha.” Kỷ Hi Nguyệt bật cười sảng khoái, vô cùng đắc ý nhìn Đông Quách Dịch với dáng vẻ khiêu khích: Ai kêu ông xuống ngược tôi, cho thua chết ông!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện