Độc Tôn Tam Giới
Chương 2857: Thánh địa khiếp sợ (2)
- Quả thực, tốc độ tuyệt đối đã bù đắp đủ thiếu hụt tu vi của hắn. Cam Trữ là người am hiểu khống chế không gian, thế nhưng cũng không thể vây khốn được hắn. Tiểu tử này quả thực không đơn giản a.
- Ha ha, tốc độ có cực hạn. Ta vẫn thấy Cam Trữ có vẻ ổn định hơn. Có lẽ Cam Trữ sư huynh đang chờ đợi một cơ hội, chờ đợi cơ hội có thể triệt để trấn áp hắn.
- Khó mà nói được. Cam Trữ sư huynh quả thực mạnh mẽ. Nhưng mà tiểu tử này tuyệt đối không kém. Tốc độ tuyệt đối và không gian tranh đoạt với nhau, ai có thể là người cười tới cuối cùng khó mà nói trước được.
- Ta thấy vẫn là Cam Trữ sư huynh.
- Đương nhiên phải là Cam Trữ sư huynh rồi. Dù sao Thiệu Uyên này mới tiến vào thánh địa, căn cơ bất ổn. Hơn nữa thuần túy bằng vào tốc độ, khiến cho người ta có cảm giác như ăn gian.
- Ăn gian sao? Không thể nói vậy được. Tốc độ cũng là một hạng mục trong võ đạo. Bản thân võ đạo không có phân chia cao thấp. Mỗi người mỗi vẻ, tất cả đều dựa vào bổn sự, sao có thể nói là ăn gian được?
Mỗi người đều có nhận định bất đồng.
Lần này song phương tranh đấu trên lôi đài, đều có người ủng hộ của riêng mình. Người ủng hộ Thiệu Uyên cũng không phải bọn họ thưởng thức Thiệu Uyên ra sao, hơn phân nửa là bởi vì bọn họ không thích Cam Trữ kia.
Mà người ủng hộ Cam Trữ cũng chưa hẳn bọn họ đã ưa thích Cam Trữ, mà cảm thấy Thiệu uyên này là người từ bên ngoài tới, quá mức trọng danh tiếng, nên chèn ép một chút cũng tốt.
Tranh đấu lôi đài, rất nhanh đã kinh động cao tầng, kinh động Tử Xa Mân, kinh động Tam đại thánh chủ, dẫn tới sự chú ý của những cao tầng này.
Nhưng mà cao tầng quả thực không có ý định nhúng tay vào tranh đấu của những người trẻ tuổi.
Quả thực như nhiều người nghĩ, cao tầng cổ vũ người trẻ tuổi luận bàn với nhau. Thậm chí còn ở phương diện nhất định kích thích tranh giành khí phách.
Loại tranh đấu này có đôi khi là một loại xúc tiến với thánh địa
Bằng không mà nói, mọi người hòa hợp êm thấm, tâm lý cạnh tranh không có, dễ dàng lười biếng, dần dà, sẽ mất đi động lực tiến tới.
Mà tranh giành khí phách, thì càng là thứ có thể kích phát nhiệt tình tu luyện của người trẻ tuổi.
- Đại thánh chủ, Thiệu Uyên này quả thực là khiến cho người ta ngạc nhiên a. Khi ở Cửu Khúc vân quật, không thể phi hành, ưu thế tốc độ của hắn không thể hiện ra được. Hiện tại xem ra, Thiệu Uyên này, ưu thế lớn nhất của hắn dường như là phương diện tốc độ a.
Lời cảm khái này phát ra từ miệng Tam thánh chủ.
Đại thánh chủ ung dung cười nói:
- Người trẻ tuổi kia tựa như một ngọn núi băng vậy, thứ hắn để cho chúng ta nhìn thấy có lẽ chỉ là một góc. Hôm nay chúng ta nhìn thấy góc này, thứ ngày mai nhìn thấy có lẽ lại là một góc khác. Ai cũng không biết trên người hắn rốt cuộc có bao nhiêu góc.
Những lời này quả thực là những lời cảm thán phát ra từ tận đáy lòng của Đại thánh chủ.
Khi Tử Xa Mân giới thiệu Thiệu Uyên này, hắn chỉ nói thiên phú đan đạo xuất chúng. Là thiên tài đan đạo vạn năm khó gặp.
Rồi sau đó, mọi người mới phát hiện ra, Thiệu Uyên này xuất sắc không chỉ ở phương diện đan đạo, tài hoa ở phương diện võ đạo không kém cỏi chút nào.
Cửu Khúc vân quật, mọi người đã nhận thức đầy đủ về Thiệu Uyên.
Mà lần tranh đấu lôi đài này, thứ hắn biểu hiện ra lại là tốc độ tuyệt đối. Loại tốc độ này khiến cho hắn dùng tu vi Đế cảnh, có thể đấu ngang tay với Cam Trữ Thiên Vị tam trọng.
Chuyện này có ý nghĩa thế nào?
Có nghĩa là, tốc độ hắn đã tu luyện tới cực hạn.
- Đại thánh chủ nói có lý a. Thiệu Uyên này quả thực không ngừng khiến cho người ta kinh hỉ.
Nhị thnash chủ cũng cực kỳ cảm thán. Ba đại thánh chủ bọn họ khống chế Vĩnh Hằng thánh địa vô số năm, thiên tài không biết đã gặp bao nhiêu.
Mỗi một thiên tài đều có đặc điểm của riêng mình. Nhưng mà những đặc điểm này cuối cùng vẫn tương đối khiến cho người khác dễ dàng chú ý, dễ dàng nắm chắc.
Thế nhưng mà Thiệu Uyên này từ đầu tới đuôi đều là một cõi mê. Ai cũng không biết sau lưng hắn còn chứa kỳ tích gì nữa.
Tốc độ sẽ là thứ kinh hỉ cuối cùng hắn dành cho mọi người sao?
Đại thánh chủ quét mắt nhìn qua lôi đài, bỗng nhiên than nhẹ một tiếng:
- Mọi người chỉ nhìn thấy tốc độ của hắn kinh người, trên thực tế, hắn ở trên lôi đài, thần thức cường đại của hắn cũng không thể bỏ qua được. Thần thức hắn ngưng tụ thành công kích thực chất, từ đầu tới cuối uy thế không giảm. Từ đó có thể biết được, cảnh giới thần thức của người trẻ tuổi này chỉ sợ không kém hơn Cam Trữ kia. Nếu không, chiến đấu tới lúc này, hắn đã sớm tinh thần bất lực, mệt mỏi không chống đỡ được rồi.
Bị Đại thánh chủ nhắc nhở như vậy, mọi người cũng giật mình.
- Chậc chậc, đại thánh chủ, người không đề tỉnh, ta còn không nghĩ tới. Thiệu Uyên này dường như không biến hóa thủ đoạn công kích. Vẫn dựa vào tốc độ và thần thức qua đồng thuật công kích a. Nói như vậy là hắn ẩn dấu thực lực? Hay là bộ tổ hợp công kích này là thứ hắn am hiểu nhất?
Đại thánh chủ trầm ngâm không nói, hắn cũng không xác định được là tình huống nào.
Hồi lâu hắn mới nghiêm túc nói:
- Khi ở Cửu Khúc vân quật, ta đã cảm thấy khi hắn quyết đấu với Xà Linh, dường như còn chưa dùng hết toàn lực. Mà các loại thủ đoạn của hắn tuyệt đối không chỉ như vậy. Ta cảm thấy hắn trên lôi đài vẫn còn có lưu thủ.
- Tại sao hắn phải làm như vậy? Loại lôi đài này không phải là chỗ hắn dương danh lập vạn hay sao?
Tam thánh chủ có chút khó hiểu:
- Nếu như hắn đánh bại Cam Trữ, chẳng phải là cướp lấy vị trí của Cam Trữ hay sao?
- Ha ha, người trẻ tuổi này có lẽ không giống như chúng ta muốn. CÓ lẽ, hắn sử dụng thủ đoạn khác cũng không có cách nào chiến thắng Cam Trữ. Có lẽ sau khi hắn làm náo động ở Cửu Khúc vân quật xong, hắn muốn vì thiên tài luận kiếm một năm sau mà tụ lực? Có lẽ hắn cảm thấy phong mang của mình còn chưa tới lúc lộ ra hay sao?
Tất cả các loại khả năng đều có.
Nhưng mà Đại thánh chủ lúc nói chuyện lại không chút che dấu sự thưởng thức với người trẻ tuổi kia. MỘt đệ tử trẻ tuổi dưới tình huống như vậy lại đối phó hoàn mỹ như thế, tuyệt đối không đơn giản.
Đột nhiên Đại thánh chủ giống như nhớ tới cái gì đó, tâm tư trở nên phiêu hốt bất định
Trận chiến này khiến cho người trẻ tuổi vô cùng chú ý, tình huống chiến đấu vô cùng gay cấn, thế nhưng thủy chung vẫn khó có thể phân ra thắng bại. Nhưng mà dù vậy sức chiến đấu mà Giang Trần biểu hiện ra ngoài cũng khiến cho cả thánh địa chú ý.
Không hề nghi ngờ, phàm là người tới xem cuộc chiến đều bị trình độ đặc sắc của trận chiến này thuyết phục.
Trong khoảng thời gian này mọi người cũng đang thảo luận về thiên tài trẻ tuổi Thiệu Uyên xông qua Cửu Khúc vân quật. Thế nhưng mà cuối cùng Thiệu Uyên này có bao nhiêu lợi hại, mọi người cũng không biết quá rõ ràng.
Cửu Khúc vân quật, là cửa ải khảo hạch khi nhập môn.
- Ha ha, tốc độ có cực hạn. Ta vẫn thấy Cam Trữ có vẻ ổn định hơn. Có lẽ Cam Trữ sư huynh đang chờ đợi một cơ hội, chờ đợi cơ hội có thể triệt để trấn áp hắn.
- Khó mà nói được. Cam Trữ sư huynh quả thực mạnh mẽ. Nhưng mà tiểu tử này tuyệt đối không kém. Tốc độ tuyệt đối và không gian tranh đoạt với nhau, ai có thể là người cười tới cuối cùng khó mà nói trước được.
- Ta thấy vẫn là Cam Trữ sư huynh.
- Đương nhiên phải là Cam Trữ sư huynh rồi. Dù sao Thiệu Uyên này mới tiến vào thánh địa, căn cơ bất ổn. Hơn nữa thuần túy bằng vào tốc độ, khiến cho người ta có cảm giác như ăn gian.
- Ăn gian sao? Không thể nói vậy được. Tốc độ cũng là một hạng mục trong võ đạo. Bản thân võ đạo không có phân chia cao thấp. Mỗi người mỗi vẻ, tất cả đều dựa vào bổn sự, sao có thể nói là ăn gian được?
Mỗi người đều có nhận định bất đồng.
Lần này song phương tranh đấu trên lôi đài, đều có người ủng hộ của riêng mình. Người ủng hộ Thiệu Uyên cũng không phải bọn họ thưởng thức Thiệu Uyên ra sao, hơn phân nửa là bởi vì bọn họ không thích Cam Trữ kia.
Mà người ủng hộ Cam Trữ cũng chưa hẳn bọn họ đã ưa thích Cam Trữ, mà cảm thấy Thiệu uyên này là người từ bên ngoài tới, quá mức trọng danh tiếng, nên chèn ép một chút cũng tốt.
Tranh đấu lôi đài, rất nhanh đã kinh động cao tầng, kinh động Tử Xa Mân, kinh động Tam đại thánh chủ, dẫn tới sự chú ý của những cao tầng này.
Nhưng mà cao tầng quả thực không có ý định nhúng tay vào tranh đấu của những người trẻ tuổi.
Quả thực như nhiều người nghĩ, cao tầng cổ vũ người trẻ tuổi luận bàn với nhau. Thậm chí còn ở phương diện nhất định kích thích tranh giành khí phách.
Loại tranh đấu này có đôi khi là một loại xúc tiến với thánh địa
Bằng không mà nói, mọi người hòa hợp êm thấm, tâm lý cạnh tranh không có, dễ dàng lười biếng, dần dà, sẽ mất đi động lực tiến tới.
Mà tranh giành khí phách, thì càng là thứ có thể kích phát nhiệt tình tu luyện của người trẻ tuổi.
- Đại thánh chủ, Thiệu Uyên này quả thực là khiến cho người ta ngạc nhiên a. Khi ở Cửu Khúc vân quật, không thể phi hành, ưu thế tốc độ của hắn không thể hiện ra được. Hiện tại xem ra, Thiệu Uyên này, ưu thế lớn nhất của hắn dường như là phương diện tốc độ a.
Lời cảm khái này phát ra từ miệng Tam thánh chủ.
Đại thánh chủ ung dung cười nói:
- Người trẻ tuổi kia tựa như một ngọn núi băng vậy, thứ hắn để cho chúng ta nhìn thấy có lẽ chỉ là một góc. Hôm nay chúng ta nhìn thấy góc này, thứ ngày mai nhìn thấy có lẽ lại là một góc khác. Ai cũng không biết trên người hắn rốt cuộc có bao nhiêu góc.
Những lời này quả thực là những lời cảm thán phát ra từ tận đáy lòng của Đại thánh chủ.
Khi Tử Xa Mân giới thiệu Thiệu Uyên này, hắn chỉ nói thiên phú đan đạo xuất chúng. Là thiên tài đan đạo vạn năm khó gặp.
Rồi sau đó, mọi người mới phát hiện ra, Thiệu Uyên này xuất sắc không chỉ ở phương diện đan đạo, tài hoa ở phương diện võ đạo không kém cỏi chút nào.
Cửu Khúc vân quật, mọi người đã nhận thức đầy đủ về Thiệu Uyên.
Mà lần tranh đấu lôi đài này, thứ hắn biểu hiện ra lại là tốc độ tuyệt đối. Loại tốc độ này khiến cho hắn dùng tu vi Đế cảnh, có thể đấu ngang tay với Cam Trữ Thiên Vị tam trọng.
Chuyện này có ý nghĩa thế nào?
Có nghĩa là, tốc độ hắn đã tu luyện tới cực hạn.
- Đại thánh chủ nói có lý a. Thiệu Uyên này quả thực không ngừng khiến cho người ta kinh hỉ.
Nhị thnash chủ cũng cực kỳ cảm thán. Ba đại thánh chủ bọn họ khống chế Vĩnh Hằng thánh địa vô số năm, thiên tài không biết đã gặp bao nhiêu.
Mỗi một thiên tài đều có đặc điểm của riêng mình. Nhưng mà những đặc điểm này cuối cùng vẫn tương đối khiến cho người khác dễ dàng chú ý, dễ dàng nắm chắc.
Thế nhưng mà Thiệu Uyên này từ đầu tới đuôi đều là một cõi mê. Ai cũng không biết sau lưng hắn còn chứa kỳ tích gì nữa.
Tốc độ sẽ là thứ kinh hỉ cuối cùng hắn dành cho mọi người sao?
Đại thánh chủ quét mắt nhìn qua lôi đài, bỗng nhiên than nhẹ một tiếng:
- Mọi người chỉ nhìn thấy tốc độ của hắn kinh người, trên thực tế, hắn ở trên lôi đài, thần thức cường đại của hắn cũng không thể bỏ qua được. Thần thức hắn ngưng tụ thành công kích thực chất, từ đầu tới cuối uy thế không giảm. Từ đó có thể biết được, cảnh giới thần thức của người trẻ tuổi này chỉ sợ không kém hơn Cam Trữ kia. Nếu không, chiến đấu tới lúc này, hắn đã sớm tinh thần bất lực, mệt mỏi không chống đỡ được rồi.
Bị Đại thánh chủ nhắc nhở như vậy, mọi người cũng giật mình.
- Chậc chậc, đại thánh chủ, người không đề tỉnh, ta còn không nghĩ tới. Thiệu Uyên này dường như không biến hóa thủ đoạn công kích. Vẫn dựa vào tốc độ và thần thức qua đồng thuật công kích a. Nói như vậy là hắn ẩn dấu thực lực? Hay là bộ tổ hợp công kích này là thứ hắn am hiểu nhất?
Đại thánh chủ trầm ngâm không nói, hắn cũng không xác định được là tình huống nào.
Hồi lâu hắn mới nghiêm túc nói:
- Khi ở Cửu Khúc vân quật, ta đã cảm thấy khi hắn quyết đấu với Xà Linh, dường như còn chưa dùng hết toàn lực. Mà các loại thủ đoạn của hắn tuyệt đối không chỉ như vậy. Ta cảm thấy hắn trên lôi đài vẫn còn có lưu thủ.
- Tại sao hắn phải làm như vậy? Loại lôi đài này không phải là chỗ hắn dương danh lập vạn hay sao?
Tam thánh chủ có chút khó hiểu:
- Nếu như hắn đánh bại Cam Trữ, chẳng phải là cướp lấy vị trí của Cam Trữ hay sao?
- Ha ha, người trẻ tuổi này có lẽ không giống như chúng ta muốn. CÓ lẽ, hắn sử dụng thủ đoạn khác cũng không có cách nào chiến thắng Cam Trữ. Có lẽ sau khi hắn làm náo động ở Cửu Khúc vân quật xong, hắn muốn vì thiên tài luận kiếm một năm sau mà tụ lực? Có lẽ hắn cảm thấy phong mang của mình còn chưa tới lúc lộ ra hay sao?
Tất cả các loại khả năng đều có.
Nhưng mà Đại thánh chủ lúc nói chuyện lại không chút che dấu sự thưởng thức với người trẻ tuổi kia. MỘt đệ tử trẻ tuổi dưới tình huống như vậy lại đối phó hoàn mỹ như thế, tuyệt đối không đơn giản.
Đột nhiên Đại thánh chủ giống như nhớ tới cái gì đó, tâm tư trở nên phiêu hốt bất định
Trận chiến này khiến cho người trẻ tuổi vô cùng chú ý, tình huống chiến đấu vô cùng gay cấn, thế nhưng thủy chung vẫn khó có thể phân ra thắng bại. Nhưng mà dù vậy sức chiến đấu mà Giang Trần biểu hiện ra ngoài cũng khiến cho cả thánh địa chú ý.
Không hề nghi ngờ, phàm là người tới xem cuộc chiến đều bị trình độ đặc sắc của trận chiến này thuyết phục.
Trong khoảng thời gian này mọi người cũng đang thảo luận về thiên tài trẻ tuổi Thiệu Uyên xông qua Cửu Khúc vân quật. Thế nhưng mà cuối cùng Thiệu Uyên này có bao nhiêu lợi hại, mọi người cũng không biết quá rõ ràng.
Cửu Khúc vân quật, là cửa ải khảo hạch khi nhập môn.
Bình luận truyện